ZingTruyen.Info

jensoo | memory of love

Crush

-sourtd

Note!

Author: MyHearteuBounceu
Translator: -sourtd
___

Năm Jisoo 17 tuổi, cô đã phải lòng người bạn thân nhất của mình, Kim Jennie. Phải, ít nhất cô cũng phải nói điều đó. Cô đã không nhận ra những cảm giác này cho đến khi cô thực sự lo lắng bất cứ khi nào cô ở gần Jennie Theo quan điểm của cô, việc thích một ai đó quá thân thiết với cô là điều điên rồ.

Jisoo rất giỏi trong việc che giấu cảm xúc của mình. Cô đã làm rất nhiều thứ để tránh bị bắt gặp. Cô cố gắng tránh Jennie nhưng cô không thể. Họ đã ở bên nhau từ khi còn nhỏ và bây giờ họ sẽ sớm bước vào đại học.

Không thể tránh một ai đó quá thân thiết với bạn, đặc biệt là khi bạn thích họ.

Tuy nhiên, Jennie đã yêu cầu cô đi chơi cùng mình và cô không thể từ chối. Thật đáng xấu hổ khi Jisoo gửi vị trí của cô cho Jennie quá nhanh. Cô  chưa bao giờ làm điều gì đó nhiệt tình với bất kỳ ai trước đây. Cho đến khi Jennie...

Jennie khiến cô phải làm bất cứ điều gì ngay cả khi điều đó có nghĩa là vượt qua ranh giới với tư cách là một Kim Jisoo. Vì Jennie, Jisoo đến thư viện để học nhóm cùng các lớp sinh học cho dù cô ghét sinh học. Vì Jennie, Jisoo luôn mang bánh pho mát đến trường và thậm chí còn gói thêm để ăn cùng nàng.

Thật điên rồ nhưng tuyệt vời, đồng thời biết cô sẽ làm thế nào để giữ Jennie ở gần mình.

"Vậy kế hoạch của chị sau khi học trung học là gì?" Điều đó ghi lại một số giác quan trong đầu Jisoo.

Cô khuấy ly cà phê đen của mình cho đến khi nó không còn màu đen nữa.

"À, cái đó. Thành thật mà nói, chị cũng không biết." Thật ra Jisoo muốn ở bên nàng.

Jennie mỉm cười và điều đó chỉ thêm động lực cho Jisoo để có thể đối đầu với nàng. Thật ngớ ngẩn khi tiếng cười có thể khiến nàng cảm thấy như cô nghĩ. Khi Jisoo ngừng nói, Jennie đã làm gián đoạn buổi trò chuyện của họ với một điều gì đó thật cay đắng và tổn thương. Thật là phóng đại khi những lời này có vẻ tồi tệ như thế nào nhưng miễn là nó nói về Jennie và nó có liên quan đến việc làm rạn nứt tình bạn của họ, thì cô sẽ nói như vậy.

"Chà! Em thực sự không biết mình đang làm gì. Sẽ làm gì sau khi tốt nghiệp trung học để đến UCLA? Nơi đó có vẻ tuyệt vời."

Câu nói khiến Jisoo dừng thìa của mình. UCLA? Jennie bị điên à? Điều đó giống như cách nàng rời xa cô hàng dặm!

"Đừng nói với em là chị sẽ nhớ em nha. Em thậm chí còn chưa nộp đơn đâu. Thư giãn đi, Soo ah..." Jennie cười nhưng cô không bỏ lỡ vẻ ngoài đáng thất vọng mà Jisoo đã làm trên các đặc điểm nữ hoàng băng giá của nàng.

Chị sẽ nhớ em!

Trên đường về nhà, cô nghĩ về cách mình không thể vào UCLA. Việc học hành như thế nào và cả Jennie đều quan trọng đối với cô. Biết rằng không có khóa học nào ở UCLA phù hợp với mình, cô thở dài. Rất khó để giả vờ thích một khóa học nào đó và muốn đăng ký tham gia khóa học đó chỉ vì cô muốn đến gần hơn với người mình thích. Không thêm vào những khó khăn của khóa học và đấu tranh để tốt nghiệp vào cuối ngày.

