ZingTruyen.Info

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 56: Thân phận của ba.

chuhe7720

Vì lớp bay xảy ra sự cố nghiêm trọng như vậy nên khi Apollo và Artemis còn chưa lên tiếng Severus cũng đã giúp chúng làm xong thủ tục miễn học lớp bay. Vào đêm hai đứa ở bệnh thất, Severus ngăn chúng lại trên đường về Slytherin, dẫn chúng vào phòng làm việc của mình.

"Đây là thủ tục miễn học của các trò, ký tên vào đây là được, lớp bay cuối tuần các trò có thể không phải đi, hiểu chưa?" Severus đưa hai phần thủ tục tới trước mặt bọn trẻ.

"Vâng, nhưng có thể chứ ạ?" Apollo vừa ký vừa hỏi.

"Ừ, có thể." Severus nhìn chữ viết của cậu bé, "Có chứng nhận của ta và Pomfrey là có hiệu lực."

"Cảm ơn thầy, chủ nhiệm." Artemis cũng ký tên, "Vì tất cả những gì thầy làm cho chúng con."

"Ưm," Severus cất kỹ thủ tục bọn trẻ vừa ký, sau đó mang vẻ nghiên cứu nhìn hai đứa, "Ta nghĩ đứng trước mặt ta là hai Slytherin chứ không phải là hai Gryffindor tự cho mình là đúng? Các trò nên hiểu rằng ta luôn có sở thích trừ điểm Gryffindor, đó là một trong số ít thú vui của ta, không phải sao?"

"Dạ vâng chủ nhiệm." Apollo cười cười, "Vậy chúc thầy ngủ ngon."

"Đợi đã về vấn đề độc dược học các trò nói lần trước, chỗ này của ta có ít tư liệu, có lẽ các trò sẽ cảm thấy hứng thú." Severus rất muốn nhìn bọn trẻ nhiều hơn, nếu không thì việc ký tên hay gì khác thì ngày mai y vừa lúc dạy chúng độc dược, đến lúc đó cũng có thể làm.

"Dạ, thật sự làm phiền chủ nhiệm." Artemis cũng rất thân với Severus, điều này khiến Apollo kỳ lạ, đương nhiên cậu cũng không phủ nhận việc mình thích ở cạnh vị giáo sư nghiêm khắc này.

Apollo và Artemis đã từng lén thảo luận về chuyện này, họ đều cảm thấy không thể nào ghét nổi vị giáo sư ấy, luôn cảm thấy họ nên thân thiết hơn. Đương nhiên hai người họ từng phân tích nguyên nhân, trong mắt họ chủ nhiệm Snape là một người giống nhất với miêu tả về cha mà ba đã đề cập. Vì thế họ cho rằng mình đã coi giáo sư Snape trở thành hình tượng cha trong lòng. Chỉ tiếc cha đã mất, hơn nữa bạn đời của chủ nhiệm Snape là ngài Potter khiến người ta tôn kính. Dù họ vô cùng hy vọng chủ nhiệm Snape có thể là cha họ, vì nếu vậy thì cha vẫn còn sống, nhưng họ cũng không muốn đổi một người ba. Họ cảm thấy dù ngài Potter tốt thế nào thì cũng không tốt bằng ba mình. Họ nghĩ cha của mình là gián điệp đã hy sinh trong trận chiến mười hai năm trước, ba thường nói, cha đã hy sinh vì nền hoà bình, vì thế họ cũng tôn kính ngài Potter đã chấm dứt chiến tranh, và họ cũng tôn trọng bạn đời của ngài Potter.

"... Ừm... các trò đang nghĩ gì? Sao vậy?" Severus lấy ra bản ghi chép mình đã sửa lại thì thấy bọn trẻ đang nhìn mình ngơ ngẩn.

"Không có gì ạ, chỉ là nhớ tới người cha mà chúng con chưa từng gặp thôi." Apollo và Artemis cúi đầu xuống mang vẻ mất mát.

Nghe bọn trẻ nói vậy, Severus cảm giác vô cùng rối rắm.

