ZingTruyen.Asia

jensoo | memory of love

Untitled

-sourtd

Note!

Author: officiallykris
Translator: -sourtd
___

Không có gì bí mật khi Jisoo gặp khó khăn nhất khi tập vũ đạo cho tất cả các bài hát của họ. Cô dễ dàng dành nhiều thời gian nhất để luyện tập chúng, tự cô lập mình trong phòng tập nhảy ở YG và quan sát những sai lầm của mình trong bức tường gương dài mờ sương trong phòng.

Cô luôn luyện tập đến đêm, sau khi những người khác đã chịu đựng sự mệt mỏi của họ và rời đi để trở về ký túc xá nghỉ ngơi. Cô thậm chí còn đem theo chiếc chăn lông cừu từ giường vào phòng tập luyện, để khi cuối cùng cô đã làm việc với tình trạng kiệt sức không thể cứu vãn, cô có thể nhốt mình trong căn phòng thu âm và cuộn tròn trên chiếc ghế sofa để nghỉ ngơi. Cô luôn dành ra vài giờ trước khi những người khác quay trở lại và cô buộc phải bắt đầu lại quá trình mệt mỏi.

Là trưởng nhóm không chính thức của Blackpink, Jennie không mấy hài lòng với sự sắp xếp này.

Nàng phải mất một vài lần cố gắng để tìm thấy căn phòng có cửa khóa. Nhờ vài tiếng nói, nàng đã đã có một chùm chìa khóa của hầu hết các phòng trong tòa nhà từ vài tuần nay, vì vậy nàng và các thành viên khác có thể đến bất cứ lúc nào để chuẩn bị cho việc luyện tập Concert sắp tới. Thật tuyệt khi không phải theo dõi một trong những người quản lý để mở cửa cho họ, điều này đã từng là một trong những điều phức tạp tẻ nhạt trước khi họ ra mắt.

Cuối cùng khi Jennie bước vào trong, nàng cảm thấy tim mình như thắt lại.

Jisoo gần như không chiếm được một phần của chiếc ghế sofa, đầu cô gối vào tay ghế có đệm và chân cô để ở phía dưới. Da của cô trông nhợt nhạt, quầng thâm dưới mắt đậm rõ thấy. Tóc tai rối bời, bết dầu và xơ xác vì vuốt quá nhiều lần. Đó là một thói quen mà Jennie thường thấy mình lặp lại trong sự thông cảm. Có rất nhiều điều Jisoo làm mà Jennie bắt chước, đặc biệt là bây giờ họ dành hầu hết các giờ thức giấc cùng nhau. Nàng chỉ ước mình có thể được Jisoo đáp lại, để cô theo nàng trở về ký túc xá và ngủ trên chiếc giường êm ái.

Jennie cẩn thận đóng cánh cửa sau lưng chỉ bằng một cú nhấp nhỏ. Tất cả các đèn đều sáng, nhưng điều đó dường như không ngăn được Jisoo chìm vào giấc ngủ. Jennie tắt chúng đi, chỉ để lại một chiếc đèn bàn nhỏ để có thể nhìn thấy khi cô, nàng bước đến và quỳ xuống ghế sofa. Jennie gần như ngang tầm mắt với Jisoo, nhìn gần cô thậm chí còn tồi tệ hơn.

Nhưng Jennie vẫn nghĩ Jisoo là cô gái xinh đẹp nhất mà nàng từng thấy. Họ không mắc sai lầm khi chọn cô là visual của nhóm.

Kéo chăn xuống vừa đủ, nàng vươn tay, luồn ngón tay vào giữa tay Jisoo. Nó khiến Jisoo cựa quậy một lúc trước khi mí mắt cô hé ra. Và sau đó, mở rộng đến mức Jennie thề rằng nàng có thể nhìn thấy lòng trắng của chúng xung quanh tròng mắt cô.

"Jennie-ah..." Cô thốt lên, đột ngột ngồi dậy và vỗ nhẹ vào tấm chăn xung quanh như thể cô đang tìm kiếm thứ gì đó.

