ZingTruyen.Info

[HP] Tự Do Quay Trở Lại

Chương 4 - Người xui xẻo nhất

Varsellyn

Rốt cuộc lại đến ngày khai giảng, nhà ga Ngã tư Vua lại bị các học sinh cùng cha mẹ hỗn độn chen lấn đến đen nghẹt, Voldemort đem con thú cưng mới – được gọi là "Villa", cũng chính là con rắn Veela quấn trên cổ, sau đó kéo hành lý Harry khó khăn đi về phía trước, Harry bước chân khập khiễng, cầm cái lồng Hedwig chậm rãi theo sau.

"Hey!" Nghe được có người gọi bọn hắn, Voldemort cùng Harry quay đầu, cặp song sinh nhà Weasley chào hỏi họ từ rất xa. "Kỳ nghỉ thế nào? Nghe thằng Ron nói nó tình cờ gặp tụi em ở tiệm thú cưng. Các em biết cả nhà tụi anh đi nghỉ một chuyến ở Ai Cập gặp Bill chứ."

"Biết, trúng thưởng Galleons có thể du lịch nước ngoài quả thật là may mắn, đũa phép mới của Ron rất đẹp." Voldemort cùng cặp song sinh quan hệ không tồi, cười nói với họ.

" Ron bữa đó không đem theo đồ lưu niệm Ai Cập, tụi này phải đưa trước. Cái này là cho mấy đứa." Không biết là Fred hay George, tóm lại là một trong hai đứa sinh đôi, đưa một cái hộp ra.

Không phải là ống kính mách lẻo nữa, mà là một cái hộp cộng thêm ba cái ly thủy tinh tạo hình cổ điển.

" Cái này là mua ở Ai Cập, bây biết đấy, chỗ đó có rất nhiều nơi thiếu nước, dù có thể dùng bùa Aguamenti làm ra nước, nhưng không đủ để giải khát."

" Cho nên loại ly có thêm pháp thuật Ai Cập cổ xưa này cũng rất được hoan nghênh."

" Nó chỉ cần gõ một cái là có thể tự động đầy nước đá làm tụi bây uống đến răng đánh bò cạp!"

Fred cùng George làm ra một cái mặt quỷ.

" Cho nên để mang theo ba cái thứ ngu ngốc này, tụi bây làm hành lý ngấm nước muốn mục." Percy không biết từ nơi nào xông ra, nhấn đầu cặp song sinh.

" Được rồi, hai đứa cũng mau lên xe đi, tụi này đi!" Cặp song sinh bị Percy nắm đầu vẻ mặt thoải mái trở lại tìm hành lý của họ. "Tụi em mỗi thằng một cái, cái còn lại chừa cho Draco!"

Lên xe tìm một chỗ ngồi, Harry cầm một cái ly lấy ngón tay gõ gõ.

A, không nên quên cá tính xấu xa của cặp song sinh.

Trong ly quả thực lập tức tràn ngập nước đá, hơn nữa nước còn liên tục chảy ra thành dòng, trên người Harry lập tức ướt đẫm một mảnh.

Học trò Voldemort cũng bị nước lạnh phun ra dội ướt thân thể, cuối cùng hắn lấy tay gõ gõ, cái ly kia mới ngưng bốc nước.

" Ta quên, trong một quyển sách nước ngoài ta xem trước kia từng nói bùa chứa đầy nước đá thêm trên khí cụ này..." Học trò Voldemort nhét lại ly vào hộp. "Loại thần chú cổ xưa này sẽ dần suy giảm, pháp thuật thêm trên cái ly sử dụng khoảng một trăm lần liền mất tác dụng."

" Các cậu còn chỗ không, mình ngồi ở đây được không?" Phía ngoài toa tàu vang lên một giọng nói thận trọng.

" Đương nhiên được, Neville." Harry để Neville tiến vào.

Voldemort liếc nhìn liền hiểu ra nguyên nhân Neville thận trọng: Neville hiện tại tương đối nhếch nhác, chẳng những kéo một cái rương to chiếm cứ diện tích, còn ôm một chậu xám xám như xương rồng, toàn thân cao thấp đều là dịch nồng thúi hoắc, làm người ta muốn sặc.

" Mimbulus mimbletonia của mình lúc lên xe bị người ta đụng một cái! Nó vốn là loài thực vật rất dịu ngoan, hơn nữa vô cùng hiếm thấy." Neville mặt mày ủ dột, đương nhiên thần chú vệ sinh của nó cũng không trót lọt, không có ai chịu ở chung với một kẻ thúi hoắc như vậy, Harry cũng không quá tự tin với bùa rửa sạch nhựa thối Mimbulus mimbletonia, y dùng bình xịt vệ sinh mua ở Hẻm Xéo phun một mạch lên Neville, coi như có tác dụng.

