ZingTruyen.Info

[HP] Tự Do Quay Trở Lại

Chương 29 - Chưa bao giờ đi xuống vương tọa

Varsellyn

Slytherin điện hạ biết phải tuần tự từng bước, hắn cũng không ngay lần đầu tiên nhóm học tập tụ họp liền bắt đầu cái gì đạo lý tinh thần học viện linh tinh.

Dù sao, các học sinh đáng yêu cũng đã mơ mơ màng màng ký chữ, chúng đã chạy không thoát, sẽ vì tác dụng của khế ước kia, bắt đầu từ trong nội tâm thừa nhận gia nhập một tổ chức nào đó.

Kế tiếp, công việc kế tiếp.

Ai, phải ngừng một chút.

Lord Voldemort bây giờ thành thật quỳ trên đất chờ chịu phạt.

Hắn cũng không ngờ, một đoạn nói chuyện vô ý của mình hồi lễ Giáng Sinh lại có thể rước lấy phiền toái lớn như vậy.

Gellert Grindelwald chấp nhất với tiền, vì thế vị ma vương hóa mèo này vẫn duy trì giám thị hữu hiệu với Gringotts. Hơn nữa, giám thị này đặc biệt chuyên nghiệp.

Ngay cả Voldemort cũng bội phục ma vương tiền bối hắn, sao có thể xếp vào cơ sở ngầm ở cái nơi như thế, kết quả, Grindelwald không đồng ý nói với hắn, y đời trước lúc hơn ba mươi tuổi cũng đã bắt đầu rải người ở Gringotts, mấy chục năm sau, người hữu dụng vô số, cho tới bây giờ, nhân viên phù thủy trong Gringotts cũng gần phân nửa là hậu duệ thuộc hạ y năm đó. Thậm chí trong ngân hàng uy tín lâu năm cùng công ty đầu tư Muggle hiện tại vẫn còn thế lực của y.

" Ngươi vẫn còn thế lực như vậy?" Voldemort rất bất ngờ, theo quan điểm của hắn, Grindelwald năm đó hoàn toàn có năng lực thao túng Gringotts làm sụp đổ kinh tế thế giới phù thủy, hoặc lợi dụng những sức mạnh kinh tế đó tạo áp lực cho Bộ pháp thuật, làm phía chính phủ trực tiếp ném Dumbledore vào Azkaban. Đây là chuyện hắn thời kỳ cường thịnh lãnh đạo thế lực Tử thần thực tử cũng không làm được, hắn thật sự chưa từng nghĩ tới việc phá hoại đối thủ từ phương diện kinh tế. Hiện tại, càng khiến hắn tức giận chính là. " Tên khốn nhà ngươi có thế lực như vậy, còn dùng tiền của ta mở tiệm tạp hóa bán đồ bỏ kia làm gì!"

" Vì đời trước ta đột ngột nghĩ thông suốt." Grindelwald bình thản nói. "Không muốn sống như vậy!"

Mùa thu năm 1944, chiến tranh thế giới giữa hắc bạch phù thủy đi đến đỉnh điểm, cả châu Âu, thậm chí thêm phù thủy châu Mỹ cũng đã bị cuốn vào.

'Gellert Grindelwald' đã biến thành một chữ tượng trưng cho ác mộng.

Vừa mới tiêu diệt một tổ chức chống cự ở Bắc Âu, Gellert Grindelwald thoải mái vui vẻ đi trên đường phố Berlin kỳ thực đã rất tiêu điều, trầm tĩnh quan sát cuộc sống của các Muggle.

Y thấy đã có người đang ăn một vài thứ không giống đồ ăn cho đỡ đói, đột ngột lại muốn một lần nữa thử thí nghiệm pháp thuật chuyển đổi thức ăn mình từng từ bỏ năm đó.

Kết quả, lần thí nghiệm này chấm dứt thất bại, y từ lầu ba nhà trọ Muggle ở tạm thời bị sóng xung kích thí nghiệm tạo thành nổ văng xuống đường hôn mê bất tỉnh.

