ZingTruyen.Com

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 92: Xuất hành.

chuhe7720

Đi ra đại sảnh, Harry và Severus dẫn hai con về hầm trước, vì Apollo và Artemis phải uống Dược thuần tây. Buổi sáng vì nhìn quà họ quá vui vẻ nên quên mất lấy dược. Thừa dịp bọn trẻ đi lấy, Severus lập tức nắm tay Harry, đến giờ y vẫn có cảm giác không chân thực, Harry của y đã ở cạnh y nên luôn luôn cần phải xác nhận.

"Harry, hôm nay em định làm gì? Đi tới quán Đầu Heo trước?" Severus hỏi.

"Không, em không muốn lãng phí thời gian, đồng thời em cũng không muốn làm phiền cuộc sống của Aberforth." Harry nắm lại đôi bàn tay có hơi lạnh của Severus, lấy từ trong ngực ra một đôi găng tay rồng, mang cho y, vừa mang vừa nói, "Đây là do em tự làm, có bổ sung trận pháp giữ ấm, Apo và Al cũng có. Hơi cũ, em đã dùng 5 năm rồi, lúc nào sẽ làm cái mới cho anh." Harry mang xong thì nhìn con ngươi đen thâm tình của người nọ, ấm áp nở nụ cười, "Mặt khác cái này của em có hơi khác so với bọn trẻ, hai cái này có hiệu quả như một nửa đũa phép, xem như là thành quả em tự nghĩ ra, khiến pháp thuật không đũa phép càng mạnh hơn."

"Không cần làm cái mới cho tôi, nếu em làm cái mới thì để mình dùng." Severus nhìn Harry cười, y cảm thấy đồ cũ cũng đã tốt lắm, cũng có một phần của Harry.

Harry không nói nhiều, gật đầu tỏ vẻ đã biết, rồi hai người ngồi trong phòng sinh hoạt chung chờ bọn trẻ.

"Em không muốn làm phiền Aberforth, vậy hành trình hôm nay thế nào?" Severus hỏi.

"Chắc chắn bọn trẻ rất hứng thú về Luân Đôn của Muggle, dù có thể chính tụi nó đã đi qua, nhưng em nghĩ Giáng sinh cả nhà cùng đi du lịch chắc sẽ khiến bọn trẻ rất vui nhỉ?" Harry lười biếng nói, "Chúng ta có thể tới khu rừng hoang pháp thuật Salisbury cách Luân Đôn không xa, nơi đó có thể lấy ít dược liệu anh thích. Ừm, thuận tiện dẫn bọn trẻ đi xem một ít di tích cổ xưa."

"Có thể quá nguy hiểm không? Di tích thạch bàn cổ chung quanh có ít người sói hoang dã." Severus lo lắng.

"Anh có thể bảo vệ chúng em." Harry nhìn chồng ỷ lại nói, "Sev..."

"Được rồi, chúng ta đi thế nào?" Severus chợt nhớ tới thực lực của Harry bây giờ căn bản không cần y lo lắng, hơn nữa vài người sói hoang dã thật sự cũng chẳng là vấn đề gì, nhưng thấy Harry ỷ lại, thừa dịp bọn trẻ còn chưa ra Severus nhẹ nhàng hôn lên má bạn đời, "Tôi yêu em."

Harry hơi bất ngờ vì lời tỏ tình đột ngột của Severus, anh không biết làm sao vò vò góc áo, cho tới nay Harry đều nhận định lời tỏ tình của người yêu lớn tuổi là "hành động tràn ngập hormone" chỉ có "Gryffindor đầu óc bị quỷ khổng lồ chiếm lấy lỗ mãng" mới có thể làm. Nhưng Harry vẫn biết dù không nói nhưng Sev yêu mình. Severus cảm nhận hành động thẹn thùng của Harry thật sự rất đáng yêu, đã là cha rồi, vẫn... thú vị như thế.

Tiếng bước chân của bọn trẻ khiến Harry hơi ảo não - anh có thể không dẫn bọn trẻ ra ngoài được không?

