ZingTruyen.Info

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 76: Hai bức thư.

chuhe7720

Một tuần mới bắt đầu bằng bữa sáng thơm ngào ngạt, tuy đôi song sinh vẫn lo cho ba nhưng họ tin ba càng không muốn họ suy sụp vì lo lắng cho mình. Ba luôn quan tâm họ như vậy, nên họ cần phải trở thành một đứa trẻ có thể khiến ba kiêu ngạo. Đồng thời họ biết năng lực của ba mạnh thế nào, từ năm 24 tuổi ba được tăng hồn của Thuỷ tộc, theo lời ông Mermaid thì là: chỉ cần không một chiêu mất mạng, dù có một hơi tàn thì ba cũng có thể nhanh chóng khoẻ lại. Tuy nhiên bị thương nặng như vậy vẫn còn khiến họ sợ hãi. Họ cảm thấy năng lực tự chữa lành của ba cần phải tự ba nói với cha, vì họ sợ mình không giải thích được cái gì là tăng hồn, nên hai người họ chỉ nói với cha rằng ba không có việc gì cả.

Chương trình học năm nhất vào ngày thứ hai có lớp bay và lớp biến hình, hai Slytherin nhỏ đã xin miễn học lớp bay nên bình thường họ sẽ tới thư viện đọc sách, đôi khi sẽ ở trong Rừng Cấm tập luyện bùa chú.

Trợ giảng Keller nằm suốt một tuần trong bệnh thất, hôm nay đã được ra ngoài. Hắn đang ngồi ở vị trí của mình ăn sáng, thường thường sẽ oán hận nhìn Severus, nhưng sau khi bị trận đòn như thế thì hắn đã không còn dám làm ra hành động quá khích nào. Hắn đang tính toán làm thế nào để có thể dạy thêm Lupin nhỏ, dù sao Lupin là con đỡ đầu của ngài Potter, nếu mang cờ hiệu "kế thừa di chúc Kẻ Được Chọn" thì phải đối xử thật tốt với con đỡ đầu của Kẻ Được Chọn, bằng không mọi người sẽ nghi ngờ động cơ của ba người. Mà Neville ở bên cạnh hắn thấy ánh nhìn oán hận của Keller cũng không khỏi rùng mình, âm thầm cảm thấy tiếc nuối cho người trẻ tuổi này, có lẽ chỉ có học trò học độc dược do Severus dạy mới biết được thầy ấy khủng bố thế nào. Neville rụt cổ lại, khẽ cầu nguyện cho vị đàn em cạnh mình, vì cậu ta còn chưa biết mình đã chọc vào ổ kiến lửa to thế ra sao.

Bữa sáng nhanh chóng kết thúc, đàn cú mang thư và sách báo đã đặt bay vào. Lúc này một con ưng đen nổi bật hẳn trong đám cú màu trắng. Nói tới cú trắng, hiện tại phần lớn bọn trẻ đều tự hào vì mình có một con cú màu trắng, vì con cú đã chết của ngài Potter cũng là màu trắng. Điều này khiến Apollo và Artemis cảm thấy vô cùng lo lắng, nếu để người ta biết giờ người đưa thư của ba là một con ưng đen thì chẳng phải đám cú trắng kia bị vứt bỏ hết sao?

"Silesia của ba?" Apollo thấy con ưng kia đưa một bức thư cho giáo sư McGonagall rồi mới bay tới trên hai người họ, thả cho họ một bức thư sau đó đậu lên dãy bàn Slytherin.

"Sao ba không trở về?" Artemis hỏi anh, có vẻ cực kỳ lo lắng.

Apollo lắc đầu, nhặt thư lên, cũng không nóng nảy mở ra, hai người nghĩ có lẽ bức thư này có thể chia sẻ với cha, họ nhớ sáng thứ hai cha không cần đi dạy. Nhưng Silesia gửi cho giáo sư McGonagall một bức thư? Chẳng lẽ ba không tin cha còn sống nên mới nhờ giáo sư McGonagall chứng thực sao?

Tuy nhiên, chuyện này không phải tận mắt nhìn thấy thì tốt hơn à?

