ZingTruyen.Info

jensoo | memory of love

Virginity

-sourtd

Note!

Convertor: MaszehFeb
Translator: -sourtd
___

Jisoo làm việc part-time trong một nhà hàng pizza từ 7:00 - 11:00 tối.

Tối hôm đó cô hơi mệt vì bình thường lượng khách đông lên gấp đôi.

Sau giờ làm việc, cô thay bộ quần áo của nhà hàng sang chiếc áo hoodie đen yêu thích kết hợp với quần dài đen.

Trên đường về nhà, Jisoo đi trong đêm tối lạnh lẽo. Cô đã quen với điều đó kể từ khi cô đi bộ về nhà vào khoảng thời gian tối như vậy mỗi đêm.

Nhưng đêm nay rất bất thường. Giữa đoạn đường hiếm ô tô qua lại, cô nhìn thấy một chàng trai dùng hết sức lôi kéo một cô gái.

"Hãy để tôi đi!" Cô gái bất lực hét lên trong âm thanh ngắt quãng.

Jisoo không biết phải làm gì vào lúc đó, điện thoại của cô sắp hết pin để gọi cảnh sát. Bên cạnh đó, cô chủ yếu tin tưởng cảnh sát vì ấn tượng của cô đối với họ không tốt cho lắm.

Một lúc sau, Jisoo chọn cách giúp cô gái, cô tìm kiếm bất kỳ vũ khí nào mà  có thể chống lại chàng trai nhưng không có gì xung quanh khu vực đó. Dù không muốn nhưng cô đã chuẩn bị tinh thần cho một cú đá thật mạnh bằng chân. Điều tốt cho cô là chàng trai hơi gầy.

Nắm chặt tay để xóa bỏ nỗi sợ hãi trong mình, cô hét lên chạy về phía anh chàng, bay qua không trung và chân tiếp đất thật mạnh vào ngực anh chàng khiến anh ta mất thăng bằng, kêu lên đau đớn.

Jisoo không bao giờ lãng phí thời gian, cô kéo cánh tay của cô gái chạy đi. Họ tiếp tục chạy cho đến khi Jisoo đến nhà và đi về phía cửa trước, cô thề rằng nếu có một thử thách mở khóa cửa nhanh, cô sẽ có kỷ lục nhanh nhất về nó.

Thời điểm họ bước vào nhà, đôi chân của cô gái đã bỏ cuộc, ngồi bệt xuống sàn vì quá lâu. Trong khi đó, lưng của Jisoo dựa vào tường và thở không ra hơi.

Jisoo sau khi lấy lại nhịp thở bình thường, cô ngồi xuống bên cạnh cô gái đang gục đầu xuống sàn. Jisoo nghĩ có lẽ cô gái đã ngủ quên mất.

"Này! Tỉnh lại đi. Tôi sẽ đưa cô về nhà."

Đột nhiên, cô giật mình khi cô gái ngẩng đầu lên như thể vừa tỉnh dậy từ một giấc mơ. Đôi mắt cô gái hơi nhắm lại, cô gái đang cười như một con ngốc.

"Vâng, vâng!" Cô gái thậm chí còn đứng lên một cách xiêu vẹo, gần như mất thăng bằng.

Mặt khác, Jisoo vẫn đứng yên tại chỗ, ngồi trên sàn, miệng há hốc khi nhìn cô gái đang đi về phía phòng khách của mình.

"Tiêu rồi!"

Jisoo nói trong đầu sau khi nhận ra cô gái đã say. Giờ thì cô đã biết tại sao tên biến thái đó lại có thể dễ dàng lôi kéo cô gái.

Cô gái này hoàn toàn mắc nợ cô. Nếu cô không có mặt kịp thời, cô gái này có thể đã phải đối mặt với cuộc sống xấu số của mình vào chính lúc này.

Jisoo lắc đầu và đứng dậy, đi về phía cô gái.

"Này!" Cô giữ vai, đối mặt với cô gái.

"Cô có biết địa chỉ nhà mình không? Tôi sẽ đưa cô về." Jisoo nói một cách lịch sự, mặc dù cô bắt đầu cáu kỉnh vì cô gái có vẻ không để ý đến lời nói của mình.

Nhưng điều khiến Jisoo sững sờ chính là cô gái thấp bé hơn đang nhìn chằm chằm vào cô vào lúc này. Tất nhiên mắt cô gái vẫn hơi nhắm. Ở lần thứ hai, cô gái bắt đầu áp sát mặt mình vào Jisoo. Cô chưa bao giờ cảm thấy và nghe thấy nhịp tim lớn đó trước đây.

"Cô... cô đang làm gì vậy?" Jisoo căng thẳng hỏi.

Cô gái không nghe, khuôn mặt của cô gái bây giờ chỉ còn cách cô gần vài cm, và má cô bắt đầu đỏ lên.

