ZingTruyen.Com

jensoo | memory of love

Our love

-sourtd

Note!

Author: syoojjang
Translator: -sourtd
___

"Soo còn nhớ khoảng khắc đó không?"

"Hửm? Khoảnh khắc nào, cục cưng?"

Cả Jisoo và Jennie đều âu yếm, dành thời gian bên nhau tại phòng khách của họ.

Jennie bĩu môi, nhìn lên khuôn mặt Jisoo.

"Thời điểm mà chúng ta cuối cùng đã ở bên nhau. Soo nhớ không?"

Jisoo cười khẽ khi nghịch má nàng.

"Khoảnh khắc mà em từ chối Brian?"

"Em quên mất Brian. Nhưng đúng rồi, tất nhiên là khoảnh khắc đó."

Jisoo chu môi đang bĩu ra cười.

"Tất nhiên là Soo nhớ. Em thật đáng yêu trong ngày hôm đó."

***

"Này Jisoo, cậu vừa gọi pizza với dứa? Thằng quái nào ăn pizza với dứa vậy?!" Một cô gái cao tên Lalisa Manoban thốt lên, khi thấy một người phục vụ giao bánh pizza đến bàn.

"Là tôi đã gọi, cậu ý kiến gì sao." Jisoo nhún vai trong khi lấy một miếng bánh pizza.

Lisa tinh nghịch làm ra vẻ mặt chán ghét.

"Tôi chỉ đùa thôi, Jisoo. Dứa trên bánh pizza là ngon nhất."

"Thấy chưa? Tôi biết cậu sẽ nói như vậy."

Jisoo khịt mũi, tiếp tục ăn chiếc bánh pizza mà mắt cô không bao giờ rời khỏi. Nhưng nó chỉ kéo dài trong vài phút cho đến khi có một cô gái mới bước vào nhà hàng. Hoàn toàn mới, chưa từng có ai nhìn thấy cô gái đó trước đây. Vì cô gái mới đó, Jisoo không thể ngừng nhìn chằm chằm vào cô ấy.

"Cô gái xinh đẹp này là ai? Tôi chưa từng thấy cô ấy bao giờ."

Jisoo không thể không đồng ý với Lisa.

'Cô ấy xinh đẹp thật!'

"Này! Pizza của cậu sắp rơi xuống rồi kìa. Cậu mau ngậm miệng lại đi!" Lisa không đùa khi yêu cầu Jisoo ngậm miệng lại.

Jisoo thực sự thậm chí không chớp mắt khi nhìn thấy cô gái.

"Lisa, chết tiệt cô ấy xinh quá. Tôi muốn tìm hiểu cô ấy nhiều hơn."

"Chà, đó là lựa chọn của cậu. Hãy đến gần cô ấy đi."

"Cậu nghĩ tôi có thể làm như vậy?"

Lisa vừa nhún vai vừa ăn một miếng pizza.

"Phải, tại sao không? Cậu không phải là người quyến rũ sao? Điều gì khiến cậu đột nhiên bối rối? Cậu thậm chí còn chưa bắt đầu nói chuyện với cô ấy. Chà, cô ấy thực sự có khí chất đặc biệt này."

Jisoo không khỏi bối rối. Quả thực, cô  là người quyến rũ. Luôn dễ dàng làm say lòng tất cả mọi người mà không cần cố gắng. Nhưng cô gái mới này làm cô lộn ngược ngay cả khi chưa bắt đầu nói chuyện. Thật là một điều đáng ngạc nhiên cho chính cô.

Đã một tuần Jisoo nhìn thấy cô gái đó ở nhà hàng pizza. Cũng đã một tuần kể từ kỳ nghỉ và cô bắt đầu trở lại lớp học. Điều mà cô không ngờ rằng cách đây một tuần, cô đã gặp cô gái đó ở trường đại học mà cô đang theo.

'Ah, chết tiệt! Cô ấy cũng ở đây? Trong lớp mình? Lạy Chúa!'

Cô gái xinh đẹp đó ngồi gần cửa sổ, trong khi Jisoo ngồi ở bàn cuối. Cô có thể nhìn trộm cô gái nhưng bất cứ khi nào cô ấy quay mặt lại, Jisoo lại nhanh chóng quay mặt đi vì sợ mình bị bắt gặp.

