ZingTruyen.Info

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 72: Quyết định ra đi.

chuhe7720

Achilles là anh hùng Muggle trong sử thi Hy Lạp Homer "Iliad", là con ruột của nữ thần biển Thetis và anh hùng người thường Peleus. Ông là anh hùng nửa người nửa thần tham gia chiến tranh thành Troia. Sau khi Achilles sinh ra, mẹ ông Thetis đã nhúng một chân của ông vào sông Minh, khiến cả người ông là mình đồng da sắt, chỉ có gót chân không được chạm vào trở thành chỗ trí mạng duy nhất, điều này cũng tạo ra "gót chân Achilles".

Jerromy biết, anh gật đầu nói: "Biết."

"Vậy cậu cũng nên biết thần thoại viễn cổ và truyền thuyết đều không phải hư cấu, ở giới phù thuỷ Achilles cũng là một nhân vật nổi tiếng. Tôi tin cậu cũng đang tra tìm cái gọi là 'nước sông Minh'. Vì con của cậu là pháp lực quá nhiều, sinh trưởng quá nhanh, mà cơ thể của chúng lại không thể thừa nhận pháp lực quá khổng lồ. Mấy năm nay cậu luôn đổi lấy dược liệu Dược thuần tây, đúng là Dược thuần tây có thể tạm thời tiêu hao pháp lực dư thừa của chúng, nhưng tôi nghĩ cậu cũng biết nó không phải kế lâu dài." Alfonso nói, ông quan sát vẻ mặt của Jerromy, lại bị rung động bởi sự bình tĩnh gần như trống rỗng ấy. Bế quan Bí thuật! Anh ta cũng sử dụng pháp thuật hệ tinh thần này, không thể không nói rất kỳ lạ.

"Mà 'nước sông Minh' trong truyền thuyết có thể khiến cơ thể Achilles mình đồng da sắt, đương nhiên cũng có thể khiến cơ thể phù thuỷ dẻo dai hơn. Mà nó chính là điều mà con cậu cần." Alfonso nói tiếp, hiện tại ông không dám nói lớn, người này không phải mạnh ở mức bình thường.

"Theo tôi biết, vật chất 'nước sông Minh' là một độc dược điều chế. Tôi vẫn không tìm được cách điều chế này." Jerromy nghe xong Alfonso nói thì ngón tay thon dài gõ gõ vài cái trên tay vịn.

"Đó là đương nhiên, vì phương thuốc này đã sớm phân thành hai nửa từ nhiều năm trước. Theo sách của người mạo hiểm chúng ta thì phương thuốc cổ truyền này thuộc về hai quý tộc lâu đời nước Anh - gia tộc Potter và Prince mỗi bên một nửa. Trước mắt mà nói, đáng tiếc làm sao, người thừa kế nhà Potter không biết đang ở đâu, nhà Prince đã sớm không còn ai. Nhưng cái gọi là độc dược, đều cần phần lớn dược liệu chủ yếu và các dược liệu nhỏ khác để điều chế. Vừa mới nghiệp đoàn mạo hiểm chúng ta có một số bản ghi chép đề cập tới dược liệu chủ yếu này, có nó thì độc dược của cậu mới có thể điều chế ra phương thuốc, cũng chỉ là vấn đề thời gian, không phải sao?" Alfonso nói.

"Đó là?" Jerromy trong trẻo lạnh lùng hỏi.

"Nước sông Minh." Alfonso nói, "Ôi đừng vội, nghe tôi nói hết đã." Alfonso thấy pháp lực quanh người Jerromy lại bắt đầu phóng ra ngoài nên lập tức giải thích một câu, "Ở thời đại viễn cổ đã xảy ra một trận chiến đáng sợ, trong đó Long Tộc bị thua mà bên thắng giết tất cả Long Tộc tham chiến, máu chảy thành sông. Vì thế vong linh Long Tộc viễn cổ tập trung lại, oán khí ngưng tụ trên dòng sông máu, rất lâu không chịu tan ra, chỉ cần có sinh vật đi tới cạnh sông sẽ phải chết. Điều đó khiến bên thắng vô cùng sợ hãi, vì thế bờ sông ngập máu rồng kia còn có danh xưng là 'Minh Giới', và con sông đó cũng được gọi là 'sông Minh'. Sau đó, các Tinh Tinh thiện lương được tự nhiên gợi ý, tạo ra 'An hồn khúc' và 'trấn hồn khúc' khiến vong linh Long Tộc có thể ngủ yên. Nhưng sự đáng sợ của 'Minh Giới' và cả 'sông Minh' đều khắc sâu trong trí nhớ những sinh vật còn tồn tại tới giờ."

"Nói cách khác, 'nước sông Minh' chính là máu Long Tộc?" Jerromy thản nhiên hỏi.