Cô đóng cửa và đi thẳng vào phòng của mình. Cô thấy bố mẹ và em gái nhìn mình như thế nào. Đó là cái nhìn lo lắng nhưng cô không quan tâm. Cô thả cơ thể mệt mỏi xuống chiếc giường êm ái và ngay lập tức đắm chìm trong suy nghĩ của mình với Jennie.

Jennie! Jennie! Jennie!

Theo ý kiến ​​của Jennie, tình yêu chết tiệt. Cô ghét mọi thứ về Jennie trong những ngày này. Cô ghét điều đó khi một nhân vật hoạt hình ngốc nghếch trong Frozen khiến cô nhớ đến Jennie vì nàng đã từng cosplay nó, hoặc làm cách nào để cô không mua bàn chải đánh răng màu tím vì nỗi ám ảnh của Jennie đối với nó. Cô muốn quên nó đi. Cô muốn có một tình bạn bình thường với Jennie, vì cô trân trọng tình bạn của họ hơn là tình yêu ngu ngốc của mình.

"Chị có sao không? Chị sắp xé nát trần nhà này rồi."

Jisoo nghiêng đầu, thấy cô em gái đang đứng đối diện phòng mình, tay cầm một cuốn tiểu thuyết. Người trẻ luôn thích đọc, không giống như cô.

"Đi đi! Em đang làm cho chị muốn nôn mửa."

Lisa cười toe toét và nằm xuống bên cạnh. Lisa chọn một điểm, cũng bắt đầu nhìn chằm chằm lên trần nhà.

"Chị thích cô ấy, phải không?"

Jisoo nhìn cuốn tiểu thuyết Lisa đang cầm và cất nó đi. Đứa trẻ càu nhàu nhưng dù sao thì cô cũng nói ra ý nghĩ của mình.

"Chị không biết. Có lẽ nó hơi phức tạp."

Lisa nhìn cô với ánh mắt thích thú.

"Em muốn chị nói về nó."

Nhìn vẻ mặt nhõng nhẽo đáng yêu của Lisa, Jisoo không đành lòng nói không.

"Jennie nói cô ấy có thể đăng ký vào UCLA."

"Và?"

Jisoo làm một cái nhìn bối rối.

"Em có ngốc không Lisa? Nếu vậy thì chị sẽ không thể gặp cô ấy nữa!"

"Chị cũng có thể đăng ký vào UCLA mà." Lisa vỗ lưng cô, xoa dịu cô.

"Lisa, chị thật ngốc. Chị không thông minh bằng cô ấy."

Lisa bật cười khi nhìn thấy khuôn mặt chán nản đó.

"Chỉ cần nói với bố về điều này. Chị biết đấy, bố có mối quan hệ ở khắp mọi nơi." Lisa nháy mắt.

"Lisa, đó là gian lận và UCLA rất khó. Chị có thể sẽ bỏ học nếu không thể bắt kịp."

Lisa thở dài khi biết điều đó như thế nào. Jisoo đặt cằm lên vai Lisa, cho thấy cô đang lo lắng như thế nào trước tình huống này.

"Nếu... chị thú nhận thì sao?"

Lisa thề rằng khuôn mặt mà Jisoo đang tạo ra là khuôn mặt khốn nạn nhất mà Lisa từng thấy. Lisa biết trong một phút nữa Jisoo sẽ đánh mình bằng cuốn tiểu thuyết mà cô đang cầm, vì thành thật mà nói Lisa cũng không tin rằng điều mình vừa nói có vẻ nực cười như thế nào.

Jisoo lắc đầu liên tục trước khi cô hét lên.

"Không, không. Cả trăm lần không được. Em có điên không Lisa? Điều đó có thể hủy hoại tình bạn của chị! Và nếu Jennie biết, cô ấy sẽ xa rời chị mất. Chị không muốn điều đó." Cô cau mày.

"Không sao cả, nếu chị không muốn thú nhận. Điều đó tùy thuộc vào chị. Nhưng tốt nhất là Jennie nên biết. Ý em là, tình cảm chai sạn là điều tồi tệ nhất." Lisa ôm cô.

Jisoo buồn bã gật đầu.

