ZingTruyen.Info

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 98.

chuhe7720

Blaise và Hermione yên lặng đi theo Severus lên tầng hai, rồi vào phòng làm việc nhà Black. Rồi y ý bảo hai vị khách đứng cạnh bàn làm việc, mà y thì ngồi lên ghế sau bàn. Đôi mắt màu đen lạnh lùng đánh giá vợ chồng trẻ tuổi, cũng không chủ động lên tiếng, hai tay đặt lên tay vịn, ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ.

Blaise và Hermione nhìn cảnh tượng quen thuộc này, không khỏi có cảm giác mình không phải ở trong phòng làm việc nhà Black mà là ở trong văn phòng hầm Hogwarts. Tâm trạng phức tạp cũng hoảng sợ, hiện giờ với vợ chồng Zabini đã nghiễm nhiên đứng đầu giới phù thuỷ nước Anh mà nói thì quá xa lạ. Từ tiếng gõ nhẹ nhàng, tâm trạng hai vợ chồng cũng khẩn trương lên.

"Xem ra, hai vị không định nói gì, vậy xin mời hai vị vào lò sưởi, có cần tôi cung cấp nơi để bột floo không?" Mười mấy phút đồng hồ căng thẳng qua đi, ngay lúc hai vợ chồng có cảm giác không thở nổi thì rốt cuộc giọng nói nhẹ nhàng của Severus không kiên nhẫn vang lên, "Hay là cô Hermione Zabini 'biết tuốt' nổi tiếng, bộ trưởng Bộ Pháp thuật vĩ đại có khái niệm thời gian 'không quá lâu' khác với người bình thường chăng."

"Ưm, giáo sư S... Snape..." Hermione do dự lên tiếng.

"Ai cha, tôi nghĩ trong lúc hai vị đến trường tôi đã sửa lỗi nhiều lần rồi, họ của tôi là 'Snape' chứ không phải 'S Snape", cô Granger thân mến, cô nên cảm thấy may mắn vì giờ cô đã không còn là học trò Hogwarts nữa, nếu không điểm của Gryffindor không thể nào cao được. Mặt khác tôi nghĩ với thân phận của hai vị hiện giờ thì giáo sư đã là quá khứ rồi." Severus ngắt lời Hermione.

"Vâng... thưa thầy!" Hermione nơm nớp nói, cô cảm thấy giáo sư Snape đang tức giận, cô biết chắc chắn Harry đã kể lại cho giáo sư rồi. Cô chưa từng nghĩ Harry sẽ làm vậy, cô vẫn nghĩ đó là chuyện giữa cô và Harry. Nhưng nghĩ lại thì cô cũng không biết Harry làm sai điều gì, dù sao giáo sư Snape là chồng của cậu ấy, Harry chỉ là bày tỏ niềm tin của hai người họ cho cô biết mà thôi.

Blaise đã sớm không dám nói gì, anh là một Slytherin, hơn nữa Severus Snape là chủ nhiệm nhà anh, so với ba nhà khác thì Slytherin chú trọng giải quyết mâu thuẫn nội bộ luôn tôn kính với chủ nhiệm khác hẳn ba nhà kia. Tuy Snape không phải là một giáo sư hiền lành, nhưng thầy đã dùng cách riêng của bản thân mà bảo vệ vinh quang Slytherin - điều đó đã đủ để tất cả Slytherin kính sợ.

"Vậy cô Zabini của chúng ta, cô có gì dạy bảo?" Severus nhếch mép, nhìn người phụ nữ đang tái nhợt đứng trước mặt, y bĩu môi thầm.

"Ừm, Harry không có đây ạ?" Hermione cực kỳ cẩn thận hỏi.

"Aicha, thưa cô gái, nếu cô hy vọng có thể nói chuyện trực tiếp với bạn đời của tôi thì tôi nghĩ cô cũng hiểu được rằng, em ấy có bóng ma tâm lý rất nghiêm trọng về cô..." Đương nhiên Severus biết vấn đề của Harry, "Nếu cô nhất định phải bắt tôi nói trắng ra thì thế này - hôm nay em ấy sẽ không gặp cô..."

Em ấy sẽ không gặp cô?!

Em ấy sẽ không gặp cô...

Đúng vậy, không phải không thể gặp, cũng không phải không muốn gặp, mà là không gặp...

Harry... tình bạn của chúng ta kết thúc rồi sao? Không, tớ không cho phép!

"Thưa thầy, hy vọng thầy có thể giúp con, con bắt buộc phải gặp cậu ấy. Bắt buộc." Hermione sắp bật khóc.

Severus vỗ tay vịn khiến Blaise hoảng hồn, lập tức tiến lên chắn giữa Hermione và Severus, anh không muốn vợ mình và giáo sư đánh nhau, cũng không muốn thấy vợ mình bị chính giáo sư của mình làm bị thương, nếu thật sự xảy ra thì tuyệt đối Hermione không phải đối thủ của Snape.

"Xin thầy bình tĩnh." Blaise sợ tới mức kéo Hermione đang nhợt nhạt ra sau lưng.

