ZingTruyen.Info

jensoo | memory of love

Call (H)

-sourtd

Note!

Convertor: kpopthegodfather
Translator: -sourtd
___


Đó là buổi chiều thứ sáu.

Thời gian tan học của Jisoo vào thứ Năm và thứ Sáu luôn là 12 giờ trưa. Vì vậy cô có thể về nhà của mình sớm, tắm rửa, ăn trưa, dọn dẹp và làm bài tập. Tuy nhiên, hôm nay là một tình huống hiếm khi không có giáo viên nào giao cho lớp của cô một bài tập.

Thường thì cô sẽ rủ Jennie qua nhà mình hoặc gọi điện cho nàng. Thỉnh thoảng họ rất hay nói chuyện với nhau, kể về cuộc sống của nhau cho đến khi cả hai chìm vào giấc ngủ.

Tuy nhiên bây giờ đã khác. Kể từ khi Jennie có được vị trí thực tập sinh, nàng có ít thời gian hơn, vì là người mới và phải tham gia một số khóa đào tạo và bài kiểm tra. Nàng cũng không có nhiều thời gian cho Jisoo trong các ngày trong tuần, cũng như không rảnh để gọi điện với cô.

Mặc dù vậy, Jennie đã hứa rằng bất cứ khi nào có thời gian rảnh, nàng sẽ gọi cho Jisoo ngay lập tức.

Vì Jisoo không có nhiều việc phải làm trong ngày, nên cô chỉ nằm trên giường mặc mỗi áo sơ mi và quần lót, lướt qua các tài khoản mạng xã hội kiểm tra xu hướng. Xem bạn bè của cô đang làm gì, về các nhóm yêu thích của cô, hoặc xem các meme truyện tranh mới.

Cô không thích sử dụng instagram, vì vậy phần "khám phá" là một điều gì đó mới mẻ đối với cô. Thật thú vị khi các bài đăng ở đó rất đa dạng, từ clip nấu ăn, video tự làm, meme tình yêu, đến các tác phẩm nghệ thuật và một số kịch bản. Trên đó cũng có những bức ảnh với dòng chữ đầy sáng tạo, nhưng Jisoo ở đây để xem ảnh chứ không phải đọc.

Lúc đầu, cô phớt lờ những bài viết có chữ trên đó. Cô thỉnh thoảng đọc những bức tranh có một vài chữ, như những bức tranh về những chữ được viết bằng thư pháp hoặc những chữ hoa mỹ, nhưng sau đó khi cô càng lướt sâu hơn, cô càng khám phá ra nhiều thứ hơn.

Một bức ảnh có "NSFW" được cảnh báo. Bức ảnh là một thứ gì đó rất đẹp mắt về mặt thẩm mỹ, cô đã vô tình nhấn vào để kiểm tra nó mà không nhìn thấy "NSFW" bằng văn bản màu xám nhạt ở góc dưới cùng bên phải.

Khi cô vuốt, cô nhìn thấy ảnh chụp màn hình của một tweet. Nó có một vài chữ, vì vậy cô quyết định đọc nó, không hề biết bối cảnh tiếp theo là điều mà cô không mong đợi để xem.

"Lần đầu tiên chạm vào phụ nữ của bạn, mặt họ đỏ bừng khi nghe thấy âm thanh ướt át." Jisoo đọc, cảm thấy mặt mình nóng lên ngay khi câu đầu tiên kết thúc.

"Bạn vuốt ve nhanh hơn, ấn mạnh nó, tiếng rên rỉ của họ càng lớn hơn."

Jisoo được coi là người có cư xử tuyệt vời và giả vờ như không có gì làm phiền cô, ngoài sự lộn xộn và chiều cao, nhưng việc nhìn thấy điều này không hiểu sao lại khiến cô cảm thấy khó chịu... nhưng theo một cách tốt.

"Thật không thể tin được mọi người lại đi đăng những thứ này." Jisoo tự lẩm bẩm.

