ZingTruyen.Info

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 79: Sau đoạn tuyên truyền.

chuhe7720

Đêm khuya, đã qua giờ giới nghiêm.

Severus đã sửa xong luận văn học trò năm bốn gửi tới, tâm trạng gần đây của chúng thể hiện hết trong bài tập. Trên góc độ tình cảm thì Severus có thể hiểu được, vì ngoài thời gian đi dạy, soạn bài và sửa bài tập tâm trạng y cũng bay tứ tán. Nhưng là giáo sư độc dược của Hogwarts, y cũng căm thù tâm trạng hay thay đổi của học trò, vì từ hôm nay Severus phát hiện không ít từ bị chép sai trong bài tập, hơn nữa liên tiếp bảy Gryffindor năm bốn đều sai ở cùng một từ, cái này chứng minh điều gì thì không cần phải nói rõ nữa. Hôm nay Severus phun không ít nọc độc trên bài tập.

Sửa sang xong luận văn năm bốn, đêm nay là ngày y tuần tra ban đêm, chỉ mong đám nhãi ranh kia ngoan ngoãn chút. Dùng đũa phép gõ mặt bàn, một ly cà phê đen xuất hiện ngay trước mặt. Y cũng không muốn lấy Dược nâng cao tinh thần trong tủ dược, nên một ly cà phê đen là lựa chọn tốt nhất. Ngửi mùi cà phê không quá nồng, đột nhiên ký ức lại trào dâng từ trong tâm khảm.

Đó là ngày mà mình và Harry mới xác định quan hệ không lâu, mình lại dùng cấm túc gọi em ấy vào hầm để hẹn hò. Em ấy tới hơi chậm nên mình đã châm chọc em ấy vài câu, em ấy lại làm nũng, mình mềm lòng chỉ để em ấy làm bài tập. Sau khi sửa xong bài tập thì em ấy lấy ra một tách cà phê đưa cho mình như hiến vật quý, đó là lần đầu tiên mình được uống cà phê do tự tay Harry pha. Sự đặc biệt này khiến y cảm động, đến nay nghĩ lại vẫn thấy ấm áp. Cà phê Harry dùng pháp thuật pha càng say lòng người hơn gia tinh làm, có lẽ tấm lòng của em ấy đã khiến lòng người ta say đắm rồi.

"Nếu Sev thích thì em sẽ pha cà phê cả đời cho anh uống. Chỉ anh mới có thể uống thôi."

Chẳng bao lâu sau, người yêu của mình làm theo trái tim mà tuân thủ lời hứa. Chỉ vừa nhớ thôi, ký ức đã như dòng nước ấm an ủi mùa đông lạnh giá này.

Ngày khai mạc Ambrosia ngày càng gần, rất nhiều người mạo hiểm cấp A đã vào nước Anh, các người mạo hiểm cấp SSS và một ít đoàn đội đều có nhận được thư nhiệm vụ ghi rõ thời gian chính xác, nên không tới sớm như vậy. Y không biết thời gian Harry tới là khi nào, nhưng là hiệu trưởng Hogwarts tán thành thì lúc đó y cũng chỉ có thể ở đại sảnh, vì còn có rất nhiều khách phải tiếp đãi.

Đồng thời, Francis cũng không để mình đi đón người, vì không thể liên lạc với đại bậc thầy Jerromy Asaprhett nghiên cứu Dược hồi xuân nên Francis hy vọng người chế tác thứ hai là y có thể giúp ông ta gánh vác trách nhiệm khi Jerromy không xuất hiện. Nhưng Severus biết rõ, Harry nhất định sẽ xuất hiện, nhưng vì cá nhân nên y không nói cho Francis.

Tuần tra ban đêm với Severus mà nói là không thể nào quen thuộc hơn, y phủ thêm áo choàng cũ của mình, đột nhiên nhớ tới cái áo choàng đầy mảnh vá của Harry trong đoạn tuyên truyền, trong lòng lại áy náy, lúc ấy Harry rất khổ? Đoạn tuyên truyền đã phát được mấy tiếng, lúc ấy y cũng đã khóc, nhưng may mà tất cả mọi người đều chú ý tới người đàn ông trong hình ảnh.