'Tên cô ấy là Kim Jennie? Một cái tên thật đẹp như cô ấy.'

Jisoo nhớ lại khi giảng viên giới thiệu một học sinh mới. Ngày khi đó cô chắc chắn rằng mình đã yêu Jennie.

"Này, cậu thậm chí còn không nói với tôi cô ấy học cùng lớp với cậu. Tôi đã phát hiện ra từ Rosie." Lisa vừa nói vừa điều chỉnh bản thân tại căng tin với Rosie bên cạnh.

"Đúng vậy Jisoo, cô ấy thật xinh đẹp và mọi người thậm chí không thể ngừng nói về cô ấy."

Chưa một lần nào trong đời Jisoo cảm thấy rung động.

'Đây có phải là cảm giác chính xác của mọi người khi họ yêu?' Cô lắc đầu, không muốn nghĩ về nó ngay bây giờ.

Jisoo tiếp tục ăn đồ ăn của mình với người bạn thân nhất là Lisa và bạn gái của Lisa, Rosie. Khi Jisoo chuẩn bị ăn, Rosie đột nhiên chạm vào cánh tay cô.

"Này, mời cô ấy đến ăn với chúng ta đi, Jisoo."

Jisoo thực sự chỉ cần nghiêng đầu một chút và ở đó cô đã nhìn thấy một cô gái xinh đẹp, Jennie.

"Ah! Chờ đã, để tôi..." Trước khi kịp nói hết lời, cô đã lao tới chỗ Jennie.

"Wow, nhanh quá!" Lisa khịt mũi.

"Jennie, cậu có muốn đến ăn trưa cùng với tôi và bạn bè của tôi không?"

Jisoo thực sự giống như một đứa trẻ đòi bố mẹ mua thứ gì đó mà cô muốn với đôi mắt lấp lánh.

Cô gái xinh đẹp Jennie mỉm cười với Jisoo, người rõ ràng đang rất phấn khích.

"Ừm, chắc chắn rồi! Cậu dẫn đường cho tôi đi."

Với một nụ cười trên môi, cô dẫn Jennie đến với bạn bè của mình.

"Cậu có phải là Kim Jennie không? Tin đồn về cậu được lan truyền như một vụ cháy rừng."

"Đúng rồi, những tin đồn trong lớp chúng tôi hoàn toàn chỉ nói về cậu. Vậy, cậu đến từ đâu Jennie? Nhân tiện, tên tôi là Rosie."

Đó là ngày đầu tiên đối với Jennie, nhưng Jisoo và những người bạn của cô thực sự rất thân thiện với nàng.

"Tôi đến từ New Zealand. Do bố tôi có một công việc lâu dài ở Seoul, nên tôi đã chuyển đến đây."

"New Zealand? Đó là một nơi khá xa so với đây. Dù sao, tôi hy vọng cậu thích ở lại đây."

"Cảm ơn Rosie, tôi chắc chắn sẽ thích ở đây."

"Jennie, hiện cậu sống ở đâu? Nếu cậu sống gần nhà tôi thì có lẽ chúng ta có thể đi bộ đến trường cùng nhau." Jisoo nói.

Lisa cười nhếch mép với Jisoo.

'Thật là một động tác suôn sẻ.' Cô nghĩ.

"À nhà tôi chỉ cách đây hai dãy chung cư. Nó cũng không xa lắm."

"Ồ, thật sao? Gần nhà Jisoo. Có lẽ cậu có thể đi dạo với cậu ấy, để cậu cảm thấy an toàn hơn rồi."

Jisoo lườm Lisa với lời nói đó, nhưng trong lòng chắc chắn sau này sẽ cảm ơn Lisa.

"Vậy thì thật tuyệt! Có lẽ hôm nay chúng ta có thể đi dạo cùng nhau sau khi tan lớp."

Cô nhanh chóng gật đầu đồng ý với ý kiến ​​của Jennie.

"Tại sao không? Điều đó sẽ rất vui."

Đã một tháng cả Jisoo và Jennie trở thành bạn của nhau. Cả hai luôn bên nhau kể cả sau giờ học. Tất cả mọi người trong trường đều gọi họ như hình với bóng. Khi ở bên nhau, khuôn mặt xinh xắn của họ rạng rỡ hơn rất nhiều.