Xe lửa đã chuyển bánh, lại có một người vào toa của bọn Harry, người kia mang theo một cái vali xách tay pháp thuật, điều này làm hành lý y có vẻ rất nhẹ.

Người nọ sau khi ngồi xuống ghế kế bên Neville, liền giả bộ ngủ. Coi nhẹ ánh mắt còn mang oán niệm của học trò Voldemort.

Neville nhìn người bên cạnh, bắt đầu cau mày suy nghĩ, nghĩ nửa ngày cũng không ra được, Hermione ôm Crookshanks đi đến. "Harry, Tom, Neville, các cậu ngồi chung à, đã lâu không gặp."

Nhìn gần người giả bộ ngủ, mắt Hermione sáng lên, nhỏ giọng nói. "Thật không dám tin anh ta sẽ lên chuyến xe lửa này, như vậy đây là giáo sư mới của chúng ta?"

"Mình nhớ rồi, trên hành lý anh ta cũng có ghi tên." Neville chỉ vào vali của người giả bộ ngủ, nhỏ giọng nói. "Barty Crouch, suốt kỳ nghỉ hè báo nào cũng đăng tin, người xui xẻo nhất từ trước tới giờ ở thế giới phù thủy."

Harry cùng học trò Voldemort phải biết rõ hơn Neville rất nhiều, vì học trò Voldemort là một trong những đầu sỏ khởi xướng mấy bài báo này.

Tiểu Barty Crouch chân chính đã bị Thần sáng bắt đi ở sự kiện phòng chứa bí mật, theo đề xuất của Slytherin điện hạ, gã bị rót độc dược lại trúng thêm thần chú, lúc bị thẩm vấn khăng khăng gọi mình là "Jason Bullock".

Ngay sau đó, dưới lời nhận tội của "Jason", Barty Crouch kinh hoàng phát hiện mình đã hàm oan thằng con đáng thương, cái gọi là tội lỗi Tử thần thực tử của con trai năm đó đều là do Jason mặt mũi y chang con mình này gây nên.

Lão Crouch quý danh dự còn hơn sinh mệnh, nhưng cũng không chứng tỏ lão thật sự muốn con mình tiếp tục chịu oan uổng, lão giao thằng con bị mình nhốt ra.

Trải qua sự kiểm tra cẩn thận của Thần sáng cùng bệnh viện thánh Mungo, "tiểu Barty Crouch" này có dấu hiệu bị trúng lời nguyền độc đoán, mà đũa phép thu giữ từ "Jason" được xác định có xài lời nguyền độc đoán.

Ngay sau đó, án oan từ cổ chí kim nổi lên.

Một người con trai đa tài của nhân viên cấp cao Bộ pháp thuật, năm đó bị một Tử thần thực tử ếm lời nguyền độc đoán, vô tội gánh vác lỗi lầm của Tử thần thực tử mặt mũi y như mình, nếu không phải phu nhân Crouch tha thiết thương con hy sinh thân mình, e rằng cuộc đời thanh niên này liền phải bị mất ở Azkaban.

Lão Barty Crouch hoàn toàn không ngờ Bộ pháp thuật cùng dư luận lại tỏ vẻ tương đối khoan dung độ lượng đối với hành vi tráo người của mình năm đó, thậm chí điều này khiến hình tượng lão có chút mùi vị ôn nhu. Lão cao hứng nộp một khoảng tiền phạt do hành vi tráo người năm đó, sau đấy cùng con trai mang phần mộ người vợ từ Azkaban trở về nghĩa trang gia tộc.

Voldemort tuyệt đối không sợ lộ tẩy vì Riddle mười sáu tuổi trong nhật ký là hấp thu sinh mệnh cùng pháp lực tiểu Crouch chân chính, biến lại thành người sống, có thể tự do chuyển đổi giữ hai loại ngoại hình Riddle nguyên bản và tiểu Crouch, hoàn toàn sẽ không làm người ta nhìn ra sơ hở.

Lão Crouch tha thiết thương con thuận theo dư luận về đứa con xui xẻo bị hãm hại của mình, ra tòa làm chứng đem "Jason", đứa con thật sự của lão tống vào Azkaban — "Jason" trước đó đã trải qua tầng tầng kiểm tra của Bộ pháp thuật, kết luận người này tuy có thể bắt chước tiểu Barty Crouch, nhưng bản chất sức mạnh vẫn có bất đồng. (dĩ nhiên, vì tiểu Barty từ nhật ký đi ra hấp thu sinh mệnh lực pha tạp của Justin cùng Filch Squib)

" Jason" do dùng lời nguyền độc đoán (tuy cuối cùng điều tra không ra chứng cứ trực tiếp) và làm nhiễu loạn Hogwarts (cái này có nhật ký làm bằng chứng, đã bị Voldemort tự tay làm hồ đồ, gã nhận tội rất vui vẻ), bị phán quyết hình phạt nhốt ở Azkaban mười bảy năm.