Chẳng lẽ sợ hy vọng càng lớn thì thất vọng càng nhiều? Cũng không đúng...

Apollo và Artemis cho ưng ăn ít đồ, rồi như mỗi lần con ưng bay ra đại sảnh, hai người nhìn thư trong tay, quay đầu về phía dãy giáo sư, thấy cha cũng nhìn họ. Hai người nhún vai, tỏ vẻ mình không biết chuyện gì đang xảy ra. Ngược lại giáo sư McGonagall mở thư ra, nhìn nhìn rồi đưa cho Severus, Severus cũng nhìn nhìn, lòng càng thêm nghi vấn.

"Giáo sư McGonagall thân ái, xin chào cô.

Chắc cô đã đoán được thân phận của Apollo và Artemis, khi mà diện mạo của Apollo rất giống với cha thằng bé. Sau 12 năm xa cách con mới liên hệ với cô, con xin lỗi cô nhiều lắm. Vốn con định trở về nói chuyện với cô nhưng vì đột nhiên nhận được một nhiệm vụ không thể từ chối nên chắc cuộc nói chuyện này phải dừng tới lễ Giáng sinh rồi.

Con có thể đoán được lực cản khi hai đứa tiến vào Slytherin, nhưng con nghĩ điều đó cũng không thể tạo ra lý do có kẻ ếm thần chú ép biến hình định hướng cho hai đứa cả. Giáo sư, con vẫn còn nhớ, vào năm thứ tư khi Barty Crouch Jr giả trang Moody ếm thần chú ép biến hình định hướng với Malfoy thì cô đã rất giận dữ. Con tin con của con và Sev rất hiểu chuyện, thậm chí con có thể nói chúng còn trưởng thành hơn những đứa trẻ cùng tuổi khác. Hơn nữa, với cường độ của thần chú này thì con cũng không tin là do một học trò Hogwarts làm ra, dù là Slytherin năm bảy cũng không thể, con tin cô cũng biết 'hàng rào 17 tuổi' chứ ạ? Vì thế con có thể đoán, người thi triển thần chú là một phù thuỷ trưởng thành.

Mặt khác, con nghĩ bạn con gửi Thư Sấm đã doạ bọn trẻ, trên thực tế con đã khoẻ rồi.

Giáo sư, làm phiền cô chăm sóc Apollo và Artemis, con nghĩ chúng đã rất lo lắng, nhưng nhiệm vụ lần này con không thể từ bỏ, vì con có thể có được một dược liệu rất tốt cho sức khoẻ của chúng. Con tin cô đã biết thể chất chúng không tốt rồi.

Qua 12 năm, con đã không còn là con của năm ấy, bây giờ con là Jerromy Asaprhett, hy vọng tới lúc gặp mặt, cô có thể gọi con là Jerromy.

Xin chờ cô có thể quan tâm tới hai đứa con của con.

Chân thành, Jerromy Asaprhett."

Đọc xong thư, Severus trả lại cho giáo sư McGonagall. Y biết Harry sẽ không nhắc đến nhiều chuyện cá nhân trên thư gửi cho giáo sư McGonagall. Y thấy hai Slytherin nhỏ cũng đang nhìn y, rồi rời khỏi. Y biết lát nữa đôi song sinh sẽ tới hầm tìm mình.

Quả nhiên, chỉ một lát về hầm, hai con rắn nhỏ mắt xanh đã ngoan ngoãn đi vào.

"Cha cha, thư của ba, chúng ta cùng đọc được không ạ?" Artemis rất thích gọi "cha", mỗi lần đều gọi hai tiếng.

Severus cũng chú ý tới, y có hỏi con bé vì sao mỗi lần đều gọi hai câu? Con bé hơi xấu hổ vừa vò góc áo vừa nghiêm túc trả lời: cô bé quyết định bổ sung lại toàn bộ những lần gọi trong 11 năm qua. Severus rất cảm động, mà y cũng hiểu điều này không tệ nên cứ để vậy.

"Đương nhiên." Severus ngồi trên ghế sô pha, Apollo và Artemis một trái một phải ngồi cạnh cha.

"Cha, đây ạ." Apollo đưa thư lên.