Vì tò mò, cô kiểm tra tài khoản instagram đã đăng những gì mình vừa nhìn thấy, và phát hiện ra có hơn 5 nghìn người theo dõi trên đó.

Cô lướt qua và thấy cùng một bức ảnh trên trang "khám phá" ngụ ý rằng tất cả tài khoản này từng đăng đều là nội dung NSFW.

"Mọi người theo dõi những tài khoản như thế này để làm gì chứ?"

Khi cô bắt đầu trò chơi Russian Roulette của riêng mình và nhấn vào một bài đăng ngẫu nhiên, ước gì nó không bị nguyền rủa hay rõ ràng như cô nghĩ.

Jisoo thấy buồn cười mà cũng... kì cục nhỉ? Cô cười nội tâm về nó vì cách dòng tweet trong ảnh chụp màn hình được truyền tải, nhưng ý tưởng về khái niệm đó đang khiến cô ngứa ngáy.

Háo hức muốn đọc thêm, cô nhấn vào một bài đăng ngẫu nhiên khác và chuyển sang bức ảnh tiếp theo.

"Mở rộng ra nào. Hãy để tôi xem hạt đậu nhỏ của em, để tôi làm cho em cảm thấy khoái lạc. Tôi sẽ vuốt ve chúng và liếm chúng cho em. Tôi sẽ đâm vào em và nếm tất cả những gì ngọt ngào từ em..."

Đọc đến đó khiến Jisoo hụt hơi. Cô thậm chí còn không nhận ra rằng mình đã luồn tay vào quần lót từ khi nào.

Cô thở ra từ từ, nghĩ rằng có lẽ là đủ, vì cô không thể hiểu chính xác những gì mình đang cảm thấy, chứ không phải những gì đang xảy ra với tâm trạng của cô.

Cô không thực sự hạnh phúc, và cô cũng không có lý do gì để cảm thấy buồn. Cô cảm thấy không hài lòng.

Cô muốn đọc những thứ đó, hay cô muốn cảm nhận những cái đụng chạm của Jennie trên cơ thể mình?

"Chết tiệt." Cô lẩm bẩm, thở dài khi để từ này lọt qua miệng.

Cô định nhấn vào bức ảnh một lần nữa, nhưng màn hình trống rỗng, cuộc gọi từ Jennie liền hiện lên.

"Phù..."

Jisoo suýt đánh rơi điện thoại vì khu vực cô định bấm máy cũng giống khu vực cô cần trả lời cuộc gọi.

Trước khi cô trả lời điện thoại, cô đã quyết định dành vài giây để bình tĩnh bản thân, ít nhất là đủ tươm tất để nói chuyện với Jennie mà không có ác ý trong tâm trí.

"Jen?" Jisoo thì thầm vào điện thoại.

Nhịp tim của cô vẫn nhanh hơn bình thường, cô có thể cảm thấy nó.

"Em sao vậy?"

Có một chút ồn ào ở đầu dây bên kia. Jennie có thể đang ở bên ngoài phòng tập của mình để chuẩn bị ăn trưa.

"Em không sao. Hôm nay em có 2 tiếng giải lao, hơn nữa em cũng không quá bận rộn vào buổi chiều. Em đang định lái xe về nhà và chúng ta có thể ăn cùng nhau."

Jisoo nghe thấy từ "ăn" liền tự đánh vào má mình, khiến Jennie nghe thấy âm thanh từ hành động.

"Chị không sao chứ? Có vật gì rơi xuống sao?"

"Không... chị không sao."

Mặc dù muốn hét lên để giải tỏa sự căng thẳng đang tích tụ bên trong, nhưng cô không thể. Bởi vì cô không muốn Jennie biết những gì mình đang đọc và cách cô muốn làm điều đó với nàng như thế nào.

Bất cứ khi nào cô nhắc nhở bản thân về việc mình muốn Jennie, cô lại cảm thấy cơ thể mình run lên.

Cô cảm thấy đầu ngực của mình cứng lại, nhưng cô muốn thuyết phục bản thân rằng đó là do cô không mặc áo lót.

