ZingTruyen.Info

Jensoo Memory Of Love

Note!

Author: BlackpinkAmkae
Translator/Editor: -sourtd
___

Nghệ thuật dạy tôi rất nhiều điều, nó dạy tôi cách thể hiện bản thân, dạy tôi cách nỗ lực và cách trân trọng một tác phẩm nghệ thuật đẹp. Nhưng đặc biệt nó đã dạy cho tôi điều này...

"Jisoo! Chị đang làm gì vậy?" Tôi nghe thấy một giọng nói thiên thần nhẹ nhàng nhưng hào hứng hỏi tôi. Tôi nuốt nước khi cảm thấy tim mình đập thình thịch, tôi từ từ đặt cây bút chì xuống và chỉnh lại tư thế đứng của mình.

Điều này thật không hay ho. Cô ấy làm tôi mất cảnh giác. Tôi nên nói gì đây?

"Jisoo?" Tôi lại nghe thấy cô ấy gọi tên tôi. Tôi nhanh chóng thu thập suy nghĩ của mình và mỉm cười thật tươi với cô ấy, giả vờ rằng tôi không hoảng sợ nhưng thành thật mà nói, tôi đang hoảng sợ.

Làm thế nào tôi có thể không? Khi người tôi yêu đang nói chuyện với tôi? Chúng tôi đã hẹn hò được vài tháng rồi, vâng, nhưng vẫn vậy! Nó vẫn khiến tôi lo lắng khi ở bên cô ấy. Theo một cách tốt nhất.

"Jen... Ừm... Chị chỉ đang cố gắng hoàn thành một việc." Tôi tròn xoe mắt khi nhớ ra rằng mình đang cố phác họa bức chân dung của cô ấy. Tôi nhanh chóng che tờ giấy của mình bằng tập hồ sơ và giấu nó đi. Tôi nhẹ nhõm vì cô ấy không nhìn thấy những gì tôi đang làm.

"Em có thể xem một chút được không?" Cô ấy nhìn tôi bối rối và hỏi một cách khó hiểu.

Tôi nhanh chóng lắc đầu ý bảo không.

"Tại sao không?." Cô ấy cau mày hỏi.

"Bởi... bởi vì đây là một trong những dự án lớn của chị! Ừm... chị không được phép cho bất kỳ ai xem." Tôi lắp bắp, nhanh chóng nhìn ra chỗ khác.

Cô ấy nhìn tôi đầy nghi ngờ.

"Chị có biết là em có thể biết được chị đang nói dối hay không?" Cô ấy cười khúc khích, cố gắng chạm vào tờ giấy của tôi.

Thay vào đó, tôi lắc đầu và nắm tay cô ấy. Tôi đan tay vào tay cô ấy và hôn lên mặt sau của nó.

Cô ấy đỏ mặt và quay đi chỗ khác.

"Em muốn xem phim không?" Tôi hỏi nhỏ, cố gắng chuyển chủ đề thật nhanh. Cô ấy nhìn tôi và mỉm cười thật tươi, cô ấy gật đầu và nhanh chóng ôm chặt lấy tôi.

"Ừm, Cùng xem phim nhé!" Tôi vừa nói vừa chạy về phía phòng khách và nhanh chóng sắp xếp bộ phim mà cô ấy đã chọn. Nhân tiện bố mẹ tôi đi vắng vì công việc. Mẹ tôi đã tin tưởng cô ấy và đưa cho cô ấy một chiếc chìa khóa dự phòng của nhà tôi.

Jennie có chìa khóa dự phòng còn tôi thì không. Rõ ràng là mẹ tôi thích cô ấy hơn con gái của mình mà:((

Vì cô ấy có chìa khóa dự phòng nên cô ấy có thể vào nhà dễ dàng bất cứ lúc nào mà cô ấy muốn. Giống như những gì đã xảy ra trước đó haha... ​​Tôi không biết rằng cô ấy sẽ đến thăm tôi hôm nay.

***

Ngày hôm sau.

Chà! Tôi sắp xong rồi. Tôi chỉ cần thêm một chút chi tiết trên tóc của cô ấy. Tôi đã mất 9 giờ để hoàn thành tác phẩm nghệ thuật này.

Một giờ sau, tôi cuối cùng đã hoàn thành.

"Cuối cùng thì cũng xong!" Tôi vui mừng reo hò khi giơ bức vẽ lên trên, ăn mừng nó như thể đó là một chiếc cúp.

"Làm xong cái gì?" Một giọng nói đột ngột làm tôi giật mình.

Tôi nhìn ra phía sau và thấy Jennie đang đứng đối diện với một nụ cười rộng trong khi tay cầm một số quyển sách, tôi đoán cô ấy sẽ ở lại đây cho đêm nay.

"Jennie, đừng làm chị sợ như vậy!" Tôi ôm ngực nói với cô ấy khi cô ấy bước lại gần tôi. Tôi hôn lên má cô ấy và cô ấy cười thật tươi. Tôi cười đáp lại.

"Ừm... Chị đã hoàn thành dự án của mình." Tôi nói với cô. Cô ấy vẫn nhìn tôi nghi ngờ.

"Em thực sự muốn chơi cùng chị. Nhưng, em cần phải học trước cho bài học của tuần này." Cô ấy nói khi nằm xuống giường của tôi, à về cơ bản thì giờ đây cũng là của cô ấy vì cô ấy luôn ở đây. Tôi không phàn nàn.

Cô ấy ổn định tại chỗ và đặt tất cả các quyển sách xung quanh cô ấy như thể cô ấy sẽ bắt đầu nghi lễ của mình. Wow, cô ấy trông thật xinh đẹp. Cô ấy đẹp tự nhiên. Tôi mơ màng nhìn cô ấy, tôi không để ý thấy Jennie đang nói chuyện với tôi.

