ZingTruyen.Info

[JENSOO] - ĐOẠT TÌNH

3 H

LiLi63589

Jisoo nâng chăn lên vuốt ve dưới thân nàng, trên vùng tam giác bí ẩn rất sạch sẽ, chỉ lưa thưa một vài sợi lông ngån.

Cô tự tay nhổ những thứ này, hồi học cấp 2, cứ cách một đoạn thời gian cô lại lấy nhíp nhổ tận gốc đám long mu của nàng, tất nhiên là nàng sẽ rất đau nên mỗi lần làm cô đều trói tay chân nàng lại, Jennie không ngừng khóc lóc van xin cô, nhưng từng sợi lông cũng không thoát khỏi số phận bị nhổ đi, giờ những sợi lông này cũng không thể dài ra được.

Để trở nên sạch sẽ như vậy, đó là nhờ rất nhiều vào cô.

"Em đang chảy nước, muốn tôi cắm sao, hả?"

Nàng còn đang sốt nhẹ, thần chí không rõ, mơ mơ hồ hồ, mặt đỏ bừng, thở hổn hển, rõ ràng bộ dáng nàng là không muốn bị thao.

"Không nói lời nào, ý là muốn tôi cắm vào sao?"

Jennie khó chịu thở hổn hển, vùng vẫy hai tay muốn đẩy cô ra, hít thở dồn dập.

"Em khó chịu quá, chị buông em ra, nóng quá, nóng quá!"

Trên người bắt đầu đổ mồ hôi, Jisoo không biết nghe tới phương thuốc cổ truyền từ nơi nào, nghe nói làm người sốt đổ mồ hôi sẽ nhanh chóng khỏi bệnh.

Cô suy nghĩ một hồi, nâng một chân nàng lên đặt lên vai mình, cầm côn thịt lớn nổi gân xanh đút vào tiểu huyệt đang chảy nước, vẫn là cảm giác se khít quen thuộc.

Bụng dưới trướng lên, Jennie nắm lấy chăn bông gào thét, cơ thể yếu ớt muốn lật người giãy dụa, lại bị cô đánh vào mông đến xanh tím, lại bị cô hung hăng đánh liên tiếp.

"Có tin tôi thao tiểu huyệt em đến chảy máu không?"

"Em khó chịu lắm, đừng thao, đừng thao!"

"Em khó chịu mà vẫn chảy nhiều nước như vậy? Đừng tưởng tôi không biết em dâm như thế nào. Cơ thể của em đã bị tôi thao bốn năm rồi. Chỉ chạm vào đã chảy nước. Số lần bị côn thịt tôi cắm đến cao trào còn thiếu sao?"

Jisoo cười nguy hiểm bóp chặt cổ nàng: "Nói em thoải mái, nói em rất sướng! Nói đi!"

Nước mắt chảy cả vào lỗ tai, nàng cố chấp lắc đầu khóc: "Không nói."

"Muốn bị đánh sao?" Giọng nói của Jisoo rét lạnh trở nên lãnh đạm, côn thịt đột nhiên chọc sâu vào trong tiểu huyệt, ngón chân Jennie duỗi thẳng, cắn răng quật cường không chịu rên rỉ.

Jisoo không hài lòng, hai mắt nheo lại, chiếc quần đồng phục rơi trên mặt đất, tiếng chuông điện thoại từ bên trong truyền đến.

Đó là điện thoại của nàng, Jennie khóc đến phát run, nàng biết mình không nên làm cô tức giận, nhỏ giọng khóc, âm thanh nức nở nghèn nghẹn, nàng quá nhát gan thích bị tìm đánh, vô hình chọc cô nổi giận.

Jisoo rút côn thịt ẩm ướt, cúi xuống nhặt điện thoại.

"Mẹ em, nghe di!"

Jennie nhanh chóng lau khô mắt, ngăn tiếng nức nở, đưa điện thoại lên tai.

"Mẹ...mẹ ơi."

Giọng nàng run run, đầu dây bên kia hỏi nàng đã xảy ra chuyện gì.

"Hức, mẹ ơi, con bị sốt, khó chịu quá."

Jisoo kéo một nụ cười xấu xa, năm lấy mắt cá chân của nàng rồi đột nhiên nhấc lên, bẻ tiểu huyệt ra dùng sức nhét vào.

"A~!" Jennie không khỏi thở hổn hển, vội vàng che miệng lại.

"Con không sao chứ, Tiểu Jen?" Người phụ nữ ở đầu dây bên kia hỏi nàng.

Jennie vừa khóc vừa rơi nước mắt: "Không, không có gì ạ."

"Hơn trăm ngày nữa là đến kỳ thi tuyển sinh đại học rồi, bé con phải chú ý đến sức khỏe. Mẹ sẽ về trong năm nay để xem con có ổn không? Con với Jisoo nên hòa thuận với nhau. Nếu có chuyện gì xảy ra, con bé sẽ giúp được con."

Jisoo cố ý cắm thật mạnh vào, chỉ thấy nàng nhẫn nhịn không phát ra tiếng, khóc đến đáng thương như vậy, làm người ta đau lòng.

