ZingTruyen.Info

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 67: Thư Sấm tức giận.

chuhe7720

Ăn xong bữa tối, hai đứa vốn định cùng các bạn tới thư viện, khi đi ra đại sảnh lại bị Severus chờ ở ngoài ngăn lại.

"Thật sự là có lỗi, trò Prince, trò Evans, xem ra các trò không thể không cùng chủ nhiệm đáng thương của các trò tới bệnh thất một chuyến rồi." Khi Severus xuất hiện ngăn hai Slytherin và các bạn Ravenclaw thì các Ravenclaw đang thảo luận đọc sách nào. Nhưng thấy Severus thì các bạn nhỏ lập tức tránh ra.

"Dạ chủ nhiệm!" Artemis lập tức chào tạm biệt hai Ravenclaw, rồi tiến lên ngoan ngoãn kéo cổ tay áo cha, từ nhỏ họ đã nắm tay ba, mà cha họ không thích tiếp xúc nên chỉ kéo áo choàng của cha đã rất hạnh phúc.

Tuy nhiên cô bé Slytherin cũng không biết hành động của mình đã sớm khiến hai Ravenclaw sợ hãi, đây chính là giáo sư khủng bố nhất Hogwarts á - Artemis, áo choàng đã bị cậu tóm rồi, giáo sư Snape sẽ ném cậu vào vạc để cậu biết mùi đó...

"Ừm, Laura, Seattle, có vẻ hôm nay chúng tớ không thể đi cùng các cậu tới thư viện rồi... gặp lại vào sáng mai nha." Tuy Apollo phát hiện bạn mình khác thường nhưng cậu cảm thấy Laura và Seattle sớm hay muộn cũng biết quan hệ giữa anh em mình và cha, để họ chậm rãi tiếp nhận cũng tốt hơn việc đột ngột doạ họ.

Trong hai tháng này, họ đã hiểu rõ danh tiếng của ba. Ba sắp về rồi, lúc đó cả nước sẽ bùng nổ, nhất là ba còn mang theo mình và em gái, nói không chừng còn có tin phản đối ấy chứ. Dù sao ở đây ba có rất nhiều kẻ thù, nếu không sao cha có thể bị nhốt 12 năm cơ chứ?

Apollo và Artemis đi theo cha đi trên hành lang Hogwarts, vì bữa tối vừa chấm dứt nên có rất nhiều người, một số vội vàng tới thư viện, một số đang đi về phòng sinh hoạt nhà mình, còn một số cậu bé năm trên đang dẫn bạn gái định tìm nơi yên lặng để hẹn hò. Nhưng dù người nào thấy Severus cũng lập tức nhường đường, sức mạnh của Severus ngày Halloween đó đã khiến các động vật nhỏ cảm thấy sợ hãi. Ở giới pháp thuật đánh người không sử dụng pháp thuật sẽ không bị trừng phạt.

Khi Severus dẫn hai đứa vào bệnh thất thì vài Gryffindor còn tới thăm bạn mình nhìn thấy Slytherin còn có thể đi, vừa đố kỵ vừa tức giận. Mà Keller vẫn không động đậy được trên giường đã đang phẫn nộ nhìn chằm chằm Severus, nhưng đối với Severus thì trình độ này vẫn không đủ để khiến y chú ý.

"Apollo, Artemis, nào, để ta kiểm tra toàn diện cho các trò, Severus, thầy chờ một chút." Pomfrey nói, khi Severus dẫn hai đứa thì bà bí ẩn nháy mắt ra hiệu cho Severus.

Trên thực tế, Pomfrey hoàn toàn có thể tới phòng sinh hoạt chung Slytherin hoặc văn phòng của Severus để kiểm tra cho hai nhóc, mà khi giáo sư Flitwick đề nghị đưa đôi song sinh tới bệnh thất kiểm tra Severus cũng không lên tiếng phản đối, vì thế Pomfrey biết ý y, lập tức theo lời giáo sư Flitwick để Severus đưa hai đứa tới bệnh thất. Là một Slytherin bà hiểu Severus không phản đối nhất định là có thứ gì trong bệnh thất khiến y hứng thú. Kết hợp với những lời Severus nói trước đó, Pomfrey dễ dàng nhận ra, Severus muốn biết Keller đã ếm cho Apollo thần chú gì, nói cách khác, dù thần chú kia đột ngột thất bại nhưng đứa trẻ cũng bị ngất, chỉ khi hiểu đó là thần chú gì mới có thể đúng thuốc chữa bệnh cho thằng bé.