"Chị đồng ý! Nhưng chị là một kẻ hèn nhát, chị không thể thú nhận. Chị sợ bị từ chối. Hơn nữa, Jennie chưa bao giờ nói không với chị. Hãy tưởng tượng điều đó sẽ đau đớn như thế nào."

"Chị có thể thú nhận sau khi kỳ thi kết thúc. Sau đó, chị không cần phải gặp Jennie nữa."

Jisoo cười nhếch. Đó có thể là một ý kiến ​​hay.

***

Kỳ nghỉ ba tháng đã kết thúc và chỉ còn vài ngày nữa là đến kỳ thi. Kế hoạch của Jisoo để thú nhận với Jennie về tình yêu của cô dành cho nàng vẫn đang tiếp tục. Cho đến khi Jennie bất ngờ rủ cô đi ăn tối cùng nhau. Cô do dự một lúc vì không có cách nào để từ chối lời đề nghị.

"Chị có sao không? Chị có muốn đi hay không?"

Cái nhíu mày làm tôn lên làn da trắng sứ của Jennie. Nàng vẫy vẫy tay trước mặt cô.

"Chị thích em, đồ ngốc." Jisoo thốt lên trong suy nghĩ của mình.

Cô ước gì Jennie là một người có thể đọc được suy nghĩ vì toàn bộ chuyện thú nhận chết tiệt này thật là khốn nạn!

Jennie nghĩ rằng Jisoo rất đáng yêu nên nàng tiến tới và véo má cô. Jisoo đỏ bừng cả mặt và giờ nó có thể nấu cả một con gà tây. Cô tự hỏi những vết đỏ mặt sẽ đi đến đâu.

"Chị không muốn đi chơi với em nữa sao?" Jennie làm mặt buồn, Jisoo nhanh chóng lắc đầu.

Cô không thể xử lý sự dễ thương của nàng và tất cả những gì cô muốn làm bây giờ là hút sự sống ra khỏi miệng của Jennie.

Jennie búng tay và Jisoo đã định thần lại.

"Không! Chị sẽ đi. Địa điểm ở đâu?"

"Thực ra. Bố mẹ em không có ở nhà cả tuần nay nên em đang nghĩ đến việc nấu nướng. Địa điểm tại nhà của em, được không?"

Nhà của Jennie? Không có bố mẹ? Cô thích điều đó.

"Chắc chắn rồi! Mấy giờ chị có thể đến?"

Jennie nhìn qua đồng hồ đeo tay trước khi dán mắt vào vùng chữ T của Jisoo, giống như mặt của Jisoo bây giờ có cả một cái đồng hồ. Jisoo ngoảnh mặt đi và điều đó cuối cùng cũng được Jennie quyết định.

"Bữa tối bắt đầu lúc 7 giờ... 6 giờ 30 chị đến được không?"

"Bây giờ em đang tận dụng khả năng của chị hả?" Jisoo cười khi Jennie nói lắp bắp.

Giờ đến lượt Jennie nói lắp. Thật là dễ thương một cách kỳ lạ.

***

Jisoo đến nhà Jennie lúc 6 giờ 25. Cô thề rằng cô không đổ mồ hôi cả thùng khi Lisa chọn trang phục cho cô, nhưng cuối cùng cô lại mặc một chiếc áo bình thường mà cô luôn mặc mỗi khi ra ngoài, vì nỗ lực quá nhiều sẽ khiến Jennie bị nghi ngờ.

Cánh cửa được mở ra, nó lộ ra một nụ cười toe toét của Jennie khi nàng nhìn thấy cô.

"Chị đến sớm vậy."

Jisoo tròn xoe mắt vì mới có 5 phút. Cô chưa bao giờ biết Jennie chính xác đến mức này. Đó là một đặc điểm mới mà cô học được hôm nay.

"Chị vào đi."

Jennie bước sang một bên, để cô vào nhà.

"Chị ngồi ở đây nha. Em đang chuẩn bị bàn ăn."

Jisoo gật đầu, ngồi xuống. Cô nhìn ngoại thất và đảo mắt quanh ngôi nhà. Đã rất lâu kể từ lần cuối cô đến đây. Jisoo quyết định năm ngoái là lần cuối cùng. Đó là ngày cả hai chìm vào giấc ngủ sau khi giải một đống bài kiểm tra môn kinh tế năm ngoái và là ngày mà Jennie vô thức rúc vào cổ cô. Jisoo đỏ mặt như trái cà chua điên tiết, cô thề sẽ không đổ từng giọt máu của mình sau đó sẽ không đến với Jennie nữa. Còn tệ hơn vì cô đang chống chọi lại ham muốn được hôn lên đôi môi hồng của Jennie.

