ZingTruyen.Asia

[HP] Tự Do Quay Trở Lại

Chương 38 - Phân thể

Varsellyn

Bất quá kịch bản gì đó bây giờ vẫn chưa quan trọng, học trò Tom nhìn gia chủ nhà Weasley hấp hối, làm sao đem ông ta đi ra mới là điều quan trọng, trình độ thần chú chữa trị của mình không chừng sẽ chữa hắn thành kẻ điên.

Hiện tại không thể do dự nữa, dù sao bây giờ đã bị phát hiện, cũng không cần để ý độn thổ có bị truy dấu hay không.

" Chú Black, chúng ta độn thổ rời khỏi đây đi!" Tom quyết định thật nhanh.

Nhật ký Riddle quan sát tình hình ông Weasley một chút, sau đó nói với Sirius. "Hai chúng ta hợp lực, chắc có thể làm được, ta nghĩ sức mạnh vị phù thủy này không kém, có thể miễn cưỡng chịu được độn thổ ké." Miễn cưỡng chịu được, cũng chính là vẫn chưa chết vì độn thổ ké.

Sirius biết nếu Arthur Weasley nằm nơi này không đi chữa trị, tính mạng chắc chắn khó có thể cam đoan. Dù còn bất mãn với thái độ người Hội phượng hoàng đối đãi mình ban nãy, nhưng hắn vẫn không nhìn được.

Tâm tư nhật ký Riddle, Tom có thể đoán được, cái gọi là tích cực muốn đưa người bệnh ra ngoài chắc chắn không phải chủ ý của y. Thực lực của mình lúc trên dưới mười sáu tuổi, Tom hiểu rõ nhất, đừng nói hợp lực với người khác mang một phù thủy bị thương pháp lực cũng không tệ độn thổ ké, một mình mang hai Muggle độn thổ cũng có thể làm được. Riddle hiện tại chắc chắn là muốn lập tức mang Sirius Black rời khỏi nơi nguy hiểm này. Cứu người khác? Tom tự nhận cho tới bây giờ, mình cũng không có nhiều tâm tư lo cho người khác như vậy.

" Tom, cậu ở chỗ này chờ một chút, bọn ta đưa ông ta đến bệnh viện thánh Mungo rồi sẽ về đón cậu." Sirius vừa nói ra những lời này liền hối hận, hắn từng thấy Tom độn thổ mấy năm trước. "Cùng nhau đi."

Nói xong câu đó, Sirius cùng nhật ký mỗi người bắt lấy một tay ông Weasley, còn đỡ lưng ông, độn thổ tan biến.

Tom vừa mới định độn thổ rời khỏi, bị Harry bắt lấy lưng.

" Ngươi muốn cứu những phù thủy kia?" Tom lập tức hiểu ra. "Harry, hiện tại không thể làm như vậy, cả Bộ pháp thuật cũng đã bị chiếm lĩnh, phù thủy có thể bị giam không chừng có mấy trăm người, chúng ta hiện tại chỉ có hai người."

" Ta chỉ muốn cứu những người Hội phượng hoàng ra." Hội phượng hoàng là đối thủ một mất một còn của Tử thần thực tử, Tử thần thực tử sẽ không chút do dự thương tổn, thậm chí sát hại thành viên Hội phượng hoàng, sẽ không cố kỵ bởi vì bọn họ là thuần huyết thống. Harry vô cùng hiểu rõ điểm này, huống hồ, chỉ cần làm chút hỗn loạn khiến các Tử thần thực tử không rảnh bận tâm những thành viên Hội phượng hoàng đó, như vậy chờ một lát nữa, cha đỡ đầu ra ngoài mang cứu binh đến, mọi người liền an toàn.

Vừa mới giúp các thuộc hạ đời trước của mình đến đây chính là khóa cảng dạng dây thừng, Cục quản lý khóa cảng chắc chắn đã bị chiếm lĩnh, Tom còn thử chế tác khóa cảng trong phạm vi Bộ pháp, nhưng cũng không làm được. Hết cách, đành dùng bùa tan ảo ảnh trên người mình, Tom hơi hối hận —— bình thường vô cùng cảnh giác, chung quy mang một đống khóa cảng đi ra ngoài, kết quả lúc dạo phố thoải mái một chút lại chỉ mang theo một cái. Nếu khóa cảng trên người có thể mang đi toàn bộ người phải cứu thì cũng sẽ không phiền phức như vậy. Nếu thêm bùa độn thổ ké... Không được, mang nhiều người độn thổ ké như vậy, nếu xui xẻo đụng phải chủ hồn, mình cùng Harry đều chết ở đây.

