ZingTruyen.Info

Huấn Văn (M/F) | Tổng Tài Tỷ Tỷ: Phi Công À, Điểm Nhẹ!

Chương 11: Chủ Nhân (1)

NaNaThienTy

Dù đã biết cậu sẽ áp dụng những gia pháp cực kì biến thái khiến da mông lẫn da mặt cô đều biếm đỏ, Cẩm Băng Băng vẫn sững sờ hoảng hốt khi cậu lệnh cho cô thoát quần đến cẳng chân, đứng dạng chân đưa mông squad thấp xuống gần mặt đất, giống như ngồi xổm, rồi lại đứng dậy.

_ Tiểu bảo bối, còn đứng đó làm gì. Muốn cãi lời baba nha?

_ Nhưng... nhưng thế này... Huhu!

"BẠCH!!!! BẠCH!!!!!"

_ Á!!!!!!!!!!!!!!!!!

Cậu đổi muỗng gỗ chuyển sang cầm paddle gỗ bản tròn, vỗ banh bách xuống mỗi bên mông cô một hạ.

_ Còn không mau đi? Tiểu bảo bối vốn không được phép hút thuốc. Baba có dạy bảo bối rồi đúng không?

_ Ân... Huhu!

_ Ân? Băng Nhi gọi ai thế?

"BÁCH BÁCH BẠCH BẠCH..!!!"

_ Á! Á! UI! Ân, baba. Bảo bối lập tức đi! OW!!!

Lớn như vậy, mà bị đánh đòn giống nữ hài học tiểu học, thật mất mặt chết cô luôn rồi! Nhưng mà mỗi bên mông mới ăn đòn năm mộc bản, Cẩm Băng Băng vẫn cứ phải mếu máo ôm đít đi đến giữa phòng ăn thôi! Cô nhanh chóng trườn tay cởi quần ngủ chạm mắt cá chân, hai chân dang rộng, khoanh tay trước ngực, đúng như yêu cầu của "baba".

_ Bảo bối ngoan, đừng dùng tay xoa mông. Baba sẽ phạt mười roi mỗi lần đấy. Hiểu?

"BÁCH BÁCH BÁCH BÁCH BÁCH..."

_ Á! Á! Ui Da! Rát mông quá baba!

Còn chưa bắt đầu, cậu đã tặng cô mười bản sưng đít cảnh cáo. Cẩm Băng Băng dĩ nhiên thật ngoan ngoãn đứng để mông trần thục xì dầu rồi.

_ AI! AI UI! Đau! Đau! Đau!

Cô chậm rãi khẽ co chân đưa mông thấp xuống gần sát sàn nhà rồi đứng lên, cơ mông cơ đùi nhức nhối giật giật đùng đùng.

"BÁCH BỐP BÁCH BÁCH....!!!" Hai cánh mông sưng cao bầm đen lĩnh ba bản mỗi bên, luân phiên nhau trồi lên lõm xuống.

_ OWIE! OWIE! OW! Baba... Huhu!

_ Tiểu Bảo bối, còn dám tụ tập bạn bè hút thuốc?

_ Dạ không thưa baba. Bảo bối không dám. Huhu!

Cẩm Băng Băng cảm thấy hai bên gò má nóng ran như cái mông của mình, vâng dạ trả lời Trần Viễn Hạo.

_ Hảo, ngoan. Tiếp tục.

"BÁCH BÁCH BÁCH BỐP BỐPP BẠCH....! OWWWW!"

"BÁCH BÁCH BÁCH BỐP BỐPP CHÁT... OWW!"

"BÁCH BÁCH BÁCH BỐP BỐPP..OW! OW! OW!"

Cứ mỗi lần cô ngồi xổm xuống rồi đứng dậy, cậu lại tiếp tục dạy dỗ cô, khẽ mỗi cánh mông ba bản gỗ tròn nóng cháy đít.

_ Tiểu bảo bối, lần sau để baba bắt gặp trốn đi Thượng Điểm, thì về nhà tự biết thế nào lĩnh phạt. Hảo?

"BỐP BỐP BÁCH BÁCH BÁCH BÁCH!"

Cẩm Băng Băng vừa mới co chân thục xì dầu, lập tức bản gỗ thực thi hình phạt khẽ vào cánh mông. Lần này cậu vụt mạnh hơn những lần trước.

_ Huhu! UI DA đau quá baba! Băng Nhi, Băng Nhi thực sự không dám lén hút thuốc nữa đâu baba.

