ZingTruyen.Com

Jensoo Doat Tinh

Jisoo sáng sớm chờ nàng trở về nhà, đặt hộp quà lên bàn cà phê trong phòng khách, lần lượt cắm nến lên bánh. Nhưng lại hoàn toàn khác với những gì cô mong đợi, nàng nhìn thấy cái bánh ngọt cũng không có phản ứng gì, vẻ mặt không chút dao động ngồi ở trên sô pha, Jisoo thắp nến rồi tắt đèn trong phòng khách.

Sắc trời bên ngoài vẫn là hoàng hôn ảm đạm, chỉ còn chút tia sáng yếu ớt chiếu vào từ cửa sổ, ánh nến mờ ảo trên chiếc bánh nhẹ nhàng đung đưa, ánh lửa mờ ảo.

"Cầu nguyện đi." Cô vừa cười vừa nói.

Jennie nhắm mắt lại, đan hai tay vào nhau, dù có hiệu quả hay không thì nàng vẫn thử một lần. Nàng hy vọng mình có thể được nhận vào Đại học Tả Đô. Sau khi thổi tắt ngọn nến mười tám tuổi, phía trước không có ánh sáng bỗng tối sầm lại, đèn trong phòng khách lại bật sáng, cô lấy ra một cái váy màu vàng nhạt, cười còn vui hơn nàng.

"Thích không? Thấy mắt nhìn của tôi thế nào!"

Nàng có chút ngạc nhiên, lần này không phải là đồ chơi tình thú.

"Thích."

"Vậy thì thay luôn đi."

Jennie nhận lấy, đặt ở trên đùi: "Ngày mai em mặc có được không?"

Jisoo nghĩ: "Ngày mai em đi thi phải không? Vậy cũng được. Mặc cái váy tôi mua cho em, em nhất định có thể thi tốt."

Cô nói tràn đầy tự tin ngồi bên cạnh nàng, không dịu dàng kéo tóc nàng, có ý định hôn nàng.

Jennie chưa bao giờ có cảm xúc muốn bài xích như giờ phút này, đầu lưỡi đan xen vào khiến nàng chán ghét, muốn ói. Váy trong tay bị nàng dùng sức nắm chặt đến gấp thành nếp, nàng cố gắng chịu đựng khó chịu, từng phút từng giây, cuối cùng cũng chịu đựng được cơn buồn nôn ghê tởm.

Lúc ăn bánh, nàng không có cảm giác ngon miệng chút nào, nàng kiếm cớ mở TV lên để rời lực chú ý, Jisoo không thích ăn đồ ngọt nên ngồi sang một bên chăm chú nhìn nàng ăn.

"Thích không?"

"Ừm."

Cô nhe răng cười rạng rỡ. Một bộ phim tình cảm được chiếu trên TV, trong phim là hình ảnh hai học sinh ghé trên bàn nói đùa.

Jisoo hỏi: "Còn thích cái gì không?"

Nàng thực sự không hiểu từ thích nghĩa là gì, giống như bây giờ nàng không thích cái váy với cái bánh này, nhưng phải nói là bản thân thích, đây không phải là tự nguyện, nàng cũng muốn biết mình thích gì.

Lại nhớ tới lúc Hoyeon đã tỏ tình với mình, "thích" trong nháy mắt nàng có đáp án. Nghĩ đến Hoyeon nói ra từ "thích" là thật, nhưng vì sao lúc ấy nàng lại không nói ra? Bây giờ nghĩ lại, có chút hối hận.

Jennie ngay lập tức còn mất cảm giác thèm ăn bánh, ăn không vô.

Jisoo không buông tha hỏi: "Thích cái gì? Nói đi, tôi không tin em lại không thích cái gì!"

Tất nhiên là nàng có thứ thích. Nhiều lắm, nàng nhớ không rõ, nhưng bây giờ chỉ có một yêu thích duy nhất: "Hoyeon."

"Em thích cậu ấy."

"Em nói cái gì?" Giọng Jisoo đột ngột tăng lên, Jennie vẫn chưa nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề.

"Em thích cậu ấy."

"Em nói lại một lần nữa xem!"