"Em muốn sửa kế hoạch." Harry vươn tay sờ gương mặt của Severus, rồi tay anh được một đôi bàn tay lớn hơn cầm lấy.

"Do em định đoạt." Khoé miệng người đàn ông cong lên một độ cong không dễ phát hiện, khiến gương mặt nghiêm túc trở nên hiền hoà.

Khi Apollo và Artemis trở lại phòng sinh hoạt nhìn thấy một hình ảnh đẹp: vẻ mặt thả lỏng dịu dàng của cha, nắm tay ba, đang nói gì đó; mà ba cũng mỉm cười thật sự, trong nụ cười ấm áp ấy có dẫn theo chút ngượng ngùng chưa từng có. Sau đó Severus thấy chúng, nên nhẹ nhàng kéo kéo tay Harry.

"A, Apo, Al, các con chuẩn bị xong rồi chứ?" Harry thấy đôi song sinh xuất sắc nhà mình, hỏi một câu.

"Vâng, ba, chúng con đã xong." Apollo kéo tay em gái, vui vẻ nói.

"Vậy chúng ta đi thôi." Harry kéo Severus, "Đi Hẻm Xéo trước, em muốn tới Gringotts."

Severus nhận ra Harry đang tính toán làm gì, nhưng nếu em ấy không nói thì mình cũng không hỏi, dù sao đến lúc thì em ấy sẽ nói thôi.

Harry chế tác một Khoá Cảng, khiến hành trình trở nên dễ dàng. Sau cảm giác bị kéo rốn quen thuộc, họ đáp xuống một cái góc không người ở trong Hẻm Xéo cách Gringotts không xa.

"Được rồi," Harry xác nhận an toàn rồi mới lên tiếng, "Có vẻ Cục Thần Sáng làm việc rất tốt, ít nhất cũng sắp xếp một tiểu đội Thần Sáng mặc thường phục ở đây. Apo, Al, có thoải mái không?"

"Chúng con khoẻ ạ." Bọn trẻ nói.

"Hôm nay có thể thử những gì còn lại ở Gringotts sao ạ?" Artemis có hơi nóng lòng.

"Được rồi, ba dẫn con đi. Vậy Sev à, anh muốn lấy gì không?" Harry một tay nắm tay con gái, một tay kéo cánh tay bạn đời, "Apo, ba nghĩ con không ngại để cha dẫn con chứ?"

Apollo nhìn tay Severus đưa ra, không chắc chắn cùng cha nhìn nhau trong chốc lát, sau đó vươn tay nắm lấy. Severus nhìn đứa con trai tỏ vẻ thoả mãn, nơi mềm mại nhất trong lòng như bị chọc vào, khẽ nhếch đôi môi mỏng, độ cung hiền hoà đã cao lên mấy độ.

Cả gia đình cùng đi Gringotts, vì là ngày hội, hơn nữa Hogwarts lại có sự kiện nên rất nhiều học trò đều chọn ở lại trường, vốn Hẻm Xéo phải náo nhiệt lại im ắng đi nhiều. Trên thực tế, quả thật Harry và Severus cũng không biết hôm nay Hẻm Xéo sẽ yên lặng hơn, có lẽ vì cả năm rồi Severus đều không ra ngoài mua dược liệu, mà lúc Harry đọc sách thì phần lớn ở Hogwarts. Nhưng Harry vẫn nhạy cảm phát hiện ra số cửa hàng mở ở Hẻm Xéo quá ít, kém hẳn những khu phố pháp thuật nước khác. Dựa vào kiến thức hiện giờ, vừa nghĩ thôi anh cũng nhanh chóng hiểu ra.

Giống 19 năm trước lần đầu tiên Harry tới, Gringotts dường như không có dấu vết bị tàn phá khi Harry tới cướp Cúp Vàng năm đó. Hai yêu tinh cúi đầu chào họ, dẫn họ vào một gian phòng đá cẩm thạch rộng rãi. Đằng sau một cái quầy dài, hàng trăm yêu tinh ngồi trên những cái ghế cao, hí hoáy viết trên những cuốn sổ cái, chăm chú cân bạc cắc bằng những chiếc cân đồng, cẩn thận kiểm tra những viên đá quý qua những con mắt kính. Có vô số cửa dẫn ra các hành lang, và nhiều yêu tinh nhộn nhịp hướng dẫn khách ra vào các cửa ra này. Bốn người đi về phía quầy.

