ZingTruyen.Info

[HP] Tự Do Quay Trở Lại

Chương 34 - Sự do dự chết người

Varsellyn

Có lẽ do chủ khảo Marchbanks bất cứ lúc nào cũng có thể đến tuần tra, Umbridge vẫn ra một đề bài có chút ý nghĩa.

Mụ chuẩn bị một cái rương, trong đó có cái gì một mực lộn xộn không an phận, học trò Tom không cần tốn quá nhiều sức liền biết đó là thứ gì —— Ông kẹ. Bên trên cái rương thậm chí còn dấu hiệu ong mật mắt lam, hiện tại Grindelwald kia đã độc quyền hơn phân nửa thị trường tiêu thụ sinh vật thần bí.

Nếu là mua từ Mắt lam, cái học trò Tom có thể chắc chắn chính là —— trình độ Ông kẹ này không khác thỏ cải bao nhiêu, vì "học trò Student" sẽ không cho phép tiêu thụ sinh vật nguy hiểm.

Đề bài chính là đối phó Ông kẹ này, bắt nó quay về trong rương. Học trò Tom cùng hai học sinh khác được phân vào một tổ tiến hành kiểm tra.

Một nữ sinh Ravenclaw xếp phía trước Tom ban đầu bị Ông kẹ dọa sợ, Ông kẹ biến thành một quyển Quái thư về Quái vật khổng lồ run bần bật đánh tới cô, xem ra lớp Hagrid dạy vẫn để lại ám ảnh tâm lý cho các Ravenclaw luôn cho rằng hấp thụ tri thức là quá trình tuyệt vời nhất. Sau đó trên đầu học trò Tom đều là hắc tuyến.

Vì Ông kẹ kia bị đánh bại không ngoài dự kiến, thậm chí không phải bị đánh bại bởi chiêu hôn mê (bùa vệ sinh thôi) nữ sinh kia ra tay sau khi sợ hãi, tiếng thét chói tai một trăm đê-xi-ben cô bé phát ra lúc phát run cũng đã đủ dọa Ông kẹ bể mật trốn về trong rương.

Tom trông thấy Umbridge mỉm cười, hắn thậm chí có thể nghĩ cô bé không chút dũng khí đáng kể kia không chừng sẽ đạt được một cái "E" (Exceeds Expectations/Giỏi quá kì vọng). Nội tâm hắn bây giờ cũng có chút suy nghĩ mâu thuẫn —— nếu mình hiện tại bắt đầu nghĩ cách làm một ít hành động, không chừng có thể nắm giữ cả thế giới pháp thuật nhanh hơn. Vì đời trước mình lúc này còn tưởng rằng Bộ pháp thuật là kẻ địch tiềm tàng hữu lực, cần cẩn thận làm việc, ai biết kỳ thực các lãnh tụ Bộ pháp thuật lại thiển cận thảm họa như thế. Đương nhiên, cũng chỉ là ngẫm lại thôi, mình hiện tại cùng Harry Potter đã là một phe, lo lắng vì vị trí trong tiểu thuyết do bà nội trợ Muggle viết ra thật sự là nhàm chán.

Nhàm chán vẫn là nhàm chán, hiện tại thi OWL cho tốt vẫn là việc chính. Nếu hắn, người từng muốn làm giáo sư Phòng chống nghệ thuật hắc ám mà thi rớt, có lẽ không đợi Harry cười, chính mình cũng tự đâm đầu vào tường.

Học trò Tom Michael Gaunt giả bộ rất cẩn thận, bước chân không lớn đi tới trước mặt giám khảo Umbridge, nho nhã lễ độ cúi người.

Có lẽ Umbridge còn ấn tượng, còn nhớ trong "sự kiện Weasley quấy rối" lần đó, học sinh này thông báo hành tung đám quỷ sứ cho mình rồi bị thương, có lẽ cũng vì tướng mạo cùng thái độ biểu hiện của học trò Tom quả thật không tồi, Tom thấy da heo lỏng lẻo trên mặt mụ phù thủy già giật giật, xem như mỉm cười đáp lễ?

Quên đi, nhìn con cóc già này thêm nữa là phải ói.

Vẫn chiếu theo trình tự, Ông kẹ được thả ra. Nhiều ngày không thấy Ông kẹ, Voldemort vẫn muốn nhìn lại xem, nội tâm mình hiện tại sợ nhất chính là thứ gì.

Kết quả biểu hiện ra làm tất cả mọi người ở đây nhịn không được cười ha hả. Mặt Tom từ từ đỏ lên, nếu trên đầu có nước e rằng cũng phải nóng đến bốc hơi. Bị người phát hiện hắn sợ thứ này nhất, càng làm hắn mất mặt hơn cả thi rớt.