Nhưng cô không thể từ chối lời đề nghị đó bây giờ.

"Jisoo, Bữa tối đã sẵn sàng!"

Cô nghe thấy tiếng hét của Jennie từ phòng ăn và đi về phía đó.

***

Họ kết thúc bữa tối và Jennie yêu cầu Jisoo đợi mình ở phòng khách, để họ có thể say sưa xem phim cùng nhau. Jisoo đã đề nghị giúp đỡ nhưng Jennie từ chối một cách lịch sự, nói rằng nàng nên đối xử tử tế với khách của mình.

Quả là một người con gái dịu dàng.

Jennie mang theo một túi bỏng ngô và ngồi trên ghế một cách thoải mái. Không ai trong số họ nói một lời nào kể từ khi bộ phim bắt đầu. Đôi khi họ bật cười vì những trò đùa mỉa mai, hoặc khuôn mặt nhăn nhó của nam diễn viên, hoặc mái tóc bù xù của họ, bất cứ khi nào họ bắt đầu một câu chuyện cười. Đó là một bộ phim vui nhộn. Đôi khi ngón tay của họ chạm vào nhau, mỗi khi họ muốn lấy một ít bỏng ngô. Jisoo đỏ mặt và rụt tay lại nhưng không được khi Jennie ngăn cô.

"Chị có thể lấy nó."

Cô mỉm cười và tiếp tục tập trung vào bộ phim.

Jisoo không thể kìm chế được bản thân nên cô đã tạm dừng TV.

"Chị không sao chứ? Có chuyện gì vậy?" Jennie lo lắng nhìn cô.

"Chúng ta có thể nói chuyện được không? Ý chị là phim rất hay nhưng chị cảm thấy muốn nói chuyện với em."

Jennie mỉm cười và quay mặt về phía Jisoo. Nó giống như nàng dành cho cô toàn bộ sự chú ý mà nàng có thể.

"Được chứ."

A, chết tiệt! Jisoo hãy mạnh mẽ lên!

Chính Jennie là người bắt đầu nó trước. Jisoo không mong đợi điều đó sẽ đến vì trong số họ, cô là người ít trò chuyện so với Jennie, người điềm đạm và thoải mái hơn.

"Em đã quyết định nộp đơn vào trường đại học nào chưa?"

Jennie cười và thở dài trước câu hỏi,  nghe có vẻ khó chịu làm sao. Nàng đã hỏi cô rất nhiều lần và nàng nghĩ đã đến lúc phải dừng lại.

"Nghiêm túc sao? Chúng ta lại nói về điều này một lần nữa?"

"Tại sao không? Em có vẻ do dự với ngôi trường của mình nên chị nghĩ mình có thể giúp em."

Jennie có vẻ lo lắng và Jisoo không muốn làm hỏng nó.

"Em không biết và em không muốn nói về nó. Em đánh giá cao sự giúp đỡ của chị nhưng em không sao."

"Được thôi."

Trước sự yên tĩnh đến đáng sợ, Jisoo lại đặt câu hỏi.

"Em đã thích ai đó chưa?"

Jennie nhìn cô và thở dài, vì nàng thất bại trong tình yêu với mọi người.

"Em không biết. Em chưa từng nhìn mọi người theo cách đó trước đây."

"Đó là bởi vì em luôn gắn bó với những cuốn sách. Nó giống như em sẽ tiêu thụ hết cuốn sách và biến mình thành nhân vật chính của cuốn sách. Hoặc một sinh vật, nếu em đang nghĩ về sách giáo khoa sinh học."

Jennie bật cười và đánh Jisoo.

"Gosh, Jisoo. Ai mà biết đằng sau khuôn mặt băng giá, chị thật hài hước?"