"Hmm..." Jennie ậm ừ, như thể nàng đang nghĩ gì đó.

"Chị có phiền không, nếu chúng ta tiếp tục gọi điện trong lúc em lái xe?"

"Tất nhiên là không. Nhân tiện, ngày hôm nay của em thế nào?"

Cô nghe thấy tiếng cửa xe của Jennie đóng sầm lại.

"Em sẽ đặt chị trên loa phóng thanh, điều đó thuận tiện hơn cho em, và em có thể cảm thấy như đang lái xe với chị bên cạnh."

"À mọi thứ vẫn ổn trong công việc. Em muốn giới thiệu chị với mọi người vào một ngày nào đó, tất cả mọi người đều có vẻ tốt."

"Vậy thì tốt quá!"

Jisoo cố gắng nói từ bằng giọng bình thường của mình, nhưng càng cố gắng, cô càng thấy mình trằn trọc trên giường, giọng như sắp vỡ ra.

Có thể đó là cách cô vô thức thấy mình đang dựa vào chiếc gối mà ban đầu cô ôm để dồn hết căng thẳng thay vì la hét kêu gọi. Bằng cách nào đó, chiếc gối từ trong vòng tay của cô đã trượt xuống giữa hai đùi cô.

Jennie đã đi trên đường, nhưng nàng dường như cũng đang tập trung vào những gì có thể xảy ra với đường dây bên kia.

"Chị có chắc là ổn không? Có cần em mua thuốc không?"

"Khônggg..." Jisoo kéo dài câu trả lời, gần như có thể nghe thấy cô đang rên rỉ.

"Chị không sao, thực sự!"

"Được rồi, chị đang làm gì vậy?" Jennie hỏi, gạt bỏ suy nghĩ rằng cô có thể bị ốm.

"Có bài tập về nhà sao?"

"Chị không có, chỉ là đang lướt instagram và các thứ."

Cô vô thức đẩy chiếc gối vào sâu hơn.

Jisoo quá chú tâm vào cảm giác của cô, đến nỗi cô không nhận thức được điều đó có thể đang phát ra với Jennie.

Đó là trường hợp cho đến khi cô thoát ra khỏi trạng thái xuất thần và quay trở lại thực tế với một câu hỏi duy nhất.

"Chị vừa... rên?"

A, chết tiệt!

Jisoo vùi mặt vào tay, đùi vẫn ép chặt chiếc gối. Điện thoại của cô ở ngay trước mặt, vì vậy Jennie có thể nghe thấy tiếng thở khó khăn của cô một cách rõ ràng.

"Chị đang chạm vào mình..?" Giọng nàng nghe nhẹ nhàng, như thể không cẩn thận để có thể phán xét.

Tiếng rên rỉ khe khẽ phát ra từ Jisoo, đều đến từ khoái cảm nhỏ nhất mà cô có thể nhận được từ sự ma sát của gối và quần lót.

"Không sao đâu." Jennie nói chắc nịch, nhưng cũng nhẹ nhàng hết mức có thể.

"Tiếp tục đi, baby. Chỉ cần làm những gì chị cảm thấy thoải mái. Hãy để em giúp chị."

"Không!"

"K-không, chị xin lỗi, điều này thật kỳ lạ. Chị không nên làm bất cứ điều gì như thế này khi nghĩ đến em, chị nghĩ như thể mình đang không tôn trọng em."

"Hãy tự mình chạm vào, Soo a~"

Câu nói khiến Jisoo muốn nhiều hơn thế. Cô cảm thấy mình cần được cảm nhận nhiều hơn. Nhưng sự do dự vẫn còn đó, vì chạm vào bản thân không phải là điều gì đó quen thuộc với cô. Cô không biết làm thế nào để chạm vào chính mình.

Chắc chắn rồi, cô đã từng làm điều này với Jennie, nhưng ý nghĩ tự mình làm chuyện đó với bản thân có vẻ quá mới mẻ và quá kỳ lạ đối với cô.

"Chị không thể. Chị không biết làm thế nào để..." Jisoo thì thầm, xấu hổ vì thực tế rằng cô chưa bao giờ tự thỏa mãn.