"Xin chào." Harry nói với một yêu tinh, "Chúng tôi phải lấy một ít tiền từ kho bạc của tôi. Mặt khác, tôi hy vọng có thể chuyển tới một ít tiền từ tài khoản quốc tế."

"Được, thưa khách quý, xin mời." Yêu tinh kia cau mũi nói.

...

Đại sảnh Hogwarts.

"Bộ trưởng, bộ trưởng!" Một Thần Sáng vọt vào, "Không tốt, không tốt rồi... a, không, là tin tốt, tin tốt..."

Hermione vốn đang nói chuyện với giáo sư McGonagall, vì thái độ của Harry hôm qua khiến cô sốc nặng, được Blaise an ủi một đêm, vốn định hôm nay có thể nói chuyện với giáo sư Snape, nhưng lại đến chậm mất - khi vợ chồng họ dẫn con vào Hogwarts lại phát hiện mình trễ một bước, Harry đã cùng giáo sư Snape rời khỏi Hogwarts rồi. Neville nói cho cô rằng, buổi chiều Harry có hẹn Draco, nhưng không biết là ở đâu.

"Sao lại ngạc nhiên vậy? Bị tập kích hay thế nào? Là xấu, hay là tốt?" Hermione cảm thấy cực kỳ đau đầu với cấp dưới của mình, không biết nhìn hoàn cảnh chung quanh, nếu xảy ra chuyện xấu gì thì thanh danh nước Anh coi như là rác rồi.

"Ừm, cô Zabini, chắc là chuyện tốt, nội tuyến Gringotts báo cáo, hôm nay chìa khoá kho bạc của ngài Potter đã xuất hiện. Về tình huống cụ thể thì các yêu tinh không chịu tiết lộ." Người báo cáo nói xong, quả thực là một hòn đá dậy cả sóng ngầm.

Đây có thể nói rằng Harry Potter mà đa số người cho rằng đã chết lại xuất hiện không? Các học trò ở lại trường đều đang chờ mong gặp vị anh hùng kia một lần.

Mà có một số người lại bị tin tức này làm không trở tay kịp.

Toàn bộ đại sảnh thì thào, nhưng chỉ lát sau, một Thần Hộ mệnh hải ly cũng mang tới một lời nhắn khắc.

"Có người mở ra số 12 quảng trường Grimmauld! Còn mở hệ thống phòng hộ của căn nhà!"

Tin tức này lại là xấu, số 12 quảng trường Grimmauld, là căn nhà cao cấp của gia tộc Black nổi tiếng là máu trong tinh khiết nhất từ xưa. 15 năm trước, khi Voldemort đứng lên lần nữa, Hội Phượng Hoàng lại được xây dựng thì căn nhà này chính là tổng bộ của Hội Phượng Hoàng vĩ đại. Lúc ấy người có được quyền thừa kế chính là đại anh hùng quá cố Sirius Black, mà sau khi chú chết, di chúc được trao cho Harry Potter. Nói cách khác, người có được dòng máu của Black cũng có thể mở ra số 12 quảng trường Grimmauld, nhưng họ tuyệt đối không thể mở ra hệ thống phòng hộ, mà người có thể mở ra nó chỉ có một - đáp án cực kỳ rõ ràng - Harry Potter.

Anh đã trở lại!

...

Số 12 quảng trường Grimmauld.