Đương nhiên Pomfrey tin là Severus không cần hỏi Keller cũng có thể biết thần chú đó là gì, chỉ cần cho y một lý do đi vào bệnh thất một thời gian là được. Là một bậc thầy Chiết tâm Trí thuật Severus có thể tự nhiên tìm được thứ gì mình muốn mà không gây chú ý nào, đầu óc của Keller hoàn toàn mở ra với Severus. Không chỉ vậy, chỉ sợ toàn bộ Hogwarts gần như không có phù thuỷ nào có thể chống cự Chiết tâm Trí thuật của Severus, trừ khi có mang theo vật phẩm luyện kim tương quan.

Severus không phản ứng ánh nhìn của Keller và vài Gryffindor, vô cùng lịch thiệp ngồi trên sô pha bệnh thất, sau đó đôi mắt màu đen nhìn về phía Keller, Chiết tâm Trí thuật không đũa phép không tiếng động. Nếu là phù thuỷ có kinh nghiệm thì sẽ nhanh chóng phát hiện ra khác thường, tuy Severus tin Keller tiến vào Hogwarts sau chiến tranh căn bản không thể tiếp xúc tới loại hình pháp thuật có tính tranh luận rất mạnh này, nhưng Severus vẫn rất cẩn thận, khống chế tốc độ xâm lấn của mình.

Nhưng y nhanh chóng phát hiện, người này quả nhiên như y suy nghĩ, khi không thấy cảnh giác với pháp thuật tra xét tinh thần thì xem xét phần lớn trí nhớ người kia. Sau đó y phát hiện người này cũng coi như là một Gryffindor có thủ đoạn. Thấy hắn tự cho là đúng lên kế hoạch, hơn nữa kế hoạch này có mấy người mạo hiểm cấp cao thì Severus không khỏi lo lắng. Y không quá hiểu về chức nghiệp mạo hiểm này, y nghĩ sau khi trở về cần phải xem bản giới thiệu mà Hiệp hội Độc dược đưa cho.

Sau đó y cẩn thận rời khỏi đầu óc hắn, khe khẽ nhìn con mình, rồi tức giận. Là một thần chú biến hình định hướng. May mắn mà mất hiệu lực... nếu không cả đời này chắc Apollo cũng không muốn tập luyện Animagus. Tuy bản thân Severus cũng không tập luyện Animagus nhưng là chủ nhiệm Slytherin 17 năm, có rất nhiều học trò có thiên phú biến hình, cũng khá hiểu biết. Giống như con đỡ đầu Draco của mình, Animagus của cậu ta hoàn toàn bị Barty Crouch Jr. làm hỏng. Là quý tộc cao cấp, hình thái hoá thú của Malfoy luôn là hải điêu đầu bạc chấn sí bay cao, cũng chỉ có mình Draco là chồn hương. Vì thế Severus tìm đọc một ít sách cổ mới biết được bí mật mà ngay cả McGonagall cũng không biết - là vì thần chú biến hình định hướng của Barty Crouch Jr. năm thứ tư khiến Draco ghi nhớ!

Tuy biết sau này Apollo không nhất thiết phải luyện tập Animagus, nhưng một người cha luôn hy vọng con mình có thành tựu. Trước đó, Severus đã biết từ McGonagall, thiên phú biến hình của Apollo và Artemis rất tốt. Ít nhất Severus tin hai đứa có di truyền thiên phú của đối thủ mình James Potter, được rồi, xem ra hắn cũng không hoàn toàn tệ hại?

Nhưng... một con chuột xám xấu xí?! Hình thái này, dù là muốn làm nhục Slytherin hay là muốn huỷ diệt Animagus của Apollo thì Severus cũng không thể tha thứ một cách dễ dàng!