Harry trái lại cho Voldemort một phương án khả thi: độn thổ đến trung tâm khống chế khóa cảng tầng sáu.

Nếu có thể nghĩ cách điều chỉnh một vài thứ, hoặc có thể tìm khóa cảng có sẵn, cứu một đống người đi không phải chuyện không thể. Dù không thành công, các Tử thần thực tử cũng sẽ qua xem tình trạng tầng sáu, thành viên Hội phượng hoàng trong đại sảnh liền tương đối được an toàn một chút. Mấy chục năm làm Thần sáng của Harry cũng không phải vô ích, tình trạng vận hành của không ít ngành trong Bộ pháp thuật y đều biết rõ.

Tom tỏ vẻ đồng ý, Harry làm như vậy cũng coi như thỏa đáng. Nhưng thực tế sẽ thật sự thuận lợi vậy như Harry nghĩ sao? E rằng chưa chắc, Voldemort vừa cùng Harry độn thổ, vừa tính toán kế tiếp phải làm sao. Có thể Harry đời trước chỉ thấy qua một cảnh Peter Pettigrew bỏ mình, hơn nữa nhiều năm làm Thần sáng chiến đấu nhìn quen sinh tử, cho nên vừa rồi lúc đầu Peter xuất hiện cũng không có quá nhiều phản ứng. Nhưng Harry, ngươi vẫn không hiểu rõ Tử thần thực tử, các thủ hạ năm đó của ta có lẽ đại đa số thời điểm đều nho nhã lễ độ coi trọng phong phạm quý tộc gì đó, thậm chí rất ít khi chửi rủa nặng nề với kẻ đối địch, nhưng một khi họ bắt đầu hạ sát thủ, hành vi liền không còn bất cứ lý trí gì. Peter bị cắt đầu, lúc Bellatrix xuất thân gia tộc Black lấy tay cầm cái đầu kia cũng đã giải thích vấn đề rất rõ —— họ đã bắt đầu phát điên.

Đời trước mình khinh thường hiểu rõ nội tâm con người cũng có thể coi như chuyện tốt, nếu quá hiểu rõ tâm lý những người bị mình coi như công cụ kia, không chừng mình cũng sẽ cảm thấy sợ hãi. Mình dễ dàng lợi dụng sự cuồng nhiệt đối với máu trong, đối với khát cầu địa vị tôn quý dị dạng của những người này như thế nào, nhưng mình chẳng lẽ không phải bảng hiệu hoặc công cụ của họ sao? Mình năm đó quả thật có thể tùy ý nắm trong tay những thủ hạ đó sao? Không chắc, không chừng mình chỉ không thèm để ý tới họ, hơn nữa có thể do nội tâm lãnh khốc khinh thường những hành vi càng lúc càng điên cuồng của họ thôi.

Harry, nếu Tử thần thực tử đã khai sát giới, vừa vặn gặp được thành viên Hội phượng hoàng, ta không thừa nhận Hội phượng hoàng vẫn còn cơ hội sống quá lớn, nhưng ngươi mong muốn cứu họ, ta liền thử cứu xem.

Quá trình độn thổ rất ngắn ngủi, có lẽ vì bị ảnh hưởng từ cấm chế pháp thuật đối với độn thổ trong Bộ pháp thuật, Voldemort cảm thấy sức mạnh mình dùng lớn hơn bình thường một chút. Bất quá phương hướng không sai.

Quản lý khóa cảng liền ở nơi này? Thật là tả tơi, kệ giá hoàn hảo trở thành bộ phận cấu thành đống rác .

Chiến trường đương nhiên không thể như phòng trà. Voldemort nhìn chăm chú bốn phía, không có Tử thần thực tử canh gác như trong tưởng tượng, khắp nơi trong phòng ngăn hỗn độn đều đầy rẫy mảnh vỡ vật phẩm. Ân, trước đừng đụng bậy vào, ai biết ly bể trên mặt đất có phải khóa cảng hay không. Còn cái chân bàn này không chừng có thể khiến người ta rơi vào Đại Tây Dương bơi lội. Rất tự giác, Tom làm thân thể mình nổi lên, sau đó hắn quay đầu nhìn Harry phía sau.

Harry phía sau khẽ phát ra âm thanh không hài hòa, thân thể vốn tăng thêm bùa tan ảo ảnh không dễ bị thấy dần trở nên đục lên.

Sao lại thế này? Ánh mắt Voldemort nhìn chăm chăm, trong kẽ ngón tay đang che bụng của Harry chảy ra máu đỏ tươi.