"Cha, cha, dùng cái này." Artemis dùng thần chú biến hình thay đổi con dao rọc giấy xinh đẹp.

Severus dùng con dao Artemis biến ra cẩn thận mở bức thư Apollo đưa, lấy thư bên trong, lại cẩn thận mở, còn nhẹ nhàng hơn cả khi xử lý dược liệu quý hiếm.

"Cha, cha có thể đọc cho chúng con không ạ?" Apollo hỏi.

So với Artemis, Apollo trầm ổn hơn nhiều, rất ít khi yêu cầu điều gì, Severus cũng rất vui lòng khi thoả mãn yêu cầu nho nhỏ của con trai. Y đặt thư xuống thấp để bọn trẻ cũng đọc được rồi đọc: "Các con thân mến, hai đứa khoẻ chứ?

Ba rất xin lỗi vì lá thư lần trước các con gửi đã bị thất lạc trong lúc chiến đấu. Ba không cố ý nhưng khi thư gửi tới Dạ Thần gặp sự cố, các con cũng biết Maserati không phải điểm mạnh của Dạ Thần, ba cũng rất khó hiểu vì sao cậu ta lại ở đây. Nhưng hành trình sa mạc lần này cũng coi là tốt đẹp, ba lấy được không ít gai xương rồng độc, da sa ảnh hồ và nọc độc sa rống thú, thậm chí còn lấy được hai hoa xà linh vương hiếm thấy. Còn những dược liệu cao cấp khác cũng không ít, có tới 10 viên huỳnh tinh hoả liên.

Dường như hơi lạc đề, nhưng ba nhận ra thư hai đứa gửi rất dày nha, có phải đã viết hết cảm nhận ra rồi không? Đáng tiếc quá, nhưng cảm nhận về Hogwarts không chỉ có một ngày, tuy chương trình học không nặng nhưng ba nghĩ hai đứa nên kết bạn nhiều hơn, lần trước các con có nói thích Ravenclaw và Hufflepuff, tốt lắm, đương nhiên nếu các con có thể hài hoà với Gryffindor thì ba sẽ rất vui. Tuy nhiên ba chú ý tới các con không đề cập về bạn học Slytherin, có phải chúng khó ở chung không? Ôi, đừng lo các con à, các con không phải máu lai, chắc chúng sẽ không làm khó các con đâu.

Ba vốn định sau khi ra khỏi sa mạc thì tới Anh ngay, để hai đứa yên tâm nhưng nghiệp đoàn mạo hiểm tuyên bố một nhiệm vụ truyền kỳ, các con cũng biết đó là nhiệm vụ mang tính định hướng. Lúc đầu ba định từ chối, vì ba rất không muốn hai đứa phải lo lắng. Nhưng ba có được một biện pháp có thể khiến sức khoẻ hai đứa tốt hơn, mà nó cần một dược liệu rất lớn, mà lại chỉ có được khi hoàn thành nhiệm vụ kia. Vì thế hai nhóc bướng bỉnh của ba à, dù chỉ là 'có lẽ' thì ba cũng muốn thử một lần. Yên tâm đi, ba sẽ an toàn trở về.

Ở Hogwarts phải bảo vệ mình thật tốt, ba đã nhờ chủ nhiệm cũ của ba quan tâm các con. Còn kẻ ếm thần chú lên hai đứa, lúc Giáng sinh ba sẽ dạy dỗ hắn. Nhưng trước đó thì hai đứa phải bảo vệ mình nha. Ba đã dạy hai đứa, đừng sợ gây thêm rắc rối cho ba, các con là cục cưng quý báu nhất của ba, chỉ có ba mới có thể trừng phạt hai đứa. Đương nhiên, ba tin các con biết thế nào là đủ, đúng không?

Vào cuối tháng này, người bên nghiệp đoàn mạo hiểm sẽ tới Hogsmeade, vì để chuẩn bị cho hội giao dịch Ambrosia sắp tới, ba đã nhờ người liên lạc của ba ông Prujeff tới thăm hai đứa, cho các con ít táo vàng.