_ Tiểu bảo bối, tiếp tục.

_ Ân baba! Huhu!

Tổng tài tỷ tỷ lãnh hình phạt của tiểu hài tử, chỉ có thể mếu máo co chân đưa cái mông đau xuống thấp lần nữa.

"BỐP BÁCH BẠCH BÁCH BÁCH BÁCH"

Khi đứng dậy, mông phải lại ăn bản gỗ. Cứ trái một hạ, phải một hạ ba lần, đôi mông sưng mũm mĩm vặn vẹo lắc qua trái, lại ưỡn sang phải.

_ OW! OW! OWW!

_ Bảo bối, hứa với baba, không được tái phạm. Hảo?

_ Ân, baba, huhu.

_ Được, hiện tại tiếp tục thực hiện tư thế squad mông ngồi xổm đi.

_ Ân, baba! OW! OW! OW!

...

Cẩm Băng Băng thật không ngờ, cô cũng có ngày này. Trong bộ dáng khuất phục tuyệt đối, khoanh tay dạng chân "tập thể dục" cơ mông, loã lồ cánh mông được "đứng lên, ngồi xuống", rồi bị khẽ bản gỗ ngay tại phòng ăn.

"BỐP BÁCH BẠCH BÁCH BÁCH BÁCH"

"UI DA! CHAO ÔI!"

"BỐP BÁCH BẠCH BÁCH BÁCH BÁCH"

"ÔI CHAO ÔI! UI DA! UI DA!"

"BỐP BÁCH BẠCH BÁCH BÁCH BÁCH"

"AI UI! BABA ĐAU!!! ĐAU!"

Đôi mông cô sưng lên thật cao sau cả một ngày giáo dưỡng kèm theo trượng hình trước đó, bị cậu dùng bản gỗ tròn khẽ xuống đều đặn, từ mông đến đùi non vừa nóng vừa run, da thịt nổi thêm một lớp hoa văn màu đỏ bầm, ở dưới là hai "miếng thịt" màu đen.

"BỐP BÁCH BẠCH BÁCH BÁCH BÁCH"

_ OW! UI DA! UI CHAO ĐAU QUÁ BABA ƠI! ÔI CHAO! HUHU!

_ À còn nữa Băng Nhi, thứ hai theo baba đến trường ghi danh. Baba cùng tiểu bảo bối đăng kí nhập học nhé.

_ Ân thưa baba, huhu!

"BỐP BÁCH BẠCH BÁCH BÁCH BÁCH"

_ UI DA! AI DU! AI DU! AI DU!

Cẩm Băng Băng vô cùng hối hận những việc mình đã làm, hiện tại có tặng cả núi vàng cũng không bao giờ bén mảng đến Thượng Điểm đàn đúm hút thuốc. Cô khóc nhè làm nũng, cậu vẫn chờ cô ngồi xổm xuống rồi đứng dậy để đánh đít.

Cậu đếm nhẩm đến khi cô đứng lên ngồi xuống đúng một trăm lần mới ngưng. Băng Băng vừa đau mông vừa mất sạch thể diện, cứ nghĩ đến đây là xong, nào ngờ Trần Viễn Hạo lại vỗ vỗ mông mỹ nhân trầm giọng:

_ Tiểu bảo bối, đi lên phòng ngủ chuẩn bị một chút. Còn nữa, không cần kéo quần lên, cứ để yên đấy cho baba.

Không cần kéo quần lên!

Nghĩa là cậu phạt cô loã mông, quần ngủ ở dưới cẳng chân, đi bộ lết về góc phòng đây mà. Omega Băng Băng "ân" một tiếng, khoanh tay thưa "baba", tranh thủ quệt nước mắt cá sấu, bộ dạng vô cùng xấu hổ từng bước từng bước nhấc chân đi về căn phòng ngủ của hai người, mông đùi đau nhức run lần bật, hai cánh mông đỏ thẫm theo lẽ tự nhiên giật lên thon thót.

Cô không dám dùng tay xoa xoa phảng mông, bởi vì Trần Viễn Hạo mặt lạnh cũng đang đi theo cô về phòng, hài lòng nhìn một đôi trái đào tươi đỏ hỏn chộn rộn nở hoa.

...

Tự tay nhu nhu cái mông mềm mại sưng cao đang vểnh ra của Cẩm Băng Băng, Trần Viễn Hạo tiếp tục tra hỏi:

_ Tiểu bảo bối, nay ăn đòn đủ?

