ZingTruyen.Info

Huấn Văn (M/F) | Tổng Tài Tỷ Tỷ: Phi Công À, Điểm Nhẹ!

Chương 3: Đánh Dấu (1)

NaNaThienTy

Phòng ngủ nhà Viễn Hạo

Omega nhập môn Cẩm Băng Băng sau khi được cậu Alpha dỗ dành đang quỳ khoanh tay trên nệm. Viễn Hạo đem hộp dụng cụ đến, chuẩn bị tiến hành tiếp tục quy trình kiểm tra cơ thể phối ngẫu. Cậu quan tâm đưa cho cô một ly nước mát:

_ Em uống đi.

_ Hừ, đã hành hạ người ta còn bày đặt.

_ Mông hết đau rồi nhỉ?

_ Anh đừng hở chút là doạ đánh em.

_ Được, vậy chúng ta kiểm tra.

_ Tra! Tra cái gì tra! Đồ tra nam.

Cười khẩy, cậu ghé sát tai cô:

_ Chính là nên tra những chỗ cần phải tra đấy, bé con ngốc. Haha.

Đồ nghề đã sẵn sàng, tay mò đến phần móc cài áo ngực, Băng Băng có chút lạ lẫm thoáng nhướn người. Cậu dừng hẳn lại, tuyên án:

_ Hai mươi bàn tay, em hẳn nên biết vì sao bị đánh! Tay chống đầu giường, đưa hạ thể ra phía sau. Đếm!

_ Nhưng...

_ Hửm? Nhưng gì?

_ Hông có gì. Ô ô~

Thật xấu hổ, lại phải tuân theo. Cậu xuống tay dứt khoát phét vào mông thịt trướng đau.

"BÁCH!!!!!!!!!! Aaaaaaaaaaaaa!!!"

_ Huhuhu! Đau!

_ Một hạ đó không tính.

"BÁCH! Á!!!!!!!!!!!!!!! OWW!!!"

_ Thứ nhất hạ! Đau quá đi!

"BỐP BỐP!!!!!!!! OUUUUUU! OWWW!"

_ Thứ hai, huhu, thứ ba bàn tay, huhu.

_ Thẳng cánh tay, đem lưng song song nệm, cái mông căng mân mê đến. Coi chừng anh đánh gấp đôi.

_ Ân, huhu. Hức, Ow~

"BỐP BỐP BỐP BỐP...!!!!"

_ OWWWWWWWW! AUUUUUU! Huhu! Mười hạ! Điểm nhẹ huhu! Viễn Hạo, anh điểm nhẹ huhu!

Cậu im lặng, lạnh lùng đè chặt hông cô, ngoan độc chưởng ấn đánh mười cái còn lại khiến Cẩm Băng Băng cảm nhận sâu sắc thống khổ, như có ngọn lửa thiêu đốt dưới mông đít, lại chẳng dám động.

_ Huhu, tê, đau, đau quá a. Hai mươi bàn tay.

_ Băng Băng, Trần Viễn Hạo có thể nuông chiều em, nhưng em tuyệt đối nhớ kỹ cho anh, không nghe theo lệnh sẽ phải lãnh hậu quả.

Hai chiếc bánh bao nóng hâm hấp co vào giãn ra run sợ, Băng Băng sợ đến khóc nức nở. Cậu xót, nhưng vẫn quyết tâm lập quy củ:

_ Omega, anh sẽ đánh thêm mười thước vào mông em để em nhớ bài học này. Từ rày về sau đừng hành động trái ý Alpha.

Cô mếu máo, nói giọng mũi làm nũng:

_ Ô ô, thôi mà, hông đánh đít nữa mà huhu. Em sẽ ghi nhớ mà. Huhu.

Trong chiếc hòm vàng ròng khảm ngọc ruby đỏ rượu vang, có một cây thước gỗ màu nâu đen bóng bẩy, dài hai phần ba cánh tay, bản mỏng, khổ hẹp. Viễn Hạo hạ tầm mắt xuống chiếc mông nở hoa phập phồng líu nhíu, bồi cô xoa một chút, lại gõ gõ thước nhịp nhàng.