Xem ra đánh hắn cũng không thể khiến hắn tăng kiến thức, Severus tính toán nên làm thế nào mới có thể khiến tên sư tử đần chưa thất bại lần nào quá mức cuồng vọng này... không, nói hắn là sư tử thì đang khinh thường IQ của sư tử... nhận ra rằng không được chỉ cái đũa phép bẩn thỉu, yếu ớt của mình vào vật báu của người khác đây? Đương nhiên phải khiến hắn đau khổ, phải lên kế hoạch hoàn hảo, Slytherin chưa bao giờ thiếu kiên nhẫn và lực chấp hành không phải sao? Hơn nữa trước mắt y còn muốn chờ một người, nếu em ấy trở lại thì mọi chuyện càng hoàn hảo.

"Severus, rất bình thường." Đang lúc Severus tính toán, Pomfrey đã kiểm tra xong trạng thái sức khoẻ của bọn trẻ, thấy mặt Severus vô cảm, chắc là Keller đã làm chuyện gì quá đáng, "Thầy có thể dẫn chúng trở về, nhưng Severus, lát nữa tôi sẽ tới hầm."

Severus lập tức hiểu nên gật gật đầu. Hai Slytherin nhỏ chào tạm biệt và cảm ơn Pomfrey rồi đi theo Severus rời khỏi bệnh thất.

"Muốn tới Rừng Cấm đi dạo không?" Sau khi đi ra, trên con đường dành cho giáo sư Severus hiếm khi chủ động đề nghị.

"Dạ không, nghe nói đám sương hồn bên ngoài vào buổi tối sẽ không tốt cho cơ thể, sức khoẻ của người còn cần được điều trị. Nhưng cha à, thật sự ba đã nhận một Lời nguyền Chết chóc trong Rừng Cấm sao ạ?" Artemis tò mò hỏi, "Khi đó chắc chúng con đã ở trong bụng ba rồi?"

"Ừ," Severus chủ động kéo tay hai đứa, "Xin lỗi, nếu cha biết các con tồn tại thì sẽ không để em ấy đi mạo hiểm." Severus áy náy vì một câu hỏi vô tình của con.

"Cha, Al không cố ý." Apollo giải thích cho em, hai người đều không hy vọng cha tiếp tục áy náy, họ tin ba cũng nghĩ vậy.

"Cha, con xin lỗi, con chỉ... chỉ muốn nói, hoá ra chúng con cũng trải qua trận chiến đó thôi." Artemis vội vàng giải thích.

Nhìn gương mặt hai đứa giống với Harry, Severus cười nhẹ: "Ừ, đúng vậy, con của cha."

Apollo và Artemis thấy nụ cười và ánh mắt hiền hoà của cha, không khỏi cầm lại tay cha. Tay cha thật rộng và thật ấm...

"Chắc ba sẽ rất nhanh trở về, đến lúc đó gia đình chúng ta sẽ ở bên nhau." Apollo nói.

"Ừ." Severus nghe thấy lời con nói, không khỏi cũng khát khao, mong đợi hạnh phúc tương lai, con cái hiểu chuyện, người yêu tri kỷ bên cạnh, không có cuộc sống nào hơn thế. Nửa đời trước đã trải qua nhiều bất hạnh, chiến tranh, lại lãng phí 12 năm trời ở Azkaban, không ai như Severus cần hạnh phúc và gia đình để an ổn.

Có lẽ Severus chính là như vậy, vào lúc nhỏ khi ỷ lại cha mẹ, cha mẹ không cho y ỷ lại khiến y cảm thấy bất hạnh; vào lúc thiếu niên, y bức thiết muốn rời khỏi gia đình nên liều mạng muốn nổi tiếng, muốn thành công, thậm chí còn trả giá bằng tình bạn duy nhất bằng việc chìm vào bóng tối; tới lúc thanh niên, vì lời tiên đoán, vì áy náy bởi mùi hôi của u ám, nếu Harry không xuất hiện chắc chắn y sẽ còn tuyệt vọng hiến tính mạng mình cho đêm đen. Mà hiện tại, y lại chỉ muốn được ở trong gia đình, nhận lấy ấm áp và hạnh phúc, cũng hết sức để con và bạn đời hạnh phúc.

Cuộc đời, có lẽ là một vòng tuần hoàn.

