ZingTruyen.Com

[HP] Tự Do Quay Trở Lại

Chương 11 - Vạc bạc bí mật...

Varsellyn

Harry hiện tại càng hoang mang hơn so với học trò Voldemort, nhất là khi Gellert Grindelwald nói cho y, vận mệnh y khi còn sống bất quá là tiểu thuyết bán chạy của một bà nội trợ Muggle nào đó viết.

Ba nhân vật tiểu thuyết tập hợp trong một phòng ngủ, cùng trồng nấm ở góc tường.

Muốn khóc.

Sau đó, thật sự có âm thanh làm cho bọn họ không chịu nổi truyền đến.

" Cắn, muốn giết chết! Mùi này, a! Tha mạng!"

Gellert Grindelwald phát hiện tổ hợp Cứu thế chủ cộng thêm Chúa tể bóng tối bên cạnh mình đều đơ ra nghe cái gì đó.

" Xà ngữ?" Voldemort phản ứng đầu tiên, hàm nghĩa đại diện cho thanh âm tê tê này.

" Là tử xà!" Học trò Harry phản ứng nhanh hơn.

" Ngươi sao nghe ra là tử xà?" Học trò Voldemort vẫn còn tâm tình hỏi nhiều thêm một câu như vậy.

" Nó nói càng khó nghe hơn ngươi." Harry nói, không biết là an ủi hay đả kích Voldemort.

" Nếu ngươi ở đây, nhật ký còn đang ở nhà Malfoy, các trường sinh linh giá khác đều chưa có người động đến, như vậy là ai thả nó ra?" Harry lẩm bẩm làm học trò Voldemort cũng bị mơ hồ.

Thanh âm tử xà dần đi xa, cảm thấy mình đã bị khiêu khích, học trò Voldemort chuẩn bị đi ra theo Harry – sớm đã không kiềm chế được ham muốn thám hiểm.

Trên đường đến nhà vệ sinh Myrtle, hai người một mèo cấp cho bản thân một cái Disillusionment (bùa tan ảo ảnh), đụng phải Nam tước đẫm máu, gã lại không phản ứng với thứ đụng mình, mà toàn thân phát run chuyên tâm bỏ chạy.

Mà trong không khí tràn ngập một mùi dị thường.

Mèo Grindelwald nghiên cứu độc dược rất lâu, đọc ra từng thành phần.

" Dầu cọ, thịt bò, thịt xông khói, cà rốt, bột mì, lá bắp cải, còn mùi vị hóa học, ách, ta nghĩ ta biết đây là cái gì."

Trong nhà vệ sinh vốn nên rất bí mật, một cái vạc nhỏ tinh xảo đang nấu thứ có thành phần thần bí, đó là —- mì ăn liền Muggle.

Cửa phòng chứa bí mật đã mở rộng, khí lạnh dày đặc, nhưng trong khí lạnh lại có mùi vị thần bí truyền ra.

Lần này không cần Grindelwald lãng phí cái mũi cao quý mẫn cảm của y, học trò Harry ngửi được mùi vị thường hay có trong phòng anh họ Duddley.

Quả nhiên, một người cố sức ôm một đống hộp giấy lớn đầy junk food (*), miệng còn ngậm một—- đương nhiên là hamburger McDonald, cao hứng phấn chấn từ phòng chứa bí mật đi ra.

Mái tóc vàng nhạt thanh tú của Draco Malfoy bị ép xuống, cân bằng đội trên đầu một cái hộp giấy có dấu hiệu Pizza Hut, bên trong lộ ra một góc pizza.

" Chào mọi người, các bạn trẻ!" Xem ra Draco thật sự muốn làm một cái cúi chào bằng hữu với họ, nhưng lại sợ mấy cái hộp junk food của mình rơi xuống trong lúc chào hỏi. Ngay sau đó, nó chỉ vứt hamburger trong miệng, dùng ngôn từ chào hỏi. "Nếu các ngươi có thể giúp ta cầm một chút, ta vô cùng cảm tạ."

Bị tình huống trước mắt làm cho sửng sốt, Harry dùng một cái bùa treo, junk food đều thành thật bay trong không khí.

" Ta không phải không muốn sử dụng pháp thuật, chỉ là nghĩ bản thân tự ôm chúng đến sẽ có ý nghĩa hơn. A! Mì gói!" Draco không quản đám junk food trôi nổi này nữa, nó động tác nhanh nhẹn bổ nhào về hướng mì ăn liền trong vạc nhỏ, sau đó đau xót nói. "Đều nhão nhẹt hết rồi!"

Nó từ trong tay áo giũ ra một cây đũa phép đen nhánh bóng loáng, khua về phía vạc mì mấy cái, phốc! Mì lại biến trở về dạng bánh sợi.