Cô ôm gối chặt hơn, hai tay chạm vào vai. Dùng móng tay sượt nhẹ lên da, không thể phủ nhận rằng bản thân đang ngày càng cần Jennie hơn.

"Chị đang nghiêm túc chứ?"

"Chị thực sự chưa bao giờ tự chạm vào bản thân?"

"Chị chưa." Jisoo thành thật thừa nhận.

"Chị... chị chưa bao giờ tự mình làm điều đó, vì chị nghĩ nó xấu."

"Đó là cơ thể của chị, được chứ? Chị có thể làm cho bản thân cảm thấy thoải mái, vì đó là của riêng chị. Không phải là điều gì xấu xa cả, nó không hề xấu miễn là nó không gây hại cho bất cứ ai."

"Muốn em hướng dẫn chị không?"

"Em mau lái xe về nhà nhanh chóng. Chị muốn em ngay bây giờ."

"Chị thật đáng yêu." Jennie cười nhẹ.

"Em sẽ về với chị sớm nhất có thể. Chị cứ tự làm điều đó nếu thực sự không thể đợi được nữa."

"Nhưng...

"Chị phải làm sao?"

"Bắt đầu với cách chúng ta đã từng làm. Sau đó chị nghĩ như thể em là người đang làm điều đó với chị."

Từ đầu dây khác, cứ như thể Jennie đang cài nhạc để tạo bầu không khí. Nó khiến Jisoo muốn xoạc chân ra và bị ăn thịt mất rồi.

"Bóp ngực của chị."

"Chị chưa bao giờ làm điều đó trước đây... Làm thế nào?"

"Hãy coi nó như một quả bóng căng tròn."

"Đừng nói với em là chị chưa từng chạm vào ngực mình nha."

Jisoo cắn môi vì xấu hổ. Sau đó, cô hắng giọng, thấy rằng giọng nói của mình sẽ sớm bị vỡ ra từ đó ngày càng nhẹ nhàng hơn.

"Chưa. Chị chưa bao giờ chạm vào bản thân mình trong bất kỳ bối cảnh tình dục nào."

Cô có thể nghe thấy Jennie điều chỉnh nhạc từ đường dây bên kia khi đang lái xe.

"Làm đi, chị có thể mà. Jisoo ngoan..."

Bằng cách nào đó, Jisoo cảm thấy thoải mái với ý định chạm vào bản thân, khi cô đã quỳ gối và chống khuỷu tay trên giường, mặt vùi vào chiếc gối mà cô đã ôm lúc nãy. Quần lót của cô kéo xuống đến đầu gối và áo sơ mi đã được cởi ra.

Điện thoại ở cạnh gối, cho phép Jennie nghe thấy cách cô đang thở hổn hển và rên rỉ, cho thấy cô đã nhận được nhu cầu như thế nào.

Những ngón tay của Jisoo đã được chôn sâu vào trong lỗ nhỏ, ngón tay cái lười biếng cọ xát trên hạt đậu sưng to của chính mình.

"Jen..." Cô thở một cách thất thường.

"Chị muốn em ngay bây giờ."

"Sẽ sớm thôi, tình yêu."

Jisoo càng lúc càng ra vào nhanh hơn, cố gắng che giấu tiếng rên rỉ của mình khi cô úp mặt vào gối, khiến Jennie chỉ nghe thấy tiếng ướt át ra vào.

"Nào, cho em nghe nhiều hơn."

Jisoo lăn qua nằm ngửa, hai chân dang rộng khi cô tự mình đưa tay véo đầu ngực bằng bàn tay còn lại.

Có thể nghe thấy sự tuyệt vọng muốn giải phóng dòng nước cùng với cách Jisoo đang thở dốc khi cô gọi tên của Jennie trong tiếng rên rỉ và chửi rủa.

Cô có thể cảm nhận được từng nếp gấp của mình khi ra vào trong lỗ nhỏ, ngón tay cái cũng không ngừng ấn vào hạt đậu để tăng cường khoái cảm.