Cuối cùng vẫn tốt hơn một chút so với kết cục bị giám ngục hút linh hồn, ít nhất Voldemort biết Tử thần thực tử kiên định như gã không dễ bị hù chết ở Azkaban.

" Tiểu Barty Crouch" khôi phục "sự trong sạch" tích cực tìm công việc.

Voldemort cũng cảm thán sự can đảm của mình hồi trẻ, Nhật ký Riddle bình tĩnh tự nhiên viết thư xin việc cho Dumbledore, xin vào làm giáo sư Hogwarts.

Vì sự kiện phòng chứa làm Snape không thoải mái, y rốt cuộc không tính dạy thay môn Muggle học nữa, mà bà giáo sư dự định ban đầu, sau khi trốn thuế vào Azkaban không đến hai tháng liền sợ tới mức đến bây giờ còn nằm ở bệnh viện thánh Mungo, thêm nữa, Lockhart bị chứng minh là kẻ lừa đảo bị đuổi việc, lực lượng giáo sư Hogwarts tương đối eo hẹp. Dumbledore vẫn chấp nhận thanh niên thành tích không tồi năm đó đến trường học làm giáo sư.

" Muggle học", Nhật ký Riddle lúc thấy giấy mời rất cao hứng, y rốt cuộc lên làm giáo sư Hogwarts. Nhưng ai cũng biết, để một Chúa tể bóng tối đi dạy Muggle học là điên khùng tới cỡ nào.

Xe lửa tiếp tục chạy tới, Harry có thể xác định nước lạnh trên người ban nãy đã dùng đũa phép hút khô rồi, nhưng vẫn cảm thấy càng ngày càng lạnh.

Áo choàng, bàn tay xương xẩu khô quắc.

Mặc dù có chuẩn bị tâm lý, hơn nữa lúc đảm nhiệm chức Bộ trưởng Thần sáng đã thấy đến quen, nhưng lúc giám ngục xuất hiện từ ngoài cửa sổ xe lửa, Harry vẫn rùng mình một cái.

Voldemort ôm chặt lấy Harry, lấy lửa tiên xách tay trong ngực ra sưởi ấm.

Hermione đã không còn tâm tình chú ý tới bình lửa được lấy ra kia có cái gì cổ quái, vì có một bàn tay gầy đét đã đẩy cửa toa ra, dò xét tiến vào.

Giám ngục trực tiếp nhào về phía Harry.

Người trong toa còn chưa kịp dùng thần chú thần hộ mệnh, một thần hộ mệnh màu bạc chạy tới từ ngoài toa tàu đã xông vào tên giám ngục đang lướt đi kia, ép nó rời khỏi.

Một người toàn thân đều bọc đến kín mít chạy tới. "Không có việc gì chứ, a, Harry, em ở đây."

Mũ trùm của người kia bị rớt xuống, nhưng hắn bất chấp những thứ đó đi tới kiểm tra Harry.

Mái tóc không gió vẫn bay chảy ra, một gương mặt trẻ tuổi xinh đẹp đến tiên nữ cũng phải ghen tị xuất hiện.

" Giáo sư Lupin." Hermione vẫn nhớ vị giáo sư Veela dẫn đến tin giật gân cực đại hồi năm nhất này.

" Đúng, thầy đã quay lại, hiện tại là giáo sư Phòng chống nghệ thuật hắc ám của các em." Lupin kiên trì bảo Harry – kỳ thực không có việc gì – cùng mọi người ăn một đống chocolate – đều là hàng giá cao, xem ra mèo ma vương cũng không keo kiệt với nhân viên cửa hàng.

Riddle cũng không thể giả bộ ngủ nữa, y cùng Lupin chào hỏi mấy câu.

Lúc mọi người xuống xe, học trò Voldemort hỏi giáo sư Muggle học của hắn. "Ngươi hôm nay tại sao giả bộ ngủ?"

" Ta kỳ thực không phải giả bộ ngủ, ngươi không biết, đêm qua ta thiếu chút nữa bị hắn ép khô, không biết Harry của ngươi có lợi hại như vậy không." Riddle ngáp một cái không nghiêm chỉnh.

" Ta đêm qua hẳn là nên ân cần thăm hỏi các ngươi." Voldemort cau mày.

" Ngươi đang uy hiếp một giáo sư." Riddle hoàn toàn không quan tâm.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info