Thời gian cứ như cát trôi qua kẽ ngón tay, hai ngày sau Harry vẫn không có tin tức khiến Severus cực kỳ nôn nóng, y bắt đầu nghi ngờ có phải Harry không muốn về hay không. Nhưng Apollo và Artemis luôn nghĩ chắc chắn vì chuyện gì đó mà ba chưa đọc thư - chuyện này không phải chưa từng xảy ra, hai đứa biết có những lúc ba ở nơi nguy hiểm không có thời gian đọc thư, vì nơi chốn đều có nguy cơ, phải đến một nơi khá an toàn mới đọc được. Nhưng họ biết nghề mạo hiểm của ba nên do ba tự nói với cha thì hay hơn, vì thế hai người vẫn luôn an ủi cha.

Mãi cho tới thứ năm sau Halloween, vào bữa sáng, Severus vừa ăn sáng vừa an ủi mình có lẽ hôm nay Harry sẽ trở về. Nhìn hai đứa nhà mình, đêm qua bọn trẻ còn an ủi nói chắc chắn ba có việc nên mới trì hoãn, không có thời gian đọc thư, nhưng khi mình hỏi vì sao Harry lại có chuyện thì chúng lại ấp úng không nói ra được lý do. Điều này khiến Severus cảm thấy không ổn, nhưng bọn trẻ nói phải do tự ba nói. Nên mới nhớ tới việc Hiệp hội Độc dược nói Harry thường xuyên ra ngoài nghiên cứu, kết hợp lại thì chắc Harry bị công tác nghiên cứu trì hoãn.

Severus hiểu, bản thân y cũng là người nghiên cứu, đương nhiên cũng biết cảm giác không quan tâm gì trong lúc hưng phấn nghiên cứu.

Khi bữa sáng gần kết thúc, các con cú đưa quà cho các phù thuỷ nhỏ, một con ưng nâu xám xa lạ cũng bay vào đại sảnh Hogwarts, kêu một tiếng dài làm các con cú đều sợ hãi, cũng khiến tất cả học trò và giáo sư chú ý. Apollo và Artemis cũng bị thu hút.

"A? Sao lại là Hope của chú Silver?" Artemis nhận ra đây là con ưng của Ngân Hồ người mạo hiểm cấp SSS bạn của ba.

"Anh không biết..." Apollo còn chưa nói xong đã thấy con ưng để một bức Thư Sấm trước mặt họ, sau đó không lưu luyến lập tức bay đi.

Hai đứa còn chưa kịp mở đã thấy Thư Sấm toả hơi nước biến thành một gương mặt phẫn nộ. Sau đó gương mặt kia gào lên với hai đứa.

"CẬU APOLLO PRINCE, CÔ ARTEMIS EVANS! Hai đứa không biết Jerromy đang ở đâu nhỉ?! Vì sao lại không cẩn thận như vậy? Xế chiều đêm trước Halloween, chúng ta đang ở Maserati, lúc ấy gặp tình huống rất khó giải quyết, các cháu lại không ngoan có đúng không? Các cháu có biết vì bảo vệ các cháu mà Jerromy đã thành lập khế ước dời thương tổn pháp thuật giữa quan hệ huyết thống hay không, nên trong lúc chiến đấu bị biến thành một con chuột, ôi Merlin ơi! Hiện tại cậu ấy còn đang trong thời kỳ nguy hiểm! Merlin trên cao! Chú còn chưa từng thấy cậu ấy bị thương tới mức vậy..." Giọng nói kia chậm rãi bình tĩnh lại, đơn giản nói vết thương của Jerromy, cuối cùng nói, "Hiện tại Simbo đang chữa trị cho Jerromy, ông ấy nói có thể thoát khỏi thời kỳ nguy hiểm nhưng phải hôn mê một thời gian nữa. Các cháu à, dù các cháu có lý do gì thì chú mong trước khi hành động các cháu phải nghĩ tới ba mình, mấy năm nay cậu ấy khổ cực như vậy là vì sức khoẻ của các cháu, nể mặt Merlin, đừng làm ra chuyện nguy hiểm nào nữa! Nếu không dù Jerromy mạnh khoẻ lại cũng sẽ gặp chuyện vì pháp thuật đột ngột gây ra. Chú Silver Tod của các cháu!" Gương mặt tạo từ làn hơi nước cắn lá thư thành mảnh nhỏ rồi biến mất.

Chỉ có hai đứa trống rỗng nhìn mảnh vụn trên bàn...

- Hết chương 67 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info