Jisoo bắt đầu khó chịu khi thấy Jennie cười to đến mức nào, nhưng càng nhìn vào nàng, cô càng cảm thấy mình đang ghi lại nó và lấy tiếng cười làm nhạc nền chính thức cho bộ phim của cô, bởi vì mọi người nói cuộc đời là một bộ phim thật sự rất đúng. Nó thật đáng yêu và nếu cô có thể nhấn nút lặp lại ở đâu đó trên cơ thể của Jennie, cô sẽ làm.

"Em thực sự chưa suy nghĩ thật lòng. Còn chị thì sao? Chị có thích ai đó chưa? Đó là lý do tại sao chị đưa chủ đề này lên?"

"Chị..." Và trước khi Jisoo có thể tiếp tục nói, Jennie đã cắt lời cô.

"Nhưng Jisoo, em chưa thấy chị đi chơi với ai ngoài em. Vậy người chị thích là ai vậy?" Jennie thúc giục cô.

Ôi trời, đó là một cô gái và đó là em.

"Ừm, đúng là chị có thích một người."

"Tiến lên đi Jisoo! Hãy kể cho em nghe thêm về anh ấy đi."

Jisoo không muốn làm cho Jennie phải bực mình, nên cô sẽ dùng đại từ "anh ấy".

"Anh ấy thông minh. Cực kỳ thông minh và chị không thể cạnh tranh với anh ấy về điều đó. Chị thích nụ cười của anh ấy. Đó là nụ cười đáng yêu nhất, chị thề! Anh ấy chăm sóc chị rất tốt và anh ấy rất lịch lãm. Chị không biết nữa. Chị rất thích anh ấy."

Jisoo thở dài nhưng cảm thấy thoải mái, vì đó là một số rất ít trong số các chi tiết của Jennie.

"Chị có vẻ yêu anh chàng này. Tại sao chị không nói cho anh ấy biết?"

"Bởi vì..."

"Vì?

"Em đừng hỏi nữa được không?"

Jennie định hỏi tại sao nhưng bị chặn lại vì môi Jisoo bây giờ đang dán chặt vào môi nàng. Jisoo dành thời gian để mê đắm đôi môi hồng mềm mại đó của Jennie. Cô thở dài vào miệng nàng và rời ra. Đó là một nụ hôn ngắn của Jisoo. Khi rời ra một phút, cô lại cảm thấy như một thảm họa thế kỷ.

Jennie chu môi.

"Chị thích em, Jennie."

Không thấy nàng đáp lại, Jisoo đứng dậy khỏi ghế, giấu đi nét buồn bã. Jennie cố gắng ngăn cô lại nhưng cô đã kéo nàng ra.

"Xin em đừng nói gì cả."

Jisoo đã bỏ đi.

***

Đã một tuần trôi qua và Jennie vẫn chưa nhận được bất kỳ câu trả lời nào từ Jisoo. Nàng đã nhắn tin cho cô, nhắn tin cho cô rất nhiều lần và thậm chí đến nhà cô, nhưng nàng chỉ nhận được thông báo một cách đáng buồn rằng Jisoo không muốn gặp nàng.

Jennie cảm thấy rất buồn. Nếu Jisoo thích nàng, tại sao cô lại trốn tránh nàng? Đó là một câu hỏi mà nàng cần một câu trả lời.

Đây là ngày cuối cùng của kỳ thi, Jennie rất vui vì nàng đã chuẩn bị tốt nhất. Đồng thời, nàng hy vọng sẽ gặp Jisoo và nói chuyện về những gì đã xảy ra tại nhà nàng vào tuần trước.

Bài thi cuối cùng đã kết thúc nhưng Jennie vẫn chưa nhận được một chút gì về Jisoo. Đó là khi nàng đến công viên của trường và nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đang ngồi một mình trên chiếc ghế dài bên cạnh phòng thí nghiệm khoa học.

"Jisoo?" Nàng tiếp cận cô.

"Jennie? Em làm gì ở đây?"

Jisoo có vẻ bị sốc vì điều cuối cùng mà cô mong đợi có thể xảy ra là nhìn thấy người mình yêu ở đây.

Jennie ngồi cạnh cô.

"Xin chị đừng bỏ trốn như lần trước. Em muốn nói chuyện với chị."

