ZingTruyen.Com

[HP] Tự Do Quay Trở Lại

Chương 24 - Nụ hôn của Damocles

Varsellyn

Harry chưa bao giờ khao khát rời khỏi văn phòng Dumbledore như bây giờ, tuy đó là nơi làm y cảm thấy an toàn nhất đời trước. Y thậm chí vẫn còn ảo tưởng đang ở đời trước, lúc Dumbledore nói chuyện cùng mình có Hagrid tiến vào cắt ngang.

Nhưng sự tình cũng đã thay đổi, gà trống của Hagrid tuy chết, nhưng tổ thỏ Voldemort tặng trái lại có dấu hiệu sinh sôi thịnh vượng, Hagrid sẽ không đến.

Đại khái còn ba mươi lăm phút, Harry tính toán thuốc vừa mới uống xong còn bao nhiêu thời gian, y hoàn toàn không tự tin với Bế quan bí thuật của mình, nhất là trước mặt một bậc thầy phân tích tâm lý như Dumbledore – Harry có thể không chút do dự nói, Dumbledore cơ hồ có thể đánh vỡ Bế quan bí thuật ưu tú nhất.

Cho nên ngay từ đầu Harry liền chọn không hợp tác, tận lực rút ngắn thời gian nói chuyện.

Nhưng Dumbledore dễ dàng phá hủy chút cố gắng này của y, hắn biến ra một cái ghế dựa gỗ cẩm lai dễ chịu cùng một cái bàn dài nhỏ, mang lên một ly hồng trà nóng bỏng cùng một bàn chocolate bánh quy lớn, sau đó bảo Harry ngồi xuống chậm rãi tán gẫu.

Harry không có cách, cũng không nghĩ ra lý do từ chối.

" Harry, đừng quá căng thẳng, ta biết trò gần đây vì vấn đề xà khẩu nho nhỏ mà hơi phiền não, nhưng đó đều là những điều người không biết tình hình bàn tán thôi." Dumbledore thử trấn an Harry lộ vẻ quật cường. "Kỳ thực xà khẩu tuy hiếm thấy, nhưng cũng không phải vấn đề gì rất phiền não, chỉ có điều chuyện Voldemort biết xà ngữ làm một số người có ấn tượng quá sâu, khiến bọn họ sinh ra phản cảm đối với ngôn ngữ này. Mà bây giờ trò cũng biết, trường học là vì chuyện phòng chứa Slytherin mà lâm vào khốn khó, cho nên không thể công khai bảo vệ một học sinh bị mọi người nhắm tới, cho nên ta rất xin lỗi, ta đại diện trường học xin lỗi trò. Hơn nữa, nguyên nhân trò biết xà ngữ, ta nghĩ kỳ thực cũng không có gì."

Kế tiếp, chính là phân tích về xà khẩu của Dumbledore đối với Harry. Ngôn từ cơ hồ cùng thời điểm sau khi Harry chiến thắng tử xà đời trước giống nhau như đúc.

Harry vừa nghe vừa khắc chế mình lấy ra đũa phép cấp cho bản thân một cái bùa quên đi xúc động.

Có lẽ quả thật vì ở cùng Chúa tể bóng tối như Voldemort quá lâu, bản thân đã bị đồng hóa một phần, nhìn cái gì cũng có thể từ lời người khác lấy ra một chút tối tăm trẻ con đơn thuần không nhìn tới được. Bây giờ, khi Harry nghe Dumbledore nói, cảm xúc tiêu cực lợi hại nhất.

Kỳ thực đời trước sau khi lớn lên, y làm Thần sáng tiếp xúc với rất nhiều tội phạm, cũng không tránh được suy nghĩ tới những thứ u ám. Nhìn lại hồi ức ở bên cạnh Dumbledore năm đó, cảm thấy mình luôn luôn bị lừa dối, tuy sau này trong mắt y, loại lừa dối cùng giấu giếm đó cũng là cần thiết.

