ZingTruyen.Com

[HP] Tự Do Quay Trở Lại

Chương 27 - Ký ức không ngừng u tối

Varsellyn

Ron trước tiên được đưa vào bệnh thất, Dumbledore tự mình kiểm tra, năm tuần nó biến mất tựa hồ chỉ làm thân thể nó trôi mất năm tiếng, có thể nói độc dược không thành công kia làm nó ở vào một loại trạng thái biến mất kỳ quái, nhưng trái ngược với năm tuần trong hiện thực, thân thể nó kỳ thực chỉ trôi qua năm tiếng trạng thái đình chỉ, mà năm tiếng này nó ở đâu, Ron cũng không nói gì ra.

Dumbledore cũng dò xét đại não Ron, nhưng về phương diện đó cơ hồ không có ý nghĩ gì, mà đối với một thiếu niên vừa mới trải qua thử thách từ thất bại độc dược, lấy ra ký ức là quá thống khổ.

Ron nằm một đêm ở bệnh thất, vợ chồng Weasley cũng đến xem con mình, tất cả mọi người không phát hiện gì dị thường, mới đều thở phào một hơi.

Ron liền trở lại vào học, nhưng sau tiết thứ nhất, nó gọi Harry cùng Voldemort vào góc hành lang. Mắt nhìn bọn hắn chăm chăm, rất lâu, sau đó quay đầu liền đi.

" Ron sao thế?" Harry không thừa nhận Ron lại ngớ ngẩn chính là vì nhìn bọn hắn chăm chăm, dù sao đầu óc Ron coi như linh hoạt, đánh cờ là có thể nhìn ra tay nghề.

Học trò Voldemort là phe hành động, sau khi ăn cơm chiều, hắn cho Ron một khối bánh thuốc ngủ, cùng Harry kết bè khiêng Ron tới một nơi tuyệt đối không có ai quấy rầy.

Phòng chứa bí mật.

Gellert Grindelwald sớm đã chờ ở đó, phương diện thuật lấy ra ký ức, y là quyền uy tuyệt đối.

Chậu tưởng ký Slytherin điện hạ chế tác cũng đã đặt xong.

Lấy ra ký ức lúc Ron mất tích, không thể có chút qua loa.

Grindelwald rút ra chỉ bạc dài mảnh từ trong đầu Ron, chậm rãi bỏ vào chậu tưởng ký, để bảo đảm ký ức không bị làm nhiễu, y đi vào xem trước.

Kết quả chưa được bao lâu, Gellert Grindelwald xem sơ lược xong ký ức chỉ đánh một động tác tỏ vẻ không thành vấn đề, liền hóa mèo, còn dùng Aguamenti xông nước lạnh cho bản thân.

Sao thế? Còn phải dùng hình mèo che giấu vẻ mặt?

Voldemort cùng Harry và Slytherin điện hạ, cộng thêm Snape bị dụ dỗ, bốn người đồng thời tiến vào trong tưởng ký.

Lúc đầu là khoảng trống ngắn ngủi, sau đó là bóng tối, trong bóng đêm hiện lên vài điểm hào quang, màu đỏ, màu vàng.

Bản thân Ron trong ký ức hình như trong suốt, nhưng có thể thấy được nó đang lén đến gần nơi bắt nguồn những ánh sáng đó.

Càng lúc càng gần.

Cảnh vật nơi này, là, Rừng Cấm ban đêm? Mọi người không suy nghĩ quá nhiều, nhưng xung quanh quả thật rất giống Rừng Cấm, cây cối rậm rạp, chắn lấy ánh sáng bầu trời.

Cách đến gần, ánh sáng cũng không còn loáng thoáng, chúng dần ổn định lại.

Hoá ra là có hai người đang dùng đũa phép bắn qua lại, nhưng đương nhiên cũng không có ý thương tổn đối phương, hình như đang huấn luyện đấu tay đôi. Hai người kia đều dùng thần chú không lời, hơn nữa cực kỳ thuần thục, thần chú đa dạng, quả thực như đang biểu diễn bách khoa toàn thư thần chú.

Bỗng nhiên, ánh chớp cuối cùng, hai đạo hồng quang chói mắt đập vào nhau, liền nối với nhau, Ron trong ký ức lúc này đã có thể thấy rõ dung mạo hai người.

Voldemort cùng Harry đều rất bất ngờ, vì đó chính là họ, nói chính xác hơn, hai khuôn mặt được hào quang thần chú chiếu rọi trưởng thành hơn bây giờ, hình như trên dưới mười lăm tuổi.

Cuối cùng, Voldemort trong ký ức dừng tay cùng lúc với Harry, hơi thở gấp đi đến gần nhau, vui vẻ cười lớn.

Đột ngột, Voldemort trong ký ức có động tác, hắn nâng mặt Harry phía trước lên, hôn xuống thật sâu.

Sau đó, Harry kia rất hưởng thụ đáp lại.