Jennie không ngừng rên rỉ, nói không ra lời, cái người giúp đỡ nàng, giờ
phút này đang ức hiếp nàng, đem nàng thao đến không nói được lời nào.

"Mẹ... Con buồn ngủ, lần sau chúng ta nói chuyện tiếp nhé."

Nàng không thể nhịn được nữa, nhanh chóng cúp điện thoại, khó chịu rên rỉ khóc, áp ngón tay mảnh khảnh lên bụng cô.

"Đừng thao, hức, đừng thao! Bụng sắp hỏng rồi, chị đi ra ngoài cho em ngủ đi, em thực sự rất khó chịu."

"Ai cho phép em ra lệnh cho tôi? Ngứa đòn sao?"

Jisoo tật xấu không đổi, nàng càng khó chịu cô càng thêm dùng sức, cau mày, như muốn thao chết nàng.

Lật người nàng lại, cắm nàng từ phía sau, liên tục tát bôm bốp trên mông nàng, làn da từ lâu đã xanh tím càng thêm xanh tím hơn, mọi ngóc ngách trên người, ngoại trừ cổ với cổ tay, da thịt không còn một chỗ nào hoàn chỉnh nữa.

"Ừm... ô!"

Jennie cắn lên gối, vẻ mặt thống khổ vì đau đớn, mồ hôi lấm tấm trên trán, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy tuyệt vọng lúc này đỏ bừng bừng.

"Tôi nói cho em biết, Jennie, cả đời này em chỉ có thể để tôi thao! Nếu không nghe lời sẽ bị đánh! Em đừng tưởng vào đại học có thể thoát khỏi tôi. Chứng minh thư, sổ hộ khẩu, còn có tiền sinh hoạt hàng tháng mẹ em gửi đều đang ở trong tay tôi. Nếu không nghe lời, tôi sẽ chặt đứt đường sống của em!"

Hoa huyệt sưng đỏ lúc này đã trầy da, bắt đầu có dấu hiệu chảy máu, Jennie đau đớn nới lỏng cái gối, nước miếng chảy ra khóe miệng, cầu xin cô trong tuyệt vọng.

"Nhẹ một chút, hỏng rồi, tiểu huyệt sắp hỏng rồi! Xin chị, tha cho em!" Cả chiếc giường rung chuyển, nàng phát ra tiếng rên rỉ khàn khàn trong tuyệt vọng, người phía sau dường như không nghe thấy, cướp đi chút sinh khí cuối cùng của cơ thể nàng, đem nàng thao quỳ đến không đứng dậy nổi, tốc độ Jisoo ngày càng nhanh, từng đợt ra vào khiến nàng choáng váng mo hồ.

Khoái cảm đang đến, eo nhỏ bị cô véo đến tím đỏ, va chạm hơn trăm cái, quả trứng phái sau cũng chụp đánh vào môi âm hộ đến đỏ bừng.

"Mẹ kiếp, hôm nay tôi sẽ bắn vào!"

Jennie kinh hãi mở to mắt: "Đừng!"

"A, không cần! Đừng bắn vào, cầu xin chị!" Nàng thét đến chói tai, tay chân bắt đầu bò về phía trước, mặc cho cô thao mạnh cỡ nào, cho dù là chết đi sống lại, nàng cũng không muốn.

Jisoo đè đầu nàng vào chiếc gối mềm mại, hô hấp lập tức như nghẹn lại, một lượng lớn tinh dịch đặc sệt bắn vào âm đạo, nàng cảm nhận được lực va chạm, dòng nước ấm áp bắn vào bụng nàng.

Jennie khóc như đứt từng khúc ruột, lọt vào tai cô càng tồi tệ.

"Câm miệng, câm miệng, câm miệng!"

Jisoo hét lên dữ dội, đánh vào cái mông đang chảy máu của nàng, Jennie run rấy đau đớn, cắn răng cố gắng đem âm thanh nghẹn trở về.

Cô rút côn thịt nhuốm đầy máu ra, tinh dịch từ bên trong trào ra, một lượng lớn tinh dịch đục chứa dịch thể của nàng thấm ướt ga giường.

"Tôi không làm cho em cao trào, nên em cảm thấy khó chịu hả? Vậy thì làm thêm một lần nữa?"

"Không. Không, đau quá, cả người đau quá."

"Vô nghĩa, cái mông đang chảy máu xem ta đổ mồ hôi."

Cô lật người nàng lại, mới nhận ra hai mắt sưng vù, tròng mắt còn đầy tơ máu rất đáng sợ, giống như sắp khóc muốn chết, nước mũi chảy khắp nơi.

Jisoo kìm lại sự không vui trong lòng, cầm lấy tay nàng, đặt lên côn thịt của mình, cọ rửa sạch sẽ, sau đó nàng lại bị ném qua một bên như giấy vệ sinh phế thải, toàn thân Jennie cứng đờ, ngón tay run rẩy, lòng bàn tay dính đầy máu, nàng không dám nhúc nhích.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info