Hai cục cưng của ba, có lẽ các con sắp hoặc đã tiếp xúc với quá khứ của ba, nhưng hãy nhớ, như ba đã từng nói, ba hận bản thân mình trong quá khứ, không thích vinh quang mà người ta áp đặt cho ba... dù đó thật sự là quá khứ của ba, nhưng bây giờ nghĩ lại vẫn sẽ gặp ác mộng. Hai đứa à, ba tin các con nhìn vào hiện tại, ba chỉ là ba của các con, chỉ là người yêu của cha các con. Nếu có người nói cho các con biết tình yêu của ba và Sev là sai lầm thì các con cũng đừng có cảm xúc tiêu cực nào, nghĩ về hai đứa, tồn tại của các con là chứng nhân tốt nhất cho tình cảm ấy. Các con ngoan, ba yêu các con, vật báu độc nhất của ba.

Mặt khác, đừng để Silesia hồi âm, nơi ba làm nhiệm vụ Silesia không tới được. Nhưng ba rất an toàn, nếu các con vẫn lo lắng thì có thể tìm Prujeff hay Simbo, họ có biện pháp để xác nhận. Hơn nữa bên cạnh ba còn có Berriex, các con biết nó là Tử Xà rồi đấy. Yên tâm đi, nhờ các con chăm sóc Silesia một chút, mỗi ngày cho nó ăn ít thịt tươi, phòng bếp ở phía sau bức tranh hoa quả cách hầm không xa, các con chỉ cần gãi quả lê trên mâm là có thể đi vào, bên trong có rất nhiều gia tinh, chúng sẽ giúp các con. Đương nhiên các cục cưng à, đừng có lượn đêm, các con cần đảm bảo giấc ngủ.

Nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì ba sẽ về trước lễ Giáng sinh, tuy rất nhiều phù thuỷ không trải qua Giáng sinh nhưng ba vẫn mong có thể ở cạnh các con trước lò sưởi, cùng các con mở quà. Đương nhiên, ba cũng mong quà của các con.

Bọn trẻ, lễ Giáng sinh năm nay, hành trình của chúng ta đã đầy rồi, ba mong có thể mang các con đi vài chỗ, đi nhìn nhà của cha các con, có lẽ sẽ tới thăm mộ của Sev rồi tới thung lũng Godric nhìn nơi ba sinh ra chăng? Các cục cưng à, có lẽ chúng ta còn cần đi thăm dì Petunia của ba nữa.

Các con à, nếu học tập có vấn đề gì thì có thể hỏi giáo sư. Đương nhiên nếu giáo sư không thích các con thì các con có thể đọc sách. Nếu sách vở cũng không giải đáp được thì có thể tạm thời bỏ qua. Chờ ba trở về sẽ giúp các con cùng tìm ra đáp án.

Mặt khác, phải biết giúp đỡ bạn bè, đừng để ý tới huyết thống hay thân phận của họ. Ba mong các con sẽ giới thiệu bạn thân của các con cho ba. Chỉ cần là bạn của hai đứa, ba cũng sẽ thích.

Trong thời gian hội giao dịch thì chúng ta có thể không cần phải ở mãi nước Anh, ba chỉ cần ra mặt ở một số thời điểm và một số hội đấu giá loại nhỏ, nếu các con thích chúng ta có thể tới chỗ Tộc Tinh Linh hay Thuỷ tộc chẳng hạn? Chỉ cần các con vui thì các con có thể sắp xếp kỳ nghỉ cho riêng mình.

Được rồi, hoàng tử và công chúa nhỏ của ba, ở trường phải học thật tốt, phải chăm sóc bản thân, phải uống Dược thuần tây đúng giờ. Đừng lo cho ba, Giáng sinh là chúng ta có thể gặp nhau rồi.

À, Simbo cũng sẽ tới thăm hai đứa.

Apo và Al thân ái, không có từ ngữ nào có thể miêu tả hết nỗi nhớ của ba dành cho các con trong mấy ngày nay, nhưng ba phải đi, vì liên quan tới sức khoẻ của các con.

Yêu các con, ba."

Sau khi đọc xong thư, Severus và bọn trẻ đều im lặng, họ đều đang chờ mong người yêu thương nhất trở về. Một phòng đưa tình, cả trời tưởng niệm...

- Hết chương 76 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info