_ Ân, baba. Mới buổi sáng baba dùng trượng hình ở Dư thị khẽ mông Băng Nhi đau quoắn hết đít rồi. Huhu!

Cô nằm chu mông trên cặp đùi dài rắn rỏi, uỷ khuất "kể tội" người kia.

_ Khụ khụ... Cái mông này.. đúng là sưng đến lợi hại.

Tối hôm qua khi cậu mở quần ra, còn thấy đầy đặn đậu phụ non mềm hai khối thịt, vừa trắng vừa căng mọng. Chỉ qua một ngày, cái mông Cẩm Băng Băng chỗ nào cũng sưng lên, từ đỉnh mông đến đùi non nhô cao hai ngọn núi, sờ vào liền thấy nóng hừng hực, vòng mông to ra gấp bốn năm lần.

Có điều, Omega của cậu quả thật đáng đánh đòn.

_ Bảo bối, ở Học Viện hai tuần phải ngoan ngoãn. Bằng không baba liền đè ra đánh đòn, đã rõ?

"BỐP BỐP BỐP CHÁT CHÁT CHÁT!"

Một loạt bàn tay vỗ xuống cảnh cáo, Băng Băng chịu đựng nằm úp sấp nâng mông nhận dạy dỗ, đầu cuối thấp, hai tay ôm gối.

Học Viện ABO là một ngôi trường xây dựng từ thời cổ đại. Đây vừa là một trường học danh giá bậc nhất trong thế giới của các Alpha-Omega, vừa là nơi có quy định rất hà khắc. Các Omega bị Alpha quản thúc 24/7 không được lơ là. Ngay cả các lớp học của Omega cũng chỉ có một mục đích duy nhất, chính là dạy cho các Omega cách phục tùng như một nô lệ cổ đại với chủ nhân.

_ Còn nữa, buổi tối ở kí túc xá tiểu bảo bối có thể hảo hảo suy nghĩ về những cái chuyện tốt đẹp nào đó bản thân mình đã làm.

"BỐP! BỐP! CHÁT! CHÁT! BỐPPP!! BỐP! BÁCH!!!"

_ OW!!!! Baba, đau!

_ Đau càng tốt, đau mới nhớ phải đối với baba thành thật.

"BỐP BỐP BA BA! CHÁT CHÁT! BÁCH! BÁCH! BÁCH....!!!"

_ AI DU! TÊ!!! TÊ!!!!

"BỐP BỐP BA BA! CHÁT CHÁT! BÁCH! BÁCH! BÁCH....!!!"

Đít sưng cao còn bị đè ra tét mông, Cẩm Băng Băng hai chân giãy đành đạch loạn xạ trong không khí.

"BỐP BỐP BA BA! CHÁT CHÁT! BÁCH! BÁCH! BÁCH....!!!"

Trần Viễn Hạo một mực cư xử như phụ thân nghiêm khắc dạy bảo của mình nữ hài, một bạt tay vào mông liền lưu lại trên da thịt cô một dấu vân tay. Đánh chừng hơn trăm bàn tay, cậu dừng lại, ra lệnh cho cô cởi hết y phục, bắt đầu dùng kẹp nhũ hoa hành hạ hai viên ngọc mẫn cảm, cũng không quên để cô mặc quần lót rung kích thích nhuỵ hoa và cánh hoa nơi tư mật.

_ Ưm.... Ưm.....

_ Haha, tiểu bảo bối, đây là thích baba giáo huấn cái mông hư hỏng này sao?

"BỐP BA BÁCH BÁCH BÁCH BÁCH BỐP BỐP BỐP BỐP...."

_ OW! ƯM~!!!! OW! ƯM! Huhu!

_ Băng Băng, baba không nỡ dùng đòn roi đánh mông Băng Băng xước da chảy máu, nhưng đừng tưởng như vậy là có thể trốn trách phạt.

"BÁCH BỐP BỐP BỐP BỐP BÁCH BÁCH BA BA...."

Bàn tay đẹp đẽ kiêu ngạo triền miên rơi xuống cái mông đau nhức co giật đáng thương. Cậu vỗ mông đến đâu thì cô lập tức nảy người lên, miệng phát ra âm thanh la hét đau đớn, sau đó lại xấu hổ rên rỉ khêu gợi.

"BÁCH BỐP BỐP BỐP BỐP BÁCH BÁCH BA BA...."

_ Ô Ô Huhu! HUHU! OW! Ưm~!!!

Chừng mười lăm phút sau, cậu dừng tay nhu nhu mông, kéo quần lót đen đang rung mạnh xuống kiểm tra.

