ZingTruyen.Info

Jensoo Memory Of Love

Note!

Author: Ppoongg
Translator: -sourtd
___

Đôi mắt Jisoo đang tập trung vào cuốn sách mà cô đang cầm, một mảnh yên tĩnh ở nơi cô đang ở. Thư viện, Jisoo rất thích ở đây vì không ai có thể làm phiền cô, hoặc những tiếng ồn có thể làm cô mất tập trung.

Hai năm nữa cô sẽ tốt nghiệp, hoàn thành việc học mà cô rất muốn. Cô dường như đã kiệt sức khi phải đọc sách hàng ngày.

Jisoo giật thót khi nghe thấy tiếng ai đó đi đến bàn của mình, mọi người trong thư viện đều rùng mình. Cô ngẩng đầu lên, trừng mắt khó chịu nhưng cô được chào đón bởi một cô gái đang cười rất tươi với cô.

"Cậu ở đây cả ngày à, còn ăn ở đây?" Jennie thì thầm, ngồi xuống trước mặt Jisoo, nàng đặt túi của mình ở bên cạnh.

Jisoo lắc đầu, mắt quay lại cuốn sách.

Jennie chế giễu nhìn cô, nàng cầm lấy cuốn sách của cô và mở nó ra.

Jisoo nghe thấy tiếng nàng, cô thở dài.

"Jennie, cậu nên đi..."

"Không!" Jennie nói, mỉm cười nhìn cô.

"Tôi sẽ ở lại đây với cậu."

"Cậu biết tôi không thể..."

"Cậu không thể hẹn hò cho đến khi cậu tốt nghiệp, tôi hiểu điều đó, tôi thậm chí còn rất hiểu điều đó. Tôi đang chờ đợi cậu có nghĩa là tôi đang tán tỉnh cậu, cũng có nghĩa là tôi nên chăm sóc cho cậu nên dù cậu có thích hay không, tôi vẫn ở lại, Jisoo."

Jisoo nhìn nàng chằm chằm, thở dài quay trở lại với cuốn sách của mình. Cô không thể ngăn Jennie, nàng đã như vậy đối với cô trong nhiều tháng, ngay cả khi cô cố gắng ngăn cản nàng, Jennie đều sẽ không đồng ý.

"Hơn nữa, tôi cũng sẽ học." Jennie nhún vai, Jisoo nhìn nàng có chút không tin.

"Tôi có túi sách bên cạnh, tôi sẽ học." Jennie tự hào nói.

"Nhưng hãy để tôi đút cho cậu ăn trước đã."

Nàng mỉm cười, đưa thìa thức ăn lên miệng Jisoo nhưng cô không mở miệng.

"Làm ơn!" Jennie cầu xin, Jisoo thở dài và mở miệng, ăn lấy thức ăn trước mặt cô.

"Chichu ngoan~" Jennie nói to một chút, còn véo má Jisoo khiến mọi người xung quanh được một phen đỏ mặt.

***

Vài tháng sau.

Jisoo nghe thấy tiếng gõ cửa nhưng không thèm mở, cô ấy đang bận học. Sách, giấy và bút chất đống trên giường của cô.

Cô rên rỉ, nghe thấy tiếng gõ liên tục. Cô đã có biển báo không làm phiền trước cửa phòng mình nhưng tất nhiên, gia đình cô sẽ không làm theo điều đó. Đó là lý do tại sao cô luôn muốn ở lại ký túc xá của trường nhưng cô yêu gia đình cộng với việc cô không muốn tự nấu ăn và dọn dẹp quần áo của mình.

"Gì?" Cô trừng mắt, mở toang cánh cửa để lộ ra người anh trai đang nở một nụ cười trêu chọc.

"Ai đó đang ở dưới nhà chờ em." Jinyoung trêu chọc.

"Có lẽ là người yêu của em." Anh ấy nói thêm.

Jisoo bối rối nhìn anh, cô không có người yêu, cô không có thời gian cho việc đó. À cô nhớ đến cô gái luôn nói rằng sẽ đợi cô, người có một nụ cười quyến rũ - Kim Jennie.

Cô mở to mắt rồi nhanh chóng đi xuống lầu. Jennie nhìn cô rồi mỉm cười, Jisoo đảo mắt rồi nhanh chóng đi đến bên nàng, kéo nàng lên phòng.

"Jisoo?" Cô nghe thấy bố mình gọi, cô thở sâu và quay lại mỉm cười một cách gượng gạo.

"Đây là người yêu của con sao?" Bố cô hỏi, Jisoo mím môi, lắc đầu.

"Không... không, chưa." Cô vừa nói vừa lắc đầu, Jennie nhanh chóng mỉm cười.

"Chưa?" Jennie trêu chọc, Jisoo lườm nàng một cái rồi nhanh chóng kéo nàng lên phòng.

"Jennie, cậu đến đây làm gì?"

"Tôi mua cho cậu cafe latte và một vài món ăn nhẹ yêu thích của cậu vì tôi chắc rằng cậu đang học." Jennie nhìn chằm chằm vào giường cô, mắt mở to khi thấy sách vở tứ tung.