"Sao lại đột nhiên nhớ tới chuyện này?" Severus nói ra một câu không ổn.

"Cha trong lời ba nói rất giống với chủ nhiệm." Artemis nói, "Cùng là gián điệp, cùng là bậc thầy độc dược."

Severus đột nhiên muốn biết Harry đã nói về mình như thế nào, vì thế y nói: "Nếu không ngại thì các trò có thể chia sẻ, có lẽ... nói ra sẽ tốt hơn. Đến đây đi." Y dẫn bọn trẻ ngồi vào ghế sô pha, đối diện với chúng.

"Chủ nhiệm, ngài thật tốt." Apollo và Artemis thấy bàn trước mặt xuất hiện hai cốc nước chanh, "Nhưng thực tế ba nói chỉ là mấy điều vụn vặt, chúng con cũng chỉ có thể thông qua lời ba nói mà đoán đại khái... Ưm, ba có rất nhiều bạn bè nhưng ba rất yêu cha, ba thường nói chúng con đáng được hưởng những gì tốt nhất, vì chúng con là cục cưng của ba và cha."

"Khi ba nói về cha luôn có một sự nặng nề kỳ lạ, về sau chúng con mới biết được đó là nỗi nhớ. Ngày một tháng chín hàng năm ba đều lẳng lặng pha thêm một ly cà phê đặt trên bàn vào sáng sớm, sau đó mãi cho tới khi ăn sáng xong mới bỏ đi. Nhớ rõ trước đây anh con đã từng đòi uống một ngụm, ba không ngăn anh ấy nên anh ấy vừa uống thì đã phì ra - rất đắng. Vì thế con hỏi ba tại sao lại pha ly cà phê này, ba vừa cười vừa nói: 'Sáng sớm nay ba cũng chỉ uống nó.' Rồi lớn hơn một chút, chúng con phát hiện vào buổi tối ngày này ba thường xuyên rót hai chén rượu, rồi vừa nghe một khúc đàn dương cầm tên là 'Tears' vừa uống rượu, sau khi say thì lẩm bẩm mãi nickname của cha. Về sau chúng con mới biết ngày này là sinh nhật cha." Đôi mắt xanh của Artemis lộ vẻ đau lòng, "Ưm, ba chưa bao giờ nói cho chúng con tên đầy đủ của cha, cũng chưa bao giờ nói về quá khứ mình đã trải qua. Tuy nhiên theo vài lời ba nói thì chúng con biết ba rất yêu cha. Bằng không ba sẽ không dùng đũa phép của cha, ba nói đũa phép của cha giống như là bản thân cha đang ở cạnh bên ba."

"Con nghĩ chủ nhiệm phải là người có thể hiểu ba chúng con nhất, vì tâm trạng chủ nhiệm và ba chắc không khác nhau đâu? Chủ nhiệm cũng rất yêu ngài Potter ạ?" Apollo hỏi.

"Ừ, người kia cả đời ta đều không quên được. Khi ở trong Azkaban, ta vẫn muốn em ấy." Khoé môi Severus gợi lên độ cung rất nhỏ, Harry của y...

"Ngài Potter, chắc chắn ngài ấy sẽ trở về ạ?" Artemis thấy vẻ mặt của Severus vô thức hiền hoà.

"Ta đang đợi em ấy. Rất nhanh em ấy sẽ trở về, ta biết." Có các con ở đây, em ấy sẽtrở về, không phải sao?

"Thật tốt quá... ba con lại vĩnh viễn không đợi được cha." Apollo cúi đầu mất mác nói, Artemis cũng mang vẻ ỉu xìu.

Thấy bọn trẻ như vậy, Severus cảm thấy có phải mình vừa làm sai gì không, nên y hỏi thử: "Ta nói nếu, nếu cha các trò còn sống thì các trò sẽ tha thứ cho y vì không ở cạnh các trò suốt mười hai năm chứ?"