"Sev á, tớ biết tính tình anh ấy kém, khuyết điểm lại nhiều nhưng tớ lựa chọn anh ấy làm bạn đời vì tớ thương anh ấy... tớ cảm thấy tình yêu chân chính không phải vì thấy đối phương tốt thế nào mới đến với nhau, mà là biết rõ đối phương không tốt ra sao cũng không muốn rời đi..."

Đúng vậy, em ấy yêu mày. Severus mày thật là một kẻ may mắn muốn chết đúng không? Từ trước tới nay gia tộc Potter đã có gien chung thuỷ, không có gì may mắn hơn việc trở thành bạn đời của một Potter. Tuy Severus vẫn không thích dòng họ "Potter" này.

Hành lang trống trải, tiếng bước chân vững vàng quanh quẩn trong đêm khuya trống rỗng. Ngọn nến mờ nhạt trên hành lang toả sáng mờ, Severus chậm rãi đi trong bóng đêm, vào đêm Hogwarts không còn ầm ĩ như ban ngày, chỉ lắng lại lịch sử sâu đậm.

"Thế nào? Tôi đã nói người mạo hiểm rất giỏi mà?"

Đi qua một góc trên lầu bốn, Severus nghe được một giọng nói - Pamir, Phó Cục trưởng Cục Quản lý Sinh vật Huyền bí, anh Clark Pamir, một trong ba tên đần C.S.B. gần đây luôn ở Hogwarts sắp xếp việc trông coi thú cưỡi quý giá của người mạo hiểm, Severus lập tức rảnh tay tắt đi ngọn đèn phía trên, cho mình thêm thần chú ảo ảnh và bước nhẹ. Là một gián điệp hai mang, trực giác nói với y rằng có lẽ sẽ nghe được một ít tin tức thú vị.

"Đúng vậy, nhưng Goá Phụ là 'người mạo hiểm cấp SSS xuất sắc nhất đang trong thời gian làm nhiệm vụ', chúng ta không thể lật hết các con bài lên được." Là Keller.

"Nghe Sedalex nói, đoàn mạo hiểm anh ta gia nhập là 'Tro Tàn Linh Thứu' do Tro Tàn cấp SSS cầm đầu. Tro Tàn và Goá Phụ là bạn bè, chỉ cần Goá Phụ không nhúng tay vào là được. Hơn nữa một ông già nước Pháp, không có tư cách xen vào chuyện nước Anh chúng ta." Pamir nói.

"Cũng đúng, lúc này tôi sẽ khiến tên Tử thần Thực tử chết tiệt kia trả giá." Keller nghiến răng nghiến lợi nói, Halloween ngày đó lại bị cái tên Snape đáng chết đánh, quả thực là sỉ nhục.

"Đương nhiên, chỉ cần thành công, tôi xem đám quý tộc có thể làm được gì." Pamir cười nói.

Severus nghe xong hai tên trẻ tuổi cuồng vọng này nói như đúng rồi, không khỏi cảm thấy mình quá mức khách quan hay đám trẻ tuổi luôn tự cho mình là đúng? Không nói tới điều gì khác, khi nào Harry lại trở thành "ông già nước Pháp" vậy? Chẳng lẽ chỉ vì câu nói đầu tiên đoạn tuyên truyền mà có thể xác định chắc chắn? Không cần điều tra nhiều hơn? Thật không biết cái đám C.S.B định đánh gục quý tộc có phải ngu đần toàn bộ không nữa?

Trên thực tế, nói vậy cũng không sai. Sau chiến, một số Tử thần Thực tử đều là gia tộc có năng lực, ngoài những người đã ra nước Anh thì đều là không ít gia tộc trung lập. Nên những quý tộc ở lại thường không phải gia tộc lâu đời. Đó cũng là nguyên nhân mà C.S.B có thể thực hiện được.

"Chẳng qua hôm nay Ron lại không tranh cãi với tên Tử thần Thực tử chết tiệt kia, bất ngờ ghê. Không phải anh ta nói Harry Potter đã bị tên Tử thần Thực tử chết tiệt kia hại chết rồi sao? Theo lý mà nói, khi nhìn thấy lão rắn độc kia lần nữa thì Ron phải tức đến đỏ mắt mới đúng chứ." Keller không thể hiểu nổi.