_ Em không cần đếm. Hít thở sâu, tập trung nhớ lần giáo huấn này là được.

_ Hức, huhu, anh hông biết thương hoa tiếc ngọc gì hết. Huhu. Em đau đít lắm rồi huhu~ Nhỏ lớn có ăn đòn lần nào đâu! Huhu!

_ Không ăn giờ ăn no cho quen.

Cậu trìu mến châm chọc cô, một hạ vun vút khẽ thước lên hai cánh mông tròn lẳn đỏ au.

"VÚT PHÁCHHHHHHHH....!"

_ Á!! AUUUUUUUUUUU! OW UI! OWIEEE! OW!!!! Huhu, cha mẹ ơi đau quá!

Hai đít nhíu chặt, trước mặt cậu thê thảm lắc qua lắc lại, thật quá thốn luôn rồi nha. Cậu chính là muốn thấy phản ứng này, cấp cô trận đòn nhớ đời, cho cô ghi nhớ bổn phận, mãi không quên quy củ.

"PHÁCHHHHHHHHH!!!!!!"

_ AI DU UIIIIIII DA! UI DA! Huhu~!!! NGAOOOOO!!!!! Viễn Hạo, tha cho em! Huhu!

_ Giữ tư thế, còn tám thước, anh sẽ sức thuốc mỡ cho em.

Băng Băng kinh hãi bám chặt đầu giường, hông hơi lùi lại phía trước, "CHÁT" một thước nữa vụt tới phần mông dưới giao hợp đùi non.

_ AOWWWWWWWWW! Ô ô~ huhu!

_ Về vị trí, thước đấy không tính.

_ Ô ô! Owww! OWW! Viễn Hạo, anh nhẹ tay. Điểm.. điểm nhẹ... huhu.

Cái mông bất lực vểnh ra, hướng đến cậu thuần phục, cậu tuyệt tình vung thước trừng phạt cô.

"CHÁT! BÁCHHHH! BÁCH!!!"

_ AUUU UI! OWWWWW! Ngỗ~

Năm lằn thước nổi bật ngang đít Băng Băng, cảm giác bỏng rát châm chích nhức nhối. Alpha chậm rãi ôn nhu vuốt ve tả hữu mông đít tròn lẳn co giật. Bàn tay mát lạnh ấn nhẹ xoa bóp hai luồng thịt.

_ Hức, huhu. A Hạo, em sẽ thật nghe lời anh.

Lần này là tự cô nói, công sức cậu bỏ ra đào tạo hài tử đã có chút kết quả. Nhu nhu quả táo chín thối nở hoa rất cẩn thận, Viễn Hạo mặt vẫn lạnh tanh đều đều giáo huấn:

_ Nên nhớ Omega, anh là Alpha, là quản giáo, là chủ nhân của em.

"CHÁT!! BÁCH!!.... BÁCH...!!! BÁCH!!! BÁCH.... OWWWW~ AU UI~ OWW"

...

Đứa trẻ to xác theo lệnh cậu quỳ khoanh tay, thút thít xuýt xoa than đau. Một chiếc gương hình chữ nhật được đem đến, Viễn Hạo nghiêm chỉnh xoay gương đối diện chiếc mông sưng in hằn thước gỗ.

_ Băng Nhi, chính mình nhìn vào gương.

_ Vâng, huhu.... Ô Ô... Lằn hết đít rồi, còn sưng to đến thế.... Huhu!

_ Đây chính là hậu quả. Giờ thích ăn đòn vô đít tiếp hay để anh kiểm tra cơ thể em nè? Hửm!

Hừ, cậu chọc quê cô. Băng Băng lè lưỡi méo mặt:

_ Thôi, hức, hông ăn đòn nữa đâu. Hức.

_ Khụ Khụ, Băng Băng tiểu thư biết sợ nha.