_ Băng Nhi, để baba xem xem, nơi này có ngoan không?

_ Đừng... Huhu! Ô ô ô! Không cần... baba đừng... Huhu!

Quả nhiên ướt đẫm một mảng! Cậu trườn hai ngón tay dài trơn tu tách hai cánh hoa tinh tế ửng hồng, trượt lên trượt xuống, xoay trái xoay phải. Băng Băng đỏ mặt khóc lớn.

_ Tiểu cô nương, baba chưa cho phép tiết ra thì nơi này đã phát dục rồi? Cơ thể bảo bối rất thành thật nha!

"BỐP BỐP BỐP BÁCH BÁCH BÁCH BÁCH..."

_ Á! OW! Á! UI DA! UI DA ĐAU! AI UI! UI DA! AI ÔI! ÔI CHAO ĐAU!

Cậu dùng năm phần lực phét tay xuống lần lượt hai quả đào mềm mại. Cẩm Băng Băng miệng ô ô nghẹn ngào khóc.

_ Còn chịu được không?

_ Ow! OW! Ô Ô!!!! *lắc lắc đầu*!

"BÁCH! BỐP BỐP!! BÁCH!!!!!"

_ Á! OWIE! OWIE! OWIE!!

_ Hừ, tiểu thỏ đế, mới thế đã chịu không nổi. Muốn tại Thượng Điểm dùng thuốc phiện?

Hoá ra cậu sớm phát hiện, chỉ là trước kia không có thời gian nhiều để giáo huấn cô thôi! Đừng nói đến cô hút loại gì, đến cả việc cô đi mấy lần, mỗi lần đi cùng những người nào, có lẽ cậu cũng có đầy đủ thông tin cả rồi.

_ Ô Ô! HUHU! *lắc đầu*

_ Hảo, Omega, việc anh phạt em đến Học Viện ABO hai tuần, là hoàn toàn hợp lý chứ?

Người nào đó dù rất muốn phản đối, vẫn nức nở đồng ý với cậu. Cô tranh thủ chỉ chỉ xuống chiếc mông nở hoa nát nhàu, ý bảo cậu ngưng đánh. Trần Viễn Hạo lập tức đi lấy thuốc bôi, xoa xoa mông cô cười cười bỡn cợt:

_ Thôi, dừng ở đây thôi. Dù sao anh cũng có đến tận hai tuần liên tiếp để đánh cái mông này mỗi ngày. Haha.

...

Đêm hôm đó, cậu cẩn thận âu yếm cô, tránh làm cô đau thêm.

Băng Băng thấm mệt, hai mắt lim dim nhíu chặt lại, nằm ngủ thiếp đi trong tư thế úp mặt vào tường, hai chiếc bánh màn thầu đưa ra phía sau.

Cậu cưng chiều áp lòng bàn tay còn chút thuốc mỡ tiêu sưng giảm đau xoa đều khắp hai cánh mông, vòng tay ra phía trước ôm mỹ nhân thủ thỉ:

_ Ngủ ngoan, bé cưng.

...

Trần Viễn Hạo luôn luôn giữ lời. Chủ nhật tuyệt nhiên không động thủ, chỉ chăm sóc mân mê đôi mông sưng thâm đen. Băng Băng cả ngày loã lồ mông, thân trên mặc một lớp áo thun của Alpha. Đã hơn một ngày, mà mông đít mũm mĩm kia vẫn run run giật giật khi nhớ đến đại mộc trượng khiến cậu thỉnh thoảng bật cười khanh khách.

Vết thương dưới da sưng thũng đau đến lợi hại, da mông như cũ bóng loáng mềm mại, trông cực kì hấp dẫn. Khiến cậu bắt cô nằm chổng mông, dùng hai chiếc gối nâng hạ thân lên thật cao để cậu ngắm. Tay thoa thuốc mỡ trơn mượt mát lạnh, xoa xoa đều vào "hai miếng thịt ba chỉ" sưng cao ngất, cậu trầm giọng giáo dục:

_ Băng Nhi, còn dám có ý định hút thuốc, dù là thuốc lá hay thuốc phiện, cái mông đít nhỏ này hẳn sẽ trầy da tróc vảy.

Cô thoáng rùng mình nổi da gà, nịnh nọt lấy lòng:

_ Hông có đâu à, anh đánh nát hết cả đít ra rồi. Làm sao dám? Mau, mau giúp em xoa chỗ đít vú sưng đi.