"Có lẽ là bị bộ uy hiếp chăng?" Pamir nói, "Hiện tại bộ và Wizengamot đều che chở lão rắn độc kia vì Ambrosia, chờ hội giao dịch chấm dứt, ông ta sẽ không được che chở nữa. Nhưng Sedalex nói qua người mạo hiểm không bị pháp luật kiểm soát, chỉ cần đủ ích lợi thì giết người cũng chỉ là trò đùa nhỏ nhoi. Chỉ cần không chạm vào điểm giới hạn của người mạo hiểm là được. Vì thế lão rắn độc kia chết chắc rồi, cậu yên tâm đi, Bleibniz."

"Nhưng chúng ta vẫn phải mượn sức thằng nhóc Lupin kia. Gần đây nó luôn bị Kingsley phạt cấm túc, làm tôi cũng không thể nào mời nó uống trà trưa, thật sự là... thằng nhãi đó không thể ngoan ngoãn chút sao? Mỗi ngày đều gặp rắc rối, không phải là con đỡ đầu của Kẻ Được Chọn à? Một đứa luôn gặp rắc rối lại không học hành tốt như vậy, tôi nghĩ dù Harry Potter có trở về thì cũng chẳng thích đâu? Tuy nhiên, dường như anh ta cũng thế..." Trong ba người Keller là Gryffindor xuất sắc hiếm có, nên châm chọc chút ít.

"Cậu đó, đừng oán giận mãi, cũng chính vì vậy thì chúng ta mới dễ dàng khống chế, nếu là một đứa như Slytherin thì chúng ta chẳng phải rất khó triển khai công tác sao." Pamir nói.

"Cũng thật à? Giống như lần trước, tôi cố ý làm ra sự cố lớp bay kia, muốn hai con rắn nhỏ nghi ngờ Snape, thế mà không có hiệu quả, ngược lại còn khiến chúng e sợ tôi. Thật không biết chúng đã đoán được gì chưa, đáng sợ lắm." Keller nói.

Severus tránh ở một bên nghe đến đó thì rời khỏi, trong đôi mắt màu đen cháy qua ngọn lửa phẫn nộ - quả nhiên là hắn, đã làm hại bọn trẻ hai lần! Harry yêu con mình như vậy, chúng cũng dám làm hại, được lắm!

Severus vừa tính toán làm sao báo thù cho bọn trẻ vừa về hầm, sắc mặt cực kỳ không tốt. Nhưng khi y trở lại hành lang hầm, thấy ngoài cửa pòng làm việc là hai đứa mặc áo ngủ ôm gối đầu thì sắc mặt càng không tốt.

"Trò Prince, trò Evans, các trò nên hiểu giờ đã muộn rồi, hay là các trò cảm thấy lượn đêm là hành vi có thể được ta tha thứ?" Giọng điệu không tốt của Severus khiến hai đứa sợ hãi rụt cổ.

"Chủ nhiệm Snape, là tôi dẫn chúng tới." Một bóng ma màu bạc hiện ra giữa ba người.

"Chuyện gì vậy? Baron, ông nên biết hành vi lượn đêm không được khuyến khích." Severus hiểu có lẽ đã có chuyện gì.

"Đương nhiên, nhưng giáo sư, hai đứa gặp ác mộng, sợ đến mức pháp lực không thể khống chế, tôi không thể không dẫn chúng tới gặp thầy. Được rồi, nếu thầy không muốn nhìn thấy hai xác chết trong phòng ngủ học trò Slytherin vì bị mất kiểm soát pháp lực thì tốt nhất để chúng lại đêm nay. Tôi đi trước." Baron nói xong thì đi mất.

Severus nhìn bọn trẻ cúi đầu, không khỏi tự trách, nhưng lập tức đi qua xem xét, phát hiện không ổn lắm, "Xin lỗi, các con. Vậy vào trước đi."

Dẫn bọn trẻ vào văn phòng, nhớ tới dáng vẻ Harry dỗ con thì học theo kéo chúng tới cạnh mình, hỏi: "Các con mơ thấy gì?"

"Cha à, con xin lỗi, ngày mai chúng con sẽ chép 'Thủ tục Slytherin', bao nhiêu lần cũng được, nhưng..." Apollo nói.

"Apo, đừng sợ, cha sẽ không phạt hai đứa, nào nói cho cha biết, các con mơ thấy gì?" Nghe đứa con hiểu chuyện, Severus đau lòng.

