ZingTruyen.Com

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 85: Cùng một chỗ.

chuhe7720

Sau bữa tối, người mạo hiểm cao cấp và các bậc thầy độc dược được sắp xếp tới các phòng đã chuẩn bị trong Hogwarts, phòng của Harry đương nhiên là ở hầm, trước đó Harry cũng đã đề cập với Alfonso rồi. Còn việc các bậc thầy độc dược và người mạo hiểm lén trao đổi trong thời gian nghỉ ngơi thì người quản lý và ban tổ chức chắc sẽ không quản lý, dù sao riêng việc quản lý không đã rất mệt. Phần lớn các học trò Hogwarts đang tìm cơ hội tiếp xúc với người mạo hiểm.

"Goá Phụ, đi uống rượu không?" Khi Mộng Ảo Yêu Cơ rời đi đã hỏi Harry một câu.

"Các chị đi trước, tôi đã mất tích mấy tháng bên Hiệp hội Độc dược, cũng chưa làm một ít công tác về Ambrosia, các chị đặt chỗ rồi gửi tin cho tôi. Khoảng 2 tiếng sau tôi sẽ tới." Harry nói, tụ tập cấp SSS anh không thể vắng mặt được, huống chi hôm nay anh còn chuẩn bị dẫn Severus đi cùng.

"Cái này cho cậu, đúng lúc trong túi cũng có không ít." Kim Sắc lấy ra ba bình nhỏ, là nước mắt bạch kỳ mã, trú địa ở Atlantis của đoàn mạo hiểm Color là thành Iris, chung quanh có một đoàn bạch kỳ mã, hơn nữa phần lớn người mạo hiểm trong đoàn Color đều là giới nữ nên những dược liệu có liên quan tới bạch kỳ mã thì phải đi tìm Kim Sắc, "Mỗi bình ba ounce."

Harry cười nói: "Lúc về để Al tập làm 10 bình Dược bảo dưỡng cho chị, được không?"

"Ôi đương nhiên rồi, công chúa nhỏ à, nhờ cháu cả đó." Kim Sắc vui vẻ nói, kéo Artemis bên cạnh Harry ra, lại ôm lại hôn.

"Dì Kim Sắc à," Cô bé hơi ngượng ngùng, dù sao còn ở trước mặt không ít bạn học, cuối cùng cái khó ló cái khôn, "Chú Bello ghen rồi kìa!"

"Cô bé con, Bello rất hào phóng, lần sau để ba dẫn các cháu tới thành Iris, dì dẫn cháu đi tiệm quần áo tốt nhất, làm mấy bộ lễ phục loé sáng cho công chúa nhỏ chúng ta nha." Kim Sắc nhìn thoáng qua bạn trai, vẫn buông Artemis ra.

"Goá Phụ, chờ cậu tới kể chuyện xưa nha." Dạ Thần đưa cho Harry ba cái hộp, Harry biết trong từng cái là một gốc cây lửa khói cực liên. Dạ Thần quen khu vực núi lửa luôn lấy rất nhiều thực vật này, anh cũng không keo kiệt, hơn nữa dù là dược liệu khó lấy hơn, chỉ cần có thể để Goá Phụ coi trọng thì Dạ Thần cũng sẽ đưa ra.

Harry thấy vài người bạn đều nhìn mình, đương nhiên biết "chuyện xưa" mà họ muốn nghe là gì - về nhiệm vụ truyền kỳ.

"Biết rồi." Harry gật đầu, "Tôi làm xong chuyện bên này thì sẽ qua."

Sáu người mạo hiểm cấp SSS cùng nhau rời đi, Harry nhìn vài người bạn đi ra khỏi đại sảnh thì xoay người thấy Hermione đang cùng Blaise đi về phía mình, cười lạnh trong lòng, chuyện năm đó lại một lần ập đến. Lạnh lùng ra vẻ không thấy gì, lúc này đúng lúc Olison vẫy anh: "Jerromy, bên này."

Harry cứ thế đi qua Hermione, dẫn đôi song sinh đi về phía các bậc thầy độc dược, không hề cho vị nữ bộ trưởng này một chút cơ hội nào. Đương nhiên anh cũng không thấy sau khi mình đi qua, nữ bộ trưởng tóc nâu cắn chặt môi, như sắp ngất đến nơi, môi run rẩy, vùi vào lòng Blaise, nức nở nói: "Bal à, cậu ấy vẫn không chịu tha thứ cho em, cậu ấy còn trách em... Bal à, em biết em sai rồi mà..." "Mione..." Blaise không biết nên nói gì để an ủi vợ, nhìn Kẻ Được Chọn càng lúc càng xa, trong lòng thấy mất mát. Kẻ Được Chọn đã xưa đâu bằng nay, cậu ta không còn là quân cờ mà bất cứ ai có thể thao túng mà đã là người chơi cờ vô cùng đáng sợ. Blaise vừa vỗ vỗ lưng vợ vừa nhìn xà vương Slytherin đứng xa xa, có lẽ so với việc tìm Kẻ Được Chọn thì tìm chủ nhiệm Snape càng dễ dàng mà hữu hiệu hơn.

Đi vào giữa các bậc thầy độc dược, trước tiên Harry cúi đầu ân cần chào hỏi vài người lớn tuổi, sau đó đưa một bình nước mắt bạch kỳ mã và một hộp cho hội trưởng Olison nói: "Đây là nước mắt bạch kỳ mã và lửa khói cực liên. Tôi vừa mới thắng được, nộp một lọ cho nghiệp đoàn."

"Jerromy, ở trận đấu giá cậu muốn đưa dược nào?" Hội trưởng Olison hỏi, trong thời gian Ambrosia thì Hiệp hội Độc dược có 7 trận đấu giá lớn, mỗi trận đều là độc dược chiêu bài do tự tay bậc thầy độc dược chế tác, mỗi trận có tác phẩm của một đại bậc thầy làm chủ. Đây là truyền thống của Ambrosia.

"Mấy cái này là do tôi phối chế dựa vào cách làm của Tộc Tinh Linh, hai cái này là cái tôi mới nghiên cứu ra. Còn mấy cái này là độc dược trắng." Harry lấy ra hơn hai mươi bình dược từ trong áo choàng, mỗi bình dược đều kèm theo một tấm da dê nhỏ, "Giới thiệu trên tấm da dê."

Đám người điều chế giật mình, đại bậc thầy Migao bất đắc dĩ nói: "Xem ra phải mở một buổi đấu giá riêng cho cậu."

"Không, tác phẩm của Severus có thể đấu giá cùng với tôi." Harry đột nhiên nói một câu khiến mọi người càng thêm khó hiểu, "Ơ, ý tôi là nếu có thể..."

"Cậu chắc là không cần buổi đấu giá riêng chứ? Mở một buổi đấu giá riêng trong Ambrosia là một niềm tự hào đó." Hội trưởng Olison hơi ngạc nhiên.

"Ông cảm thấy tôi là người thiếu cái đó sao?" Harry lắc đầu, nở nụ cười nhạt.

Các bậc thầy độc dược trầm mặc, không cần nói cái khác, chỉ riêng Dược hồi xuân đã là tác phẩm tự người thanh niên này nghiên cứu, và một thân phận khác của anh - Goá Phụ, đúng là anh không cần vinh quang gì nữa.

"Được rồi, như cậu mong muốn." Tuy Olison không rõ lắm quan hệ Severus và Jerromy lại thân thiết nhanh như vậy, nhưng ông cảm thấy chắc vì đôi song sinh đã nói gì đó với Jerromy, hơn nữa Jerromy lại là người cha coi con mình là nhất, con mình lại được Severus dạy dỗ bảy năm, đương nhiên hy vọng được chăm sóc tốt nhất. Mà Severus lại là chủ nhiệm Slytherin, gây được ấn tượng tốt thì hai đứa sẽ sống tốt hơn trong nhà Slytherin, không phải sao? Hơn nữa bản thân Severus có thiên phú độc dược không thua gì Jerromy, sau một lần nói chuyện hai người trở thành bạn tốt cũng không phải là không có khả năng.

Nghĩ vậy, mọi người cảm thấy đã có thể chấp nhận.

"Đương nhiên, dược lần này Severus cung cấp cũng khá quý hiếm, tôi dám cá, buổi đấu giá của hai người sẽ ghi vào lịch sử đấu giá. Yên tâm đi." Một bậc thầy độc dược trực quan giá trị liền thể hiện mặt giá cả của dược, mà mỗi buổi đấu giá của Ambrosia đều phải mang quy cách cao nhất, trước đó có rất nhiều bậc thầy đều hy vọng tác phẩm của mình có thể ở cùng buổi của Jerromy, nhưng dược mà Jerromy cung cấp lại có thể đủ để mở một buổi đấu giá mới. Trong tình huống này, anh lại chủ động đưa ra đề nghị cùng buổi với Severus, như thế không nên sắp xếp tác phẩm của người khác vào nữa. Nhưng trong mắt các bậc thầy, ngược lại cảm thấy cái nhìn của Jerromy không thể so bằng, vì chỉ có tác phẩm của bậc thầy độc dược ngang cấp mới có thể cùng bán đấu giá trong một buổi. Mà trong mắt cao tầng hiệp hội thì Jerromy và Severus là thiên tài hiếm có.

"Ưm, anh đưa dược gì?" Harry tuỳ ý quay đầu cười nhẹ với Severus, hỏi.

"Nhiều hơn cậu, ba loại dược linh hồn, và bốn loại dược bảo hộ." Lời nói hiếm khi không châm chọc khiến các bậc thầy độc dược mở to mắt, "Được rồi, nếu cậu không cần làm gì nữa thì đi với tôi tới phòng hiệu trưởng, tôi nghĩ cậu biết rõ, có một bức ảnh muốn gặp cậu."

"Được, vậy hẹn gặp lại mọi người." Harry nói, "Nào Apo, Al chào mọi người đi."

"Cháu chào mọi người." Đôi song sinh đồng thanh.

Sau đó Harry mỗi tay dắt một đứa theo sau Severus rời khỏi đại sảnh, nhìn bóng dáng bốn người rời đi, các bậc thầy đều cảm thấy hài hoà bất ngờ, đồng thời cũng không khỏi thở dài vận mệnh trêu người - dù là Jerromy hay là Severus đều có tình yêu của mình, nếu không thì họ sẽ có ý để hai người trở thành người nhà, tin rằng sẽ rất xứng đôi.

Ra khỏi đại sảnh Harry và đôi song sinh đi theo Severus vào con đường dành cho giáo sư. Đây không phải lần đầu tiên Harry đi vào đây, ngược lại đôi song sinh rất tò mò.

"Ba, cha, Hogwarts có bao nhiêu con đường bí mật ạ?" Artemis dùng đôi mắt xanh tò mò đánh giá, buông lỏng tay ba cùng Apollo nhìn trái nhìn phải, thường ngày họ đều ngoan ngoãn nghe lời, chưa từng tham gia vào đội ngũ lượn đêm. Có đôi khi Severus cũng thấy khó tin, y đã đảm nhiệm giáo sư Hogwarts hơn 10 năm, dù là Slytherin cũng thường xuyên lượn đêm, chỉ là "không bị tóm sẽ không coi là phạm quy", nên y vẫn rất ngạc nhiên vì đôi song sinh nhà mình không hề đi lượn đêm lần nào.

"Không biết, đã phát hiện ước chừng khoảng 135 con đường, nhưng dường như còn nhiều hơn." Severus làm hiệu trưởng cho bọn trẻ biết, "Hơn nữa Hogwarts là một toà lâu đài có ý thức, nó sẽ trợ giúp bất cứ ai không có ý xấu."

Harry tới gần Severus, anh muốn cách anh ấy gần hơn, hiển nhiên Severus cũng hiểu bạn đời, tay nắm thật chặt.

"Ôi Sev, anh cũng không biết bữa tối vừa nãy em đã cố gắng thế nào mới không nhìn anh đó." Hai tay chạm vào nhau, Harry khẽ nói, "Sev..."

Severus nắm chặt tay Harry, nghe lời em ấy nói thì nở nụ cười rất khẽ, nói: "Vậy ngày mai tôi sẽ ngồi đối diện em được không?"

"Có thể ngồi cạnh thì tốt rồi." Harry tựa đầu lên vai Severus.