_ Tuân mệnh, Băng Băng tiểu thư.

Cậu đè chặt eo lưng thấp xuống, buông lời tán tỉnh trêu hoa ghẹo nguyệt. Băng Băng thở dài, lén quay mặt lại nhìn đến hai cánh mông nở hoa màu đen thui. Dĩ nhiên sẽ để tên biến thái kia tiếp tục xoa xoa, tuy hơi nhục một chút, vẫn tốt hơn ôm mông đau đứng góc tường a.

...

Ngày cuối tuần của bọn họ, cứ thế "bình lặng" trôi qua.

...

Phòng Giáo Viên A ở Học Viện ABO:

Tổng Tài Tỷ Tỷ cảm thấy bụng có chút cồn cào dù buổi sáng đã được ăn no nê, ngồi kế bên Alpha chờ đến lượt mình vào ghi danh.

Phòng này cách âm tốt, ở bên ngoài chẳng ai nghe thấy gì, nhưng cứ một cặp Alpha-Omega bước vào thì khi trở ra, Omega đều có tướng đi khập khiễng kì quái, có người còn khóc to nhức nở ôm phía sau bước ra ngoài. Cái mông trần dưới lớp váy đồng phục khẽ co thắt lại, đau ê ẩm do ngồi ghế hơn nửa tiếng đồng hồ.

_ Mời Alpha cấp S Trần Viễn Hạo và Omega vào ghi danh.

Tiếng phụ nữ sắt lạnh nghiêm trang vang lên. Cậu bình tĩnh trấn an cô, nắm tay cô thật chặt dẫn cô vào. Ở nơi này, thân phận Omega thực sự rất thấp. Nếu có mặt Alpha ở đấy, họ được gọi thông qua tên của Alpha sở hữu họ. Từ giám thị đến giáo viên, hiệu trưởng, hiệu phó, tất cả đều rất kiêng kị gọi tên của Omega.

Tuy cậu đã dành hẳn một buổi tối để giúp cô "chuẩn bị tinh thần", Băng Băng vẫn choáng váng trước cảnh tượng trước mắt. Phòng Giáo Viên ở Học Viện được xây không khác gì một căn phòng tra tấn nô lệ ở các lâu đài thời cổ đại!

Đều có đầy đủ các dụng cụ và các loại roi, bốn nữ giám thị đứng nghiêm trang hai bên. Cả bốn người làm việc chuyên nghiệp, nhanh chóng nhưng rất cẩn thận tỉ mỉ. Trong mười phút liền hoàn thành hồ sơ nhập học cho Băng Băng. Ở ngoài bìa tập hồ sơ làm bằng da đen bóng đơn giản khắc chữ "Trần Viễn Hạo Omega".

Một nữ giám thị đem bục gỗ cao ra giữa phòng rồi tiến đến gần cô:

_ Omega, mời em quỳ lên bục để giám thị đọc nội quy học viện. Tổng cộng hai trăm điều, giám thị đọc xong một nội quy thì Alpha sẽ thưởng một mộc thước gỗ vào mông để em ghi nhớ.

_ Vâng, thưa cô.

Ở Học Viện ABO, giáo viên có thể ghi sổ tội lỗi của Omega, bao gồm cả việc thái độ hỗn láo để Alpha xử phạt.

Cẩm Băng Băng đã được cậu giải thích luật lệ từ trước, khôn khéo ngoan ngoãn quỳ trên ván gỗ cuộn váy thoát quần lót để lộ đôi mông nở hoa dù rất không cam lòng! Chưa đến lễ nhận chủ, mà đít phải ăn những hai trăm thước. Bảo sao khi xong lễ thì các Omega đều đau quoắn hết đít lại!

Giám thị đều thấy vết roi đánh trên cặp mông tròn trĩnh kia, không ai nói gì, cũng không tỏ vẻ ngạc nhiên.

Mộc thước dài nửa mét, dày chừng nửa lóng tay được đưa tới.

_ A Hạo, mời cậu.

Xưng hô rất thân mật, xem ra bọn họ đều quen biết. Trần Viễn Hạo được gia đình đưa đến đào tạo từ năm mười sáu tuổi, rất tự nhiên đón nhận thước:

_ Omega, khoanh tay lại, mông vểnh phía sau. Nếu dùng tay xoa mông thì roi đó không tính.

_ Thưa cô, chúng ta có thể bắt đầu.