Severus không thể không nói, Harry rất giỏi, mới vào căn nhà hoang chưa tới nửa tiếng mà em ấy đã dùng pháp thuật rửa sạch vài căn phòng chủ yếu, phòng bếp và phòng khách. Hiện tại gia đình bốn người họ đã ngồi trong phòng khách sạch sẽ thư giãn uống hồng trà và ít bánh quy mới ra lò. Hiện giờ số 12 quảng trường Grimmauld rất lạnh lùng và hoang vắng, Kreacher đã rời đi, bức ảnh của bà Black cũng đã biến thành một bức ảnh bình thường - nó không còn động được nữa. Hai đứa uống ít trà rồi ăn ít bánh quy, rồi Harry cho chúng ít sách để chúng tới chỗ nào sáng sủa đọc.

Thấy Harry đưa bọn trẻ đi, Severus biết Harry muốn nói kế hoạch với mình, vì thế y đặt tách hồng trà xuống bàn.

"Sev, em nghĩ chắc hiện tại ai cũng biết em trở về rồi nhỉ?" Harry cắn một miếng bánh quy.

"Đúng, nhưng em thật sự không có hứng thú về thứ Albus để lại sao?" Severus nhìn Harry, "Harry, đừng vì tôi mà ảnh hưởng tới em."

"Không phải vì anh, Sev. Trên thực tế, giống với anh, đừng phủ nhận rằng anh rất hứng thú với đồ của giáo sư Dumbledore. Nhưng em có chút mâu thuẫn. Sev, đó không phải giáo sư Dumbledore, đúng không? Cá nhân em cảm thấy, hẳn là nên để giáo sư Dumbledore ngủ yên, có anh, em có anh, em và anh ở cùng nhau, chúng ta đã có năng lực ứng phó mọi chuyện, vì sao còn phải làm phiền một bức ảnh chứ? Em nghi ngờ với bức ảnh kế thừa năng lực của cụ, bức ảnh cũng không phải người." Harry nói ra suy nghĩ trong lòng, "Em cũng không cần một bức ảnh, hay là một ký ức giúp đỡ em. Trong mắt em, em có anh, anh không thua Dumbledore, hơn nữa em cũng chỉ hy vọng anh đứng cạnh em."

"Harry..." Severus nhìn bạn đời, nhẹ tay đặt lên mu bàn tay em ấy, "Yên tâm, từ khi em đeo nhẫn thì em đã không chạy thoát rồi. Tôi cũng chỉ có thể tiếp tục coi chừng thằng nhóc nhà em."

Harry ngây ngô cười híp mắt, đưa cái bánh quy mình cắn một nửa tới bên miệng Sev, vừa lòng nhìn y ăn hết.

"Vậy tôi có thể biết em muốn đối phó nhân tố bất định thế nào không?" Severus nuốt rồi hỏi.

"Ý anh là C.S.B? Em đã làm rồi nha." Harry tự tin gợi khoé miệng.

Severus nghĩ nghĩ, cũng nở nụ cười, đầu tiên Harry đi Gringotts đưa ra chìa khoá kho bạc của mình, chắc chắn Gringotts có nội tuyến của Bộ Pháp thuật và Wizengamot, hơn nữa Harry mở ra nơi đã từng làm tổng bộ Hội Phượng Hoàng và hệ thống phòng ngự, em ấy đang tuyên bố với mọi người rằng em ấy đã trở lại. Nếu là từng chuyện tách biệt thì có lẽ sẽ có người nói rằng đó là trùng hợp, nhưng hai chuyện xảy ra liên tiếp thì không còn đúng nữa? Hơn nữa, chỉ sợ sau khi Harry gặp Draco thì buổi hẹn tối nay sẽ là nước cờ thứ ba.

Không phải C.S.B mang danh nghĩa "kế thừa di chúc của Kẻ Được Chọn" sao? Vậy ba sự kiện liên tiếp chứng minh Kẻ Được Chọn không chết, vậy "kế thừa" kiểu gì? Làm sao lại có "di chúc"? Chỉ vậy thì danh nghĩa đã sụp đổ.

Severus không thể không nể Harry hiện giờ, thậm chí còn cảm thấy sợ bởi hành động kín đáo này, nhưng đồng thời tràn đầy kiêu ngạo: đây chính là bạn đời của y. Còn chưa thèm lộ mặt cũng đã giáng cho đối thủ một bạt tai...

- Hết chương 92 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com