ZingTruyen.Info

I Am The Monarch

Cộp cộp!

Những tiếng chân ngựa vang lên

Dosen, người đã được sự cho phép của Gale, mang theo năm đội kỵ binh từ trung đội một tới năm theo cùng

Những binh lính này đã nghe câu truyện của bọn trẻ và bỏ qua thời gian nghỉ ngơi của mình

Khi mà họ nghe rằng một tên lính mới đến từ trung đội Thương binh sẽ nhận nhiệm vụ dẫn đường, họ rất lo lắng

“Hắn ta có thể cưỡi ngựa được không vậy trời”

Nhưng có vẻ như những lo lắng của họ là quá vô ích

“Có thật rằng hắn ta chỉ là một tên lính mới 18 tuổi không vậy?”

Ánh nhìn của những binh lính hướng về phía người đang đi trước họ, Roan

“Đó là nói dối đúng không? Kỹ năng cưỡi ngựa của hắn ta còn tốt hơn tụi mình nữa”

“Cái thể loại thương binh nào mà lại cưỡi ngựa giỏi hơn cả kỵ binh chúng ta vậy”

Những binh sĩ đến từ trung đội kỵ binh thực sự bị ấn tượng bởi cậu

Họ hạ thấp trọng tâm của mình xuống và bắt đầu cho ngựa phi nước đại

Vù vù

Tiếng ồn làm mặt đất rung chuyển

Một trăm kỵ binh đang băng băng qua khu vực đồng bằng này

Roan đang đoán lấy vị trí của làng Hotton thông qua vị trí của làng Trump

“Cô bé nói rằng làng Trump nằm ở phía đông làng Hotton”

Nếu như đúng theo lời của Lia, thì chỉ có một nơi duy nhất là vị trí của làng Hotton

Một khu vực nhỏ nằm ở lối vào của đồng bằng Pedian

“Không có thứ gì quan trọng với sự sống hơn nước hết”

Roan cắn môi và tăng tốc

Cơn gió mát mẻ đến từ phía tây như thể trợ lực cho cậu

“Đích đến của chúng ta không phải làng Hotton, mà là khu vực giữa làng Hotton và làng Trump”

Theo như phỏng đoán của Gale, Dosen và bản thân cậu, những tên mà đã tấn công làng Hotton sẽ tiếp tục tấn công vào làng Trump

“Nếu như mình nhớ không nhầm, thì có một khu rừng rậm rạp ở phía tây của làng Trump”

Mắt Roan bỗng sáng lên

“Để giải cứu những dân làng an toàn thì…”

Cậu mìm môi và kéo dây cương

Hướng đi của con ngựa hướng về phía đông

Dosen và những kỵ binh khác đang theo sau cậu cũng đồng loạt kéo dây cương

Không hề có một khuôn mặt nghi ngờ

“Có vẻ như phía trước là nơi ở của lũ khốn đó”

Bọn họ hoàn toàn tin tưởng ở Roan

Hay nói đúng hơn, họ chỉ có một lựa chọn là tin tưởng cậu

Vì họ cũng không biết rằng nơi họ sắp tới là nơi nào

Cuộc truy đuổi kéo dài một khoảng thời gian dài

Ngay sau khi họ vượt qua các bụi cỏ cao đến ngang hông, những đồi núi nhỏ và những cánh rừng lớn nhỏ hiện ra trước mắt họ

Những kỵ binh băng qua những cánh rừng gồ ghề

Ngay sau đó, Roan, người đang chạy rất nhanh kéo dây cương để hãm lại tốc độ

“Phụ tá Dosen”

Cậu dừng lại hoàn toàn và quay về phía phụ tá Dosen

“Có chuyện gì?”