Jisoo xoay người đè nàng, bóp cổ nàng. Bản thân Jennie cũng không biết mình lấy dũng khí từ đâu ra, sắc mặt không đổi, kiên định nói ra: "Em thích Hoyeon..."

Bang!

Cô tát nàng mặt lệch sang một bên, nàng không thể tin được che mặt lại.

"Chị tát em? Từ nhỏ đến lớn còn chưa có ai dám tát em!"

"Số lền tôi đánh em còn ít sao? Tát mông, quất vú! Hiện tại lại dám mở miệng nói thích đứa khác, đã bị tôi làm rồi mà còn không biết xấu hổ, thân thể em là của tôi, em lấy mặt mũi ở đâu mà đi thích đứa khác!"

Nàng quay đầu đi chỗ khác bắt đầu khóc, Jisoo bóp cổ nàng ấn trên ghế sô pha, hai mắt tức giận hiện ra tia máu: "Con chó, chán sống rồi à, dám ở trước mặt tôi nói thích đứa khác, có phải em thèm ăn đòn có phải không?"

Khuôn mặt nàng đau đến mức không kìm được tiếng khóc ngày càng lớn, Jisoo hận muốn bóp chết nàng, dùng sức bắt nàng nói lại.

"Còn dám thích không? Nói không thích, nói đi! Nói em vừa rồi chỉ là chọc tôi thôi. Sao không nói, chính là muốn ăn đòn phải không? Nói không thích nó đi!"

Jennie khóc lớn, khàn cả cổ, khó khăn cất giọng nói: "Em thích..."

"Mẹ nó!"

Bang~

Lại bị ăn thêm một cái tát nữa, lại thêm một cái nữa, hai bên mặt sưng đỏ đối xứng nhau, nàng vừa khóc vừa ho khan không thở nổi, đưa tay nắm chặt cổ tay cô giãy giụa tuyệt vọng, Jisoo giống như phát điên hét lên.

"Nói không thích đi, mẹ nó! Có tin hôm nay tôi đánh chết em! Bị tôi đánh chết cũng không chịu nói không thích nó phải không? Con kỹ nữ thiếu đánh!"

Cô ghì chặt cổ nàng rồi đè nàng xuống ghế sô pha, Jennie gần như sắp tắt thở, vừa hét vừa ôm lấy khuôn mặt sưng đỏ, dùng chân đá cô muốn phản kháng, Jisoo hận không thể vặn đầu nàng ra! Đôi mắt đỏ bừng tức giận chứa đầy lệ khí, cuối cùng cô đã hiểu ra điều gì đó.

"Em muốn vào đại học Tả Đô để ở bên cạnh nó đúng không? Tôi phát hiện có rất nhiều chuyện em đã giấu tôi! Em thích ả đấy từ khi nào?"

Jennie khóc không trả lời câu hỏi của cô, Jisoo kéo quần nàng xuống, cười lạnh đến cực điểm: "Không nói đúng không, ngày mai cũng đừng nghĩ muốn đi thi, từ giờ đến mai tôi một mực chơi em! Không đem em thao chết, tôi không mang họ Kim."

"Ô, hức... chị dựa vào cái gì, tên điên, tránh ra, tránh ra!"

Cô duỗi tay tát vào mặt nàng một cái, cái tát này khá mạnh, Jennie lập tức choáng, bị đè lên sô pha không nhúc nhích được, Jisoo một tay bóp cổ nàng, một tay cởi quần. Ngay cả chất bôi trơn của màn dạo đầu cũng không làm, trực tiếp đem côn thịt nhắm vào cửa huyệt xanh tím, tìm đến lỗ huyệt một đường dập mạnh vào.

"A a ~!"

Jennie run rẩy nắm chặt ghế sô pha, cơ thể không ngừng run rẩy, khóc lớn:"Đau, đau quá! Jisoo, chị không phải là người, không xứng làm người, đồ khốn nạn, tại sao lại đối xử với em như thế này, huhu."

"Mắng, mắng nữa thử xem! Em là của tôi, em có quyền gì thích người khác! Tôi phải đem em chơi chết, ngày mai cũng không được phép đi thi!"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com