ZingTruyen.Info

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 83: Tìm thấy.

chuhe7720

Một người đàn ông chậm rãi bước ra khỏi bóng tối đi vào đại sảnh đã hoàn toàn thay đổi vì hội giao dịch Ambrosia. Đôi mắt xanh biếc tập trung nhìn người đứng trên đài quyết đấu đang khoanh tay, nhìn từ xa người kia càng gầy hơn 12 năm trước, khí thế của anh như bị rút sạch. Khi anh tỉnh lại từ niềm xúc động vì thấy Severus bị Tro Tàn "bắt nạt" thì hơi do dự, không biết nên làm thế nào, nếu là 12 năm trước thì hiện tại anh đã ở trong lòng Severus, nhưng như vậy sẽ bị người kia châm chọc. Hơn nữa anh đã trưởng thành, cũng không muốn để người của anh nghĩ anh vẫn còn là đứa trẻ xúc động kia, anh phải là một người bạn đời đủ tư cách đứng cạnh Severus.

Trái tim đập rất nhanh, tuy trong đại sảnh có rất nhiều người, tiếng rì rầm của họ cũng ngang bằng với máy bay phản lực của Muggle, nhưng Jerromy vẫn có thể nghe được tiếng "bùm bùm" mà trái tim mình đang bàng hoàng đập. Tiếng động bên ngoài đều dần biến mất, cả ánh sáng cũng tắt đi, chỉ còn lại người cách đó không xa, người kia như là nguồn sáng duy nhất. Anh chỉ thấy được y... rốt cuộc, khát vọng chiến thắng hết thảy, anh khát vọng độ ấm, khát vọng giọng nói kia, khát vọng mùi dược nhạt đắng đó. Anh bước ra nửa bước đầu tiên về hướng ấy, như một đứa trẻ tập tễnh đòi đi, rồi bước bước thứ hai, bước thứ ba.

Trên từng bước đi, anh hoàn toàn tỉnh táo lại, anh cũng không muốn quá nhiều người lập tức biết anh chính là Harry Potter, nếu không nước Anh sẽ bùng nổ vấn đề lớn. Huống chi họ còn có hai đứa con cần phải bảo vệ, trong lời kể của chúng dù Sev vẫn che chở con của họ nhưng chúng vẫn bị thương nặng hai lần mà? Bản thân anh không muốn danh hiệu anh hùng kia, 12 năm trước không, ngày hôm nay của 12 năm sau anh tự mình cố gắng để có được thành tựu huy hoàng, danh hiệu anh hùng gần như huỷ diệt mọi thứ kia, anh vẫn coi như cỏ rác.

Dù có ôm cũng phải tìm nơi không người, có ra sao đi nữa thì anh vẫn là người khá bảo thủ. Hơn nữa anh tin Sev cũng không muốn triển lãm việc cá nhân ra ánh sáng đâu.

Đè nén kích động, đè nén khát vọng, Bế quan Bí thuật đủ để anh che giấu mọi sơ hở, trong ánh nhìn nghi hoặc của mọi người anh chậm rãi đi tới cạnh Severus, cũng không mang vẻ bảo vệ nào, chỉ là ngang hàng đứng cùng y.

Severus cực kỳ hài lòng vì Harry đã trưởng thành, y là hiệu trưởng Hogwarts nên biết khi nào Harry tới đâu, nên cũng đã sớm dùng Bế quan Bí thuật.

"Goá Phụ, cậu có ý gì? Khụ khụ..." Tro Tàn ho ra một búng máu, đương nhiên hắn biết Goá Phụ đã nhẹ tay, nếu không đòn ấy sẽ đủ để lấy mạng hắn.

Đáng tiếc, người đàn ông mắt xanh không hề chú ý tới hắn, chỉ là không cảm xúc nói với Severus một câu: "Tôi muốn nói chuyện một mình với anh."

"Được," Severus cũng vô cảm nói một câu ngắn gọn, "Tới văn phòng chủ nhiệm Slytherin."

Trong ánh nhìn của mọi người cả hai một trước một sau đi qua đại sảnh.

...

Hogwarts, phòng sinh hoạt chung Slytherin.

Apollo và em gái ngồi trên sô pha trong phòng sinh hoạt chung, vô cùng khẩn trương chờ đợi hai người cha nói chuyện xong tới dẫn họ đi.

"Anh, ba và cha sẽ nói chuyện bao lâu, có kịp tiệc tối không?" Artemis hỏi.

"Anh cũng không biết, Al. Nhưng còn hơn 3 tiếng nữa mới tới tiệc tối, chắc có thể kịp." Apollo nói.

"Em nghĩ em cần một quyển sách để giảm căng thẳng, anh cũng đi làm ít dược đi." Artemis nói xong thì đi tới cạnh giá sách.

"Cũng tốt, anh muốn làm ít Dược bổ máu rồi làm quà Giáng sinh cho các chú, các dì." Apollo nói xong cũng đi về phía tủ dược liệu.

Mà ở trong phòng chủ nhiệm cách phòng sinh hoạt chung Slytherin không xa là một trường hợp khác.

...

Bước vào văn phòng quen thuộc, Jerromy tát mạnh mình một cái, không hề nhẹ tay.

"Harry! Em làm gì vậy!" Severus lập tức kéo bàn tay của bạn đời đang định tát nữa, đương nhiên y biết Harry đánh không tiếc tay, mới một cái tát đã khiến khoé miệng em ấy chảy máu. Đau lòng sờ lên dấu tay trên mặt Harry, "Chết tiệt, đánh cũng mạnh quá, không đau sao?"

Harry kinh ngạc nhìn người nọ, con ngươi tối đen giống như một giếng đen rất lớn, hút mình vào trong, không giãy dụa được. Cảm thấy bàn tay hơi lạnh của Severus chạm lên mặt, sự ấm áp dần mở ra, đó là cảm giác của thần chú chữa khỏi. Rốt cuộc Harry không nhịn được nữa, lập tức anh nhào vào lòng Severus.

"Sev, Sev nhẫn tâm..." Người mắt xanh khóc nức nở nói, "Còn em, em là một tên đần!"

"Harry..." Severus ôm chặt người vào lòng, y biết lúc này Harry cần xác nhận sự tồn tại của mình, mà mình cũng cần em ấy, đúng vậy, chỉ có bản thân họ mới có thể hiểu nhu cầu ấy.

Hít mạnh mùi dược quen thuộc, lập tức đưa tay ôm lại người kia, đây là người đàn ông của anh, một nửa khác của anh. Giờ này phút này, chỉ ôm chặt mới có thể xác nhận đối phương đang ở đây, tình yêu còn chưa từng mất đi.

"Harry, tôi luôn chờ em, 12 năm tôi chờ em. Ngày đó em đã nói nhất định sẽ trở về. Harry..." Severus ôm Harry, cảm giác em ấy cũng ôm mình quá chặt, hôn nhẹ lên đỉnh đầu em ấy.

"Sev..." Harry cảm thấy người kia gần như muốn ép mình vào anh ấy, cảm giác tim của anh ấy đang va chạm nửa lồng ngực không có trái tim kia của mình, rõ ràng như vậy, sinh động như thế, khiến anh yên tâm cũng cảm thấy không hề tịch mịch, "Em xin lỗi."

Mỗi người đều là một nửa vòng tròn, chỉ khi tìm được một nửa khác mới là viên mãn.Severus đột nhiên nhớ tới những lời này, trong lòng chua xót, họ vẫn là một nửa phù hợp cho nhau nhất, họ đã biết điều đó từ khi quyết định đến với nhau. Một cái ôm này xa cách 12 năm, lại một lần nữa xác nhận lại.

"Khóc gì chứ?" Severus cảm thấy áo hơi dính dính, vì thế kéo bạn đời ra, một tay nhẹ nhàng xoa gương mặt, cái trán, và đôi môi đã sớm tràn nước mắt.

"Em khóc sao?" Lúc này Harry mới cảm thấy mặt mình hơi lạnh, đây là lần đầu tiên anh khóc trong 12 năm, quá khứ cô độc như đã trôi đi theo những dòng lệ đó. Harry có thể nhìn thấy tương lai vốn tối tăm không ánh sáng, lại trở nên rực rỡ huy hoàng.

"Harry, Harry... my love, my only, you are my world axis." Severus đặt từng nụ hôn nhẹ lên mí mắt người yêu.

Không biết là ai chạm môi ai trước, không biết tiến vào miệng ai trước, không biết ai dây dưa lưỡi ai trước... cho tới khi hai người đều sắp không thở nổi thì mới buông đối phương ra.

Severus nhìn đôi mắt xanh trở nên tang thương của Harry, Harry xoa mái tóc đen hỗn loạn của Severus.

Muốn trao yêu thương hết cho anh, muốn giữ lại toàn bộ nỗi đau. May mắn, chúng ta tìm được đối phương... sinh mệnh quá ngắn ngủi, không có thời gian để tiếc nuối.

...

Phòng sinh hoạt chung Slytherin.

"Ba..." Hai đứa nhìn thấy ba và cha họ cầm tay nhau đi tới nên lập tức chạy lên.

Severus nhìn Harry xoa đầu hai đứa rồi mỉm cười với mình. Dẫn bọn trẻ ngồi lên sô pha, rồi hai người lớn ngồi đối diện chúng. Dường như bọn trẻ biết ba muốn nói một lời rất quan trọng.

"Apo, Al, tuy các con đã biết nhưng ba vẫn muốn giới thiệu lại anh ấy - đây là cha của các con, chồng của ba, Severus Snape." Harry nói, "Ba nên xin lỗi các con, là do ba mới khiến cả ba cha con chia lìa 11 năm..."

"Harry, em không cần xin lỗi, chỉ có thể nói là vận mệnh trêu ngươi." Severus nhẹ nhàng an ủi bạn đời.

"Dạ đúng, ba à cha nói đúng đó, trong mắt chúng con, người phải nói xin lỗi không phải ba mà là đám chính khách." Apollo nói.

"Ba, lời ba nói và lời cha nói rất giống nhau, cha cha, cha và ba có thể đồng ý với Al rằng sẽ cho con làm chị được không ạ?" Artemis còn băn khoăn vấn đề này.

Harry đỏ mặt, lén lút nhìn Severus rồi khẽ nói: "Chờ sức khoẻ các con tốt lên thì chúng ta sẽ suy nghĩ."

Severus nghe câu trả lời này, nắm tay Harry thật chặt, bạn đời của y rất thương y, nếu không sao lại đồng ý với chuyện đó chứ. Nếu Harry là đứa trẻ lớn lên trong giới pháp thuật, chuyện này có thể coi là bình thường thậm chí là một vinh quang, nhưng Harry của y và y lớn lên ở giới Muggle, ít nhiều đã chịu tâm lý mới vì y sinh ra đôi song sinh đáng yêu thế này.

Harry...

"Mặt khác, Sev à, em cũng giới thiệu với anh, Apollo Harry Prince, con trai chúng ta, năm nay 11 tuổi, sinh ngày 22 tháng 8." Harry cũng nhẹ nhàng nắm lại tay Severus, "Artemis, Artemis Severus Evans, con gái chúng ta, năm nay 11 tuổi, sinh ngày 23 tháng 8."

"Harry, tôi nghĩ em sẽ dùng tên đệm khác..." Lần đầu tiên nghe tên đệm của đôi song sinh, Severus hỏi.

"Sev... lúc ấy em nghĩ muốn gần anh hơn, Apo đã sử dụng một dòng họ khác của anh, em muốn gần anh hơn... Sev, lúc ấy em thật sự cho rằng mình đã mất tất cả rồi. Còn Al, em không thể để con bé mang họ Potter hay Snape được, nhưng em hy vọng con bé có thể vĩnh viễn nhớ rằng nó có một người cha tên là Severus. Tuy nhiên sau này khi em gia nhập nghiệp đoàn mạo hiểm, vì hai tên đệm này quá dễ dàng tạo nghi ngờ nên tới giờ em còn chưa nói cho bọn chúng. Em vốn định chờ chúng lớn hơn một chút thì mới nói." Harry nhớ lại tâm trạng khi đó, khẽ nói.

Harry...

"Tôi sẽ không bao giờ... rời khỏi em nữa, Harry. Đương nhiên, còn Apo và Al của chúng ta." Severus bị cuốn hút bởi tình tự của Harry, y trịnh trọng hứa hẹn.

"Cha, ba..." Đôi song sinh đi tới trước mặt hai người cha.

Một nhà bốn người rốt cuộc đã ôm chầm lấy nhau.

Chỉ khi tận cùng cô đơn mới có thể náo nhiệt hết cỡ;

Chỉ khi quá mức bi thương mới có thể gặp lại nụ cười;

Chỉ khi nhận hết nỗi đau xót mới có thể tự nhiên cảm thấy hạnh phúc.

Không có tiền đề, không chịu sự bài mòn của thời gian, đó mới là yêu...

- Hết chương 83 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info