Họ đã dành nhiều thời gian cho nhau và điều đó khiến Jisoo yêu Jennie nhiều hơn. Cô nhận ra rằng Jennie rất dễ thương bất cứ lúc nào. Jisoo liên tục gọi nàng là mandu vì má của nàng. Jisoo không nhận ra rằng nụ cười của Jennie là nụ cười yêu thích nhất của cô trên thế giới. Cô thậm chí còn không nhận ra mình yêu Jennie sâu sắc như thế nào.

Jisoo không biết điều đó, Jennie càng không bao giờ biết về tình cảm của Jisoo đối với mình. Một ngày nọ, có một chàng trai vừa tỏ tình với Jennie và muốn trở thành bạn trai của nàng.

Nó đã xảy ra ở hành lang trường đại học, với tất cả mọi người đang vây quanh. Điều đó hoàn toàn khiến Jennie lo lắng.

"Jennie, em có muốn làm bạn gái của anh không?"

Mọi người reo hò khi anh ta đã mời Jennie làm bạn gái của mình. Jisoo vừa đến, tình cảnh trước mắt đã khiến cô vô cùng tức giận.

'Đừng chạm vào cô ấy!'

Jisoo mới nhận ra Jennie lo lắng như thế nào. Điều bất ngờ xảy ra là anh chàng tỏ tình đó cũng đã từng tỏ tình với cô.

Jisoo nhanh chóng bước đến chỗ Jennie và nắm lấy tay nàng, đi ra khỏi đám đông mà không thèm nhìn lại. Jennie cảm thấy nhẹ nhõm vì cô đã ở đó và kéo nàng ra khỏi anh ta. Nàng chắc chắn đã rất lo lắng và thậm chí không thể trả lời anh ta.

"Jisoo?"

Jisoo im lặng, thậm chí không nhận ra họ đã ra khỏi trường đại học và vẫn nắm tay nhau. Sau khi nhận ra cô đã bỏ tay nàng ra.

"Uh, tôi đang quan sát từ xa và thấy cậu rất lo lắng. Xin lỗi, tôi có làm cậu bị thương không?"

Jennie lắc đầu.

"Không, không đau đâu. Cảm ơn, Jisoo. Tôi không thể nói gì khi mọi người nhìn chằm chằm vào tôi như vậy."

"Ừm, vậy là tốt rồi."

Jisoo muốn hỏi Jennie rằng nàng có thực sự thích anh ta không, nhưng cô lại cảm thấy như miệng mình nặng trĩu. Nhưng cô chưa kịp hỏi thì Jennie đã trả lời.

"Tôi không thích anh ta chút nào. Tôi hầu như không biết anh ta là ai, đột ngột anh ta tỏ tình ở hành lang khiến mọi người đều vây quanh tôi."

Jennie vẫn còn lo lắng, Jisoo nhìn thấy đôi tay run rẩy của nàng. Cô không thể nghĩ gì khác, chỉ nghĩ về Jennie. Cô muốn cho Jennie một sự thoải mái khi nắm lấy đôi tay run rẩy của nàng trong tay mình. Nhẹ nhàng vuốt ve bằng ngón tay của cô.

"Đừng lo lắng! Mọi thứ sẽ ổn thôi. Tôi sẽ đến ngay với cậu bất cứ khi nào cậu muốn, Jennie." Cô thì thầm.

Jisoo không biết rằng tim của Jennie đang đập rất nhanh. Jennie chưa bao giờ cảm thấy gần gũi như thế này trước đây với Jisoo.

'Cảm xúc này là sao? Tại sao tim mình đập nhanh như vậy? Tại sao bàn tay của cậu ấy lại ấm áp và vừa vặn với tay mình như vậy?'

Kể từ sau sự việc đó, Jennie không thể ngừng suy nghĩ. Kể từ ngày đó, bất cứ khi nào nàng nhìn thấy Jisoo. Tim nàng đập rất nhanh, cảm giác như có một con bướm trong lồng ngực.

Nàng không thể ngủ, không thể nghỉ ngơi hợp lý mỗi khi nghĩ về Jisoo.