Dumbledore năm đó nói với y khi y vừa giết được tử xà, y biết xà ngữ là vì Voldemort biết xà ngữ, là kết quả một câu thần chú đơn thuần làm một phần năng lực của Voldemort chuyển dịch vị trí.

Về sau, lúc suy nghĩ, trong đầu Harry lại xuất hiện một loại âm thanh: Dumbledore kỳ thực là đang lánh nặng tìm nhẹ, thân là một bậc thầy pháp thuật từng chiến thắng Chúa tể bóng tối mạnh nhất, Dumbledore không thể không nghĩ tới hậu quả nghiêm trọng hơn, càng có khả năng thực tế hơn – khả năng Harry bị một hình thức nào đó của sức mạnh Voldemort bám thân thậm chí bị xâm thực. Nhưng Dumbledore giấu giếm Harry khi đó, nói ra nội dung làm đầu óc đơn giản của Harry vẫn thấy thoải mái.

Có lẽ đó là cách bảo vệ tốt nhất đối với Harry bé bỏng ngây thơ lúc ấy, linh hồn đơn thuần thanh sạch là vũ khí cần thiết để chiến thắng Voldemort.

Nhưng bây giờ, Harry tái sinh nghe lại, lại chỉ thấy có giấu giếm cùng lừa dối nhẹ nhàng bâng quơ.

Dumbledore vì mục tiêu thắng lợi chính nghĩa vĩ đại, vĩnh viễn có kế hoạch thâm sâu hơn. Hắn hiện tại lại nói ra suy đoán sơ bộ với Harry còn chưa giải quyết được sự kiện phòng chứa bí mật, mục đích là gì?

Nếu Dumbledore hoàn toàn không tín nhiệm Harry, nói sự thật như vậy không có ý nghĩa gì, thiếu niên đã bị xâm thực không cần Dumbledore cho y một lý do giải sầu.

Nếu Dumbledore vẫn tín nhiệm Harry, như vậy đơn thuần là vì làm y bớt chút phiền não? Đừng nói giỡn, Dumbledore là bậc thầy phân tích tâm lý ưu tú, hắn có biện pháp tốt hơn làm Harry lập tức không ngừng cảm động với mình.

Hoặc, cũng không đề cập đến vấn đề tín nhiệm, Dumbledore là đang bày ra một ngả ba đường, xem phản ứng của Harry.

Nếu Harry thật sự lộ vẻ thoải mái hơn, hoặc là do dự hơn, đều có thể làm cho kết quả phân tích của Dumbledore thay đổi.

Harry cố gắng nghĩ, sau đầu đột ngột có một tiếng kêu chói tai cắt ngang ý nghĩ y, là Fawkes vừa kêu một tiếng.

Merlin ơi, mình phạm vào một sai lầm đơn giản nhất! Harry lập tức tỉnh táo lại.

Dumbledore căn bản không có sách lược gì, hắn chỉ dùng hình tượng một lão hiệu trưởng hoà nhã an ủi học sinh, nói với y những lời làm y an tâm thôi.

Harry quả thực an tâm nghe hết, cho nên tiết tấu nói chuyện hoàn toàn thuộc về Dumbledore.

Dumbledore rõ ràng nhìn ra Harry hấp tấp, Harry tựa hồ không muốn kéo thời gian quá dài, cho nên dùng trò chuyện dễ dàng tiêu hao thời gian.

Harry tính tính, mình chỉ có thời gian gần mười phút.

Mà chính y còn chưa nghĩ được làm sao thoát thân.

Nếu Dumbledore tiếp tục hỏi, y không biết phải chống đỡ ra sao.

May mà Fawkes lại hét chói tai mấy tiếng, cái này rất khác thường, hoàn toàn bất đồng cùng tiếng ca ưu mỹ bình thường của phượng hoàng.