"Cô Hermione Granger Zabini, tôi thật sự cực kỳ ngạc nhiên, xem ra dù cô đã gả vào nhà Zabini thì cũng không thay đổi tính cách tự cho là đúng của cô. Ừm, là một phù thuỷ, thứ quý giá nhất chính là con mình, tôi không thể tưởng tượng được hậu quả nếu lúc ấy thần chú quên đi của cô đánh trúng Harry nữa, tốt nhất cô nên cho tôi một lời giải thích, vì sao cô làm vậy?"

"Đây là chuyện giữa con và Harry, con sẽ trực tiếp giải thích với cậu ấy..." Hermione vẫn muốn gặp Harry.

"A, tôi không thể không nhắc cô, tôi là một người cha khác của hai đứa, dường như cô cũng có thể cho tôi một lời giải thích chứ nhỉ? Mặt khác, anh Zabini, tôi nghĩ tính tự chủ của tôi không kém như vậy, anh không cần chắn trước mặt vợ mình; nếu cần thì tôi sẽ bảo vệ tốt bản thân." Severus vô cảm nói, trong lúc đó động tác môi cũng không quá rõ ràng.

"Con... con..." Hermione bị chất vấn không biết nên đáp lại thế nào cho phải.

"Mione, em nói đi, nếu không nói thì tâm trạng của em sẽ không tốt, Potter cũng không biết nguyên nhân." Blaise là một Slytherin, đương nhiên anh nhận ra ý của Severus - Kẻ Được Chọn vẫn có khúc mắc với Hermione nên cậu ta không thể tới gặp Hermione được, mà nếu Hermione thuật lại từ đầu tới cuối cho Severus thì Severus không muốn Harry không vui, thầy là người duy nhất muốn tốt cho Harry, nên anh sẽ không để mặc Kẻ Được Chọn mất một người bạn, dù tương lai người bạn này không còn thân thiết như trước.

"Con biết lúc đó hơi cực đoan..." Hermione cuối cùng cũng lên tiếng, cô có vẻ cực kỳ hối hận, "Thầy Snape, thầy biết đó, trước đó khi chúng con ở cạnh Harry luôn có địch ý với thầy, hiện tại nghĩ lại thì chắc cậu ấy đang bảo vệ thầy. Chỉ là hai người quá ăn ý nên chúng con nhìn mà tưởng thật." Hermione tự giễu, "Ngày đó con vốn phát hiện ra một số người trong Wizengamot sẽ ra tay với Harry, nên muốn tới gặp cậu ấy. Nhưng khi con ở bên ngoài phòng bệnh của thầy nghe thấy Harry đang nói hy vọng thầy tỉnh lại, chỉ cần thầy tỉnh lại thì cậu ấy có thể cùng thầy tạo nên cuộc sống gì đó... Xin thầy tha thứ cho con, ngay lúc ấy con rất khiếp sợ, thầy biết con có huyết thống Muggle, trong quan niệm của con, đồng tính luyến ái là không đúng - con xin lỗi, lúc đó con cũng không biết giới phù thuỷ có tới 60% là nam nam, hơn nữa con cũng không biết số lượng phù thuỷ nữ là quá ít." Hermione nói lên tục, rồi chậm rãi nói, "Vì thế lúc đó con nghĩ tất cả những gì có thể, con không thể để 'lời gièm pha' này xuất hiện, sẽ huỷ hoại Harry..."

Severus bĩu môi, khinh thường nói: "Nên cô không cần quan tâm mà ra tay với trí nhớ của Harry? Đây là tình bạn của Gryffindor? Không cần biết suy nghĩ của bạn mình thế nào mà ra tay với bạn? Đây là 'chính nghĩa' mà Gryffindor luôn tuyên dương sao?"

"Con xin lỗi, con biết con nói xin lỗi thế nào cũng không có tác dụng... Nhưng thưa thầy, lúc ấy con muốn Harry quên đi, có lẽ một phần là vì con không biết tình huống của giới pháp thuật, nhưng đồng thời tình hình của thầy lúc đó cũng không khả quan, dù đã từng bước ổn định nhưng con không cho rằng thầy sẽ nhanh chóng tỉnh lại, nên tiềm thức con hy vọng Harry quên thầy đi, như vậy cậu ấy sẽ càng vui vẻ hơn sau chiến tranh. Con xin lỗi, con biết, con không có quyền gì lên tiếng về việc cậu ấy có vui hay không, thậm chí quyết định đó cũng là cực kỳ ích kỷ. Thưa thầy, con biết con làm như vậy là không công bằng với thầy, thậm chí thầy sẽ cho rằng hành động của con là rất ngu ngốc." Hermione dừng một chút, vô cùng hối hận, "Nếu con biết hai người đã là bạn đời lại còn có con, con sẽ không làm vậy, con thật sự xin lỗi..." Từng giọt nước mắt chảy ra, Blaise đau lòng lấy khăn tay lau cho vợ mình, trong trí nhớ của anh, đây là lần đầu tiên sư tử cái nhà mình khóc tới mức này.