Sau khi tỉnh lại, y phát hiện đã tới địa ngục thật sự — tổng bộ cơ quan mật vụ Đức Quốc Xã Gestapo.

Y bất ngờ biết được, mình bị coi là một trong những điệp viên thuộc Mặt trận kháng chiến Pháp quốc ở Berlin, tàng trữ thuốc nổ. Diện mạo người Aryan* tóc vàng mắt lam thuần khiết cũng không cứu được y, y cùng mấy người Pháp bị mang vào phòng tra tấn. Trơ mắt nhìn rất nhiều người bị đánh đến không ra hình người, bị vũ nhục đến tinh thần rối loạn.

Gellert Grindelwald đối với pháp thuật phòng ngự có nghiên cứu rất sâu, dù mất đũa phép trong phòng trọ bị hủy, y cũng không sợ tra tấn.

Thân thể y không bị thương, trái tim y lại thương tổn.

Y từng tự tay kết thúc hơn bốn trăm mạng người, thậm chí bao gồm già trẻ lớn bé, nhưng chưa bao giờ dùng thần chú tra tấn người.

Nhìn màn tra tấn này, y cảm thấy tính mạng con người lại bị coi rẻ đến vậy. Người bị hại – mấy điệp viên người Pháp thật sự, chỉ vì tương lai có thể tự do sinh sống ở quê nhà thuộc về mình; mà các Gestapo hung ác gây ra hành vi bất nhân cũng chỉ vẻn vẹn là vì một loại niềm tin họ tán thành; trở thành hai cực đối kháng hung bạo mất đi tôn nghiêm con người.

Grindelwald vẫn thờ ơ với chiến tranh Muggle, y từ phía xa từng thấy bản thân Hitler rất nhiều lần, lấy tư cách một người ngoài cuộc rất mẫn cảm với chính trị, y biết phát xít bây giờ đã sắp đến điểm cuối, chỉ thế thôi.

Thực sự sau khi cảm thấy đau đớn, Chúa tể bóng tối vốn đắc ý đầy đầu đột ngột cảm thấy vô lực. Y biết, y bây giờ đang âm thầm thao túng cả thế giới phù thủy, cũng có sức mạnh có thể làm tất cả phù thủy sợ hãi, tên y trở thành một loại biểu tượng uy áp, quyền lực tối cao thế giới phù thủy với y mà nói đã dễ như trở bàn tay.

Nhưng những thứ đó thì được cái gì? Y quả thực cảm thấy thỏa mãn với ham vọng quyền lực, nhưng thứ y thật sự muốn lúc mới bắt đầu là cái gì?

Bất quá thật sự chỉ là nhiệt tình nghiên cứu pháp thuật với khát vọng chưa biết. Lúc mới đầu, y chỉ muốn giải quyết phiền muộn lúc chia cách cùng Albus, muốn đuổi tất cả những kẻ đáng ghét nghiên cứu sự vật thần bí cùng nghệ thuật hắc ám làm trở ngại y ra khỏi tầm mắt thôi. Hiện tại, với bất cứ ai đều có thể vênh mặt hất hàm sai khiến, với bất cứ sinh linh nào cũng có thể thuận tay giết chóc, y lại không thể thật sự sung sướng, không thể trở lại thuở niên thiếu lúc lần đầu tiên nghiên cứu thành công liền vui đến lăn qua lộn lại, thậm chí sắp quên mất khuôn mặt Albus – y đã không dám đi gặp hắn, bởi vì lập trường của bọn họ đã bất đồng.

Chết tiệt! Ta là ngu xuẩn cỡ nào! Tự mình tạo ra một lập trường, vứt bỏ niềm vui nghiên cứu, vứt bỏ tình cảm vốn phải quý trọng nhất. Dù trở thành Merlin, dù có thể được chúng sinh nhìn lên như đã biến thành thần thánh, ta cũng là một tên đại ngốc cả đời làm chuyện không có ý nghĩa.