Dosen tiến về phía cậu trong  khi ngồi trên lưng con ngựa của mình

Roan chỉ về phía ngọn đồi bên ngoài cánh rừng

“Có vẻ như chúng ta đã lần được dấu vết của bọn chúng rồi”

“Hừm”

Một tiếng kêu phấn khởi nhẹ vang lên

“Chúng ta cuối cùng đã tóm được bọn chúng rồi”

Nơi mà Roan vừa chỉ tới

Ở đó là nơi mà bọn khốn khiếp đó đang ở

Dosen ra hiệu cho các binh lính đằng sau ông và xuống ngựa

Bọn họ cột ngựa ở những cây ở cách một khoảng đằng sau và trốn vào những bụi cỏ lớn

“Bọn chúng có tầm 50 tên”

Ngay sau khi nghe Dosen nói vậy, đội trưởng của toán kỵ binh số một, Karon cau mày

“Có khoảng 100 người bị bắt giữ. Có vẻ như bọn chúng là những tay buôn nô lệ”

Đội trưởng của toán kỵ binh số hai, Pierson siết chặt lấy nắm đấm của mình và nói

“Và có vẻ như bọn chúng không chỉ tấn công riêng mỗi làng Hotton”

Tất cả bọn họ gật đầu

Khuôn mặt của Dosen bỗng trở nên phiền muộn

“Nếu như chúng ta tấn công ngay bây giờ, những dân làng sẽ lâm vào nguy hiểm”

Có khả năng rằng những tên đó sẽ chạy và bỏ lại những dân làng phía sau. Nhưng tình huống đối lập cũng có thể xảy ra

Nếu như bọn chúng sử dụng những con tin làm lá chắn thì bọn họ cũng không thể làm gì được

“Có phương pháp nào để giải cứu những dân làng một cách an toàn không?”

Dosen đưa ra câu hỏi và nhìn mọi người xung quanh

Nhưng, giữa một trăm người đang ở đây, không có bất kì một kế hoạch rõ ràng nào được đưa ra cả

Trong lúc đó, những tên buôn nô lệ đã di chuyển khuất sau ngọn đồi

“Phụ tá Dosen”

Lúc đó, Roan cẩn thận đưa tay của mình lên

“Lại là ngươi à?”

Dosen nhìn về phía Roan

Mỗi khi họ gặp phải những tình cảnh khó khăn, chàng trai này lại xuất hiện

Trong cuộc thám thính hẻm núi Ale, trận chiến chống lại binh đoàn Goblin. Và cả lần này nữa

“Những kết quả đều lại rất tuyệt vời”

Trong tình hương này, ông hoàn toàn có thể trông đợi điều gì đó

“Ừm. Có vẻ như ngươi có phương pháp nao đó tốt chăng?”

“Tôi không chắc lắm, nhưng tôi có một cách”

“Nói đi”

Dosen im lặng

Và toàn bộ các kỵ sĩ trong inh đoàn kia cũng nhìn cậu một cách cực kỳ tập trung

Roan hít một hơi thật sâu và bắt đầu với một giọng điệu đều đều

“Ở phía tây của làng Trump có một khu rừng rất lớn. Khu rừng này rất rậm rạp. Chúng ta sẽ đi tới đó trước và phục kích bọn chúng”

“Phục kích á?”

Dosen cau mày và đáp lại

Roan gật đầu

“Đúng. Chúng ta sẽ ẩn mình ở trong rừng, và khi bọn buôn nô lệ xuất hiện, chúng ta sẽ bất ngờ tấn công bọn chúng, chia cắt vị trí giữa bọn chúng và các dân làng bị bắt”

Một chiến thuật rất tốt

Nếu mà chúng ta thực hiện theo cách đó, bọn họ có thể cứu được những dân làng và tiêu diệt được bọn buôn nô lệ

Nhưng, có một vấn đề lớn khi thực hiện chiến thuật này

“Một chiến thuật tốt. Nhưng liệu chúng ta có thể đi tới khu rừng trước bọn chúng hay không?”

Chỉ có một con đường duy nhất từ đây tới cánh rừng

Vượt mặt được bọn buôn nô lệ là điều tưởng chừng như không tưởng

Ngay sau khi Dosen ngắt lời, ánh mắt của các kỵ binh đều hướng về phía Roan

Roan cầm một nhánh cây và vẽ lên nền đất

“Như thế này ổn đấy”

Anh ta bắt đầu vẽ hai vòng tròn

“Vòng tròn bên trái tượng trưng cho làng Hotton, còn bên phải là của làng Trum. Vị trí hiện tại của chúng ta là ở đây, và  bọn buôn nô lệ là ở đây”