"Vậy tôi muốn biết vào cái ngày tôi uống Dược ngất, cô tới tìm Harry đã hẹn với Ron Weasley rồi sao?" Severus nhìn về phía lò sưởi đang bập bùng, trái tim đập mạnh và hỏi.

"Không, trên thực tế con cũng không biết Ron Weasley lại làm chuyện quá đáng với thầy như vậy, con có thể cam đoan bằng tất cả những gì của con. Trước ngày đó, Harry và Ron Weasley đã cãi nhau to ở bệnh viện St Mungo, lúc đó cậu ta cảm thấy chuyện Harry thích đàn ông là không thể chấp nhận được. Thầy biết đó, phần lớn bên cạnh cậu ta là nam nữ kết hợp, nên cậu ta không hiểu nổi tình yêu giữa hai người con trai. Tuy rằng không muốn nói nhưng con phải thừa nhận: trên thực tế cậu ta hết sức ghen tị với Harry, đồng thời cậu ta cũng muốn để Harry lấy Ginny, vì thế kế hoạch của Wizengamot mới dễ dàng thành công như vậy." Hermione vừa nói vừa khóc, "Con cũng không biết vì sao Ron Weasley lại biết con sẽ tới tìm Harry nữa. Thưa thầy, con thật sự không hẹn cậu ta, xin thầy tin con."

"Thưa thầy..." Blaise Zabini muốn giải thích cho vợ thì Severus ngắt lời.

"Anh muốn nói cái gì? Anh Zabini, chỉ mong anh không bị vợ anh lây cái thói quen tự đại, nhưng sự thật tôi thấy đã nói cho tôi biết một chuyện vô cùng tàn khốc, đó là Slytherin lại ra một con rắn không bằng sư tử." Severus không lưu tình phê phán.

"Thưa thầy chúng con không phải..." Slytherin không thích bị người ta nói là "sư tử", nhất là bị chủ nhiệm của mình nói vậy.

"Không phải? Anh Blaise Zabinh, vậy xin anh nói cho tôi biết, vì sao chiến tranh qua đi... 12 năm, đại diện cho Slytherin lại vẫn là 'tà ác' và 'hắc ám'? Dù đã trải qua cuộc chiến tranh tàn khốc, dù rất nhiều Slytherin đã trả giá tất cả cho giới phù thuỷ... thì vì sao cho tới bây giờ lại càng có nhiều phù thuỷ vẫn không thể vứt bỏ thành kiến, vẫn bám lấy 'Chúa tể Hắc ám' đi ra từ Slytherin? Thậm chí còn coi những Slytherin hy sinh thành 'kẻ trốn tránh dũng cảm', quá cực đoan cho rằng Slytherin là cái nôi của tà ác?" Severus hỏi ngược lại, "Các anh cũng không hề nghĩ xem các bậc cha chú các anh có thể khởi động lại nước Anh sau khi Voldemort thất bại lần đầu tiên, ít có gia tộc nào rời khỏi nước Anh?"

"Vì... lúc ấy, ừm, có Dumbledore?" Zabini cẩn thận nói.

"Đồ ngu! Xem ra các anh đều bị cha mẹ làm hư, mất đi trí tuệ vốn có. Hơn nữa hình thức tôi phạt chép 'Thủ tục Slytherin' cũng là công cốc." Severus chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói, "Slytherin không tin người khác có thể mang cho mình vinh quang."

"Thưa thầy?..."

"Chậc chậc, thật sự là đáng tiếc, các anh hẳn nên đi hết tới Hufflepuff mới phải... Được rồi, đã đến giờ, hai vị cần phải đi rồi, đừng có làm lãng phí thời giờ của ta." Severus đen mặt nói.

Thấy sắc mặt của Severus, anh Zabini lập tức cầm tay người vợ đang không nỡ đi, sau khi chào tạm biệt Severus thì lập tức rời khỏi bằng lò sưởi.

Seveurs nhìn đôi vợ chồng kia biến mất thì lập tức khoá lò sưởi lại.

"Được rồi xuất hiện đi, Harry." Severus nói với phòng làm việc trống rỗng.

Một dáng người cao gầy hiện ra ở chỗ không xa lò sưởi - chính là người mà cô Zabini bộ trưởng Bộ pháp thuật muốn gặp, chủ nhân nơi đây - Harry Potter.

"Sev..." Harry nhẹ nhàng tiến lên, "Vừa rồi rất ngầu nha."

"Nhóc à, em đang vui?" Severus liếc mắt nhìn.

"Vâng." Harry đưa mình vào cái ôm của bạn đời, thoải mái thở ra, hôn nhẹ lên má y.

Không có gì tốt hơn hiện tại - họ có nhau, còn có hai đứa con đáng yêu. Về phần Hermione, cô ta có thứ thuộc về mình. Một ngày nào đó cô ta sẽ hiểu, trên thực tế cô ta không thể thay đổi được gì. Điều thứ 40 "Thủ tục Slytherin": không để cho bất cứ kẻ nào có được cơ hội phản bội thứ hai.

- Hết chương 98 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info