" Ai, dùng đảo ngược thời gian một cái, nấu một lần nữa đi!" Draco trịnh trọng bỏ mì ăn liền vào nồi, lúc này học trò Voldemort mới phát hiện đó là một cái vạc bạc bí mật mà bậc thầy độc dược tha thiết ước mơ.

" Đóng cửa." Thanh âm si si.

Draco nói một câu xà ngữ đặc biệt trôi chảy, cửa phòng chứa bí mật vội vã khép lại như thú con bị hoảng sợ, từ đầu đến cuối không đến nửa giây.

Kỳ thực, nếu soi trong phòng chứa phía sau Draco, quả thực có một con thú hoảng sợ như vậy.

" Saarland hình như vô cùng sợ mùi mì gói Muggle, nó cho rằng sẽ ảnh hưởng đến khẩu vị của mình, nhưng mà nó rất thích bắp rang." Draco giải thích cho hai người một mèo đã kinh ngạc đến hóa đá.

Đến khi xua tan sửng sốt ban đầu, Voldemort, Harry cùng Grindelwald phát hiện trong tay họ đều thêm một hộp kem Muggle khéo léo. Cũng ở trong phạm vi đống junk food.

" Saarland?" Học trò Voldemort không rõ.

" Tên của tử xà, hậu duệ thân ái của ta, nó gọi là Saarland, giải thích là, nó vốn thích ăn chồn tuyết cùng sơn dương nhất, nhưng bây giờ thích nhất là bắp rang." Draco vẫy bắp rang dính toàn thân xuống, khôi phục nét tao nhã.

" Ngài là?" Dù nội tâm đã có một đáp án, học trò Voldemort vẫn muốn cho bản thân bể tan tành luôn.

"Slytherin, Salazar Slytherin, ngươi không phải ngay cả lão tổ tiên mình cũng không nhận biết chứ?" Draco nuông chiều điểm điểm mặt bạn nhỏ Voldemort, dùng một ánh mắt dịu dàng thoạt nhìn rất quỷ dị.

Một người một mèo khác thấy cảnh tượng này, toàn thân đổ mồ hôi lạnh.

"Giường số hai, ngươi sao lại ra đây?" Grindelwald hỏi sau khi khiếp sợ.

"Ta chính là sợ các ngươi đi ra quá nhàm chán." Draco, không Slytherin điện hạ mắt lóe ra hào quang. "Cho nên ta theo các ngươi đi ra, ai biết được Người kia lại để ta biến thành nhóc tỳ nhà Malfoy này."

Voldemort thống hận mình trì độn, ở cô nhi viện kia ba mươi năm, lại không phát hiện giường số hai là tổ tiên mình, hắn chỉ có chút ấn tượng, giường số hai chính là một thằng nhãi ba bốn tuổi bất ngôn bất ngữ. Grindelwald có lòng hiếu kỳ vô hạn mới ngẫu nhiên hỏi qua thân phận Slytherin.

Slytherin điện hạ thê thảm hơn học trò Voldemort, hắn đã ở cô nhi viện kia hơn một ngàn năm, sau khi chết đi, sách cả ngàn năm hắn xem cùng chuyện bị mang ra ngoài trải nghiệm đã làm đầu óc hắn gần bùng nổ, không hề nghi ngờ, việc người sáng lập xà viện đã biến thành bán thần này chuồn ra, nhất định là muốn giải quyết tâm tình phiền muộn ngàn năm của mình.

Thế là đầu tiên, hắn quyết định phải nếm hết junk food Muggle, tìm kiếm kích thích.

Sau khi kể xong những việc mình trải qua, Slytherin điện hạ lại không chút hình tượng.

" Mì gói của của ta lại nhão nhừ nữa rồi!"

Hai người một mèo bị lời hắn nói làm khiếp sợ đến co rút trong góc tường đều bi ai nghĩ: học viện Slytherin e rằng phải đi trên con đường học viện thùng cơm không thể quay lại.

Tác giả có chuyện muốn nói: yên tâm, sự khôn khéo của Slytherin sẽ không thật sự biến mất. Qua một ngàn năm, hắn đã biến thành nhân tinh.

Chú thích

(*) Junk food: "Junk food" là tiếng lóng để chỉ những đồ ăn có mức dinh dưỡng thấp nhưng lại có quá nhiều chất "không tốt" như đường, mỡ, và muối có hại cho cơ thể. Những món "junk food" thông thường phải kể là món khoai tây chiên (French fries), pizza, bánh kẹo, các loại chip, các loại snack food. Các thức uống ngọt như Coca, Pepsi v..v.. cũng được xem là Junk Food.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com