Đồ hộp! Ông kẹ biến thành một đống đồ hộp, đựng trong hộp sắt, bình, túi, trong phòng thi còn mùi đồ hộp rất xứng đôi.

Học trò Tom đè bụng lại, cố nén cảm giác muốn ói. A, xem như hiểu được, Umbridge cũng chẳng phải ngốc, mụ dùng Ông kẹ này căn bản không phải vì kỳ thi, mà là muốn tìm một lý do chính đáng nhất đọc tâm lý các học sinh năm thứ năm mụ chú ý nhất —— ai ghét cùng sợ mụ chẳng khác nào là trở ngại cho Bộ pháp thuật. Hơn nữa biết ai sợ cái gì, càng dễ nghĩ cách đối phó với những học sinh đó lúc họ bị Dumbledore mượn sức. Chiêu này chơi quá mức! Trong đầu Tom lại hiện ra cảnh tượng trong cô nhi viện Muggle mình ở hồi nhỏ: thức ăn chính không đủ, cũng không có rau rác gì, nhiều lắm là một vài món đồ hộp giá rẻ, phát ra mùi ôi thiu hết hạn sử dụng, nhưng vì để sống tiếp, vẫn phải nạp dinh dưỡng cần thiết, nếu không lỡ sinh bệnh liền phải đột ngột bốc hơi khỏi nhân gian như một vài đứa trẻ khác —— trên danh nghĩa là được nhận nuôi, thực tế thực tế là ở nơi nào đó thêm một đứa trẻ lang thang hấp hối bị chó xé xác. Đồ hộp là ác mộng của hắn.

Người cả phòng thi đều chằm chằm nhìn thiếu niên sợ đồ hộp cổ quái này. Tom mất chừng năm sáu giây làm mình bình tĩnh trở lại. Hắn không quên mình phải làm thế nào, Ridikuius (kì cà kì cục) cũng có thể thuộc về thần chú "không thích hợp với học sinh" Bộ pháp thuật quy định, không cần phải gây ra phiền phức gì ở đây. Nếu đối mặt chỉ là một Ông kẹ không quá mạnh, thế này cũng đủ rồi... Mùi đồ hộp chết tiệt, trở về đi!

" Lumos!" Học trò Tom giơ đũa phép tùy tiện phẩy đống đồ hộp bốc mùi kia một cái, kỳ thực đồng thời dùng tay kia phát ra tiểu ác chú không lời, Ông kẹ bị ác chú không lời công kích, bị một dòng khí không nhìn thấy trực tiếp thổi trở về rương, bất quá thoạt nhìn từ mặt ngoài giống như bị ánh sáng đột ngột dọa trở về.

" Vô cùng tốt, rất đẹp." Các giám khảo khác ở đây đều gật đầu, đương nhiên cho rằng thần chú ánh sáng Tom dùng đối phó một Ông kẹ quả thực khó thuyết phục, nhưng da trên mặt Umbridge thật sự dãn ra, cười khích lệ Tom, sau đó mụ nói với giám khảo trợ lý thấy không thuyết phục bên cạnh bằng giọng nói the thé như thiếu nữ vô tri. "Hành động của học sinh này hoàn toàn chứng minh: không sử dụng thần chú không thích hợp với học sinh cũng có thể đạt được hiệu quả rất tốt. Phòng chống nghệ thuật hắc ám căn bản không cần phức tạp như Dumbledore yêu cầu."

Cái tai kỳ diệu của Voldemort đều thu vào những lời đó, sau đó hắn không thể không cảm thán thực tế lại có người có thể hồ đồ đến mức này —— đại chiến sắp tới rồi còn trói tay trói chân mình.

Như vậy xem ra Phòng chống nghệ thuật hắc ám của mình được một cái "O" (Oustanding/Xuất sắc) hẳn là không thành vấn đề. Tom cảm khái đang muốn rời khỏi.

Rắc! Tiếng vang lớn! Tom quay đầu, học sinh thứ ba cùng vào với hắn sau khi phát ra tiếng gào lớn đã ngất xỉu.

Trên mặt đất phủ kín mảnh vỡ rương gỗ. Ông kẹ biến thành một con vật khổng lồ răng nanh dài, ngay cả trên đuôi cũng có gai nhọn. Tom đối với thứ này cũng không xa lạ, rồng đuôi gai Hungary tiếng tăm lừng lẫy, nghe nói năm đó Godric Gryffindor từng nuôi một bé gai đen coi như thú cưng. Nhìn phản ứng của phù thủy ở đây, tựa hồ đại bộ phận cũng không coi nó là thứ đáng yêu gì.