Cậu đặt thước giữa mông Băng Băng, quay sang thưa chuyện cùng giám thị. Người phụ nữ lớn tuổi nhất mở quyển sách nội quy Học Viện ABO, giọng nghiêm trang hà khắc lớn tiếng đọc:

_ Nội quy thứ nhất, quy định quan hệ giữa Alpha-Omega, chính là chủ-nô.

"PHÁCH....!!!!! AWWWW!!!" Mộc thước chuẩn xác quất vào giữa mông Băng Băng, hai cánh mông hằn lên một lằn roi đỏ chót.

"Điều thứ hai, mối ràng buộc chủ-nô có hiệu lực mọi lúc mọi nơi, bao gồm các giờ học, thực hành, và thời gian nghỉ ngơi sinh hoạt"

"PHÁCHHHHH!!!! ÁI UI! ĐAU!" Lại một lằn sưng hiện rõ trên đít.

Hiện tại cô đã hiểu, vì sao Học Viện ABO là một trường top trong việc đào tạo Alpha và Omega. Cứ đụng việc gì cũng đánh mông, Omega không sớm thì muộn sẽ ngoan ngoãn phục tùng Alpha. Đây còn là cơ hội để Alpha trao đồi kĩ năng đánh đòn.

"Thứ ba nội quy, quan hệ chủ-nô không có giới hạn về quyền lực của chủ nhân."

"BÁCHHHHH!!!!!!! OWW! OWW!"

Giám thị đọc xong ba nội quy, thì có ba con lươn to tròn vắt vẻo nằm chễm chệ hành hạ hai cánh mông Băng Băng. Bị cậu phạt mộc thước vào mông đít trần trước bốn giám thị, gò má cô đều ửng hồng nóng rực.

"Nội quy thứ tư, Alpha có thể tự do trừng phạt Omega thuộc quyền sở hữu. Giáo viên và giám thị không được can thiệp."

"PHÁCHHHHHHHH!!! OWW! OW! AI UI!"

"Điều thứ năm, Omega không được phép bước ra khỏi Học Viện và Kí Túc Xá khi chưa xin phép Alpha."

"CHÁTT!!!! AWWW!!!"

"Thứ sáu nội quy....."

"BÁCH!!!!!!!! OWWIE! OWIE! ĐAU!"

"Thứ bảy...."

"PHÁCHHH!!!! AW!"

"Điều thứ tám..."

"PHÁCHHHHH!!! OWWWWIE!"

Giám thị đọc một quy tắc, Trần Viễn Hạo ngay sau đó liền xuống tay một thước quéo mông với ba phần lực.

"CHÁT!!!! Á HUHU!!"

"CHÁTTTT!!! AWW! HUHU!!"

Cẩm Băng Băng chịu được năm mươi roi thì bắt đầu rơi nước mắt, đít vú cũng sưng thêm một vòng, cái mông ngọ nguậy khe khẽ sau mỗi thước đánh. Quả thật cực kì thống khổ!

"Nội quy số năm mươi mốt, nghiêm cấm Omega đánh nhau sinh sự."

"BÁCHHHHHH!!!!!! Á HUHU!"

Dĩ nhiên, nghi thức nội quy vẫn tiếp tục đến khi giám thị đọc đủ hai trăm điều lệ.

"Nội quy thứ năm mươi hai, khi bị phạt ở trong phòng đóng cửa và chỉ có giám thị cùng giới, Omega sẽ nhận phạt vào mông trần."

"CHÁT!!! AWWWWWWWWW!!!"

Hai cánh mông lằn sưng chồng chất, đau nóng bỏng da. Vừa nghe nội quy vừa ăn mộc thước vào mông, khiến cho Băng Băng không muốn cũng phải khắc cốt ghi tâm cái Học Viện quy củ.

"Nội quy thứ một trăm, Omega không được dùng rượu bia và chất kích thích."

"PHÁCHHHHHH!!! ÁI UI! UI DA! HUHU! ĐAU!!! ĐAU!"

"Thứ một trăm lẻ một nội quy..."

"BÁCH!!!!!!!!!! HUHU!!!!!

_ Omega, quỳ thẳng ngay ngắn, chu mông để Alpha của em đánh thước.

Giám thị nhắc nhở khiến cô cảm thấy rất mất mặt, ấm ức khóc, vểnh chiếc mông lằn đỏ chót ra phía sau.

"Điều thứ một trăm linh hai, nếu Omega chống đối khi phạm lỗi, sẽ phạt gấp ba số roi."