Sự đáng yêu của ai đó làm cậu mềm lòng, dịu dàng tra thật nhiều thuốc mỡ, thoa từng vết thước đỏ chói mắt trên mông, đùi non. Cậu cho phép cô đặt tay xuống, chiếc áo ngực kiêu hãnh nằm gọn dưới sàn gạch đá hoa cương xa xỉ, bộ ngực trắng tươi no đủ tràn đầy thanh xuân cao ngất, bờ vai gầy hấp dẫn.

_ Hừm, ngực cúp D nhỉ, nhũ hoa thẳng tắp đỏ hồng rực. Omega của anh xinh lắm.

Băng Băng chết tâm trước lời trêu ghẹo công khai, cơn đau ở cái mông đít truyền đến nhắc nhở cô, thật chẳng dám di chuyển trốn tránh. Hơi thở nóng bỏng gần kề sau gáy, cậu hít thật sâu, hưởng thụ mùi hương nồng nàn từ cơ thể Omega. Mười móng vuốt sói thay phiên nhau chà đạp bầu ngực chán chê, đầu ngón tay cậu thích thú vân vê hai hòn ngọc mẫn cảm.

_ Ưm~~~~ a! Ưm~!!! A!!!

_ Nhìn em kìa, cơ thể rất thành thật nha. Omega!

Viễn Hạo nhếch môi, ngón cái và ngón trỏ chậm chạp nhào nặn từng viên ngọc hồng hào, phong lưu cạ tới cạ lui, đầu ngực Băng Băng càng căng cứng khó chịu. Đã qua mười phút, nó vẫn đang bị cậu hành hạ không ngừng, tần suất cậu thô bạo kẹp chặt, dày vò hai viên ngọc tội nghiệp ấy càng nhiều hơn. Cô rên rỉ, đau chảy nước mắt, vô thức thân mật gọi tên cậu:

_ Ưm... Hức! A Hạo! Ưm A! Huhu! A Hạo!

_ Bảo bối, đây là em tự tìm khổ. Đừng trách anh.

_ Ân, huhu! Tê!

Cô biết, cậu vẫn đang trách phạt cô. Bầu ngực mẫn cảm nóng ran, bị kích dục đến tê dại đau nhói, nhũ hoa phút chốc đã biếm thành hai hạt đậu đỏ! Cậu nào có dễ dàng tha thứ cô, thật nhanh xoay người cô lại, cắn mỗi bên một phát thật mạnh, dấu răng sói nổi bật trên làn da trắng muốt ửng hồng.

_ Ưm~!!!! Ngao! Đau quá! Ưm~~~~~!!!

_ Bé con ngoan nào, chỉ mới bắt đầu thôi.

Điềm tĩnh không để ý đến người kia nhõng nhèo cầu xin, Viễn Hạo bắt lấy một đôi kẹp nhũ hoa gắn đá bảo thạch đỏ thẫm, nẹp thật chặt vào đầu ngực Omega.

_ Tặng em đấy. Đẹp không?

_ Hứ, quà tặng kiểu gì chứ! Ưm... Anh... anh gỡ nó ra huhu...!

_ Hông thích hả? Sao lại phát ra tiếng mèo kêu, hửm?! Hihi!

_ Viễn Hạo! Đến giờ này còn nhây à? Thật quá đáng, huhu.

_ Được, giờ tới công việc chính nè. Đầu quoay về phía trước, hạ thấp, khuỷa tay chống xuống, mông đít nâng cao, chân tách rộng. Phản đối thì đánh hai mươi thước!

_ Em biết rồi, anh đừng phạt thước huhu!

Chưa lâm trận đã nát đít, cô thật là một Omega xui xẻo nha! Dù Băng Băng lập tức làm theo, vẫn bị cậu đùa bỡn đến điên cuồng:

_ Hú, đít còn run lẩy bẩy nè. Nghe đâu có đứa mới bị Alpha đánh sưng đít lên nha. Đít có hoa văn đẹp quá ta.

_ Hứ, làm gì làm đi ông nội. Còn chọc em hoài, huhu! Cái đồ trẻ nghé.