" Ridikuius (kì cà kì cục)!" Một trợ lý giám khảo đứng lên dùng đũa phép chỉ vào "rồng đuôi gai Hungary" khổng lồ, đã không thể dùng thần chú không lời. Rồng đuôi gai Hungary Ông kẹ biến ra cũng biết phun lửa. Trên cơ bản, không ai có thể cười thuận lợi làm Ông kẹ vỡ tan trước mặt nó.

Đáng tiếc cũng không kịp! "Rồng đuôi gai Hungary phong cách Ông kẹ" động tác linh hoạt dị thường, một cước liền giẫm lên gần chỗ ngồi các giám khảo, vị giám khảo ếm bùa bị nó một cước đá ngã lăn, Umbridge cũng bị té ngã do chấn động lúc nó giậm chân.

Mắt Umbridge trừng đến sắp lồi ra, làm mụ càng giống một con cóc. Đũa phép trên tay mụ lúc té ngã đã đâm vào mặt đất gẫy khúc, phát ra hoa lửa tuyệt vọng, trên mặt cứng ngắc làm mụ cũng cười không được.

Ông kẹ này mặc dù thực lực bản thân yếu ớt, nhưng bộ dạng sau khi biến hóa cũng không phải thứ có thể để người ta tùy tiện đối phó, nó nhanh chóng tránh được mấy đòn công kích, phun ra lửa đỏ nóng bỏng, trực tiếp đốt ra một cái lỗ to có thể trông thấy bên kia tường.

Bên ngoài lại có người chạy vào, nhưng thấy rồng đuôi gai Hungary, người có thể cười to cũng không còn nhiều, con vật đấu đá lung tung này lại phun ra một luồng lửa, phòng thi bắt đầu bốc cháy, mấy người bên ngoài vừa mới vào lại bị lửa ép ra ngoài, nhất thời tình hình lại khó có thể khống chế.

Ta có cần dùng bùa chú làm nó dừng lại không? Học trò Tom mâu thuẫn, hắn biết, không phải thần chú đơn giản là có thể chế ngự hoặc dọa Ông kẹ hiện tại trở về, nếu mình dùng tiếng cười to phá hoại nó, càng có thể làm Umbridge chú ý mình, hắn hiện tại không thể sắm vai một học sinh can đảm, nếu không, ngụy trang thực lực vừa rồi sẽ trở thành uổng phí. Nhưng hiện tại nơi này đã bốc cháy...

Làm sao đây? Lại lén dùng một tiểu ác chú nữa? Hình như tác dụng đối phó Ông kẹ hiện tại không lớn, nó rõ ràng đã rất đắc ý, mà nếu mình không khống chế tốt năng lực phép thuật không đũa phép, không chừng sẽ hủy đi căn phòng này. Nếu sau cuộc thi không có kiểm tra đũa phép học sinh thì tốt biết bao nhiêu, mình dùng một cái thần chú không lời là có thể giải quyết nó.

Tom do dự trông thấy một bất ngờ xấu nhất đã xảy ra. Trong lúc hắn chần chừ, "rồng đuôi gai Hungary" phun ra một luồng lửa không lớn lại mang tính hủy diệt, vừa vặn đánh về phía thí sinh sau khi thét cao đại não trống trơn cứng ngắc tại chỗ kia.

Tom dùng tốc độ nhanh nhất phát ra "Aguamenti", nhưng hắn không xác định bùa chú của hắn cùng ngọn lửa đồng thời phóng tới có thể hữu hiệu không, nửa giây sau, học sinh kia nguyên khuôn mặt đen xì ngã trên mặt đất không nhúc nhích, trên người còn bốc lên hơi nước hàng thật giá thật.

Chết? Liền chết như vậy? Bởi vì sự do dự của ta? Tom cảm thấy đũa phép mình nặng đi.

Snape ba giây đồng hồ sau tiến đến chế ngự Ông kẹ, sau đó không nói một lời dùng bùa nổi mang học sinh gần bị đốt trụi trên đất đi. Umbridge hoảng hồn chưa bình tĩnh lại chậm rãi sửa sang y phục một chút, nhìn nửa đoạn đũa phép trong tay. "Tôi nghĩ tôi cần mua một cây đũa phép, bên trong Hogwarts thật sự không an toàn, tình huống gì cũng có thể xảy ra. Bộ pháp thuật thật sự phải rất cấp bách cải cách nó." Sau đó, mụ cười.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info