Còn không bằng đừng chạy khỏi nhà Albus năm đó, dù ở lại sẽ bị thằng em trai đã phẫn nộ phát điên của hắn giết chết, ít nhất khi chết vẫn có thể nhớ rõ khuôn mặt của hắn, còn nhớ được thời gian hạnh phúc nhất, Albus không chừng vẫn có thể tự tay đào một cái hố chôn thằng khốn mình đây, nếu may mắn vẫn có thể có một bia mộ viết tên.

Cho nên mấy tháng sau, y viết thư hẹn quyết đấu với Dumbledore, dù trong mạng lưới tình báo có người nói với y, Dumbledore từng tiến hành một lần quyết đấu kỳ quái cùng Gerry Izetbegovic. Y biết chuyện này sẽ làm y – cầm Đũa phép Cơm nguội trong tay lúc đối mặt Dumbledore chắc chắn thất bại.

" Cho nên năm đó trước khi quyết đấu thua trận, ta đã giải tán những người trong tay không nhiễm qua máu, kỳ thực chỉ bị ta làm cho mất trí nhớ, họ bây giờ đã là phù thủy bình thường, hơn nữa phần lớn đều đã có gia đình của mình, có người đã hoàn toàn ở chung với Muggle, có cuộc sống riêng." Grindelwald chậm rãi nói.

"Ngươi đã nói ngươi không muốn triệu hồi thủ hạ cũ." Harry gắt gao chằm chằm nhìn Grindelwald, bộ dạng hơi muốn phát tác.

Voldemort quỳ trên mặt đất tuy chật vật, lại bật cười. "Ta bội phục ngươi, thật sự bội phục ngươi, Gellert Grindelwald, ngươi kỳ thực chưa hề đi xuống vương tọa của mình."

"Chẳng qua ta đã hiểu, chỉ có thứ mình thật sự muốn mới là hạnh phúc nên theo đuổi." Grindelwald cười còn rực rỡ hơn tóc y.

"Vậy ngươi bây giờ còn giữ cơ sở ngầm làm gì?" Harry nói.

"Ta chỉ cầm theo huy hiệu năm đó phát cho mấy ông bạn già, tới xin họ hỗ trợ trông chừng Gringotts, có tin tức hữu dụng liền hỗ trợ hỏi thăm. Sau đó đúng lúc họ và một vài người bạn cùng con cháu đều ở Gringotts làm đại diện, trở thành nhân viên lâu năm được yêu tinh tín nhiệm. Cho nên sau một năm thì có mạng lưới tình báo Gringotts đúng giờ báo cáo. Ta lại không nói ta là ai, dùng tướng mạo giả, Grindelwald đời trước đã chết." Grindelwald lẩm bẩm nói. "Ta không có suy nghĩ khác, chính là phân tích hướng chảy của tiền Gringotts chi ra, xem thứ gì bán được để sau khi xây tiệm tạp hóa không bị lỗ vốn."

"Ngươi vạch kế hoạch đã hơn một năm." Harry nghiến răng nghiến lợi. "Quỷ mới tin ngươi chỉ vì tiệm tạp hóa!"

Slytherin điện hạ nhoáng đũa phép một cái, liền tưới một chút nước lạnh lên mặt Harry, làm đầu y nguội trước, phát hỏa không có tác dụng gì.

Grindelwald đã dám mang mặt cũ cùng tên đầy đủ đi tới đi lui ở trước mặt Dumbledore, còn tùy tiện giở trò với Voldemort, còn có người nào phát hỏa có thể làm y sợ hãi?

"Trước tiên nói việc chính, Tom, ngươi thế nào lại thuận miệng đến độ dám khai báo mã số kho bạc mình trước mặt nhân viên Gringotts? Bill Weasley trái lại không có chuyện gì để làm, lúc uống cà phê liền nói với các yêu tinh. May mà lần này chỉ có hai yêu tinh liên tưởng đến kho bạc Luân Đôn số 1200 từng thuộc về ngươi – Lord Voldemort, chúng miệng không nghiêm bị thuộc hạ con mèo kia nghe trộm. Bây giờ hai yêu tinh đó chuẩn bị hai ngày sau tới Gringotts Luân Đôn thương lượng việc này cùng tổng bộ yêu tinh đang mở hội nghị, đến lúc đó ngươi không có cách nào xử lý xong việc. Đầu yêu tinh ngươi cũng không có biện pháp Obliviate."