Jisoo lại thở dài, nhìn những món ăn yêu thích của mình.

"Được rồi nhưng hãy nhắn tin cho tôi trước nếu cậu đến." Jisoo nói, đón lấy túi ni lông mà Jennie đưa.

"Vâng, thưa cô!!" Jennie cười khúc khích.

"Cái này bao nhiêu, tôi sẽ trả."

"Một cái ôm là đủ." Nàng nhẹ nhàng nói khiến Jisoo quay lại nhìn, nhướng mày đưa lên.

"Jennie cái này đắt lắm!"

"Không, tôi chỉ cần một cái ôm từ cậu là quá đủ."

Jisoo nhìn chằm chằm vào cô gái đang cầu xin trước mặt mình. Không chắc liệu cô có nên trả tiền cho Jennie hay chỉ đơn giản là làm những gì nàng muốn.

***

Bây giờ đã là bữa tối, mẹ Jisoo không muốn Jennie về nhà mà không ăn gì, đó là lý do vì sao mà cô ở quanh bàn ăn của gia đình nhưng lại im lặng, cô cảm thấy ngại ngùng.

"Vậy là hai người..." Jisoo ngẩng đầu lên nhìn bố.

"Hẹn hò?"

"Không phải đâu bố." Jisoo lắc đầu.

"Con có chắc không? Bởi vì con có một quy tắc rằng..." Bố của Jisoo chậm rãi gật đầu nhìn họ.

"Con sẽ không hẹn hò cho đến khi con tốt nghiệp, con biết điều đó. Con đang thực hiện điều đó."

Jennie nhìn Jisoo, người đang có vẻ bực bội.

"Vậy hai người là bạn thân sao?" Mẹ Jisoo duyên dáng hỏi, Jennie hít thở sâu và mỉm cười.

"Thực ra, con đang tán tỉnh cô ấy, thưa cô, thưa chú và Jinyoung." Nàng nhìn vào anh trai của Jisoo, người đã nở một nụ cười trên môi.

"Và con ở đây để xin phép mọi người nếu con có thể theo đuổi..." Nàng dừng lại, nuốt nước bọt một cách đặc quánh khi thấy cách bố Jisoo ra dấu cho nàng dừng lại.

Jisoo thở dài và sẵn sàng rời đi với Jennie nếu bố cô nói một lời thô lỗ.

"Ta không thể trả lời điều đó bởi vì chỉ có Jisoo mới có thể. Nếu Jisoo ổn với việc con tán tỉnh cô ấy, thì không sao cả."

Jisoo và Jennie nhìn nhau, Jisoo ngạc nhiên trong khi cô gái kia lại vui mừng trong lòng.

Mẹ Jisoo mỉm cười, gật đầu đồng ý.

"Nhưng Jennie, vẫn còn hai năm nữa, em có thể đợi được không?" Jinyoung nói thêm, nghiêm khắc nhìn nàng.

Jennie không chút do dự gật đầu.

"Em sẽ đợi Jisoo, em hứa. Và em sẽ thực sự chăm sóc cho Jisoo." Jennie nói, cả nhà mỉm cười gật đầu.

Đó là cách Jennie trở thành một phần của gia đình Jisoo vào mỗi Thứ Bảy. Nàng sẽ đến đó để cùng Jisoo học bài và ăn tối với gia đình.

6 tháng qua Jennie vẫn nhẫn nhịn, không ép Jisoo đi hẹn hò trừ khi cô thực sự muốn. Hầu hết thời gian hàng ngày của họ là học, giống như bây giờ.

"Cậu cảm thấy gì khi lên cơn đau tim?" Jennie hỏi, tay cầm những tấm thẻ bài chứa đầy câu hỏi khi nhìn Jisoo, người có vẻ như đã biết câu trả lời.

"Đau, chóng mặt, buồn nôn, khó thở, đổ mồ hôi và đôi khi không có dấu hiệu gì cả." Jennie mỉm cười với cô một cách tự hào và gật đầu, chuyển thẻ bài, nàng nhìn Jisoo một lần nữa.

"Khi nào thì yêu tôi?" Jisoo bối rối nhìn nàng, tay bắt lấy một cái gối, đánh nhẹ vào Jennie.

"Jennie, dừng lại đi!" Jisoo rên rỉ, nàng chỉ mỉm cười và gật đầu, dựa sát vào Jisoo trên giường, nàng đặt tay lên má cô.

"Cậu thua rồi, hình phạt của cậu là chúng ta cởi quần áo..." Jennie nói, Jisoo mở to mắt vì kinh hãi. Nhanh chóng véo vào hông Jennie.

"Jennie cái gì?"

"Hay là cậu hôn tôi?" Jennie nói với vẻ nghiêm túc, Jisoo nhìn chằm chằm vào nàng.

Vài giây trôi qua và họ vẫn nhìn chằm chằm vào nhau, đôi mắt Jennie từ từ rơi xuống môi Jisoo.

Jisoo thở gấp, đôi mắt nhắm chặt, tay nắm lấy thành giường khi cô cảm thấy Jennie ngày càng gần hơn.

Jennie cười khúc khích khi thấy phản ứng của cô, lắc đầu một cái hôn lên trán Jisoo.

Jisoo bối rối mở mắt ra, cô lại nhìn chằm chằm vào Jennie, người đang cười rất tươi, tay vẫy vẫy thẻ bài nhìn cô.

"Chúng ta học bài nào."

***

Một năm sau.

"Đó không phải là Jennie sao?" Jinyoung hỏi Jisoo.

Lông mày cô nhíu lại khi nhìn thấy Jennie đi cùng một cô gái mà cô thậm chí còn không quen biết, Jennie còn đang cười với cô gái đó. Jennie của cô... cũng không hẳn là của cô nhưng ít ra vẫn còn.

Jinyoung nhìn thấy nét mặt của Jisoo khiến anh bật cười.

"Này Jennie!" Jinyoung xua tay khiến Jisoo trừng mắt nhìn anh.

"Jinyoung!" Jennie đáp lại, nhưng nụ cười của nàng ngay lập tức tắt đi khi thấy Jisoo chỉ nhìn nàng rồi quay đi.

"Tôi sẽ đến lớp." Jisoo nói rồi rời đi.

Jennie lườm Jinyoung trêu chọc, nàng nhìn Jisoo người đang đi đến tủ đựng đồ của mình.

"Cô ấy là bạn gái của chị?" Người bên cạnh nàng hỏi.

Jennie nhanh chóng gật đầu.

"Jinyoung đây là Chaeyoung em họ của tôi, còn đây là Jinyoung. Hai người ở lại đây làm quen trước đi. Tôi sẽ trở lại sau." Nàng nhanh chóng chạy đến Jisoo.

"Hi Chichu~" Jennie nói một cách dễ thương khi nàng đứng cạnh Jisoo - người đang bận rộn đặt sách vào tủ.

Jisoo giả vờ như không nghe thấy, cô đóng cánh cửa một cách thô bạo và rời đi bỏ Jennie ở lại.

Nàng cau mày nhanh chóng đi theo cô.

"Này Jisoo!!"

"Tôi làm gì sai sao?" Nàng lo lắng hỏi, Jisoo vẫn làm như không nghe thấy gì.

"Jisoo xin..."

"Theo như tôi nhớ thì cậu đang tán tỉnh tôi, Jennie?" Jisoo bật ra khiến Jennie ngạc nhiên, họ dừng bước.

"Tôi... Kim Jisoo, cậu đang đợi tôi và chúng ta sẽ tốt nghiệp chỉ trong hai tháng nữa, cậu có thể vui lòng đợi đến lúc đó." Jennie chằm chằm vào cô, một nụ cười nở trên khuôn mặt khi nàng cảm nhận được tình cảm từ cô.

Jisoo thở dài, lắc đầu và bước đi.

Jennie vẫn cười rất tươi ở đó nhìn Jisoo rời đi. Nàng nhảy cẩng lên rồi nhanh chóng chạy đến chỗ cô.

"Chichu, Baby của tôi ơi..."

***

Vài tháng sau.

Tất cả mọi người đều la hét, cổ vũ và hò hét. Cuối cùng thì họ cũng hoàn thành các chương trình học tập.

Mọi người đều thích nó, họ tung mũ tốt nghiệp trong không khí ăn mừng với gia đình và bạn bè.

Ngày mà Jennie chờ đợi nhất - ngày tốt nghiệp.

Đôi mắt Jennie đảo quanh từ từ tìm kiếm Jisoo, tim nàng đập rất nhanh, nàng không biết phải làm gì hay mong đợi điều gì. Bước chân của nàng bé đến nỗi không thể cảm nhận được bàn chân của mình.

Đột nhiên mọi thứ đối với nàng dường như dừng lại, khi nàng bắt gặp ánh mắt của Jisoo. Một nụ cười hiện trên khuôn mặt nàng khi cô gật đầu nhẹ, chỉ cần ánh mắt của họ biết đó là lời chúc mừng.

Jisoo cười thật tươi, đưa bằng tốt nghiệp cho bố mẹ, cô nhanh chóng chạy đến chỗ Jennie. Bắt lấy khuôn mặt của nàng và chủ động hôn lên môi.

"Tôi yêu cậu!" Jisoo thì thầm với Jennie, cảm giác như mọi thứ nàng đã làm đều xứng đáng. Đó là giá trị của sự chờ đợi.

Nàng mỉm cười nhẹ nhàng và đặt tay lên má Jisoo, bây giờ họ đang chia sẻ một nụ hôn ngọt ngào và ngây thơ.

"Nhìn kìa, con bé thực sự đã đợi được." Bố Jisoo nói, mỉm cười một chút và lắc đầu khi nhìn hai người hôn nhau, bây giờ họ đã là một cặp.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info