"Chỉ cần cha còn sống, chủ nhiệm, cha còn sống là tốt nhất rồi." Artemis khẽ nói, "Nhưng cha không may mắn như chủ nhiệm..."

Severus không biết mình nên nói gì, vì thế y lập tức chuyển đề tài nói: "Không nói chuyện này nữa, nhưng ba của các trò khiến ta rất bất ngờ, lần trước các trò nói cậu ta không giấu diếm các trò cái gì nhưng hình như không phải vậy?"

"Không ạ, ba cũng nói, chuyện của cha ba sẽ tìm một cơ hội nói rõ ràng với chúng con, hiện tại chúng con còn quá nhỏ. Ba nói, chúng con còn chưa thích hợp để nghe chuyện chiến tranh, nên ba không nói. Chúng con tin ba." Apollo nói.

"Ba nói, chính tâm hồn của ba bị thương trong chiến tranh còn chưa thể chữa lành, nếu nói về cha thì ba sẽ rất đau. Con và anh đều đã lớn, có thể thông cảm với ba." Artemis mang vẻ bà cụ non.

"Đúng vậy." Severus cảm thấy con mình rất xuất sắc, Harry dạy chúng rất tốt.

"Vâng chủ nhiệm, đã tới giờ giới nghiêm, chúng con đi trước. Cảm ơn tư liệu và nước chanh của thầy." Apollo rất hiểu chuyện nói.

"Chúc chủ nhiệm ngủ ngon, thầy nghỉ sớm một chút nha." Artemis cũng nói.

Sau đó văn phòng hầm nhanh chóng trở nên trống rỗng.

"Harry..." Severus lấy cây đũa phép gỗ sồi xanh ra, ngón tay thon dài nhẹ nhàng mơn trớn đũa phép có nhiệt độ cơ thể. Hơn tháng nay, y đã hiểu rõ về tính ưu việt của nó, thật đúng là đũa phép của Kẻ Được Chọn.

...

Cuối thu luôn rất lạnh, lại còn là một buổi sáng rét mướt, một bữa sáng ngon lành và nóng hổi luôn là món quà tốt nhất. Apollo và Artemis đã sớm đọc sách rồi tới lễ đường, nhìn thấy đồ ăn hấp dẫn và mùi thơm, trong đại sảnh đã có không ít học trò, các giáo sư cũng đến đông đủ. Severus nhìn bọn trẻ giống như ngày thường chào hỏi bạn thân Ravenclaw rồi ngồi ở dãy bàn Slytherin, hôm nay chúng học độc dược, có nghĩa Severus có thể có nhiều thời gian ở cùng một không gian với chúng hơn, xem chúng điều chế độc dược.

"Severus, cơ thể thế nào rồi?" Pomfrey hỏi Severus.

"Cũng ổn, tôi có chế tác dược cho mình, đừng lo Poppy." Đối với Pomfrey, cách y tôn trọng bà là không châm chọc.

"Tôi nghĩ thầy đã là người trưởng thành, lại còn là một bậc thầy độc dược. Điều dưỡng bản thân cho tốt, tôi tin thầy có thể làm được." Pomfrey dặn dò.

"Tôi nghĩ bà biết tôi không phải đứa trẻ không có đầu óc chứ?" Severus không muốn tiếp tục nghe quý bà bệnh thất lải nhải, rốt cuộc ngắt lời bà.

"Ừm được rồi Severus, nhưng nếu thầy có gì không khoẻ nhất định phải nói với tôi." Cuối cùng Pomfrey vẫn dặn dò một câu.

Bữa sáng nhanh chóng kết thúc, đàn cú mang theo gói đồ đạc chen chúc bay tới, dù xem qua bao nhiêu lần, dù học trò hiện tại còn kém xa với trình độ quá khứ, nhưng đây đúng là một màn hoành tráng nhất của Hogwarts. Có lẽ là vì Halloween vào cuối tuần này nên không ít học trò đều nhận được thư từ gia đình, cùng với đồ chơi đã mua trước cho Halloween, thậm chí còn có các loại sách tuyên truyền về tiệm giỡn, tiệm kẹo.