" Ta phân thể." Bùa tan ảo ảnh của Harry đã vì đau đớn làm pháp lực hỗn loạn mà hoàn toàn mất tác dụng, biểu tình thống khổ của y cũng trở nên rõ ràng.

Phân thể! Độn thổ phân thể, là sai lầm cấp thấp người mới học độn thổ dễ phạm phải. Vết thương phân thể tạo thành, nếu dùng bùa giảm đau hoặc cầm máu, bộ phận tách rời bên ngoài cơ thể sẽ vô pháp hoàn hảo hợp lại một lần nữa.

Voldemort xưa nay lần đầu tiên cảm thấy toàn thân sợ đến muốn nát, bụng Harry chắc chắn có một vết thương phân thể kích thước nửa bàn tay.

" Ngươi đừng động đậy, đừng dùng bùa cầm máu, ta lập tức tìm về." Voldemort độn thổ trở lại trong thang máy, tìm về bộ phận phân thể của Harry, nhưng hắn phát hiện một vấn đề thực tế: thần chú phục hồi phân thể độn thổ hắn cùng Harry đều không biết dùng, mình đời trước lúc lần đầu tiên luyện tập đã học được độn thổ, căn bản khinh thường học thần chú cứu lại đồ ngốc, những đứa vô tích sự đó quá hiếm lạ.

Hiện tại trong mắt Voldemort, tính mạng một trăm người Hội phượng hoàng cũng kém xa Harry, khối phân thể của Harry là một khối gồm vách bụng cùng nội tạng, nếu không phục hồi phân thể, Harry tuy có thể dựa vào bùa chữa trị giữ lại tính mạng, sức khỏe sẽ bị ảnh hưởng lớn. Voldemort một tay bắt lấy Harry, một tay cẩn thận nâng khối phân thể kia, dùng tới khóa cảng.

Khóa cảng là thông về phía hầm Hogwarts, học trò Tom lại hối hận, nếu mình hôm nay mang theo huy hiệu nói chuyện với tổ tiên Salazar, đã có thể cầu cứu sớm được một chút.

May mà Snape đang phân loại độc dược thành phẩm trong hầm, nhìn thấy Harry phân thể, sau khi vừa nói mấy chữ "Ngu ngốc" này nọ kia, lại nhanh chóng chuẩn bị công việc phục hồi phân thể.

Harry đã đau đến hôn mê, Tom cảm thấy như vậy cũng tốt, tỉnh táo lại sẽ lo lắng cho người khác, cũng không cần cảm thấy quá đau đớn.

Sau khi phục hồi phân thể, Harry vẫn còn hôn mê, vì hồi tỉnh tự nhiên có lợi cho bình phục hơn, Harry được Duck đưa về ký túc xá. Trong tay Snape mân mê đũa phép Harry dùng hiện tại, mày càng lúc càng chặt.

" Đây là đũa phép mua ở chỗ nào? Lõi đũa đã cháy! Nó chắc chắn không thể tiếp nhận pháp thuật phụ tải quá lớn." Snape tách đũa phép thành hai nửa, lõi bên trong đã bị thiêu cháy, bốc ra khói lục sầu não, mùi khét làm học trò Tom ho khan mấy tiếng, cũng chỉ có Snape quanh năm tiếp xúc với độc dược mới có thể chịu đựng loại mùi này mà sắc mặt vẫn bình thường.

" Không phải mua ở Ollivander, là một cửa hàng đồ dùng pháp thuật bình thường ở Hẻm Xéo. Harry chỉ muốn có một cây đũa phép thuận tay dùng tạm trước, đến Ollivander cũng không cần thiết." Không phải vì hàng hóa của Ollivander mắc, mà là Harry thật sự không muốn đối mặt với người chế tạo đũa phép đệ nhất, nói với ông ta mình đã mất đi đồng bạn tốt nhất kia.

Cây đũa phép này quả thực có thể phù hợp với Harry, nhưng năng lực của nó thật sự quá yếu, không thể liên tục tiếp nhận pháp thuật năng lượng cao, bùa tan ảo ảnh, độn thổ, sử dụng liên tục những thứ đó chỉ có thể làm nó thành tình trạng này. Độn thổ trong Bộ pháp thuật vốn đã khó khăn, lại có thêm nó, Harry xuất hiện phân thể cũng không kỳ quái.

Tác giả có chuyện muốn nói: nên chú ý tới Tom sau khi trở về, sự lạnh nhạt trong bản tính cũng không hoàn toàn thay đổi. Harry là quan trọng nhất, hắn có thể trả giá mọi thứ. Nhưng với những cái hắn không thừa nhận là quan trọng, hắn cũng vẫn sẽ tương đối coi thường.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia