ZingTruyen.Info

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 91: Người đàn ông bí ẩn.

chuhe7720

Khi Harry đi vào đại sảnh Hogwarts thì vừa đúng 8 rưỡi, mỗi tay ôm một đứa trẻ Harry đang giảng giải cho bọn chúng về một vấn đề thi triển Bùa Chú chúng đã băn khoăn từ lâu.

"Ba, giáo sư Flitwick nói cho chúng con biết thần chú này phải chỉ thẳng đũa phép? Nhưng chúng con nhận ra dường như nhắm thẳng vào thì thần chú này càng dễ kiểm soát hơn?" Artemis vừa đi vừa hoang mang hỏi.

"Ừ," Harry vừa khách sáo gật đầu chào vài người mạo hiểm vừa trả lời con gái, "Đương nhiên, chỉ thẳng đũa phép khiến một số thần chú hiệu quả hơn, mà với những người mới học thì càng thích nhìn hiệu quả."

"A, là vậy ạ... ba ơi, nếu chỉ nghiêng thì có phải hiệu quả sẽ không tốt không ạ?" Câu hỏi của Apollo khiến Harry hơi buồn cười.

"Hoàng tử của ba à, tại sao con lại nghĩ vậy?" Harry sờ sờ mái tóc đen của con, "Khi ba giảng bài cho Jacobsen thì đã từng nói mỗi hành động đều có lợi và hại. Cách vươn đũa phép của mỗi thần chú thì phải xem con muốn đạt tới trình độ nào, chẳng hạn như Petrificalus Totalus, nếu ba muốn hoá đá phần lớn thì sẽ chỉ nghiêng, còn nếu muốn hoá đá một mục tiêu nhất định sẽ trực tiếp chỉ thẳng vào nó. Thần chú và tư thế vĩnh viễn không phải cứng nhắc một chọi một, mà là phải để ý tới mục đích. Ở phương diện này thì các con chỉ là người mới học, đương nhiên là phải tối đa hoá hiệu quả đơn thể, hơn nữa vào tuổi các con đa số bạn học cũng không có pháp lực mạnh bằng các con, nên các bạn phải cần chỉ thẳng đũa phép để tăng hiệu quả, mà tuy pháp lực của các con bị đè nén nhưng vẫn cao hơn rất nhiều các bạn khác, vì thế các con sẽ cảm thấy chỉ thẳng không dễ kiểm soát, hiểu chưa nào?"

Harry kiên nhẫn giải thích, vấn đề của bọn trẻ cũng nhiều lên, nếu Harry không trả lời được thì anh sẽ phải đối diện với hai gương mặt nhóc con cầu xin nên anh đã quen giải thích các vấn đề khó. Harry ngồi lên dãy bàn Slytherin, mỉm cười với Severus đang uống cháo yến mạch phía đối diện.

"Vâng ba, a, vì sao thần chú Locomoto Mortis khi niệm chú thì phải nhấn âm cuối ạ?" Apollo cũng ngồi xuống, Harry lấy cho cậu và Artemis một phần cháo yến mạch.

Harry vẫn hiền lành giải thích về thần chú này, thậm chí còn giảng giải sâu khiến rất nhiều học trò Ravenclaw năm bảy cũng không hiểu nổi, ngược lại Apollo và Artemis thấy hay, khi Harry giải thích còn xen không ít kiến thức mới, tuy chỉ nhắc qua một hai câu nhưng với trình độ của Harry thì đều là kiến thức chính xác trọng tâm.

"Jerromy, Apollo và Artemis mới 11 tuổi, tiếp xúc với độ khó này có phải quá sớm không?" Tuy Olison không có con nhưng ông cũng cảm thấy Harry giải thích có độ khó.

Không chỉ ông mà còn vài giáo sư Hogwarts khác đều băn khoăn, nên đại sảnh chợt im lặng đi nhiều.