Jennie không thể ngừng tìm kiếm sự giúp đỡ từ điện thoại. Sự tò mò ập đến với nàng vào lúc nửa đêm, khi nàng nghĩ rằng liệu có thể yêu một người cùng giới không.

Kết quả rất khả quan là Jennie có thể yêu một người cùng giới.

'Điều này khiến mình rất khó ngủ.' Jennie thở dài, nằm xuống giường, cố gắng chìm vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau, Jisoo đã đợi Jennie ở tủ đồ nhưng nàng không nói gì và đi vào lớp, bỏ Jisoo ở lại. Jisoo tò mò, tại sao đột nhiên nàng lại phớt lờ mình. Cô chỉ nhún vai và theo sau nàng vào lớp.

Đã một tuần rồi Jennie không để ý đến Jisoo. Ngay cả Lisa và Rosie cũng nhận thấy điều đó.

"Tại sao cô ấy đột nhiên bỏ qua cậu? Hai người đã đánh nhau à?"

"Không, chúng tôi không bao giờ đánh nhau. Cô ấy đột nhiên như vậy."

"Cậu nên nói chuyện với cô ấy đi." Jisoo gật đầu khi nghe Lisa nói.

"Ừ, tôi biết. Điều đó đang giết chết tôi hàng ngày khi cô ấy phớt lờ tôi. Cô ấy thậm chí còn tự đi bộ về nhà."

"Trông nghiêm túc đấy, Jisoo. Cả hai cần nói chuyện nhanh."

Jisoo nghĩ rằng cô thực sự cần phải nói chuyện với Jennie, về lý do tại sao nàng lại tránh mặt cô quá lâu. Đã một tuần.

Hôm đó là thứ bảy, Jisoo quyết định làm cho Jennie một bất ngờ. Cô đến nhà của nàng và đợi ai đó mở cửa.

"Cháu là bạn của Jennie? Cháu vào trong đi."

Jisoo mỉm cười chào mẹ nàng.

"Cảm ơn cô đã mời cháu vào nhà. Tên cháu là Kim Jisoo. Cô có thể cho Jennie đi chơi cùng cháu đêm nay không?"

"Chắc chắn rồi, tại sao không chứ? Để cô gọi Jennie, cháu chờ một chút."

Jennie không biết là Jisoo đã đến gặp mình. Nàng dừng lại ở cầu thang khi thấy cô đang đợi ở phòng khách.

"Ji... Jisoo, sao cậu đến đây?"

"Hôm nay là thứ Bảy, nên tôi muốn mời cậu đi chơi. Chỉ hai chúng ta thôi"

Chỉ hai chúng ta. Điều đó không giúp Jennie làm cho trái tim của mình bình tĩnh lại.

"À... Ừm... Cậu chờ tôi chuẩn bị đồ."

Jennie muốn từ chối và nói rằng mình cảm thấy không khỏe. Nhưng nàng cảm thấy tồi tệ nếu từ chối Jisoo. Vì vậy, nàng quyết định đi cùng cô.

Họ đã ở quán cà phê gần nhà. Jennie đang đợi ở bàn, trong khi Jisoo cầm hai tách cà phê đến bàn của họ.

"Cà phê của cậu, Jennie."

"Tôi cảm ơn."

Jennie nhấp một ngụm cà phê trước khi nhìn Jisoo.

'Ôi trời, từ khi nào mà cậu ấy trở nên xinh đẹp thế này?'

Trái tim của Jisoo đã giết chết nàng hay chính Jisoo mới là người đã giết nàng?

Jisoo khẽ mỉm cười khi hỏi.

"Jennie, tôi có thể hỏi cậu được không?"

Nàng chỉ gật đầu với Jisoo mà không hề giao tiếp bằng mắt với cô.

"Cả tuần nay tại sao cậu lại tránh mặt tôi? Có phải tôi đã làm sai điều gì khiến cậu tổn thương không? Nếu có, tôi muốn nói lời xin lỗi."

'Không, cậu không hề làm tổn thương tôi. Điều duy nhất là tại sao cậu lại ấm áp quá, Jisoo.'

"Không, cậu không làm gì sai."

Jisoo thở dài, biết kiểu nói chuyện này sẽ không hợp.