"BÁCHHHHHHHH!!!!!!!! OWWIE!! ĐAU QUÁ A!!!! HUHU!"

Người phụ nữ đứng tuổi vẫn lãnh đạm lạnh lùng, khuôn mặt ai nấy đều vô cảm, lật sang trang mới đọc nội quy tiếp theo.

"Điều thứ một trăm lẻ ba..."

"BÁCHHHHHHHHH! Á HUHU! TÊ!"

"Nội quy số 104....."

"PHÁCH...!!!!!!!! UI DA! AI ÔI! OW! OW! OWIE!!!"

Trần Viễn Hạo tăng chút lực đạo, Băng Băng mông nở hoa quỳ hét thật to.

"Điều thứ một trăm năm mươi..."

"PHÁCHHH!!!!! OWWWWWWWW!!"

Phương pháp giáo dục này khiến đít vú cô chồng chất lằn roi, vừa đau đớn vừa mất thể diện, khuôn mặt nóng phừng phừng còn hơn da mông.

"Nội quy số một trăm tám mươi, Omega luôn phải có biểu hiện phục tùng, kính trọng Alpha và các giáo viên."

"PHÁCHHHHHHHHHHHHH!!!! AAAAAAAAAA!!! AAWWW! HUHU! ĐAU! ĐAU! ĐAU!"

Trán cô lấm tấm mồ hôi, cậu vụt roi chuẩn xác điêu luyện xuống phần mông dưới đùi non giao hợp. Hai quả mông sưng cao gấp ba lần, mũm mĩm béo mập run rẩy co rút thật mạnh. Giám thị không bất ngờ lắm với phản ứng của cô, Alpha cấp S đánh đòn thế là còn nhẹ.

Lực tay cậu rất mạnh, quất thước nào đều quoắn quéo mông roi đó, lằn thước nổi lên bề mặt da mông đỏ chót. Thế nên Băng Băng thời điểm thi cuối khoá có thể ghi chép đầy đủ không sai sót một quy tắc nào. Cô cũng chẳng biết nên đánh mắng nguyền rủa cậu hay cảm ơn đây!

"Nội quy thứ hai trăm..."

"CHÁTTTTTTTTT!!! AWW! AWW! AWW! HUHU! HUHU! Ô Ô Ô!"

_ Huhu, Tê! TÊ! AI UI!!!

Người còn chưa kịp bình tĩnh sau trận mộc thước lằn hết cả đít, giám thị đọc xong nội quy đều đều nói:

_ Hảo, Học Viện ABO Quy Củ đọc đủ. A Hạo, mời cậu quất mông Omega của cậu hai mươi thước, cấp em ấy thật dài trí nhờ ngày hôm nay giáo dục nội quy.

_ Đừng mà cô ơi, đừng. Huhu, hức. Em... em đã thuộc làu làu rồi. Huhu! Huhu! Đừng... Huhu.

_ Omega, đừng nháo! Có muốn anh đánh sáu mươi thước không hả?

_ Ô Ô Huhu! Huhu! *lắc lắc đầu*

Danh sưng Alpha bậc S từ Học Viện ABO không phải để trưng bày, chỉ một cái liếc mắt thâm ý, một câu nói đã khiến Băng Băng mếu máo dâng mông nhận roi.

"BÁCH! BẠCH! BÁCH!! BỐP BÁCH! BÁCH! BÁCH!!!!"

_ OW! OW! OWIE! Á UI DA MẸ ƠI ĐAU QUÁ! AI DU ÔI! AI DU!

Chịu được mười thước, cô khóc lóc thảm thiết, hai chân đang quỳ muốn khuỵu hẳn xuống, mông đít trái cùng đít phải lắc qua lắc lại. Cậu hơi nhíu mày, cô hít thở sâu nắm chặt tay vểnh mông nở rộ hoa ra chuẩn bị ăn roi.

"BÁCH! BẠCH! BÁCH! BÁCH! PHÁCH! BẠCH! BẠCH..."

_ UI DA! UI DA! ÔI CHAO ĐAU! AWW! AW! AWW! AWW! HUHU!!!

Cái mông loã lồ trông không khác gì buổi sáng thứ bảy bị phạt đại trượng.

Cô rất muốn dùng chính mình lòng bàn tay xoa xoa hai chiếc bánh màn thầu ở hạ thân, lấy thuốc mỡ thoa lên một lượt, nhưng dĩ nhiên không dám tự ý hành động.

