ZingTruyen.Info

[ Kagehina ] Mỗi Cậu Nghĩ Vậy

13.

Aiki_Kim

Hai ánh mắt chòng chọc nhìn về phía họ sau cuộc hội thoại ngắn ngủi ấy.

Tsukishima lại lên tiếng.

"Độc tài"

Kageyama nhìn Hinata rồi lại nhìn vào Tsukishima.

"Cậu thích Shouyo?"

"Ồ, tôi muốn đưa cậu ấy về nhà. Tetsurou nhỉ."

"Khụ."

"Ểh??? Kuroo-san anh có sao không"

Kuroo đột nhiên bị nhắc đến lập tức sặc không khí. Hinata lo lắng hỏi thăm.

Anh xua tay ý bảo không sao.

Vừa ngẩng đầu lên Kuroo đã bắt gặp ánh mắt đầy sự bỡn cợt của Tsukishima nhìn anh.

Trong tít tắt, cả người Kuroo như có một luồn điện chạy dọc theo sóng lưng tê rần.

"Đ..được rồi. Cất súng vào hết đi"

"Em đã làm gì cậu ta đâu?"

Tsukishima nhún vai rảo bước đi về chiếc xe đang đậu. Vừa đi cậu còn thuận tay kéo luôn cả Hinata theo .

Hinata chỉ biết ý ới chưa hiểu chuyện gì thì bản thân đã bị một bóng dáng cao lớn khác ôm lên.

"???"

"Bỏ tay khỏi người em ấy."

Kageyama đanh giọng. Hắn thực sự khó chịu với tên tóc vàng này.

"Tobio, anh ơi"

"Anh đây"

Kageyama dịu hẳn giọng xuống khi nghe thấy tiếng gọi mềm mại của cậu.

Hắn mặc kệ luôn sự hiện diện của 2 cái bóng đèn chạy với tần suất lớn kia cuối đầu hôn lê khóe miệng cậu.

Hinata vẫn mềm giọng.

"Anh đừng giận nha."

"Không có giận Shouyo mà ."

Hai chóp mũi chạm nhau. Kageyama ôn như xoa đầu cậu tuy nhiên lại không thả Hinata xuống.

"Đi"

Hắn nhướn mày nhìn về chỗ đang phát ra ánh sáng cực đại kia.

Hai cái bóng đèn đang bị dồn cầu lương bỗng chốc đứt cáp.

Kuroo nhếch mép nhìn hắn, tay anh giơ lên giữ gáy Tsukishima ấn chặt xuống mà hôn.

Người Tsukishima bỗng chốc cứng đờ. 

5s

10s

Cậu nhíu mày nhìn cái tên thích làm theo ý mình kia co chân đạp vào nơi nào đó của anh.

Cú đạp không mạnh lắm đâu.

Kuroo vật vã ôm lấy nơi nào đó. Mặt tái mét.

"Tsukki sao em nỡ..."

Chỉ thấy trên môi Tsukishima hơi đỏ lên cùng với nụ cười khinh khỉnh như thường lệ.

"Đáng đời anh"






.


Đáng ra chỉ mất khoảng nửa tiếng để đón họ về khu resort nghỉ dưỡng mà Bokuto đã bao trọn trong vòng 2 tuần.

Thế nhưng nhờ cái nết cà khịa của Tsukishima và sự ghen tuông của Kageyama mà họ trễ hơn nửa tiếng so với lịch

Bước xuống xe, Hinata tươi tỉnh hơn so với lúc ở sân bay.

Cậu ngó nghiên khắp nơi tìm người quen.

"Aasaaaaaa Yamaguchii"

Cậu con trai với mái tóc màu xanh rêu giật mình quay đầu lại nhìn cậu.

"A! Hinataa"

Cả hai đang định lao vào nhau thì đã có hai người khác giữ lại.

"Shouyo em không được chạy đâu"

Kageyama nhẹ giọng nhắc nhỡ.

"Tadashi em cũng vậy"

Bên cạnh Yamaguchi là một người con trai không có tóc...

Cả ba người Tsukishima, Kageyama và Hinata lập tức cuối đầu chào anh.

"Tanaka-san!".