"Đúng, Goá Phụ. 'Long Tộc' ở đây không phải là Cự Long mà hiện tại chúng ta đang bảo vệ, nghiên cứu mà là sinh mệnh hi hữu được kế thừa từ viễn cổ." Alfonso nói.

"Tôi hiểu." Jerromy gật đầu, "Vậy hiện tại Long Tộc có bao nhiêu thành viên? Chúng ở đâu?"

"Trước mắt Long Tộc có hơn 30 thành viên, chúng bảo vệ 'Minh Giới', bảo vệ oan hồn chưa tán đi hết từ xưa, chúng hy vọng được giải thoát." Alfonso nói.

Jerromy im lặng một hồi lâu, sau đó hỏi: "Vậy 'Minh Giới' có phải là..."

"Ừm xem ra cậu đã đoán ra, đúng vậy, là thung lũng ở trung tâm Atlantis mà không sinh vật nào tới gần được." Alfonso biết thanh niên này đã xây dựng một ngôi nhà cách thung lũng đó không xa, nơi đó có một vườn dược liệu nho nhỏ. Nhưng người có thể tới vùng đó rất ít, ít nhất cấp SS rất khó đi vào. Mà cấp SSS lại biết nơi đó là vườn dược và phòng thực nghiệm dược của Jerromy nên bình thường cũng không hay tới.

"Nơi đó có cấm chế rất mạnh, tôi không lừa các ông, tôi cũng từng qua một lần nhưng không thành công." Jerromy thản nhiên nói, "Nếu các ông có thể cam đoan tôi lấy được 'nước sông Minh' thì tôi đi thử cũng không sao."

"Trên thực tế khi chọn cậu chúng tôi cũng lo lắng, nhưng chúng tôi thừa nhận ai cũng nói cậu mạnh. Chúng tôi biết cậu có khá nhiều kinh nghiệm khi giao tiếp với dị tộc, đồng thời chúng tôi cũng chú ý hai tháng trước cậu đổi một quyển sách - 'an hồn khúc và trấn hồn khúc'. Với tài liệu chúng tôi có lúc ấy thì cậu là bạn vong niên của trưởng lão Ambrose Tộc Tinh Linh, lại có giao tình thân thiết với trưởng lão Mermaid Thuỷ tộc. Nên chúng tôi nghĩ cậu đã học xong hai bí thuật này, mà khi chúng tôi liên lạc với Long Tộc thì họ yêu cầu có một người biết cả hai thứ này." Alfonso nói.

"Thì ra là thế." Jerromy gật đầu tỏ ý đã hiểu, "Vậy nhiệm vụ này còn có yêu cầu gì không?"

"Có, đây là thư nhiệm vụ." Alfonso đưa một cuộn giấy màu đen được buộc bằng sợi dây vàng.

Jerromy mở ra nhìn nhìn, sau đó ngẩng đầu ngạc nhiên nhìn Alfonso, lại nhìn Prujeff, sau đó cười nói: "Xem ra lúc này các ông đã tốn không ít công sức, dù là thứ tôi cần hay là gì khác thì các ông cũng đi tìm hiểu. Tuy tôi không thích khi bị các ông điều tra nhưng không thể không nói nếu không chấp nhận thì không thích hợp rồi, được tôi đi. Nhưng..."

"Cái gì? Chỉ cần cậu bằng lòng khởi hành vào hôm nay thì cái gì cũng được." Alfonso sợ Goá Phụ từ chối.

"Tôi không phải người không biết đủ như vậy, tôi chỉ cần hơn 2 tiếng để viết 2 bức thư." Jerromy nói.

"Đương nhiên, đương nhiên là được. Prujeff, ông ở trong này với Goá Phụ, cậu ấy cần gì thì đều phải cung cấp. Tôi đi triệu tập trưởng lão." Alfonso lập tức hớn hở.

Sau khi Alfonso rời đi, Jerromy nhìn người bàn bạc của mình nói: "Ông à, nghe nói các ông sẽ tới nước Anh trước một tháng?"

"Ừ, Goá Phụ, có yêu cầu gì không?" Prujeff hỏi.

"Tôi đoán các ông sẽ ở Hogsmeade, thậm chí là Hogwarts? Giúp tôi nhìn hai đứa, tôi sẽ nói với chúng để chúng xin ở lại trường vào Giáng sinh, nhưng tôi lo lắng mà lại không thể đi vào lúc này. Mặt khác, xin giúp tôi đặt hàng yêu tinh một bộ đao khắc trận pháp luyện kim, và một bộ trang sức biến hình khảm pháp thuật bảo hộ, phải là loại tốt nhất. Có vẻ tôi sẽ không thể tự mình chọn quà cho Apo và Al, nên đành nhờ các ông đặt hộ." Jerromy nghĩ nghĩ nói.