_ Tiếp theo sẽ đến nghi lễ nhận chủ nhân. Omega, mau quỳ xuống sàn để Alpha đeo vòng cổ và cầu xin chủ nhân của em dạy dỗ em.

Giám thị cứ mỗi người một việc. Một người cầm khay đựng dụng cụ bưng tới đưa cho Viễn Hạo. Hai giám thị mặc đồng phục tiến tới dẫn cô đến ván gỗ chuyên dụng cho nô lệ được đặt sẵn dưới sàn gạch.

_ Omega, em biết mình cần phải làm gì, đúng chứ? Chủ nhân rất phải chờ đợi.

Khoé miệng Trần Viễn Hạo hơi cong lên, nhìn vào cứ tưởng cậu ấy đang cười giỡn, nhưng giọng nói nam tính khàn khàn lạnh tanh không chút độ ấm hay sủng nịnh.

Quần lót màu đen vẫn ở dưới đùi, Băng Băng mắt ửng đỏ quỳ gối trước Alpha, mông sưng thũng chạm gót chân khiến cô khẽ rên một tiếng. Bình thường ở nhà đã muốn tìm một cái hố để chui xuống, nay có bốn giám thị chứng kiến, càng thêm xấu hổ vạn phần.

Băng Băng được cậu vuốt ve mái đầu dỗ dành:

_ Nô lệ, sau nghi thức này, em sẽ chính thức là Trần Viễn Hạo Nô Lệ được Học Viện công nhận. Hai chúng ta sẽ là chủ-nô hợp pháp.

*Sau lễ nhận chủ, hồ sơ lý lịch công dân của Omega sẽ ghi nhận tên người sở hữu, giấy chứng nhận này giống như giấy đăng kí kết hôn đối với người bình thường*

Chiếc vòng cổ vàng nạm mười hai viên kim cương đen giá trị vô cùng lớn, bên trong khắc chữ Trần Viễn Hạo Nô Lệ, được cậu chính tay đeo vào chiếc cổ cao trắng nõn nà.

Đây là "quà cưới" chăng?

Cẩm Băng Băng thở dài, đến lúc này còn mê trai đẹp, còn ham tiền tài của hắn. Đúng là điên thật rồi!!!

_ Omega, em gọi chủ nhân và tạ ơn đi.

Giám thị buồn cười nhắc nhở. Tổng Tài Tỷ Tỷ bị đem trở về hiện thực tàn nhẫn, cuối đầu thấp xuống một tiếng "tạ ơn chủ nhân ban thưởng". Đây là số mệnh của cô, Băng Băng quyết định đối mặt đến cùng. Có điều, thiên mệnh này cũng quá chi là vất vả đi.

"Omega, còn phải cầu xin chủ nhân của em cho em cái dạy dỗ giáo huấn."

Giám thị đứng tuổi đọc nội quy ban nãy lớn tiếng răn dạy. Cậu đứng trước cô nén cười, gò má cô thành hai quả táo tàu đỏ thẫm.

_ Chủ nhân, nô lệ cầu chủ nhân cấp nô lệ hảo hảo giáo dưỡng.

Giọng cô cũng hơi khàn do mới khóc xong một trận, Băng Băng vừa nói vừa khẽ liếc nhìn cái đại mộc bản tay cầm ngắn ở trong chiếc khay.

_ Nô lệ ngoan, chủ nhân chiều lòng em. Hôm nay sẽ dạy dỗ đến khi thấy đủ thì dừng!

Vỏn vẹn một câu nói, số phận của cái mông sưng liền được định đoạt. Người nào đó bị lột sạch áo sơ mi trắng cùng quần lót, chỉ để lại váy ngắn kẻ ca rô che đằng trước.

Giám thị ngắm nhìn vóc dáng cao dong dỏng ba vòng căng phồng rõ ràng, eo thắt đáy lưng ong mảnh khảnh, thầm tán thưởng. Ngực cô đeo sẵn kẹp nhũ hoa từ trước. Không uổng công cậu Alpha xuất sắc của Học Viện kiên nhẫn chờ đợi, tìm kiếm tận mấy năm trời.

...

Một giám thị đứng trước bàn gỗ, giữ hai tay cô lại để cô không dùng tay che mông. Băng Băng nằm ghé nửa người trên bàn, cánh mông chằn chịt lằn thước nâng cao phía sau. Cậu gõ gõ mộc bản bề mặt lãnh lẽo xuống hai phiến thịt, chờ giám thị ra hiệu để bắt đầu nghi thức "chào hỏi" nô lệ.

-End Chương 11-

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info