"Trời đã sáng chưa? Đã bắt đầu luyện tập chưa? Chị nhớ mình có đặt báo thức mà?!"

"Chị nghỉ ngơi tiếp đi, còn chưa đến bốn giờ."

Jisoo mệt mỏi vùi đầu vào chăn và nhìn Jennie. Trông cô như sắp rơi nước mắt.

"Em làm gì ở đây sớm như vậy?"

"Em mới là người nên hỏi chị câu này."

Jennie phát hiện ra điện thoại của Jisoo thò ra từ giữa đệm của chiếc ghế sofa và kéo nó lên, nhấn nút nguồn hiển thị màn hình, trên đó có dòng chữ in đậm màu trắng là 3:47 AM.

Jisoo thở dài, nhận lấy điện thoại của mình khi Jennie đưa nó. Cô vẫn chưa tháo rời các ngón tay của họ.

"Chị muốn luyện tập. Chị vẫn không thể hoàn thành vũ đạo cuối."

Jennie thực sự không thể liên quan đến điều đó. Nhảy luôn đến rất tự nhiên đối với nàng, ngay cả trước khi nàng trải qua nhiều năm đào tạo. Cơ thể của nàng luôn luôn di chuyển theo cách mà nàng muốn. Jennie tự hỏi thì phải như thế nào nếu không kiểm soát được hoàn hảo các chuyển động của mình.

Jennie ngồi lên ghế sofa, đó là một sự chuyển đổi liền mạch từ chỗ này sang chỗ khác, Jisoo sẽ tự động điều chỉnh tư thế nằm để phù hợp với nàng. Đó là cách nó luôn tồn tại với họ, kể từ thời điểm họ được xếp vào cùng một nhóm thực tập sinh nhiều năm trước, họ dường như luôn phù hợp với nhau. Họ như hai mảnh ghép liền kề, lấp đầy khoảng trống của nhau. Jisoo có thể thiếu tài năng thô mà Jennie luôn có để nhảy, nhưng có rất nhiều cách để Jisoo giỏi hơn nàng.

"Chị sẽ hoàn thành vũ đạo đó sớm thôi. Chị làm việc chăm chỉ hơn bất kỳ ai mà em từng biết."

Nàng kéo tay Jisoo vào lòng, vuốt ngón tay cái lên làn da mỏng manh trên những đốt ngón tay nhô ra. Cả hai đều giảm cân trong thời gian gần đây, trong khi Jisoo có vẻ phấn khích trước khuôn mặt nhỏ nhắn đối diện mình, thì Jennie lại gặp ác mộng về việc cô luôn luyện tập quá sức.

Jisoo thở hổn hển, chỉ là một hơi thở nhẹ nhàng đầy ngạc nhiên, Jennie không biết đó là lời khen hay sự động chạm, nhưng nàng muốn nghe lại.

"Jennie-ah..." Jisoo thì thầm, và khi Jennie ngước lên nhìn cô, nàng vẫn có thể nhìn thấy sự ướt át nơi khóe mắt.

"Em đã tiếp cho chị quá nhiều sức mạnh."

"Em sẽ cho chị tất cả, nếu chị cho phép em."

Jisoo muốn nói nhưng cô đột nhiên không thể nói được, có cảm giác như từng lời cô thốt ra đều bị mắc kẹt trong cổ họng, kết lại thành một cục đau khó nuốt xung quanh.

Jennie thực sự không biết ai trong số họ nghiêng về phía trước, nhưng có một giây nhỏ ngay trước nụ hôn mà nàng có thể cảm nhận được hơi thở của Jisoo trên môi mình, tóc Jisoo vuốt nhẹ qua vai nàng, đùi của cô cũng tựa vào người nàng.

"Soo~" Jennie thì thầm, điều duy nhất mà nàng có thể thoát ra.

Sau đó họ lại hôn nhau. Nó mềm mại, thanh khiết và hoàn hảo. Jisoo muốn đặt cô gái này ra và hôn ở khắp mọi nơi, cho đến khi cô khó thở và tuyệt vọng, cô tin tưởng những lời nói của Jennie là sự thật.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia