ZingTruyen.Info

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 65: Thức tỉnh - Thảo luận - Trailer - Cha con.

chuhe7720

Khi Apollo tỉnh lại thì nhìn thấy em gái đang đẫm lệ, rồi đập vào mắt là trần nhà quen thuộc, không khỏi sửng sốt.

"Anh, anh tỉnh rồi!" Artemis lau nước mắt.

"Chúng ta về nhà? Ba đến rồi?" Apollo nghi hoặc hỏi, phòng này thật sự quá giống với phòng ngủ của ba, khiến Apollo ngay lập tức cho ra phán đoán như vậy.

"Không, đây là phòng ngủ của cha." Artemis lấy một cốc Dược ổn định trên đầu giường đưa cho Apollo.

"A, cha đâu rồi?" Apollo cẩn thận hỏi một câu, cậu lo lắng vì mình bị thương mà cha sẽ có chuyện.

"Cha đang ở chỗ giáo sư McGonagall, vừa rồi Bộ Pháp thuật có đến..." Artemis còn chưa nói xong đã bị tiếng kêu sợ hãi của anh mình cắt ngang.

"Ôi không!" Apollo nghĩ làm chuyện gì quá khích khiến Bộ Pháp thuật mang đi, "Al, có phải cha sẽ phải tới Azkaban nữa không? Đều tại anh..."

"Không, không." Artemis vội vàng giải thích, "Cha cũng chỉ đánh tên kia một chút, không dùng pháp thuật nha. Hì, anh không biết cha đánh người ta ngầu thế nào đâu. Lúc về em sẽ đưa ký ức cho anh, anh có thể xem nha."

"Sao vậy?" Apollo ổn định lại, nhìn dáng vẻ sùng bái của em gái, trong lòng nghĩ thầm: xem ra, em gái nhà mình lại có thêm một đối tượng "sùng bái nhất" rồi.

"Bộ trưởng Bộ Pháp thuật, là Hermione Granger một trong ba đỉnh tam giác vàng Gryffindor trong truyền thuyết, nghe nói là bạn thân nhất của ba hiện giờ là phu nhân nhà Zabini, cô ấy dẫn Cục trưởng Cục giáo dục ngài Malfoy và hai vị khác tới, đúng lúc thấy cha đang ra tay với trợ giảng Keller, nhưng..." Artemis bắt đầu kể lại chuyện xảy ra sau khi anh hôn mê.

...

Hogwarts, tầng tám, văn phòng giáo sư McGonagall.

"Giáo sư, Apollo và Artemis có khoẻ không ạ?" Sau khi nói xong chuyện chính, Hermione quan tâm hỏi. Dù sao cũng là con của Harry, chẳng may xảy ra chuyện gì thì cô nên nói với bạn thân của mình thế nào. Draco cũng quan tâm, đó là con cưng của cha đỡ đầu, nếu xảy ra chuyện gì thì không nói đùa được đâu. Trưởng lão Aigues sau khi nói xong chuyện ban huấn luyện cũng thân thiết hơn, chúng là con của ngài Asaprhett, nếu xảy ra chuyện gì ở nước Anh thì toàn bộ Squib trên thế giới không mắng chết nước Anh à? Là chính khách thì sợ nhất người ta dùng ngòi bút làm vũ khí, huống chi con cưng của trưởng lão Aigues cũng nhận ân nghĩa lớn lao từ ngài Asaprhett nữa.

"Cô cảm thấy nếu có việc thì tôi vẫn còn ở đây sao?" Severus chậm rãi nói, "Mặt khác, theo như lời mọi người nói thì không phải mọi người còn cần nghe cái nhìn của tôi?"

Hermione không ngờ giáo sư Snape không nói gì lại bày tỏ quan điểm, mà Draco thì mang vẻ chăm chú lắng nghe, trưởng lão Aigues và bạn đời của ông cũng hiểu được người thực sự có quyền là ngài Snape, họ vẫn quan sát giáo sư McGonagall và Severus. Mà so với giáo sư McGonagall luôn luôn ngạc nhiên cảm thán thì Severus im lặng rất nhiều, nhưng hình như y đang suy nghĩ điều gì đó.

"Ừm, đương nhiên rồi, Severus thầy nói đi." Giáo sư McGonagall nói.

"Ý tưởng về ban huấn luyện là rất tốt nhưng tôi phải nói chương trình học của ban huấn luyện sẽ khác với chương trình học bảy năm của học trò Hogwarts. Cho phép tôi nói thẳng, dù sao các Squib không có nhiều thời gian để học hành và nghiên cứu, hơn nữa, là một người điều chế, tôi cũng không cho rằng đại đa số Squib dùng Dược hồi xuân thì độ tăng trưởng pháp lực của họ sẽ có thể vượt qua phù thuỷ thực sự. Hơn nữa trước đó hẳn các Squib cũng có cuộc sống của riêng mình rồi, tôi nghĩ các Squib hoàn toàn không thể từ bỏ công việc và cuộc sống của mình để tới Hogwarts học tập thời gian dài, nên không chỉ nội dung chương trình học mà cả độ khó, thời gian, chiều dài mỗi năm học, thi thố của ban huấn luyện đều phải thảo luận rõ ràng. Mặt khác, vấn đề quan trọng nhất, nếu sắp xếp không tốt thì một khi khai giảng sẽ khiến trường học quá ầm ĩ, nhân viên làm việc không ổn thì sẽ khiến các phù thuỷ nhỏ đang học tập trong trường phân tâm, chỉ sợ đây mới chính là nguyên nhân thực sự khiến Beauxbatons và Durmstrang do dự. Mà ở Hogwarts thì mối lo đầu tiên là lợi ích của học trò, không phải sao?" Severus đơn giản nói ý kiến của mình.

Mấy vấn đề này đều là điều mà mọi người ở đây không ngờ tới, họ luôn nghĩ chỉ cần hiệu trưởng Hogwarts đồng ý thì tất cả sẽ thuận buồm xuôi gió.

"Vậy ý của giáo sư là không được?" Hermione hỏi.

"Không, Granger. Nói thật không thể không nói cô không tiến bộ gì trong việc hiểu được kỹ năng nói chuyện của người khác." Severus nói, "Ý của tôi là phải cần một số Squib và một số người giáo dục cùng thương nghị, hoặc là phát ra một mẫu phiếu điều tra từ Cục giáo dục Bộ Pháp thuật."

"Vấn đề này có lẽ có thể thảo luận một chút ở hội giao dịch Ambrosia, trước mắt các Squib nhận được Dược hồi xuân chưa tới 300 người, họ rất cảm ơn người kia và sẽ tới Hogsmeade vào Giáng sinh. Tới lúc đó khi triệu tập một phần đại biểu gặp mặt người kia thì cha đỡ đầu nhất định sẽ ở đây, đúng không ạ? Hơn nữa nếu cha đỡ đầu mượn danh nghĩa người kia thì cậu ta sẽ không để ý đâu." Draco nói.

"Ừm, vậy có được không?" Trưởng lão Aigues do dự nói.

Severus suy nghĩ một chút, nói: "Đến lúc đó rồi nói sau."

...

Nghiệp đoàn mạo hiểm, phòng nghỉ cao tầng nào đó.

"Ngày mai là tháng 11, Prujeff, ngày mai liền phát tín hiệu tia chớp để Goá Phụ trở về một chút. Nếu anh ta ở nơi nguy hiểm nào cũng cho anh ta một thời gian chuẩn bị, ông thấy sao?" Alfonso nhìn bầu trời đêm thản nhiên nói một câu.

"Cũng được, ngày mai tôi sẽ phát một cái, bảo anh ta lập tức trở về, dù sao địa bàn Long Tộc cũng không dễ dàng xông vào." Là người liên lạc của Goá Phụ, Prujeff biết một khi chắc chắn thì sẽ tuyên truyền với bên ngoài, hơn nữa qua nhiều năm như vậy người mạo hiểm đầu tiên khiêu chiến cấp truyền kỳ, lại tới Long Tộc thì phải cần chuẩn bị rất nhiều đồ.

"Prujeff, tôi cảm thấy tạm thời đừng lộ ra thân phận của Goá Phụ trong Hiệp hội Độc dược, tôi nghĩ sẽ càng thú vị." Alfonso cười cười, thi thoảng đùa cái đám bậc thầy độc dược IQ cao kia cũng rất vui.

"Tôi cũng nghĩ thế, dù sao Goá Phụ cũng không nói cho chúng ta biết về mối quan hệ giữa anh ta và Hiệp hội Độc dược mà." Prujeff nói, "Mặt khác, tôi cảm thấy lần này nên để Goá Phụ càng nổi tiếng hơn mới được."

"Ông có ý kiến gì hay?" Alfonso không băn khoăn gì, dù sao danh tiếng của Goá Phụ với người mạo hiểm cũng như các dị tộc khác là vô cùng tốt.

"Tôi cảm thấy có thể mô phỏng một số phương pháp của Muggle." Prujeff cười nói, "Trước đó tôi có tới giới Muggle gặp bạn cũ, cháu của ông ấy đang chơi một món đồ chơi rất thú vị tên là 'trò chơi điện tử'. Ừm, công ty trò chơi sẽ tung ra một đoạn 'trailer', cho tôi một linh cảm rất tuyệt - không phải chúng ta phải tuyên truyền cho nghiệp đoàn ở giới phù thuỷ sao? Hơn nữa địa điểm hội giao dịch lần này lại là trường học, bọn trẻ luôn rất ảo tưởng về chủ nghĩa anh hùng. Tôi cảm thấy chúng ta có thể làm một trailer cho người mạo hiểm truyền kỳ nhất của chúng ta."

"Tuy nhiên những người mạo hiểm khác có thể chấp nhận không?" Alfonso hỏi.

"Nếu là Goá Phụ thì tuyệt đối người phản đối sẽ rất ít. Mấy năm nay Goá Phụ có danh vọng rất cao." Prujeff nói, "Mấy năm nay dù là chiến tranh với ma sói hay là hải tuyến ma quái thì Goá Phụ đều là người nổi bật nhất. Ai cũng không thể phủ nhận. Đối với người mạo hiểm bình thường thì anh ta là một tấm gương; đối với người mạo hiểm trung cấp thì anh ta là mục tiêu; đối với người mạo hiểm cấp cao thì anh ta là vua."

"Vậy ý của ông là?" Alfonso bị thuyết phục.

"Nếu là trailer thì đầu tiên phải quảng cáo rùm beng về tinh thần chúng ta, hiện tại tinh thần của người mạo hiểm trẻ tuổi quá không đồng đều, quá chú trọng dục vọng cá nhân, nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ giảm đi tố chất của nghiệp đoàn. Tính cách chung thuỷ trong tình yêu, bảo vệ người thân, thẳng thắn với bạn bè của Goá Phụ đều là tinh thần. Anh ta giỏi giang, hiền hoà, lịch thiệp, dũng cảm, bác học, thành khẩn, vô tư có thể nói là điển hình của người mạo hiểm. Một người mạo hiểm như vậy mới là điều chúng ta phải đề xướng." Prujeff nói, "Hơn nữa Goá Phụ vẫn rất thần bí, tôi tin sẽ có rất nhiều người trẻ tuổi bị thu hút, và đi vào nghiệp đoàn mạo hiểm."

"Một khi đã vậy thì ông lấy cái gì để bắt đầu trailer này?" Hội trưởng Alfonso hỏi.

"Một phù thuỷ nam nghèo khó, mang theo hai đứa trẻ gầy gò lưu lạc khắp nơi, trong một cơn mưa to đi vào một nhà sách, chỉ vì muốn xin một chén nước pha sữa cho con. Chủ tiệm thấy anh ta đáng thương, lại có sức mạnh bất phàm nên đã đề cử anh ta vào nghiệp đoàn mạo hiểm. Ông xem thế nào, Alfonso?" Prujeff nói.

"Tốt lắm, rất lôi cuốn... Vậy bắt đầu thu thập trí nhớ về Goá Phụ đi." Alfonso cười nói, "Rất ít khi thấy ông suy nghĩ cho một người như vậy, Prujeff."