_ Ơ thế mới vui cửa vui nhà chứ, ngốc.

"BỐP BỐP" vỗ mông cô cho sướng tay, rồi thoát hẳn quần lót cho Băng Băng, cậu xem xét kỹ cánh hoa, cúc hoa, cùng hoa nguyệt hồng hồng đo đỏ. Cô ước gì có một cái hố để tẩu thoát thân, cậu tiếp tục dùng ngón tay tách cánh hoa sang hai bên, khám đến nhuỵ hoa mềm mại đỏ hỏn.

_ Bảo bối, em đích thực là một Omega điển hình đấy. Còn dám nghĩ che dấu thân phận cả đời, hửm?

_ Huhu, anh kiểm xong rồi chưa.

_ Tất nhiên chưa, nhưng xem ra em vừa nhiệt tình vừa nôn nóng nha~

_ Hừ, sắc lang, đã ăn đậu hủ ... ưm!!!!~~~~

Alpha không thương tiếc cạ cạ dày vò cánh hoa cùng nhuỵ hoa nhạy cảm mỹ lệ. Kiểm tra thân thể đã hoàn tất, Alpha sẽ đánh dấu vân tay lên da thịt ở phần mông Omega khẳng định chủ quyền. Viễn Hạo đặt tay lên mông cô, giọng đều đều thông báo:

_ Băng Băng, lẽ ra anh chỉ đánh em một trăm bàn tay và hai mươi bản gỗ thôi, nhưng do những lỗi lầm em phạm phải hôm nay, tất cả đều gấp đôi. Giờ thì nằm lên đùi anh ngay.

_ Hức, anh tha em lần này đi được không? Dù sao thì mông đít em đã nở hoa rồi mà, huhu.

_ Che dấu thân phận, chè chén đến tí nữa bị tông xe, bướng bỉnh chống đối. Hình phạt này đã là quá nhẹ rồi. Còn muốn cãi?

_ Em.. không có cãi...

"BỐP BỐP"

_ Lên đùi anh nằm. Mau.

Cô ỉu xìu trề môi, nhích người tới nằm ngang người cậu, hơi chếch bờ mông sưng, chân duỗi thẳng. Cậu đưa cô một chiếc gối đầu để bám vào, mỉm cười nhìn bé con úp sấp mặt đỏ ửng, toàn thân trần trụi, ngực to eo nhỏ, mông đít cùng đùi vẫn run lẩy bẩy.

_ Nằm rồi đó, phạt gì thì phạt đi hứ.

_ Ân!

"CHÁTTTTTTTTTTTTTTT.........!!!!"

_ NGAAAAAAAA~ ỐI MẸ ƠI BỂ ĐÍT MẤT! Owwww!!!! Owwwww! Đau quá đi!

_ Omega, nếu có lần sau, sẽ không chỉ đơn giản là tét mông và bốn mươi roi đâu.

"CHÁTTTTTTTTT.....AAAAAAAA!!!!!!

Hai dấu bàn tay cứng rắn in hằn lên hai cánh mông đỏ chát chúa, Băng Băng gào thét trong đau đớn.

_ Huhu!!! Ô..Ô...! Anh định đánh chết đít em sao? Huhu!

_ Khụ... khụ... Yên tâm, đít có thể nát chứ không chết đâu nha bé cưng.

Bàn tay cứng cậu như hòn đá, gân tay nổi lên chằn chịt như dây điện, bắp tay cuồn cuộn đầy cơ bắp. Trần Viễn Hạo nghiêm khắc dạy dỗ trẻ nhỏ đã online!

"CHÁT!!!!!!!!! CHÁT!!!!!!!!!! CHÁT!!!!!..."

_ NGAO~~~~ Ô Ô~~~ Alpha à, anh tha mạng nhỏ này của em đi!! Ow!! AWWW!! OW!

"CHÁT... CHÁT... CHÁT BỐP BÁCH..."

_ AI UI DA ĐAU QUÁ! UI DA!!!! Huhu!