"Đương nhiên. Tôi và Simbo cũng sẽ đi. Đúng rồi Goá Phụ, nghiệp đoàn có ý dùng sự tích mạo hiểm của cậu để làm một đoạn trailer, đương nhiên, nếu cậu không đồng ý thì có thể từ chối." Prujeff nói.

Jerromy ngẩn người, cậu nghĩ người mạo hiểm cấp SSS đều đã làm liền hỏi: "Những người khác đều đồng ý sao?"

"Ừ." Prujeff nghĩ anh chỉ những người mạo hiểm khác có đồng ý hay không, trên thực tế Goá Phụ là một hình mẫu khá điển hình trong số những người mạo hiểm, tất cả mọi người cảm thấy cậu thần bí, cũng cực kỳ tin tưởng, đương nhiên là đồng ý rồi.

"Vậy được, một khi đã thế tôi cũng không muốn mình lạc đàn, không phải sao?" Jerromy nói xong thì lấy ra một tấm da dê, bắt đầu viết thư.

Tuy Prujeff nhận ra có thể Jerromy đã hiểu lầm gì đó, nhưng ông cảm thấy cũng không tồi, dù sao Jerromy đã đồng ý rồi mà?

"Cậu yên tâm, chúng tôi sẽ xử lý mơ hồ hoá gương mặt của cậu. Cho đến khi cậu xuất hiện ở hội giao dịch Ambrosia thì chúng tôi sẽ công bố hình ảnh của cậu." Prujeff nói.

Jerromy không nói gì thêm, nhưng trong lòng không khỏi âm thầm may mắn, xem ra tuy nghiệp đoàn có tra ra mình là đại bậc thầy thứ bảy của Hiệp hội Độc dược nhưng không tra được thân phận xa hơn - vậy tốt lắm, trước khi gặp người quen thì không cần quan tâm nhiều.

Hơn 2 tiếng sau, hai bức thư đã được viết xong, một bức là cho bọn trẻ, một bức là cho giáo sư McGonagall chủ nhiệm cũ của mình. Bức thư cho bọn trẻ rất dài, đầu tiên là nói mình đã đánh mất thư chúng viết; sau nói mình rất lo cho chúng, nhưng vì nhận một nhiệm vụ khẩn cấp nên không thể lập tức tới gặp, vì lo cho sức khoẻ và sự an toàn của chúng nên đang gửi một bức thư cho giáo sư McGonagall nhờ bà quan tâm tới chúng; sau đó còn nói nhiệm vụ khẩn cấp lần này mình có thể lấy được thứ khiến sức khoẻ chúng tốt hơn, anh thương chúng nên anh phải đi, dù chỉ có một tia hy vọng; cuối cùng anh bảo chúng không cần hồi âm và chăm sóc Silesia nửa tháng, lễ Giáng sinh thì ở lại Hogwarts, phải nhớ xin ở lại trường. Trong thư, anh lại dặn dò bọn trẻ chú ý an toàn, chú ý uống dược.

Jerromy nhìn Silesia bay đi, cười cười, tay nhẹ nhàng đặt lên hộp dây chuyền tiếp giáp ngực mình, trong lòng nghĩ: Sev, anh sẽ ở bên chúng bảo vệ chúng chứ? Dù em không nhìn thấy, cũng không cảm nhận được nhưng em biết, anh nhất định sẽ làm vậy, anh sẽ bảo vệ chúng thật tốt. Sev, em sẽ mau chóng lấy được nước sông Minh, nên bọn trẻ sẽ khoẻ mạnh, anh đừng tự trách.

Ngay khi Silesia bay khuất thì hội trưởng Alfonso đã trở lại.

"Goá Phụ, chuẩn bị tốt chưa?"

"Rồi."

"Vậy xin đi theo chúng tôi."

"Ừm."

Jerromy mang theo rương bên người đi theo Alfonso và Prujeff ra khỏi phòng bàn bạc, anh tuyệt đối tự tin mình có thể hoàn thành tốt nhiệm vụ này. Vì con anh, vì vật báu của anh và Sev.

Đứng trong trận pháp truyền tống không gian, anh biết đây là một hành trình hoàn toàn mới, suốt đường đi sẽ ngập tràn thứ mới lạ. Anh cảm nhận được sự run rẩy hưng phấn, anh tin, mỗi một người mạo hiểm đều đã chờ mong, một người mạo hiểm tiêu chuẩn khi đối mặt với thứ xa lạ, không phải sợ hãi, mà là kính sợ, rồi - chinh phục!

"Cậu chuẩn bị tốt rồi chứ?"

"Đúng vậy!"

"Vậy chúc may mắn!"

Trận pháp khởi động, hào quang vạn trượng...

Sau khi hào quang tản đi, các trưởng lão tập trung đứng sau hội trưởng Alfonso.

"Cậu ấy sẽ thành công chứ?"

"Sẽ, cậu ấy đã là một truyền kỳ."

- Hết chương 72 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info