"Ta nhận phạt, miệng ta không nghiêm." Lord Voldemort bắt đầu giả bộ đáng thương.

"Bill kia đã bị xóa ký ức, sẽ không sinh ra phiền toái nữa, hai yêu tinh kia ta không muốn động thủ, ngươi xem rồi làm, đừng giả bộ đáng thương, ngươi nghĩ không ra biện pháp không giết họ lại làm bọn họ câm miệng, thì cũng đừng đổ lên người ta." Slytherin điện hạ cầm roi đánh Voldemort năm roi, sau đó nói. "Ta thấy ngươi đã hồ đồ, sau khi trở về một chút khôn khéo cũng không có, không còn đi làm chuyện không có ý nghĩa đời trước không phải là ngốc hồ đồ đến quên tự bảo vệ mình."

"Hai yêu tinh kia..." Lord Voldemort không sợ chết tiếp tục giả bộ đáng thương.

"Tính ngươi thông minh, biết ta đánh ngươi liền mềm lòng." Slytherin điện hạ một ngụm xử lý một ly cối rượu mạnh trên bàn. "Ta giúp ngươi nghĩ cách giải quyết họ, duy nhất lần này thôi, ngươi muốn lấy lại chút nhiệt tình đời trước, cứ việc, nhưng ta không hy vọng hậu duệ của ta biến thành cục bột nhão nhàm chán."

Harry chợt cảm thấy rét run.

Y đột ngột một lần nữa ý thức được, ba người bên cạnh y, từ trước đến nay, vị trí của ba người ở cùng y đều tồn tại như một dạng vương nào đó. Tựa như Ollivander từng nói, người làm việc lớn vĩ đại. Chính y quả thực quá mức non nớt.

Gellert Grindelwald ngay cả chính trị cũng đã có thể nhìn thấu mà từ bỏ, Lord Voldemort có thể gây kinh hoàng đến mức ngay cả tên cũng là cấm kỵ, lại càng không cần nói xà tổ giấu tài bất lộ tới bao nhiêu.

Ba người họ bây giờ sau khi trở lại không có tâm tái xưng bá, không phải kẻ địch đối với hòa bình hạnh phúc của mọi người, Harry cảm thấy quả thực là may mắn vô thượng của thế giới này.

Mình hiện tại vẫn chưa đủ nhìn, trong nội tâm Harry âm thầm hạ một quyết tâm quá khứ y chưa từng nghĩ tới. Cố gắng làm bản thân mình trở thành một người như vương, mới có thể không sợ thách thức về sau. Mới có thể không thành con rối của bất cứ ai ở tương lai.

Tác giả có chuyện muốn nói: cá tính tiểu H sẽ không thay đổi, Nhưng cậu ta đã có quyết tâm trở thành vương.

(*) "Aryan" vốn là một từ tiếng Phạn (Sanskrit), có nghĩa là "quý phái" hoặc "kẻ thống trị"; dùng để chỉ những người xâm nhập Thung lũng Ấn Độ 3500 năm trước. Trong ngôn ngữ học, Aryan dùng để chỉ những người nói ngôn ngữ Ấn-Âu. Bọn quốc xã dùng từ này như một phạm trù nhân chủng để chỉ chủng tộc người Đức và Bắc Âu mà chúng cho là giống người thượng đẳng. Chúng coi người Do Thái, người Slave, người Zigan và người Xô Viết hoặc bất cứ chủng tộc nào không phải là Đức hoặc Bắc Âu đều là giống người hạ đẳng (tiếng Đức: Untermensch). Cách dùng thuật ngữ Aryan như vậy không có cơ sở hợp lý và không tin cậy, chỉ là công cụ của bè lũ quốc xã cuồng tín.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info