"Ba chết trong khi săn bắn vua sói, con kêu thế nào ba cũng không tỉnh lại. Cha, con rất sợ..." Apollo cảm thấy cảnh tượng xuất hiện trong đoạn tuyên truyền thật đáng sợ.

Severus dùng pháp lực của mình an ủi pháp lực lại bắt đầu xao động của con mình, cố hết sức hiền hoà nói: "Đừng sợ, Apo, đó là chuyện quá khứ, không phải sao? Harry không phải vẫn còn sống cùng các con sao?"

"Cha, ba từng nói mơ sẽ ngược lại với hiện thực, nhưng thật sự quá đáng sợ." Artemis ở trong lòng Severus khẽ run rẩy.

"Được rồi, Al, con mơ thấy gì?" Severus vỗ vỗ lưng con gái, để con bé bình tĩnh lại.

"Con mơ thấy ba còn chưa trở về, cha à, đó không phải sự thật phải không ạ?" Artemis không xác định nói.

"Đương nhiên, các con nên biết Harry yêu các con bao nhiêu, không phải em ấy đã đồng ý sẽ trở về vào đêm Giáng sinh sao? Em ấy đã bao giờ thất hứa chưa? Một khi vậy thì các con còn sợ gì nữa?" Severus nói, an ủi bọn trẻ cũng an ủi bản thân, "Chỉ còn bốn ngày nữa là đêm Giáng sinh. Chúng ta cùng chờ em ấy."

"Dạ, cha, ba rất nhớ cha, thấy cha không sao thì ba sẽ rất vui." Apollo nói.

"Cha biết. Được rồi, các con vào giường cha ngủ đi. Cha nghĩ các con biết rõ, ngày mai còn có lớp Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám của Kingsley." Severus nói.

"Cha, cha, vậy cha thì sao?" Artemis hỏi, mang theo ít chờ mong.

"Cha nghĩ giường của cha đủ lớn." Đương nhiên Severus biết đôi mắt xanh sáng loé của đôi song sinh có ý nghĩa gì.

"Dạ, ý con là chúng con chưa từng ngủ cùng với cha." Apollo nói.

"Vậy lần này là một thể nghiệm hoàn toàn mới, với cả ba chúng ta." Severus an ủi con mình, đồng thời cũng từng nhớ mong ước hồi còn nhỏ của mình, luôn mong ngủ cùng cha mẹ, được cha mẹ chăm sóc và yêu thương, đáng tiếc từ khi hiểu chuyện chưa từng có chuyện này, y cũng không muốn bọn trẻ giống mình. Y muốn làm một người cha khác hoàn toàn với người cha thất bại của mình, con của y và Harry là thành tựu của giấc mộng này.

Bọn nhỏ ngoan ngoãn đi vào giường, sau khi tắm rửa xong Severus thay áo ngủ, cũng đi lên.

"Cha nghĩ các con đã đủ lớn, không cần cha kể chuyện xưa dỗ các con ngủ chứ." Severus nhướn mi nhìn về hai đứa trẻ hai bên mình.

"Vâng cha, dù ba cũng nói vậy." Artemis ôm cánh tay phải của cha.

"Vậy cha có thể mong rằng ngày mai Kingsley sẽ than vãn rằng các con lại ngủ gật trong lớp anh ta nhỉ." Severus nhìn bọn trẻ dựa sát vào mình, trong lòng thoả mãn không nói nên lời.

"Dạ, chúc cha ngủ ngon." Apollo nhẹ nhàng hôn má cha một cái, cậu tin ba thích thì cha cũng sẽ thích.

"Cha, ngủ ngon." Artemis cũng cho cha mình một nụ hôn chúc ngủ ngon, sau đó giống anh ngoan ngoãn chui vào chăn.

Severus cứng người bởi hành động vô cùng thân thiết của bọn trẻ, cảm xúc mềm mại và ấm áp khi môi chúng chạm vào mặt mình, giống như là... giống như là ngọn gió mùa xuân ấm áp lướt qua gò má vậy. Severus thở dài, cơ thể cứng ngắc cũng chậm rãi thả lỏng, nhớ tới quá khứ mỗi ngày Lucius đều phải đúng giờ về nhà hôn chúc ngủ ngon cho con mình, y cũng nhẹ nhàng xoay người hôn trán Artemis một cái, rồi cũng hôn Apollo như vậy.

"Ngủ ngon, Apo, Al." Severus khẽ nói.

- Hết chương 79 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info