ZingTruyen.Info

Im Lặng [ Đồng nhân Bnha] (Phần 1)

Chap 07: Kiểm tra (01)

kz_forever

 Todoroki Shoto

 "Tôi ngủ cùng cậu nhé, Midoriya?"

 "..."

 Tôi đứng trước bàn của người con trai tên Midoriya, thản nhiên hỏi.

 Tuy chưa có chuông vào lớp, nhưng hiện tại, mọi tiếng ồn trong lớp học này đều hoàn toàn biến mất. Vô cùng im lặng.

 Tôi đứng im chờ đợi câu trả lời của người trước mặt. Midoriya Izuku, rốt cuộc cậu có phải là người mà lão cha cử đến để giám sát tôi không?

 "Con được tuyển thẳng vào U.A mà không phải thi thố với những đứa nhóc khác. Ta đã đề nghị cho con làm chủ tịch Câu lạc bộ bắn cung của U.A. Ta tin tưởng cách dạy của U.A nên lần này sẽ không cử bất kỳ ai coi chừng con như mọi khi nữa. Lo mà trở thành cảnh sát số một vượt qua All Might cho ta, Shoto"

  Hừ, tôi tuyệt đối không bao giờ chấp nhận những gì ông mong muốn tôi trở thành. Lão cha chết tiệt, từ tiểu học đã luôn phái mấy kẻ cùng tuổi theo giám sát tôi, canh chừng bất kỳ hành động nào của tôi, ép buộc tôi phải luyện tập đêm ngày để vượt qua người mà ông ta vĩnh viễn không thể đánh bại - All Might.

 Nhìn người này khuôn mặt từ bình thường sang tái mét, tái mét sang đỏ bừng, hết xám, xanh, đỏ, lại trắng như thể vừa gặp chuyện kinh thiên động địa, thế gian hãi hùng, tôi lặp lại câu đó một lần nữa.

 "Tôi ngủ cùng cậu, Midoriya."

 "..."

 Hàng loạt âm thanh đổ vỡ vang lên trong lớp, tôi quay lại nhìn đống đồ trên tay Iida đã rơi vỡ nát bét, nhẹ nhàng khuyên

 "Iida-kun, đừng sợ, lần sau giữ cẩn thận hơn là được"

 "..." 

 "Todoroki-kun, cậu... cậu... cậu..."

 "Tôi làm sao?"

 "Todoroki à, ông muốn ở cùng ký túc xá với Midoriya phải không?" Kirishima vừa vỗ vai tôi vừa hỏi, không quên ném cho tôi một ánh mắt bất lực.

 "Ừ"

 "Haiz, vậy thì ông nên nói rõ ràng hơn chứ, ông không thấy mặt Midoriya trắng bệch rồi à, lại còn khiến bọn tôi hiểu lầm tưởng ông có âm mưu với Midoriya, tôi thậm chí còn tưởng ông đang phê thuốc đấy, anh bạn đẹp trai nhất lớp ạ"

 Thực ra đúng là tôi có âm mưu với người này thật. Tôi nghĩ thầm.

 Tôi muốn biết Midoriya có phải là người mà lão cha gài vào để canh chừng mình không? Và cách nhanh nhất để biết là ở cùng phòng ký túc với người này. Tuy nhiên, ông ta đã hứa không giám sát thì nhất định sẽ giữ lời, tôi có thể khẳng định được điều đó.

 Chỉ là, nếu cậu ta không phải người giám sát thì vì sao người này lại khiến tôi cảm thấy thân thuộc đến thế. Không những có thân thuộc, mà còn có cả chút vui vẻ không kiểm soát được đang nhảy nhót trong lồng ngực. Không hôm qua, mà hôm nay cũng thế.

 Midoriya Izuku, rốt cuộc cậu là ai?

_________________________________________

Midoriya Izuku

 Tôi đi xuống cuối cùng của lớp cùng với Iida-kun và Uraraka-chan, cố gắng tránh đi ánh mắt của Kacchan với Todoroki-kun. Có trời mới biết tôi đã sợ tới mức nào khi nghe Todoroki-kun nói câu gây sốc đến vậy, dù thật sự là tôi có cảm giác rất thân quen với cậu ấy, tựa như mơ hồ đã từng thấy bóng dáng này trong quá khứ, nhưng mà, bản lĩnh dọa người của cậu ấy, thật quá cao đi. Chưa kể Kacchan cũng đang nhìn tôi bằng ánh mắt giết người nữa, tóm lại là tôi chọc phải chỗ nào của hai người đó vậy?