Thực lòng tôi không thể nghe thấy cô ấy vì tất cả những gì tôi có thể thấy là cô ấy và mọi thứ đều biến mất mỗi khi tôi nhìn cô ấy và nói chuyện với cô ấy. Cô ấy vẫn đang nói chuyện và tôi đột nhiên nói:

"Chị yêu em, Jennie." Tôi buột miệng.

Cô ấy ngừng nói và nhìn tôi ngạc nhiên.

"Em... Cái gì?" Cô ấy ngạc nhiên hỏi.

Khi tôi nhận ra điều mình vừa nói, mắt tôi tròn xoe và cả khuôn mặt đỏ bừng. Tôi lắc đầu, nhanh chóng quay mặt vào tường giấu đi khuôn mặt đang đỏ bừng.

Tôi đứng như vậy trong vài giây nhưng cảm giác như hàng giờ cho đến khi tôi nghe thấy tiếng bước chân của cô ấy từ phía sau. Tôi cắn chặt môi hồi hộp chờ nghe tiếng đóng cửa.

Đúng, chúng tôi đã hẹn hò được vài tháng rồi nhưng tôi chưa bao giờ nói với cô ấy rằng "Chị yêu em". Tôi nhắm mắt mong nghe tiếng mở cửa, nhưng trước sự ngạc nhiên của tôi, cô ấy tiến lại ôm chầm lấy tôi. Đôi mắt tôi mở to vì kinh ngạc.

Cô ấy đặt cằm lên vai tôi và nhìn tôi với nụ cười mở rộng trên môi.

"Em cũng yêu chị!" Cô ấy thì thầm.

Tôi cảm thấy tim mình đập nhanh đến nỗi tôi có thể cảm nhận được qua lồng ngực. Tôi quay lại và ôm cô ấy thật chặt.

Tôi hôn lên má cô ấy và thì thầm:

"Chị yêu em, Jennie. Chị thực sự rất yêu em!" Tôi chân thành nói với cô ấy. Tôi có thể cảm thấy cô ấy đang cười khi cô ấy ôm tôi lại.

"Chị không biết chị muốn nói với em điều đó bao lâu. Đó không phải là kế hoạch của chị về cách nói với em... Chị đã quá choáng váng khi nhìn thấy em haha..." Tôi cười đỏ mặt.

Cô ấy kéo nhẹ tôi ra và nhìn tôi.

"Thật sao? Kế hoạch của chị lúc đó là gì. Và cảm ơn chị đã nghĩ rằng em xinh đẹp." Cô ấy cười khúc khích.

Tôi bẽn lẽn gãi đầu và đi đến bàn vẽ của mình, mở tập tài liệu và lấy bức vẽ của tôi về cô ấy. Tôi ngượng ngùng quay lại và từ từ đưa cho cô ấy. Cô ấy nhận lấy và nhìn chằm chằm vào nó.

"Chị đã định đưa cho em vào ngày mai vì đó là ngày 5/9." Tôi ngượng ngùng vừa nói vừa nhìn xuống sàn, tránh khuôn mặt đang đỏ bừng của mình để cô ấy không nhìn thấy. Sau vài giây im lặng, tôi nhìn lên để kiểm tra phản ứng của cô ấy. Cô ấy đang cười rất tươi nhưng cô ấy lại có đôi mắt ngấn lệ.

Tôi cau mày và nhanh chóng ôm cô ấy.

"Em không sao chứ?" Tôi lo lắng hỏi, xoa nhẹ lưng cho cô ấy. Tôi cảm thấy cô ấy gật đầu vào vai tôi. Cô ấy ôm tôi lại thật chặt.

"Em không biết điều này có ý nghĩa như thế nào đối với em. Em thực sự thích nó, nó rất đẹp. Cảm ơn chị!" Cô ấy cười nhìn tôi.

Tôi lại thấy tim mình đập mạnh. Những con bướm trong tôi đang bay quanh cơ thể tôi

Vậy ngôn ngữ tình yêu của cô ấy đang cho thấy cô ấy quan tâm đến tôi như thế nào? Cô ấy chăm sóc tôi như thế nào? Tại sao tôi không nhận thấy điều đó?

Tôi cảm thấy mắt mình ngấn lệ, tôi mỉm cười thật tươi, ôm cô ấy thật chặt và bế cô ấy thật nhẹ nhàng.

"Chị yêu em, Kim Jennie!" Tôi hét lên đầy phấn khích, bế cô ấy xoay vòng vòng. Cô ấy cười trước sự ngốc nghếch của tôi, nhéo nhẹ vào má tôi.

"Em cũng yêu chị, nghệ sĩ của em." Cơ thể tôi nóng lên ngay khi cô ấy nói với tôi điều đó. Bạn không biết bây giờ tôi đang cười rộng đến mức nào đâu.

Đó là điều mà nghệ thuật đã dạy tôi, để người khác biết tôi cảm thấy thế nào về họ. Đó là cách nghệ thuật dạy tôi nỗ lực với người mà tôi yêu. Có rất nhiều vẻ đẹp trong nghệ thuật, nó chỉ phụ thuộc vào cách bạn diễn giải nó như thế nào. Nếu nghệ sĩ muốn nói với bạn một thông điệp, nghệ sĩ đó sẽ thể hiện điều đó thông qua nghệ thuật.

Và tôi đã vẽ một bức chân dung cho Jennie để thể hiện rằng tôi yêu cô ấy rất nhiều. Tôi muốn cho cô ấy biết tôi quan tâm đến cô ấy như thế nào, cô ấy là nghệ thuật của tôi mà tôi luôn muốn trân trọng. Đó là vẻ đẹp của nghệ thuật của tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info