"Ừ, nhưng vậy rất dễ gây rắc rối." Severus nói, "Tôi đã nói với em về C.S.B, chỉ cần giải quyết rắc rối thì em muốn thế nào cũng được."

"Al và Apo đã nói với em về chuyện chổi bay, anh có manh mối không? Ôi, đáng sợ thật, Sev, nếu không có anh thì không biết đám nhóc kia phải chịu đựng thế nào nữa..." Harry phát hiện, dù 12 năm không ở cùng Severus nhưng cảm giác thân thiết quen thuộc vẫn tồn tại như trước, không hề giảm đi, "Sev..."

Severus nhìn nhìn đôi song sinh đi trước, cảm thấy về chuyện này chỉ cần y và Harry xử lý là tốt rồi, bọn trẻ không cần biết nên y vừa đi vừa nói: "Việc này tối nay nói sau."

Harry không phản đối.

Con đường này luôn dẫn về phía trước, đôi song sinh vì lòng tò mò của trẻ con luôn đi lên. Harry cũng không lo bọn trẻ sẽ gặp chuyện gì, vì nơi này là Hogwarts, mà người bên cạnh là hiệu trưởng Hogwarts trẻ tuổi nhất, là người nhà hiệu trưởng, nếu gặp chuyện ở Hogwarts thì mới là bất ngờ.

"Harry, vừa rồi tôi có thấy, em và Granger..." Severus luôn chú ý tới bạn đời, nói thật y không hề biết chuyện gì đã xảy ra giữa Harry và Granger. Lúc trước y nghĩ Harry đã xung đột với Weasley nhưng hiện tại xem ra, "tam giác vàng Gryffindor" năm đó đã hoàn toàn sụp đổ.

Harry im lặng một lúc rồi hờn dỗi nói: "Cụ thể thì lát nữa em sẽ nói với anh, dù sao em và cô ta cũng đã không phải là bạn bè. Nhưng cô ta coi như cũng giữ lời hứa, ít nhất đã đưa cây đũa phép sồi xanh cho anh. À, người đứng cạnh cô ta vừa nãy là chồng cô ta? Cảm thấy rất quen, là Slytherin? Tên là... ừm, em không nhớ nữa, có lẽ cần ít Dược trí nhớ chăng?"

"Được rồi, dù là tôi cũng không thể nào nhớ rõ từng học sinh trong mỗi nhà mỗi thế hệ. Nhưng nó cùng năm với em, xuất thân từ thế gia Slytherin trung lập, đã từng lăng nhăng, mẹ nó nổi danh là gái hồng lâu và Black Window, đã gả bảy lần." Severus nói.

"Có chút ấn tượng. Hình như giáo sư Slughorn rất coi trọng cậu ta, đã từng mời cậu ta vào 'Câu lạc bộ con sên'?"

"Đúng vậy, Blaise Zabini. Trước mắt là người cầm quyền nhà Zabini, mặt khác cô Zabini là bộ trưởng Bộ Pháp thuật." Severus giải thích.

Harry gật đầu, anh biết Severus đang nói với anh rằng đừng quá gây với cô Zabini.

Rốt cuộc một nhà bốn người đi tới trước một cái cửa, đôi song sinh như đã biết đây là đích đến, nhưng họ không tuỳ tiện chạm vào tay nắm cửa mà quay đầu nhìn cha và ba.

Harry nắm thật chặt tay Severus, hỏi: "Sev, anh nói xem, có thể nào giáo sư Dumbledore cảm thấy em là phù thuỷ hắc ám, cảm thấy em là một nhân tố không an toàn không?"

"Ừm, đáng tiếc thật, hiện tại cụ ta chỉ là một bức ảnh..." Severus nhướn mày, nhẹ nhàng châm chọc, "Nếu cụ ta làm vậy thì tôi cho phép em phản ứng lại, tôi sẽ nhắm mắt, coi như không thấy em đang phá hoại tài sản của trường."

"Nhưng còn Al và Apo nữa." Harry mỉm cười.

"Yên tâm, tôi sẽ che mắt chúng." Severus nói, "Harry, quan trọng nhất là, chúng ta ở bên nhau."

Đúng vậy, chúng ta ở bên nhau, không còn cần phải đối mặt một mình nữa, vì chúng ta đồng hành.

- Hết chương 85 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com