"Không, tôi cảm thấy làm vậy là đúng. Tôi tin rồi sẽ có một ngày chúng sẽ tiếp xúc tới, để chúng có ấn tượng trước, từ nhỏ đã có một khái niệm và hướng đi chung, đến lúc tiếp xúc sẽ không phải đi đường vòng. Như vậy mới có nhiều ý tưởng, chứ không phải đi vòng vèo ở chỗ sai. Tôi cũng không mong chúng xuất sắc như cha chúng, nhưng tôi nghĩ ít nhất không để chúng ngu như tôi hồi trước." Cách nói của Harry khiến các bậc thầy độc dược đều muốn đập chết mình, Harry lẳng lặng nhìn người đàn ông đối diện, Hoàng Tử Lai vĩ đại của anh, cha của bọn trẻ.

"Ôi, cậu có ý gì? Cậu đừng có khiêm tốn thế, nếu không chúng tôi không sống nổi đâu." Đại bậc thầy Migao trêu ghẹo nói.

"Merlin làm chứng, mấy năm nay tôi đã đi không ít đường vòng rồi..." Harry nhắm mắt lại, thoáng nhớ về những gian nan mấy năm nay, anh có vẻ hơi mệt mỏi, sau đó anh mở to mắt nghịch ngợm cười với Severus, "Nhưng chúng đều đã qua."

Trái tim Severus nháy mắt cảm thấy lạnh băng, nhưng nụ cười tiếp theo của người yêu cũng khiến y không còn thấy lạnh nữa, y cứ thế nhìn Harry - trong chớp mắt ấy, trái tim hai người như kề sát vào nhau, dù cách cả một cái bàn.

Người biết chuyện nhìn họ mặt mày đưa tình thì cảm thấy buồn cười; mà các bậc thầy độc dược không biết gì thì nhìn nhìn đại bậc thầy thứ bảy và phó hội trưởng của họ đang nhìn nhau, hơi là lạ. Nhưng rất nhanh, hội trưởng Olison cắt ngang.

"Jerromy, sáng nay có một hội bàn bạc, cậu có tham gia không?"

"Hội bàn bạc?" Harry hơi khó hiểu.

"Là hội gặp mặt, bàn bạc giá những vật phẩm đấu giá. Hơn nữa giới thiệu cho các cậu vài đứa trẻ, Jerromy, đừng có học theo Severus, hiện tại chưa thu học đồ nào." Đại bậc thầy Migao nói.

"Độc dược của tôi đều có giá khởi điểm từ 1 Galleons, tôi tin rằng người ra giá sẽ rất nhiều." Harry cười nói, nhìn nhìn vài người mạo hiểm cấp SSS, "Về những thứ khác thì xin lỗi rồi, hôm nay tôi đã có hẹn với Apo và Al, tôi muốn dẫn chúng tới Luân Đôn chơi, à đúng rồi, tôi rất vui vì Sev... Severus đã đồng ý làm người hướng dẫn cho tôi. Mặt khác buổi chiều tôi còn có một cuộc hẹn, nên..."

"Chiều cậu muốn gặp ai?" Severus hơi ngạc nhiên.

"Chiều tôi hẹn Draco, vừa rồi tôi đã để Thần Hộ mệnh đi rồi, 3 giờ chiều gặp nhau." Harry mỉm cười, "Cũng đúng lúc dẫn Apo và Al tới đó tham quan, tôi nghĩ thầy sẽ không ghét ngôi nhà cũ kỹ đó chứ?"

Câu nói đó khiến dãy bàn Gryffindor khẽ ồn ào, mà các Gryffindor trẻ tuổi đều không nghe ra bí ẩn trong lời của Harry, tâm trạng họ cực kỳ kích động, mà Shacklebolt phải cho đám học sinh của chú thần chú trói buộc và cấm thanh, vì chú hiểu Harry còn không tha thứ cho Hermione, nếu đám trẻ ranh không biết gì lại làm chuyện nào thì chỉ sợ sẽ không còn đơn giản nữa. Đáng tiếc chú chỉ có thể quản lý học trò lại không thể quản lý một trợ giảng Hogwarts nào đó.

"Xin lỗi tôi cắt ngang, ngài Asaprhett, ngài là một bậc thầy cực kỳ nổi tiếng, vì sao lại ở bên phe ác?" Keller lên tiếng hỏi.