"Nếu tôi không làm gì sai. Tại sao cậu lại tránh tôi cả tuần? Cậu còn tự mình đi về."

Jennie không thể không cảm thấy như có gì đó trong mắt mình. Giống như nàng sắp khóc. Jennie tránh mặt Jisoo và nghĩ rằng mình sẽ không làm tổn thương cô. Nhưng nàng không biết rằng mình đã sai.

"Jennie? Nói gì đi, làm ơn?"

Nàng đã thua, nàng đã hoàn toàn thua khi nghe Jisoo cầu xin.

"Là do tôi. Chuyện này là về bản thân tôi, Jisoo. Không có lỗi gì của cậu. Chúng ta đã là bạn và thân thiết với nhau được một tháng, nhưng tôi lại cảm thấy bối rối bất cứ khi nào ở bên cậu. Ngay cả tôi cũng khó hiểu với chính bản thân mình."

Lần này Jisoo không thể nói nên lời. Cô yêu Jennie, nhưng cô không biết về điều đó. Bây giờ, Jennie đang khó hiểu. Jisoo không nói được gì khi để nàng kể hết mọi chuyện.

Cô hít một hơi thật sâu, chống tay lên bàn nhìn Jennie.

"Jennie, tôi có vài điều muốn nói với cậu. Tôi khá chắc rằng đây là điều ngu ngốc mà cậu có thể nghe thấy, nhưng tôi chỉ muốn đảm bảo rằng cậu cần biết về điều này."

Jennie ngẩng đầu lên một chút để nhìn vào khuôn mặt của Jisoo. Khuôn mặt của cô trông nghiêm túc, không phải là một khuôn mặt vui tươi bình thường mà nàng hay thấy.

"Tôi không biết phải bắt đầu như thế nào, nhưng tôi yêu cậu. Tôi chắc chắn 100% rằng đây không phải là tình bạn mà còn hơn thế nữa. Trong những thời gian, khoảnh khắc mà tôi và cậu đã dành cho nhau. Khiến tôi nhận ra rằng tôi đã yêu cậu nhiều như thế nào. Tôi xin lỗi nếu lời thú nhận đột ngột này sẽ khiến cậu nghĩ rằng tôi kỳ lạ."

"Không... không, cậu không kỳ lạ đâu Jisoo. Bởi vì cậu không phải là người duy nhất có cảm giác như vậy. Tôi nghĩ rằng bản thân mình cũng giống như cậu. Bất cứ khi nào gặp cậu, trái tim tôi luôn loạn nhịp. Cậu biết không, cảm giác khi yêu một ai đó? Tôi nghĩ đó là một sai lầm bởi vì cả hai chúng ta đều là con gái. Tôi thậm chí đã tìm kiếm trên trang web về việc yêu người cùng giới. Điều đó không bao giờ sai cả."

Jisoo không khỏi mỉm cười trước phản ứng của nàng. Jennie rất đáng yêu khi bối rối.

"Cậu vừa mới nói tìm trên web?"

"Này không có gì vui đâu. Tôi thực sự làm vậy vì tôi tò mò."

Jisoo không khỏi mỉm cười với Jennie. Cô nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của nàng trên bàn và vuốt ve nó một cách nhẹ nhàng.

"Cậu rất dễ thương khi bối rối, Jennie. Nhưng cậu nghiêm túc chứ? Tôi thực sự yêu cậu rất nhiều. Tôi sẽ không bắt cậu phải chấp nhận tôi ngay bây giờ. Tôi sẽ cho cậu một thời gian."

Cô cười nhẹ với Jennie, người không nói nên lời. Jisoo không đẩy nàng như cách anh chàng kia đẩy nàng và muốn có câu trả lời ngay lập tức. Jisoo luôn ở bên Jennie và luôn biết điều gì là tốt nhất cho nàng. Không ai chấp nhận điều đó cả, Jisoo.

Jennie đã khóc trước mặt Jisoo, nàng nghĩ điều đó thật đáng xấu hổ. Nhưng Jisoo không quan tâm chút nào. Tất cả những gì cô làm là ngồi bên cạnh và kéo nàng tựa đầu vào vai mình. Jisoo khẽ ngân nga câu hát, trong khi vuốt ve cánh tay của Jennie để xoa dịu nàng.