Dumbledore không thể không gián đoạn cuộc nói chuyện, tiến đến trước mặt người bạn trung thành của mình.

"Hách!" Thấy hắn đến gần, Fawkes rú một tiếng, nhưng Harry cảm thấy trong âm thanh của nó tựa hồ có gì quỷ dị, hình như Fawkes phát hiện cái gì đó làm nó cảm thấy khó có thể tin được.

Một vài âm thanh ồn ào từ hướng khác truyền đến.

Sau khi Harry thấy rõ nguồn gốc âm thanh, cảm thấy trong đầu tràn ngập cảm xúc nói không nên lời: "Đời này bên cạnh mình chẳng lẽ đều là một đám khùng điên bừa bãi hay sao? Bây giờ mà dám lộ diện! So sánh với tên này, Voldemort quả thật rất bình thường." Đương nhiên những lời này y không dám nói ra.

Phía ngoài cửa sổ là một khối gì đó chói mắt cực đại, thiếu chút nữa Harry liền cho rằng đó là một cục lửa.

Nhưng lửa sẽ không đụng tùm lum vào cửa sổ phòng hiệu trưởng Hogwarts, đó là một con chim, hơn nữa là loài chim không tầm thường, vừa khớp là bên cạnh Dumbledore còn có một con đồng loại với nó.

Dumbledore đong đưa đũa phép, cục chim hung hăng kia liền bổ nhào lên người hắn, xô hắn ra một bên, sau đó nhảy đến trên cái giá chim Fawkes, ầm! Biến thành một cục lửa thật sự.

Bên cạnh Fawkes liền thêm một con chim non nhăn nhúm cơ hồ cùng nó giống nhau như đúc, tro bụi con chim non này mang tới làm Fawkes sặc đến ho khan.

Damocles, phượng hoàng của Gellert Grindelwald, chẳng lẽ y chê tình trạng bây giờ còn chưa đủ loạn, thả con chim biểu trưng của mình đến chỗ lão tình nhân kiêm lão đối thủ này?

Dumbledore chật vật từ trên người nắm xuống một phong thư, là lúc Damocles đụng hắn tiện thể dính vào trên người. Dễ nhận thấy hiệu trưởng đại nhân luôn luôn trầm ổn cũng không chịu cẩn thận xét lại tình cảnh gượng gạo hắn gặp lúc mở bức thư từ người nào đó ra, hắn thuận tay liền xé phong thư ra.

Harry rốt cuộc có lý do rời khỏi nơi này, nhưng y kỳ thực cũng không thích như vậy.

Dumbledore sau khi xé thư mới nhớ ra phải cẩn thận kiểm tra, nhưng bên trên một chút chữ viết cũng không có, tựa hồ cũng không gia thêm pháp thuật gì. Hắn quen tay lật giấy qua lại mấy lần.

Giấy lật mấy lần xuất hiện hiệu quả của nó. Phòng hiệu trưởng Dumbledore bị nguyên một biển kẹo bông gòn lấp đầy, Harry cùng Dumbledore nửa bước cũng khó đi. Thậm chí ngay cả tay cầm đũa phép cũng rất khó nhúc nhích.

Harry ý thức được y phải ăn hết kẹo bên miệng mới có thể thở được.

Khi Harry rốt cuộc ăn xong số lượng kẹo bông gòn có thể hô hấp, Dumbledore mới vùng vẫy ra được một bàn tay từ trong kẹo di chuyển đũa phép, nén toàn bộ kẹo thành một khối kẹo ít nhất hai trăm cân.

Dumbledore luôn thích ngọt còn chưa sao, Harry bị ngọt ngấy đến độ ói ra, Dumbledore không thể không thả y để y đến bệnh thất.

Không ai biết được lão hiệu trưởng Hogwarts ở trong văn phòng mình ngồi nhìn khối kẹo này bao lâu, hắn cũng không nói với bất cứ ai tại sao hắn lại có thêm một con phượng hoàng.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com