"Đương nhiên, không phải mỗi người đều đáng để ông làm vậy. Dù không đề cập tới sự vĩ đại của anh ta thì mấy năm nay tôi đã có không ít ích lợi từ nhiệm vụ của anh ta rồi, không phải sao?" Prujeff nói, "Tuy nhiên phải nói cho Goá Phụ, nếu không anh ta mà tức giận thì phần trăm của tôi sẽ ít đó."

"Đương nhiên, ông đưa ra ý tưởng, chờ anh ta tới thì ông nói đi." Alfonso không dị nghị gì.

...

Hogwarts, văn phòng chủ nhiệm Slytherin.

Lúc Severus trở về đã sắp tới giờ giới nghiêm. Đương nhiên không phải vì thảo luận công việc về ban huấn luyện khiến y về trễ thế này, mà y tới Phòng Yêu Cầu một chút. Sau khi thảo luận kết thúc, y không quá thoải mái - lại là thời gian nôn ra máu vì cứu chuộc Friedman. Y nhớ hai đứa còn ở trong phòng mình, nên không thể về - sẽ làm chúng sợ mất. Vì thế y tới Phòng Yêu Cầu ở lại đó một lúc, nôn xong thì cả người đều mất sức, nên nghỉ ngơi một lúc lâu mới tạm ổn.

Đi vào văn phòng đã thấy hai đứa đang ngồi trong phòng làm việc, khi thấy Severus thì Artemis lập tức chạy tới, vô cùng thân thiết kéo tay y: "Cha, sao giờ người mới về? Anh rất sợ cha sẽ bị Thần Sáng mang đi." Sau đó lập tức quay đầu nói với anh mình, "Anh, anh không tin em á!"

"Không phải là không tin, Al." Cậu bé nhe răng với Artemis, sau đó cẩn thận nhìn Severus, bị em gái pha trò nên cậu có hơi ngượng ngùng.

Severus nhìn con trai đang bất an thì cũng bất an, nhưng y ra vẻ bình tĩnh, đi qua nói: "Ừm, còn chỗ nào không thoải mái không?" Nói xong y ngồi xuống cạnh Apollo, Artemis thì ngồi một bên nhìn cha và anh, "Không thể không nói, con vẫn di truyền tính cách của Harry, nên nhẫn nại thì phải nhẫn nại, vì sao lại đánh nhau với Gryffindor?"

"Nhưng cha à, Lupin kia thật sự là con đỡ đầu của ba ạ? Con đỡ đầu lại nhục mạ cha đỡ đầu của mình như vậy là có ý gì? Cha à, ba chưa từng nói với chúng con rằng ba có một người con đỡ đầu như vậy..." Apollo không tự chủ gọi "cha", đến khi phản ứng thì lập tức cúi đầu, ngượng ngùng dùng chân chà thảm.

Dáng vẻ biểu đạt này khiến Severus nhớ tới mình trước đó, không khỏi chủ động vươn tay ôm con vào lòng, dù 11 năm trước chưa từng gặp thằng bé nhưng y nghĩ, tình thân và dòng máu thật kỳ lạ, sẽ khiến y nhìn ra thói quen của mình và cả của Harry trên người con cái. Thấy thằng bé cứng người thì y không khỏi mỉm cười, hiền lành hỏi han: "Harry có từng nói là con rất giống cha không?"

Apollo không nói gì, nhưng cậu gật đầu trong ngực cha.

"Vậy bình thường Harry gọi con là gì?" Đứa trẻ trong lòng đã thả lỏng người, Severus biết thằng bé đã chấp nhận mình, "Xin lỗi, con của cha."

"'Apo', ba gọi con như vậy, về sau cha cũng gọi con vậy nha? Cha à, đừng nói với chúng con câu 'xin lỗi', cha không có lỗi với chúng con, cha cho chúng con một nửa sinh mệnh mà? Nhưng cha nợ ba một câu 'không bù đắp được'." Apollo hiểu chuyện nói, "Ba và chúng con đều nhớ cha."

"Apo, con nói đúng..." Severus thì thào.

- Hết chương 65 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info