Hơi ấm, chính là hơi ấm mà Jennie khao khát. Dù đi đâu nàng cũng nhớ đến hơi ấm này. Jennie nhận ra rằng Jisoo là điều mà mình chắc chắn cần trong cuộc đời.

Sau vài giờ đi chơi, cuối cùng cô cũng đưa nàng về nhà.

"Cảm ơn vì hôm nay, Jisoo. Tôi đã có rất nhiều niềm vui. Chúng ta nên đi chơi với nhau thường xuyên hơn vào cuối tuần."

"Tất nhiên! Chúng ta chắc chắn sẽ đi chơi với nhau thường xuyên hơn." Jisoo vừa nói vừa nở một nụ cười ấm áp với nàng.

"Cậu mau vào nhà đi, mẹ của cậu có thể sẽ lo lắng nếu cậu về muộn. Gặp cậu vào thứ hai, Jennie."

Jennie gật đầu cười với cô. Nàng chắc chắn không thể chờ đợi đến thứ hai rồi.

Thứ hai đã đến, như thường lệ Jisoo vẫn đợi Jennie ở tủ đựng đồ, nhưng nàng vẫn chưa xuất hiện. Đã gần 10 phút vẫn không thấy dấu hiệu gì của Jennie cả. Sự tò mò ập đến với Jisoo, cô đi đến căng tin, nghĩ có lẽ nàng đã ở đó.

Jisoo mỉm cười khi nhìn thấy Jennie ở căng tin, nhưng nụ cười ấy đã biến mất trên khuôn mặt cô ngay khi nhìn thấy một chàng trai đến gần Jennie.

"Jennie, anh đã sẵn sàng để nghe câu trả lời của em. Em có muốn làm bạn gái của anh không?"

Jisoo định đến kéo Jennie đi, nhưng câu chuyện đã khiến cô dừng lại.

"Tôi xin lỗi, Brian. Tôi không muốn làm bạn gái của anh."

Brian đã sốc khi bị từ chối trước rất nhiều người.

"Ý của em là không muốn? Anh có thể cho em mọi thứ mà em muốn."

Jennie lắc đầu, nàng nhận ra rằng Jisoo đang ở đó, trong đám đông. Jennie mỉm cười ngay khi nhìn thấy Jisoo, người nàng yêu nhất.

"Bởi vì tôi đã có một người mà tôi yêu. Và người đó cũng yêu tôi." Nàng nói,  mắt vẫn không rời khỏi Jisoo.

Có thể nghe thấy tiếng thở hổn hển trong căng tin khi nghe Jennie nói vậy.

"Brian đã bị từ chối! Điều này thật vui nhộn!" Mọi người đều cười rằng khi không có ai từ chối Brian trước đây. Đây chắc chắn là lần đầu tiên và khoảnh khắc rất xấu hổ của anh ta.

Anh ta nhanh chóng lê đôi chân của mình ra khỏi căng tin trước sự cười nhạo của mọi người.

Jennie chạy đến chỗ Jisoo ôm cô thật chặt, giấu mặt vào cổ cô. Nàng biết rằng mọi người vẫn ở đó, dõi theo cả hai người họ nhưng nàng không quan tâm, miễn là ở bên Jisoo.

"Em yêu Soo... Soo là người em yêu nhất." Jennie thì thào đủ để cô nghe.

Vòng tay của Jisoo ôm eo Jennie khi cô kéo nàng lại gần mình hơn. Để lại nụ hôn nhẹ nhàng trên trán Jennie và thì thầm:

"Soo cũng yêu em, Jennie. Luôn luôn như vậy."

***

"Chà! Thật dễ thương vì em đã chạy đến ôm Soo, như thể Soo là một con gấu to béo."

"Tất nhiên, em muốn mọi người biết rằng Jisoo là của em. Hãy luôn nhớ điều đó, Soo hứa đi!"

Jisoo mỉm cười, cô nhẹ nhàng ôm lấy hai má nàng.

"Soo hứa! Jisoo này chỉ dành cho mỗi Jennie thôi." Cô thì thầm, nhẹ nhàng hôn lên môi Jennie.

"Happy 2 Anniversary, tình yêu của Soo."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com