"Chị xin lỗi vì đã thất hứa với em, Jennie. Chúng ta đã hứa sẽ mãi mãi là bạn thân của nhau nhưng chị đã phá hỏng nó, vì chị phải lòng em một cách ngu ngốc. Chị thật là ngu ngốc..." Jisoo luyên thuyên, điều đó khiến Jennie không khỏi bật cười.

"Tại sao em lại cười? Nó không buồn cười." Jisoo hai má đỏ ửng lên, thật đáng yêu làm sao.

"Em nghĩ thật buồn cười khi chị không để ý rằng em biết điều đó. Em đã biết tất cả."

"Cái gì?!" Jisoo la hét, đánh liên tục vào vai Jennie.

"Ow Jisoo, chị thật bạo lực."

"Chị nghĩ là em không để ý mỗi khi chị tránh né sự đụng chạm của em? Hay cách chị cố tình nướng bánh cho em ngay cả khi chị không biết nấu ăn." Jennie nói tiếp.

Jisoo cười xấu hổ và đánh vào vai nàng mạnh hơn.

"Jennie, em là đồ khốn kiếp!"

"Ow... Chị mau dừng lại. Em đã để ý mọi thứ rồi, Jisoo à. Và lúc chị khóc khi phải đóng cặp với người khác để làm nhiệm vụ tiểu học thay vì là em? Thật là dễ thương nếu chị hỏi em." Jennie cười toe toét. Jisoo đang rất cố gắng để che đi sự đỏ mặt của mình.

"Vậy? Em làm gì ở đây? Nói cho chị biết, nếu em cảm thấy chúng ta không giống nhau và chúng ta không còn có thể là bạn được nữa?"

Jennie thở dài, nghĩ Jisoo cũng có lúc tiêu cực đến mức nào.

"Không, không phải vậy đâu Jisoo. Nghiêm túc mà nói... Em..."

"..."

"Em ở đây để nói với chị rằng em cũng cảm thấy như vậy." Jennie đặt chiếc ba lô mà Jisoo đang cầm và hôn lên môi cô, ngay tại công viên trường.

Tuy sến sẩm nhưng Jennie đã tưởng tượng được cảnh hôn người mình yêu tại công viên trường lãng mạn như thế nào, thể hiện sự đồng tính với các học sinh khác.

Trước khi Jisoo kịp thoát khỏi nụ hôn, Jennie đã nghiêng đầu 45°, hòa nhịp với cô. Không còn cách nào để trốn thoát vì Jisoo giờ đã nhốt mình trong vòng tay của Jennie. Tuy nhiên, không phải cô muốn thoát ra khỏi nó.

Họ rời khỏi nụ hôn khi cần không khí. Jennie để trán họ chạm vào nhau.

"Đêm đó chị không cho em cơ hội nói. Em cũng thích chị, đồ ngốc!"

Jisoo bây giờ đang đỏ mặt điên cuồng, cô nhanh chóng nhớ lại cách mà Jennie đã đối xử với cô vào đêm hôm đó.

"Em nói lắp!"

"Em... tất nhiên rồi! Chị sẽ cảm thấy thế nào khi được người mình yêu hôn?"

Vết đỏ của Jisoo ngày càng đậm hơn và bằng cách nào đó nó đã chuyển sang màu đỏ thẫm.

"Sao cũng được, khi nào thì em đến UCLA?"

"Ah... điều đó. Em đã hỏi Lisa và biết rằng chị cũng muốn đăng ký vào cùng một trường đại học với em, nên em nghĩ chúng ta có thể là bạn cùng phòng sớm? Michigan nghe thế nào?"

Khi nhắc đến tên em gái mình, cô thở phì phì.

"Chị sẽ giết Lisa!"

Jennie bật cười trước thái độ bạo lực của Jisoo và kéo cô lại gần mình hơn.

"Đó là một thỏa thuận phải không? Michigan có một số khóa học liên quan đến sở thích của chị nên..."

Jisoo hôn nàng thật mạnh.

"Vâng, Jennie. Chị sẽ đi cùng em."

Họ lại hôn, cho đến khi không đếm được đã hôn bao nhiêu lần nhưng điều đó không thực sự quan trọng, bởi vì họ muốn làm lại tất cả.

Thời tiết đẹp và nó giống như những nụ hôn mà họ đang thực hiện.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info