Cậu im lặng vung tay lên hạ xuống, mỗi lần đáp lòng bàn tay xuống cái mông kia đều chỉ hơi dùng chút lực mà cô đã thở phập phồng đau đến quoắn đít hết lên.

_ Ố Ô HUHU~!! Huhu! Ui Da đau cái đít quá huhu.

_ Đánh đòn phải đau chứ, ngốc!

"BA BA BÁCH BA BA BANG BANG...!"

_ AWWWWW!!!! Awwww! Ưmm~

Cậu đột ngột dừng tay, ngón tay mân mê đến hai cánh hoa nguyệt phong tình mềm mại. Băng Băng bị hành hạ phát điên, toàn thân nóng ran, đỉnh ngực kẹp nhũ hoa ẩn ẩn đau tê dại, cái mông rát bỏng run run, cậu còn cố tính khiêu khích cô gái bộ phận.

_ Băng Nhi, ăn đòn sướng mông nhỉ

_ Ô~! AWWW! Huhu! Anh còn chọc ghẹo em được!!! Ô ô~!!

_ Về sau hư nữa đi, hửm?

_ Dạ hông... huhu! Hông dám nha!

Được khoảng ba mươi bàn tay, hai quả mông trướng sưng lên hai phiến thịt to bằng nhau, còn có dấu vân tay đỏ bầm hiện lên thật chói mắt. Băng Băng cảm thấy cơ thể tê liệt, hoá ra cậu đã điểm huyệt đạo của cô từ lúc nào. Cô cảm thấy mình như cá nằm trên thớt.

_ Aw!! Ô Ô~!! NGAO! Cầu anh, cho đít em nghỉ ngơi tí đi huhu~!!!

Cậu lại không màng đáp lời, nhàn nhạt dùng chưởng ấn hướng đến Băng Băng hạ thân tội nghiệp, bàn tay cậu đánh nặng bằng lược gỗ đánh lên mông. Chẳng mấy chốc đã biếm cái chảo kia thành màu đỏ tím trông rất doạ người. Tổng tài xinh đẹp la hét thảm thiết, thật giống tiếng lợn nái bị cắt tiết làm thịt!

...

"BA BÁCH BÁCH BÁCH BANG BANG...."

"AWWWW!! UI DA MẸ ƠI! UI DA ĐAU! UI DA!!!! Hức hhhuhuu! OWWW!!!"

"BA BA BA BÁCH!!!!!!!! BẠCH!!!!!!"

"OWWWWW!!!! OWW!!! VIỄN HẠO, EM BIẾT SAI RỒI...OW!!!"

...

Cậu đánh đến hạ thứ một trăm, cô đã mếu máo kêu gào loạn hết lên, dù cậu đã khai thông  huyệt đạo cho cô, Băng Băng vẫn chỉ dám ôm chặt gối nức nở, chẳng dám tuỳ tiện động đến hai luồng thịt đáng thương huỷ dung. Viễn Hạo có chút thương xót, cho cô cơ hội:

_ Băng Nhi, anh hỏi em, anh là gì của em.

_ Ngỗ.. ô ô... Viễn Hạo, anh là Alpha, là quản giáo, là chủ nhân, là papa, là phối ngẫu duy nhất của Băng Băng... Ô ô~!!

Bàn tay người nào đó rất dịu dàng vuốt ve an ủi cái mông đít màu cà tím, chồng chất hoa văn. Đít trái cùng đít phải của cô theo phản xạ tự nhiên rất hổ thẹn co giật đùng đùng, cạ cạ vểnh lên nương theo tay cậu.

_ Hảo, lên nằm, anh cấp em xoa mông chút.

_ Hức, ân. Huhu, đau đít ghê.

Cô nhõng nhẽo thật dễ thương, làm cậu cười tươi rói, đặt cô nằm úp sấp trên người, ôm người đẹp vào lòng, cậu áp bàn tay nhu nhu khối thịt mông.

_ End Chương 3 _

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info