Voldemort trong ký ức vung đũa phép một cái, một chiếc nệm xinh đẹp liền xuất hiện trên mặt đất, hắn cùng Harry kia rất tự nhiên đổ nhào trên cái nệm vừa đủ tính đàn hồi.

Nụ hôn vẫn còn tiếp tục, chẳng qua vài chuyện mờ ám khác đã được tiến hành.

Hai người trong ký ức thuần thục kéo vạt áo, cúc áo đối phương, sau khi đã cởi bỏ những thứ gò bó trước ngực Harry, Voldemort trong ký ức vùi đầu xuống, lại ngẩng đầu, trước ngực Harry đã thêm một loạt điểm nhỏ màu đỏ.

Ký ức đột ngột tối sầm, hình như Ron trong suốt đã nhắm hai mắt lại.

Nhưng âm thanh vẫn tồn tại, rốt cuộc có một tiếng nước dồn ép kỳ quái xuất hiện, tựa hồ kích thích lòng hiếu kỳ của Ron, ký ức lại xuất hiện.

Một bàn tay của Voldemort mười lăm tuổi chôn sâu vào giữa hai chân Harry, thỉnh thoảng lại nhúng vào thứ trong hộp trên nệm, hình như lấp nó vào trong thân thể Harry.

Mà Harry nắm chặt một bàn tay khác của Voldemort, tiếp tục trao đổi hôn môi.

Ký ức lại đen xuống, Ron có thể lại không biết làm sao.

Âm thanh vẫn không có dấu hiệu đình chỉ, Harry thậm chí có thể nghe thấy tiếng ngón tay tại một chỗ nào đó bên trong mang vật đặc dính khuấy khuấy, cùng với từng đợt tiếng hmm hmm – âm thanh như vậy lại có thể đến từ mình! Harry che mặt, y có xúc động muốn chạy trốn, nhưng Voldemort kéo y lại.

Tiếng khuấy trộn nhỏ dần, thanh âm chuyển thành thở sâu. Tầm mắt lại sáng, có lẽ Ron cho rằng chuyện làm nó cảm thấy hoang mang này đã kết thúc.

Kết quả, hiện ra trước mặt nó lại là...

Lại là, ay....

Lần này ngay cả Snape không quan tâm nhất trong những người đứng xem cũng cảm thấy trên mặt nóng lên.

Tiếng khuấy quả thực đình chỉ, tiếng rên nóng bỏng cũng đình chỉ, chuyển thành hơi thở thô trầm. Vì Voldemort trong ký ức đang vừa hôn Harry dưới thân, vừa chậm rãi đẩy bộ phận đã rất căng đầy của hắn vào trong cơ thể đã đủ trơn ướt của Harry.

Lại đen, hơn nữa bắt đầu từ đó cho đến lúc cuối cùng, vẫn là bóng tối.

" Đứa trẻ đáng thương, nghe hết ba giờ diễn." Slytherin điện hạ là người duy nhất có thể bảo trì bình lặng. Snape đã dùng ánh mắt thấy sinh vật ngoài hành tinh nhìn Harry cùng Voldemort, y biết hai lão quái vật trở lại thoạt nhìn vẫn chưa lớn này từng vì một chút phát sinh ngoài ý muốn mà đã có quan hệ loại này. Nhưng y bây giờ hoài nghi, đó không phải thật sự ngoài ý muốn, nghe tiếng là có thể biết, cái cặp trong ký ức ban nãy của Ron có độ ăn ý cao đến bao nhiêu.

Harry đã hóa ngốc, nghe âm thanh vừa rồi, sau đó liên tưởng một trong hai vai chính là mình, toàn thân y đã là mồ hôi nóng, thậm chí cảm thấy một bộ phận nào đó của thân thể bắt đầu phát đau.

Tình trạng Voldemort lại càng không dễ chịu, Harry đời trước dù sao cũng từng kết hôn, năng lực tiếp nhận không tồi, hắn lại là tình trạng ngu ngốc gần một trăm phần trăm, đời trước bắt đầu từ mười sáu tuổi, vì di chứng phân tách hồn phiến, đừng nói nam giới, ngay cả yêu thương nhung nhớ phụ nữ hắn cũng bó tay, mà Riddle trước mười sáu tuổi là bé ngoan trăm phần trăm, kinh nghiệm duy nhất vẫn là năm tám tuổi thiếu chút nữa bị một đám đàn ông làm hỏng.

Ngay sau đó, vừa mới nhảy ra ký ức, không đợi Harry nói cái gì, toàn bộ mặt và cổ học trò Voldemort đã đỏ lên lan xuống, ngồi dưới đất xối mạnh nước lạnh cho mình.

Bây giờ trái lại hiểu ra tại sao Ron nhìn bọn hắn như sinh vật kỳ quái, nhưng đây thì có tác dụng gì? Chẳng lẽ còn phải giải thích?

Tác giả có chuyện muốn nói: lần gặp gỡ bất ngờ này của Ron cũng là có nguyên nhân.

Thật ra cậu ta không ngừng gặp phải những thứ đó.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com