Roan vẽ hai vòng tròn bé hơn ở bên trong hai vòng tròn cậu vừa vẽ

Vị trí của bọn buôn nô lệ ngay sát với làng Trum

“Nếu nhìn theo cách này, thì có vẻ như bọn chúng sẽ tới làng Trum ngay lập tức, nhưng sự thật là chúng không thể tới nhanh như vậy được”

Roan kẻ một đường ngang giữa làng Hotton và làng Trum

“Đây là dòng kênh Abyl. Dù cho nhìn ở đây thì nó khá là nhỏ nhưng thực ra nó rất rộng và sâu, việc lội qua nó là điều không thể”

Sau đó cậu đánh dấu một điểm tại khu vực hạ lưu của dòng Abyl

“Ở đây có một cây cầu bắc ngang qua kênh Abyl ở đây. Bọn chúng sẽ vượt qua cây cầu này và đi tới làng Trum. Cây cầu này rất là dài”

Karon cau mày

“Đó là con đường duy nhất dẫn tới làng Trum ư?”

Ngay sau khi nghe vậy, Roan nở một nụ cười và gật đầu

“Hầu hết mọi người chỉ biết mỗi con đường đó”

Sau khi nghe được câu nói đó, mắt của Dosen sáng lên

“Có vẻ như ngươi biết một con đường khác nữa ư?”

Roan nhìn về phía Dosen và trả lời

“Đúng vậy. Tôi biết một con đường nữa thậm chí còn ngắn hơn”

Ngay lúc đó, khuôn mặt của mọi người bắt đầu sáng lên

“Tốt lắm! Vậy thì không còn bất kỳ vấn đề nào về việc phải vượt mặt bọn khốn đó nữa”

“Chúng ta sẽ phục kích chúng”

Những kỵ binh siết chặt nắm đấm của họ

“Danh tính thực sự của cậu ta là gì cơ chứ?”

Dosen lại bất ngờ một lần nữa vì Roan

Khu vực mà ông, và thậm chí cả Tổng chỉ huy Gale đều không hề biết tới

Nhưng tên lính mới 18 tuổi vừa rời khỏi trại huấn luyện này lại biết cả một đường tắt

“Và theo như mình biết, hắn ta còn không hề xuất thân từ nơi này..”

Càng biết nhiều về Roan, ông lại càng bất ngờ hơn nữa

“Mình phải nói chuyện đàng hoàng với hắn ta mới được”

Có cảm giác như chàng trai này đang có một bí mật gì đó

Dù cho bản thân ông đang rất tò mò, nhưng bây giờ, ông không có thời gian rảnh rỗi để làm điều đó

“Trước tiên hãy đi cứu các dân làng trước đã”

Bọn họ phải chăm sóc tụi buôn nô lệ đầu tiên

Những chuyện còn lại thì sẽ tính sau

“Được. Dẫn đường đi”

Dosen đứng dậy và nắm lấy dây cương

“Rõ. Đã hiểu”

Roan trả lời ngay sau đó, tất cả những kỵ sĩ đều lên ngựa

Cộp Cộp!

Hướng đi của bọn họ không phải về phía đông nữa mà là về phía tây

Ngay khi bọn họ đi ra khỏi khu rừng, một ngọn đồi lớn xuất hiện

Huỵch huỵch

Roan huých ngựa và chạy về phía ngọn đồi

“Đường tắt ở đây”

Dosen và các kỵ binh hạ thấp trọng tâm và lao lên

Một trăm binh sĩ lao lên như thể cắt xuyên cả không khí

Sau khi họ đi được một lúc, cảnh vật xung quanh bỗng thay đổi

*Kéo*

Roan kéo lấy dây cương trước dòng nước đang chảy trước mặt

“Đây là kênh Abyl”

Dosen bước tới và nói

“Ta tin rằng nên gọi đây là dòng sông thì đúng hơn”

Ông nhìn quanh và nói

“Vậy đường tắt ở đâu?”

Roan chỉ về phía kênh Abyl và nói với một chất giọng bình tĩnh

Cậu nói một điều mà không ai có thể tin được

“Chúng ta sẽ vượt qua kênh Abyl tại đây”

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info