"J-Jen..."

"Về với chị, làm ơn, chị muốn ra! "

"Đừng ra!"

"Em đang mang bữa trưa về nhà, nhưng em đã quyết định sẽ ăn thịt chị trước khi chúng ta có thể ăn nó sau."

Jisoo đã cảm thấy quá nhiều rồi, và việc Jennie không muốn giải phóng khiến cô cực kỳ kích thích.

"Tiếp tục cho em. Để xem chị muốn em đến mức nào."

Jisoo đổi tay, khi cổ tay trái của cô bắt đầu mỏi. Những âm thanh mà cô đang tự dùng ngón tay của mình thật sắc tình, cô không thể mở mắt ra được nữa.

Cắn môi để ngăn mình không hét lên, nhưng vẫn có thể nghe thấy những tiếng rên rỉ thất vọng. Cô không còn nhận thức được những gì đang xảy ra bên cạnh mình, nhưng cô vẫn tiếp tục.

Tập trung vào cảm giác của cơ thể mình, run rẩy khi chạm vào. Các ngón tay của cô vòng quanh đầu ngực, tự se se đầu ngực bằng tay còn lại.

"Gần quá, Jen, làm ơn..."

Lưng cong lên. Cô muốn niềm vui tiếp tục diễn ra, nhưng cường độ của nó khiến cô muốn kẹp chặt tấm ga trải giường.

Chỉ một chút nữa thôi và Jennie sẽ đến.

Ý nghĩ về việc Jennie về nhà để nhìn thấy cô như vậy càng khiến cô hồi hộp hơn, khiến cô càng trở nên kinh khủng hơn ngay từ giây thứ hai.

Và đó là khi các vị thần ban điều ước của cô thành sự thật, cô cảm thấy thành giường của mình bị lún xuống một chút.

Mở mắt ra khi cảm thấy ai đó đang kéo tay mình ra khỏi cơ thể.

Đó là Jennie, nàng đang vén những lọn tóc ra sau tai.

"Jisoo ngoan của em."

"Em đã để bữa trưa ở bàn ăn, chúng ta sẽ ăn nó sau."

"Jen~!"

Tay Jisoo tự động nắm chặt tóc Jennie, đẩy nàng xuống nơi đầm lầy một cách vô thức.

Cô không thể quan tâm đến bữa trưa. Cô muốn Jennie làm cho mình giải phóng ngay bây giờ, và đó là điều duy nhất trong tâm trí của cô vào lúc này.

Cô có thể nghe thấy cách mà Jennie đang liếm láp, tay nàng vẫn giữ hai đùi của cô để giữ chúng tách ra.

"Soo à... Rên tên em."

"Quái~!" Jisoo thậm chí còn không nghe thấy câu nói, cô chỉ cảm thấy cần phải chửi rủa thành tiếng, giờ đã có Jennie ở đây.

"Vậy hãy để em đánh vần từng chữ bằng lưỡi."

Và Jennie đi xuống phía dưới một lần nữa, nàng thực sự liếm láp vẽ ra từng chữ cái trên khu vực ướt át của Jisoo.

Lưỡi của Jennie trở nên dễ chịu hơn, vì nàng không chỉ liếm lên xuống. Cách những đường cong của các chữ cái được vẽ là một cảm giác mới đối với Jisoo, và cô muốn nhiều hơn thế nữa.

Jisoo nhắm mắt lại, nắm chặt tấm ga trải giường ngay khi cảm thấy ngón chân mình co quắp vì quá nhiều cảm giác cùng một lúc.

Jennie tiến vào bên trong bằng 2 ngón, nàng vẫn tiếp tục liếm láp.

"Thật gần!" Jisoo thở hổn hển giữa tiếng rên rỉ.

"Jen~~"

Cô buông ga trải giường để nắm lấy một tay của Jennie. Cô đã sử dụng tay còn lại của mình để giữ đầu nàng ở dưới đó.

Và sau một thời gian, cô cảm thấy mình đã đạt đến đỉnh cao.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info