"A Apo, Al, có muốn ít sữa nữa không?" Harry căn bản không để ý tên trẻ tuổi kia.

"Dạ, ba cả bánh sừng bò nữa." Artemis ngoan ngoãn nói.

"Con chỉ muốn thêm sữa." Apollo cũng nói.

Harry vui vẻ sắp thức ăn cho hai con, hiếm khi bọn trẻ thích đồ ăn.

"Ngài Asaprhett, chính nghĩa rồi sẽ chiến thắng..." Còn chưa nói xong Keller đã mất tiếng.

"Xin lỗi người bạn cũ, đây không phải ý của chúng tôi." Giọng của Neville vang lên cạnh Sprout.

"Tôi hiểu Neville, vốn tôi định sẽ hội họp với các giáo sư vào hôm nay, nhưng tôi phải đi tới quét dọn nhà trước, chắc đêm nay mọi người sẽ nhận được thiếp mời thôi." Harry có vẻ rất bình thản, đôi mắt xanh mang cảm xúc mênh mang, "Và Neville à, cảm ơn thầy đã chăm sóc Apo và Al."

"Anh bạn đừng khách sáo như vậy." Là gia chủ nhà Longbottom, hiện giờ tuy Neville không thể hiện quá nhiều, thậm chí đã khiến người ta quên mất anh là một gia chủ quý tộc lâu đời, nhưng nếu thật sự thì Neville cũng không thua một vị quý tộc nào.

"Cậu và thầy Longbottom là bạn học cũ sao?" Cho tới nay, ở giới độc dược thậm chí là cả giới phù thuỷ Asaprhett vẫn là một bí ẩn, không có gia tộc, chưa có lai lịch, không có quá khứ, giống như một người đột nhiên xuất hiện đã có tài, làm người ta thấy không có thực.

"Đúng vậy Everton, thậm chí tôi và Neville là cùng năm." Harry cười cười nói.

"Vậy cậu là học trò của Severus? Severus à, anh cũng quá không có suy nghĩ đi?" Olison hơi nén giận nói Severus.

"Sith, trên thực tế, tôi vẫn dùng tên thứ hai, hơn nữa khi đi học thì thành tích độc dược của tôi không tốt lắm." Harry giải vây thay chồng.

"Không thể nào chứ? Năng lực của cậu rõ ràng như vậy, sao có thể?" Đại bậc thầy Migao khó hiểu hỏi.

"Vấn đề này... ưm, chờ một chút," Harry cảm thấy gương hai mặt trong túi mình rung lên, vì thế anh nhanh chóng lấy ra một cái gương có phong cách cổ xưa, "Là Ambrose..." Harry nói, nhíu mày nhìn những người khác trong đại sảnh, nhưng anh suy nghĩ một chút, không từ chối, trực tiếp kết nối.

"Ưm, Jerromy, chào buổi sáng." Bên kia gương hai mặt vang lên một giọng nói phúc hậu.

Nghe giọng nói này, tất cả những người mạo hiểm cấp cao đều yên lặng, họ biết bên kia gương là trưởng lão Ambrose của Tộc Tinh Linh. Trưởng lão Ambrose và Goá Phụ là anh em kết nghĩa, ông lại coi trọng Apollo Prince con của Goá Phụ không phải là bí mật gì trong nghiệp đoàn, hơn nữa cũng có lời đồn về việc Goá Phụ có một học đồ.

"Chào buổi sáng, trưởng lão Ambrose." Harry bình tĩnh mỉm cười nói, "Vậy tìm tôi có chuyện gì? Là có tổ hợp trận pháp mới phải chia sẻ, hay là ngài gặp chuyện gì không hài lòng chăng? Hoặc tâm huyết dâng trào muốn thách đố Apo nhà tôi?"

"Haha đã nói bao nhiêu lần rồi, gọi tôi Lance là được rồi, cậu chính là minh hữu vĩnh viễn của Tộc Tinh Linh, đạo sư của hoàng tử. A đúng rồi, chúc mừng cậu đã trở thành người có Long Hồn." Ý của trưởng lão Ambrose khiến tất cả mọi người cực kỳ kinh ngạc, ngược lại cao tầng nghiệp đoàn và vài người mạo hiểm khá thân thiết với Harry cũng chỉ hơi sửng sốt, vậy hoá ra lời đồn kia là thật, xem ra càng phải khách sáo với Harry mới được. Severus im lặng quan sát vẻ mặt một số người, ngón tay khẽ xoay chiếc nhẫn trên ngón áp út bàn tay trái dưới áo choàng.