"Chào mấy đứa"

Tanaka vẫn như vậy kể từ lần cuối họ gặp nhau.

"Ồ, nhóc là thằng bé vừa xin vào câu lạc bộ là đã chuyển đi phải không?"

Một người con trai rất...lùn so với đám người bọn họ.

"Noya-senpai"

"A Shouyo chào em, ồ có cả Kageyama nữa lâu quá không gặp"

Cả bọn đang nói chuyện vài ba câu thì nghe tiếng gọi của Kuroo.

"Kenma!"

"Hể"

Người con trai với mái tóc hai màu đen vàng đang cắm đầu vào điện thoại.

Chỉ một chút nữa thôi thì bức tường kia sẽ chào đón cái trán sưng đỏ của anh.

"Kenma"

Hinata giơ tay vẫy lia lịa, Kageyama đứng bên cạnh cậu im lặng.

Kenma cười đưa tay lên chào lại.

"Chào cậu Shouyo "

"Kenmaaa cậu...vừa quay đi là cậu đi mất tiêu"

Yamamoto chạy hớt hải ra. Anh thở dốc tay giữ lấy vạc áo của Kenma.

"Cậu không cần xin lỗi"

"Cậu mới phải là người nói xin lỗi chứ???"

_____

Cuộc nói chuyện kết thúc sau khoảng nửa tiếng đồng hồ. Cả hai đã nhận phòng, bây giờ Hinata đang nằm ườn trên nệm.

"Tobio"

"Em làm sao hả Hinata "

Hinata bật dậy.

"Anh vừa nói gì?"

Kageyama nhìn cậu, hơi nhíu mày rồi nói.

"Em làm sao hả? Đúng không?"

Hinata lắc đầu.

"Không, chữ cuối"

Hắn bỗng nhiên nhận ra vấn đề, môi nở một nụ cười hài lòng.

"Hinata?"

"...."

Hinata im lặng. Cảm giác bức bối khó chịu lại lần nữa dấy lên trong cậu.

Kageyama cũng không dỗ dành hay giải thích gì thêm. Chỉ nhắc nhỡ Hinata đi tắm để dùng bữa tối.

Hắn nằm trên sofa nhắn tin với ai đó.

Hinata bước ra từ phòng tắm. Hơi nước tỏa ra một làn khói mờ bao phủ lấy cậu.
 
"Tobio?"

"Ơi anh đây"

Mắt Hinata đã ầng ậng nước."

"Anh ơi em đau"

"HẢ, em làm sao?"

Kageyama lập tức bật dậy, hắn vội vàng chạy lại cửa nhà tắm đỡ lấy người cậu.

"Em làm sao? Đau ở đâu nói anh xem. Đau lắm không? Đi bệnh viện nhé"

Hinata lắc đầu, tay xoa xoa bắp chân đang căng cứng.

"Bắp chân em"

"Bắp chân? "

"Vâng"

"Chuột rút?"

Kageyama cuối người, vòng tay qua khớp gối bế hẳn người cậu lên. 

Lúc cả hai đã ngồi được lên giường thì Hinata đã khóc rồi. Cảm giác cơ căng cứng đau buốt mà không làm gì được.

Lúc tập luyện khi còn ở trong đội bóng thời trung học, cậu cũng có đôi lần bị chuột rút nhưng chưa bao giờ thấy tủi thân như vậy. 

Vừa đau vừa khó chịu, Hinata chỉ biết lẳng lặng rơi nước mắt. Cũng không dám phát ra tiếng sợ hắn nghe thấy lại lo.

Kageyama loay hoay xoa bóp bắp chân cho cậu, hắn nhíu mày vừa xoa vừa lầm bầm gì đấy. 

Đến khi bắp chân cậu đã trở lại bình thường Kageyama mới ngẩng đầu lên nhìn cậu. Đồng tử hắn hơi co lại khi chạm mắt với cậu.

"Không sao rồi. "

Hắn ôm lấy người cậu vỗ về, tay xoa xoa tấm lưng nhỏ mà an ủi. Hinata thấy ấm lòng, cậu lại rúc vào lòng anh như một thói quen. 
                  ***

T/g: hehehe đám cưới xong 1, 2 chap nữa là end rồi

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info