"Cô là của tôi." Khoảnh khắc cô gái nói, đôi môi của họ cuối cùng cũng đã hợp nhất.

Cùng với đó, Jisoo cảm thấy toàn thân như bị nhiễm điện. Cô không thể di chuyển, nhưng vì một lý do không đúng, cô rất thích nó. Cô nhắm mắt lại, môi cô gái bắt đầu mấp máy, khẩn cầu đáp lại. Jisoo chịu thua, cô như thể đang theo nhịp.

Cô chưa bao giờ hôn ai. Có thể nói lần đầu tiên cô thực sự khó quên, kỳ lạ, bởi vì ngoài việc phải hôn một cô gái, cô gái này lại là một người hoàn toàn xa lạ mà cô tình cờ gặp lần đầu tiên sau 27 năm cuộc đời. Điều kỳ lạ nhất là cô gái này dường như đã tuyên bố Jisoo là của riêng mình.

Sau nụ hôn dài say đắm đó, cả hai đều thở hổn hển, hụt hơi. Nhưng cô gái đột ngột bất tỉnh. Jisoo nhanh chóng đỡ cô gái trở lại đúng lúc trước khi cô gái ngã xuống sàn.

"Thế giới này thật điên rồ."

Cô nói trong đầu khi đang loay hoay đưa cô gái gầy guộc về phòng, cuối cùng khi cô đã đặt cô gái lên giường, khoảnh khắc đó chính là cơ hội để cô nhìn ngắm cô gái đang say ngủ với vẻ ngưỡng mộ.

Cô không thể phủ nhận điều đó, cô gái đó thực sự rất hấp dẫn, xinh đẹp. Cô gái diện một chiếc váy đỏ rất vừa vặn để tôn lên khung hình hoàn hảo của cơ thể.

"Cô thật đẹp." Cô thì thầm trước khi cắt đứt ánh nhìn.

Jisoo luôn bận rộn để ngăn bản thân nghĩ về những gì đã xảy ra trước đó.

"Tôi nên làm gì đây?"

***

Jennie tỉnh dậy với cảm giác chóng mặt.

Khoảnh khắc Jennie mở mắt ra, nàng cảm thấy rằng tất cả những gì mình nhìn thấy đều đang chuyển động. Điều khiến Jennie giật mình đó không phải là căn phòng mà nàng đang ở, đó là một căn phòng rất xa lạ. Chuyện gì đã xảy ra đêm qua? Mắt nàng đảo quanh phòng và thấy một cô gái mặc chiếc áo sơ mi quá khổ màu xám đang ngồi trên chiếc ghế dài nhỏ trong góc.

"Cô tỉnh rồi." Jisoo khoanh tay đứng nhìn như thể có điều gì đó muốn gửi gắm đến Jennie.

"Cô tên là gì?"

Dù hơi ngập ngừng nhưng nàng vẫn trả lời.

"Jen... Jennie."

Jisoo gật đầu như thể cô đã hiểu ra thứ gì đó.

"Tôi hiểu rồi. Cái tên thật hoàn hảo cho một người đã say và gần như được đưa đến một nơi nào đó bởi một tên biến thái." Jisoo nhếch mép nói tất cả những điều đó.

Jennie không thể tin vào chính mình. Điều đó có thực sự đã xảy ra với nàng đêm qua không?

"Chuyện gì đã xảy ra?"

Jisoo lại gật đầu, nụ cười của cô không hề tắt. Cô có vẻ thích thú với cảnh này.

"Ồ, cô không nhớ sao? Tôi có thể hỏi cô một điều được không? "

"Hả?" Jennie bắt đầu cảm thấy khó chịu, điều mà nàng cảm thấy xấu hổ nhất.

Jennie biết mình là một người nghiện rượu khủng khiếp, bạn bè của nàng là những người đã chứng kiến, nhưng những gì diễn ra trong tâm trí Jennie?... Jennie định làm gì?

"Cô còn trinh không?" Jisoo hỏi khiến Jennie tròn mắt.

"Cô điên à?" Thay vào đó, Jennie hỏi ngược lại.

"Chỉ cần trả lời, nếu cô muốn biết những gì cô đã làm đêm qua."

Chết tiệt cô gái này!

Jennie hít một hơi thật sâu trước khi trả lời.

"Còn..."

Jisoo vỗ tay vì ngạc nhiên. Cô đứng dậy, đi đến gần Jennie. Sau đó, nắm chặt vai Jennie như thể cô sẽ cưỡng hiếm nàng.

"Cô biết không?" Jisoo bắt đầu.

"Tôi đã cứu trinh tiết của cô, nhưng..." Jisoo chăm chú áp mặt mình gần Jennie, cách nhau gần vài cm.

"Cô đã lấy đi sự trinh trắng của môi tôi... và cô phải chịu trách nhiệm!"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info