"Cảm ơn anh, Lance, tôi nghĩ anh tới tìm tôi sớm thế này chắc không phải là chúc mừng đâu nhỉ?" Harry mỉm cười nhìn trưởng lão Ambrose, cũng không từ chối mà nghe theo gọi, hôm nay anh đã sớm có tư cách gọi trưởng lão Ambrose là "Lance", nhưng vừa rồi là nhắc nhở trưởng lão có người ngoài đứng cạnh, nếu anh ta không để ý thì sao mình còn phải để ý chứ?

"Ừm, đúng vậy, có chút rắc rối." Trưởng lão Ambrose trong gương hai mặt lộ nụ cười khổ, "Hôm nay là Giáng sinh của người thường, ba tháng trước cậu có nói rằng cậu phải đi tham gia một sự kiện, nên sau Giáng sinh mới có thể tới đón hoàng tử. Tuy nhiên từ sáng sớm nay hoàng tử nhận được quà của Apollo và Artemis, nói gì cũng không chịu đợi, đang rất ồn ào, cậu xem có thể tới trước đón chút không?"

"Chắc thằng bé đang ở cạnh anh? Để tôi nói với nó, nếu thật sự muốn đến sớm hơn thì chỉ sợ các anh phải đưa Jacobsen đi thôi. Ừm, chỗ tôi có chút chuyện ngoài ý muốn, không có thời gian tới đón." Harry ngẩng đầu nhìn Severus đối diện một chút, đúng là không có thời gian, hiện tại anh chỉ muốn ở cạnh chồng mình.

"Đạo sư, chào buổi sáng, con rất nhớ anh Apo và chị Al, thầy có thể tới đón con chứ ạ?" Giọng một đứa trẻ vang lên, "Con muốn gửi phấn con mới làm cho chị Al, và đạo sư nữa, thầy có muốn gì không ạ? Con chắc chắn sẽ mang cho thầy."

Harry nhìn thằng bé tóc vàng mắt xanh mang vẻ cầu xin trong gương, không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu, đang định nói gì thì Artemis đã chạy tới.

"Jacobsen, anh trai thì sao? Em cho chị phấn, vậy em định tặng anh cái gì?" Hành động nghịch ngợm của Artemis khiến Harry dở khóc dở cười, anh nhìn con trai mình, phát hiện vẻ mặt thằng bé chưa hề thay đổi - ừm, càng ngày càng giống Sev.

"Chị Al, chào buổi sáng. Anh Apo muốn gì cũng được hết, em là của anh ấy mà." Trong gương hai mặt, hoàng tử Tinh Linh đáng yêu đỏ mặt, khiến Artemis liếc mắt, đang định đùa tiếp thì đã bị ba nhà mình xách sang một bên.

"Xin lỗi Jacobsen, đừng để ý Al nói gì. Vậy đi, mấy ngày nay nếu con có thể khiến Lance hài lòng thì ba ngày sau thầy sẽ thương lượng với Lance về lịch trình của con." Harry đẩy dời sang ba ngày, anh tin ba ngày sau anh sẽ có chỗ để sắp xếp học đồ của mình.

"Chỉ cần khiến Lance vừa lòng sao ạ?" Jacobsen gật đầu, hơi mất mát, "Được ạ."

Cuộc nói chuyện đơn giản chấm dứt sau khi sắp xếp vài chuyện về học tập, khi Harry và Severus dẫn đôi song sinh rời khỏi đại sảnh thì không ít người vẫn còn đang trong trạng thái khiếp sợ.

"Thật sự là người đàn ông bí ẩn..." Sau khi hai phù thuỷ áo đen rời khỏi hội trưởng Olison nhìn nơi họ đi khuất cảm thán, cũng không biết là đang nói ai...

- Hết chương 91 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info