ZingTruyen.Info

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 61: Quà Halloween của Pomfrey - Lupin hậm hực.

chuhe7720

Đã nhiều năm rồi Pomfrey chưa vào phòng sinh hoạt chung Slytherin, lần cuối cùng bà tới đây là năm mà chiến tranh chấm dứt. Mười năm nay, Slytherin không có học trò, Pomfrey cũng không muốn nhìn cảnh nhớ người nên rất ít khi tới. Hai đứa đang ở trong hầm viết luận văn, tuy nói chúng muốn chuẩn bị cho bữa tiệc hoá trang buổi tối nhưng cũng không cần phải ăn diện ngay từ sớm. Khi thấy Pomfrey đi vào thì có vẻ hơi ngạc nhiên, rồi lập tức đi qua chào đón.

"Bà Pomfrey, sao bà lại tới ạ?" Artemis không ngờ lại gặp quý bà hiền lành ở chỗ này, vì thế đứng dậy, vui vẻ hỏi.

"Ừm nghe Minerva nói hôm qua các trò tới bệnh thất tìm ta, có chuyện gì không? Có phải cơ thể không thoải mái?" Pomfrey cười sờ mái tóc dài của cô bé, hơi thất thần nói, "Cưng à, trò rất giống Eileen."

"Dạ, thưa bà?" Artemis và Apollo bất ngờ, Eileen? Ai vậy?

"Nhưng đương nhiên tóc của trò giống Lily." Pomfrey lại cảm thán.

Hai đứa lập tức hiểu, họ bất ngờ nhưng lại cảm thấy hợp lý, dù sao phần lớn phù thuỷ nước Anh đều là học trò ở Hogwarts. Sao họ lại ngốc thế chứ? Ngốc đến mức nghĩ không ai nhận ra được họ? Apollo không khỏi lo lắng, hỏi: "Thưa bà, từ khi nào ạ?"

"Ừm, lần đầu tiên gặp các trò thì ta đã cảm thấy rất quen." Pomfrey hiểu ý bọn trẻ, bà để hai đứa ngồi xuống sô pha, "Rồi nhìn thấy Severus trong tiệc tối là đoán được thân phận của các trò. Ừm, ta rất giật mình, dù sao thì trước đó ba của các trò rất biết cách giữ bí mật."

"Dạ, chúng con cũng vừa biết thân phận của ba, nói thật ra thì rất bất ngờ cũng rất khiếp sợ." Apollo cảm thấy có lẽ tâm sự với quý bà này sẽ tốt hơn, dù sao hai người không thể nào đi nói chuyện này với bạn được, mà thái độ của cha lại khiến tâm trạng của họ mấy ngày này đều rất tệ. Còn Pomfrey là người hướng dẫn họ vào Hogwarts, bất cứ sinh vật nào cũng có một cái gọi là ấn tượng ban đầu, đối với người đầu tiên họ tiếp xúc ở nước Anh thì họ luôn có một sự thân thiết và tin tưởng trong đáy lòng.

"Đương nhiên ta có thể hiểu được cảm giác đột nhiên này. Trên thực tế nếu các trò cần thì chúng ta có thể tâm sự." Pomfrey nhận ra hai đứa cần phải có người nói về chuyện này, nhưng hiển nhiên bạn bè là không thích hợp, mà Severus lại mất tự nhiên, ba chúng thì không ở cạnh.

"Giờ chúng con đang rất hỗn loạn, chúng con chưa từng nghĩ ba lại nổi tiếng như vậy, không phải là ba không nổi tiếng... ừm, ý con là ở nước Anh ba lại là người có thể so sánh với thần. Hơn nữa, cha... ừm, ý con là chủ nhiệm Snape..." Artemis thốt ra từ "cha" khiến Pomfrey khẽ nhướn mày, vì thế cô bé lập tức ngượng ngùng sửa miệng, "Người, người còn sống."

"Ừm, các trò, thầy ấy còn sống không phải là tin tức tốt sao?" Pomfrey hỏi.

"Vâng nhưng ba từng nói, cha sẽ rất thương chúng con, chỉ là..." Apollo không biết nên nói thế nào.

"Ôi tên đáng thương kia, Severus là một người hướng nội, không cần phải nói thầy ấy đã chờ mong các trò thế nào, chẳng lẽ các trò lại không cảm thấy thầy ấy đối xử với các trò không giống người khác hay sao? Trên thực tế theo ta biết thì thầy ấy cũng mới biết đến các trò khi vừa ra tù, sau đó nhìn thấy các trò ở tiệc khai giảng, đương nhiên không biết nên làm thế nào. Tuy nhiên chúng ta không thể nghi ngờ thầy ấy rất thương các trò, chỉ là thầy ấy không biết nên diễn tả ra sao, nhưng ta có thể nhận ra." Pomfrey cười nói, rồi lấy ra hai hộp quà, đúng là quà mà Severus nhờ bà mang tới, "Các trò xem, đây là đồ mà thầy ấy nhờ ta mang cho các trò."

"Ưm nhưng vì sao người không nói cho chúng con ạ? Thưa bà, bà cũng không biết chúng con đã hy vọng có thể gặp người, có thể gọi người là 'cha' đến mức nào mà." Artemis nói.

"Từ trước tới nay Severus đều như vậy, thầy ấy lo lắng rất nhiều chuyện, như an toàn, học tập, trình độ nhận thức, sức khoẻ, niềm vui... của các trò. Bọn trẻ, tin ta đi, thầy ấy còn mong chờ các trò gọi thầy ấy là 'cha' hơn cả tưởng tượng, dù sao thầy ấy và Harry yêu nhau, các trò là chứng nhân cho tình yêu của họ. Những gì thầy ấy làm cho các trò còn nhiều hơn những gì các trò nhìn thấy..." Pomfrey nhẹ nhàng nói.

"Chúng con có thể hiểu được nỗi khổ của cha, nhưng vì sao..." Apollo còn chưa nói hết đã nhìn thấy một hình thái Thần Hộ mệnh con mèo vào từ bên ngoài.

"Poppy," Thần Hộ mệnh vang lên tiếng của giáo sư McGonagall, "Trở về một chút được không? Có một học trò Gryffindor ăn quá lượng Dược giảm béo, tôi không biết nên làm thế nào."

Thần Hộ mệnh truyền lời xong thì biến mất, Pomfrey lập tức đứng dậy nói: "Ôi Merlin ơi! Gryffindor lại gây chuyện, tuổi này ăn Dược giảm béo gì chứ! Vậy bọn trẻ, các trò có khoẻ không? Không có chỗ nào không thoải mái chứ?"

"Không ạ, chúng con rất khoẻ, bà mau đi đi." Apollo nói.

"Vậy hôm qua vì sao các trò tới tìm ta?" Pomfrey lo lắng hai Slytherin nhỏ, rồi bà nói tiếp một câu, "Hôm qua ta đi mua dược liệu cho Severus, thật sự thầy ấy chẳng thương bản thân mình, thật là, thầy ấy cho rằng mình là Friedman sao?"

"Thầy ấy làm sao ạ?" Apollo và Artemis thính tai, lập tức lo lắng hỏi.

"Ừm, xin lỗi các trò, ta đã đồng ý với Severus là không nói." Pomfrey nói, "Nhưng ta có thể cho các trò ký ức đúng không?" Pomfrey gian xảo nói, vào ngày khai giảng bà nhìn thấy trong hành lý bọn trẻ có Chậu Tưởng Ký, cũng không biết Harry chạy tới đâu lấy được, nghe Minerva nói, quà Harry tặng bà ấy cũng là vô giá. Bà nghĩ Severus chắc còn chưa biết bọn trẻ có Chậu Tưởng Ký, nên bà có thể làm chút gì đó giúp hai đứa trẻ đáng yêu này chăng.

Hai đứa lập tức gật đầu.

"Vậy các trò có thể tự xem." Pomfrey là một Slytherin, bà đáp ứng Severus không "nói" nhưng không đáp ứng y không cho bọn trẻ ký ức để chúng tự nhìn nha. Nói xong, bà cầm đũa phép đặt vào thái dương lấy ra một sợi chỉ ký ức, sau đó đặt vào một lọ đựng dược trống rỗng, rồi cười đưa cho đôi song sinh nói: "Đây là quà Halloween của ta, có thể tốt hơn kẹo nhiều. Nơi này có ba đoạn trí nhớ, mong có thể giúp các trò."

...

Phòng sinh hoạt chung Gryffindor.

Vào cuối tuần nơi đây luôn ầm ĩ, học trò trên năm hai đều có thể tới Hogsmeade chơi, dù sao ngày mai là Halloween, cửa hàng Hogsmeade sẽ không bỏ qua cơ hội kiếm tiền này đâu, nên rất nhiều thương gia ở Hogsmeade đều hoạt động vào hôm nay. Các Gryffindor lại thích náo nhiệt, hôm nay các học trò trên năm hai đều đi hết. Tuy chỉ còn những học trò năm nhất năm hai không thôi thì Gryffindor cũng cực kỳ náo nhiệt.

Edward Lupin giờ đang có mái tóc màu lam, chứng tỏ cậu đang hậm hực, là một Animagus trời sinh, vào Halloween đáng lẽ cậu không cần lo lắng gì. Sáng nay, cậu nhận được trang phục hoá trang bà ngoại gửi, nhưng cậu lại ghét bộ đó quá chính thức, cậu không cần ăn mặc như một Slytherin. Tuy nhiên cậu cũng không có trang phục khác để mặc nên đành phải chấp nhận. Trên thực tế, chuyện khiến cậu phải hậm hực dạo gần đây rất nhiều, dường như bắt đầu từ học kỳ này mà tâm trạng cậu luôn không vui nổi.

Đầu tiên là nghỉ hè nghe nói Snape ra khỏi Azkaban, đó là một Tử thần Thực tử, một phần tử nguy hiểm bậc nhất, ngay cả Dumbledore cũng bị hắn giết, không phải sao? Sao có thể thả ra chứ? Hơn nữa giáo sư McGonagall còn kéo hắn vào Hogwarts, thật sự khiến cậu cảm thấy kinh khủng. Nghe một số người nói, hắn dùng Tình Dược mê hoặc cha đỡ đầu vĩ đại của mình, sau đó cha đỡ đầu mất tích, cũng không biết hắn đã làm gì với Tình Dược rồi? Một kẻ như vậy còn không bằng rác rưởi, sao có thể làm giáo sư? Giáo sư McGonagall bị hồ đồ mất rồi.

Trên tàu tốc hành Hogwarts, tự nhiên gặp một thằng nhãi con đáng ghét, tuy mới đầu còn cảm thấy đôi mắt xanh kia rất dễ thương. Tuy nhiên thằng nhãi kia lại dám từ chối Victoria, chẳng lẽ nó không biết thân phận của mình và Victoria à? Hừ, lại ỷ vào Pomfrey mà làm khó mình, khiến mình mất thể diện trước mặt Victoria. Lúc ấy mình còn đang nghĩ nhãi con đáng ghét đó nếu vào Gryffindor thì phải làm nó đẹp mặt.

Sau đó trên lễ phân loại, thằng nhãi mắt xanh đáng ghét đó lại được phân vào Slytherin tà ác. Snape còn cố ý từ chối gì đó, thái độ này ngoài Slytherin thì còn có nhà nào cần nó? Không phải chỉ để gây chú ý thôi sao? Chết tiệt, Slytherin gian xảo! Dù là già hay là trẻ. Cuối cùng còn không phải tới Slytherin à? Nghe nói, thân nhất với Snape là nó đó.

Càng làm Edward tức giận là, lần khảo sát của bậc thầy độc dược hai đứa kia đoạt hẳn sự chú ý mà cậu nên có. Từ khi Edward hiểu chuyện thì mỗi lần được mời tham gia tiệc hay hội nghị đều là ngôi sao nhỏ khiến người ta chú ý. Đương nhiên phần lớn những hoạt động cậu được mời đều liên quan tới kỷ niệm chiến tranh hay kỷ niệm Kẻ Được Chọn, trong số đó, ai có thể nổi bật hơn con đỡ đầu của Kẻ Được Chọn "trong truyền thuyết" này chứ? Vì thế bất giác cậu nhận ra cậu phải chói mắt nhất trong tất cả những trường hợp công khai. Mà khi có kẻ còn được hoan nghênh hơn cậu thì cậu không thể chấp nhận được. Bà ngoại vẫn luôn nói cậu không phải con đỡ đầu của Kẻ Được Chọn, nhưng chú Ron đã nói rằng lúc ấy chú nghe ba mẹ đã mời Harry làm cha đỡ đầu cho cậu, mà nể mặt cha mẹ thì Harry sẽ không từ chối. Vì thế cậu phải là con đỡ đầu của Harry. Bà ngoại đã lớn tuổi, hồ đồ còn sợ rắc rối nên mới không muốn thừa nhận.

Cậu cực kỳ không thích hai Slytherin kia, chúng còn tự nhận ba mình là một người điều chế hắc ám, hừ, quả nhiên là thằng nhãi con phù thuỷ hắc ám. Nếu không sao lại vào Slytherin? Ngày đó giáo sư Keller dẫn đàn anh Pamir tới thăm cậu đã nói rằng, thế lực quý tộc hiện tại đều đang ngẩng cao nên hy vọng những người thừa kế anh hùng đừng bị tà ác mê hoặc. Giáo sư Keller nói rất đúng, tuy thầy ấy chỉ là trợ giảng nhưng Edward và rất nhiều Gryffindor đều muốn gọi thầy ấy là "giáo sư". Còn đàn anh Pamir nói đàn anh Landeni đã là người mạo hiểm cấp A, anh ấy sẽ về vào Giáng sinh và mang theo người mạo hiểm cấp SS rất giỏi tới giúp C.S.B, đến lúc đó xem đám quý tộc này có thể làm được gì. Vì thế hai Slytherin và ba chúng cũng không tốt lành được đâu.

Trên lớp bay Victoria chẳng làm gì cả mà bị phạt cấm túc cả một học kỳ, Snape quá kiêu ngạo, rõ ràng hai đứa ác ma kia không xảy ra chuyện gì, chỉ nằm trong bệnh thất một đêm, dựa vào cái gì mà trừ điểm nhà Gryffindor? Hơn nữa Victoria nói không sai, phù thuỷ hắc ám là thứ không tốt lành. Trai bao thì sao? Nếu đúng thì làm người ta thật sự ghê tởm.

Mặt khác, gần đây còn có một tin tức bất ngờ, cũng khiến giáo sư Keller và đàn anh Pamir không trở tay kịp, Snape sửa lại được án sai. Đã nói quý tộc không tốt lành gì mà, nhìn Hermione Granger đi, chính là đồ phản bội Gryffindor, người khác đều nói cô ta ham vinh hoa phú quý mà từ bỏ chú Ron đã cùng phấn đấu suốt bảy năm. Hừ, chú Ron không tốt chỗ nào, lại chọn con rắn đen kia, thật không biết cô ta nghĩ gì nữa!

Gần đây cậu luôn bị chủ nhiệm Shacklebolt và hiệu trưởng McGonagall phạt cấm túc, không có thời gian tham gia xã giao thành viên dự bị cho C.S.B. Nếu cứ tiếp tục thế này thì mình sẽ bị ngăn cách với đoàn thể nhỏ kia, đó là nguyên nhân chủ yếu khiến cậu hậm hực. Vì giáo sư Keller đã nói, C.S.B là đoàn thể kế thừa di chúc của cha đỡ đầu, Edward cảm thấy mình là con đỡ đầu của Harry lại càng phải gia nhập, nếu chỉ vì cấm túc mà bị khoá lại thì rất tệ. Cậu nghĩ chắc chắn hai Slytherin nhỏ kia đã nói gì với các giáo sư mới khiến các giáo sư thường xuyên cấm túc mình như vậy.

Quả nhiên, Slytherin là đám đáng ghét mà!

...

Hầm, văn phòng giáo sư độc dược.

Severus nhìn nhìn thời gian, đã tới 4 giờ chiều, không biết đại sảnh đã trang trí thế nào rồi? Nghĩ nghĩ, y lấy ra một cái áo choàng, thay xong thì quyết định tới đại sảnh nhìn, dù sao mình mới là hiệu trưởng, giao cho Flitwick và McGonagall đã đủ nhàn nhã, lúc này cũng nên kết thúc.

Vì thế y mở cửa, rời khỏi văn phòng. Y không cho rằng hai Slytherin nhỏ kia sẽ đột ngột tới tìm mình, dù sao chúng muốn chờ Harry trở về mới nói, vậy cũng là tốt nhất. Người một mình đối mặt với hai đứa có thể khóc bất cứ lúc nào cũng không phải là y, Severus Snape mạnh mẽ, không phải sao?

- Hết chương 61 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info