 Thở dài quay sang nói chuyện với hai người bạn mới quen, may mà thầy Aizawa vào đúng lúc, hơn nữa còn giải thích do trường rộng, vì để học sinh có không gian riêng tư nên mỗi học sinh sẽ cho mỗi học sinh một phòng, phòng khách thì dùng để sinh hoạt chung như bình thường. Tôi mà ở với Todoroki-kun chắc có ngày chết vì đau tim mất. Vừa cười vừa nói chuyện với hai người bạn mới, đã lâu rồi tôi mới cảm nhận được bầu không khí có bạn bè ở bên. Thật tốt.

 ...

 "Giờ mấy đứa nhìn vào màn hình và nghe đây, sẽ chia làm hai đội A và đội B. A là cảnh sát, B là tội phạm, nhiệm vụ của A là chạm được vào mô hình quả tên lửa này, bắt được tội phạm thì càng tốt; nhiệm vụ của B là bảo vệ được vũ khí của mình, dĩ nhiên, bắt được cảnh sát và xử lý chúng. Đây là bảng phân đội, hai đứa một đội"

 Thầy Aizawa vừa nói vừa chiếu màn hình từng mục cho chúng tôi xem, rồi quay sang ra hiệu với người đang mang thiết bị đến cho chúng tôi.

 All Might!

 "Mỗi em một bộ đồ bảo hộ, ai tổ đội với ai thì lấy hai bộ đàm nhỏ này đeo vào. Thầy cảnh báo tập luyện phải chú ý không được làm thiệt hại cơ sở vật chất quá nhiều, thời gian kiểm tra là mười lăm phút, nếu như các em quá khích dẫn đến nguy hiểm thì thầy sẽ cho dừng lại, rõ chưa?"

 "Woa! Quả nhiên là All Might có khác. Mặc đồ bảo hộ để giảm thiểu chấn thương, đưa thiết bị liên lạc để đồng đội có thể hỗ trợ nhau, quy định giới hạn thời gian để kiểm tra độ linh hoạt cùng chiến thuật,..."

 "Im miệng!"

 Tôi giật bắn quay sang bên cạnh, K... K... Kacchan!

 "Tao sẽ cho mày thấy ai mới là kẻ mạnh thực sự. Không cần biết bằng cách nào mày thi đỗ U.A, Deku thì mãi mãi chỉ là Deku mà thôi, đừng có mà mơ mộng hão huyền!"

 Phải rồi, tôi quên mất lần này đối thủ của tôi là Kacchan. Là Kacchan...

 "Deku" sao? Tôi lẩm bẩm cái tên quen thuộc đã gắn bó với mình suốt hơn mười năm nay. Khởi điểm là một câu vui đùa hồn nhiên, giờ đây lại trở thành điều hiển nhiên.

 Deku,... Vô dụng...

 Nắm chặt đôi tay lại, tôi ngước mắt nhìn thẳng vào cặp mắt đỏ rực của người kia, khẳng định từng chữ:

 "Deku của tớ không phải lúc nào cũng nghĩa là vô dụng, Kacchan, mà nó nghĩa là Cố lên!"

 "CÁI GÌ!"

 Tôi có thể thấy ánh mắt bốc lên từng cơn giận dữ của cậu ấy. Deku sẽ không là bao cát cho cậu nữa đâu, Kacchan. Tôi biết rất rõ cậu ấy tuyệt vời hơn mình nhiều lắm, nhưng mà, chính vì thế, nên tớ mới muốn đuổi kịp và đánh bại cậu, Kacchan!

 Thay bộ đồ bảo hộ và đeo bộ đàm nhỏ lên tai, tôi hít một hơi thật sâu. Trận đấu đầu tiên, cũng là bài kiểm tra đầu tiên của tôi ở U.A.

 "Trận một: đội A: Midoriya Izuku và Uraraka Ochako đấu với đội B: Bakugou Katsuki và Iida Tenya. Trận chiến trong nhà, BẮT ĐẦU!" 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info