Trong "trận mưa" do đồ đạc và thư tín hình thành, Severus chú ý tới Apollo và Artemis cũng nhận được một cái gói và một bức thư. Cũng không phải do con ưng đen kia đưa tới, hơn nữa dấu hiệu trên gói đồ khiến Severus biết đó là nghiệp vụ đưa thư của Flourish & Blotts. Bọn trẻ lại mua sách gì? Là về độc dược sao? Hay là cái khác? Severus đoán.

"A? Hôm nay có đồ và thư sao?" Apollo và Artemis bất ngờ nhìn trước mắt có thứ gì đó, cẩn thận ếm ra hai thần chú xác định an toàn mới cầm lấy thư.

Trên thư là chữ viết xa lạ, nhưng cũng đủ để họ hiểu được đây không phải là người gửi nhầm. Vì thế họ mở thư ra, cùng chụm đầu lại đọc.

"A, hoá ra là bản 'Kẻ Được Chọn' kia. Xem ra sách bán rất chạy, luôn cung không đủ cầu." Apollo cười nói.

"Em cũng suýt quên đó, anh à trên thư nói bản mới đã dùng ảnh ngài Potter làm mặt bìa. Anh nói xem, có phải ngài Potter cũng rất đẹp trai hay không?" Artemis nói đùa.

"Sao chứ? Al bé nhỏ của anh, em đang đứng núi này trông núi nọ sao? Ba và anh sẽ đau lòng đó." Apollo đùa với em gái.

"Anh xấu, giống ba thích trêu chọc người ta." Artemis làm nũng với anh, "Nói sau đi, ngài Potter người ta có bạn đời rồi đó."

"Yêu yêu yêu, Al nhỏ của anh, nếu ngài Potter không có bạn đời thì em muốn thế nào?" Apollo trêu em, "Anh đây không đồng ý nha, dù là ngài Potter cũng đừng hòng dụ dỗ công chúa nhỏ nhà chúng ta."

"Apo đáng ghét! Bắt nạt em, về em sẽ mách ba, để ba ít gửi dược liệu cho anh."Artemis vừa đùa vừa tức nói.

"Rồi rồi, nói thật mắt nhìn của chủ nhiệm sẽ không tồi đâu, nên anh đoán ngài Potter chắc cũng không tệ nhỉ?" Apollo nở nụ cười.

"Em cũng nghĩ thế, mở ra nhìn là biết." Artemis lấy cái gói, bắt đầu mở, mà Apollo thì cười cúi đầu ăn xong bữa sáng, "Ôi Merlin ơi!"

Khi Artemis nhìn bức ảnh rực rỡ trên bìa sách thì thét chói tai, khiến không ít học trò và giáo sư nhìn lại, cô lập tức che miệng mình lại.

"Sao vậy? Dù ngài Potter là một người quái dị thì em cũng không nên khoa trương vậy chứ?" Apollo nhìn mọi người cười xin lỗi, sau đó trêu em gái.

"Ôi, anh..." Artemis chuyển bìa sách sang cho Apollo.

Trong nháy mắt Apollo nhìn bìa sách, hoàn toàn không biết nên làm gì.

Người trong hình đeo một gọng kính hình tròn kiểu cũ, mặc áo choàng màu đỏ, mái tóc ngắn rối bù, đặc biệt trên trán còn có một vết sẹo hình tia chớp mơ hồ bị tóc che lấp - mọi thứ đều nói rằng đó là Kẻ Được Chọn trong truyền thuyết. Nhưng đôi mắt màu xanh đẹp đẽ ấy, còn gương mặt quen thuộc kia, khiến đôi song sinh cảm thấy không tin nổi.

Ba!

Ba là anh hùng siêu cấp đã biến mất khỏi nước Anh mười hai năm?

Đáp án bị giấu diếm như đã được miêu tả sinh động, nhưng...

Họ cứng ngắc quay đầu nhìn người đàn ông áo đen ở chỗ giáo sư, trong nháy mắt tiếp xúc họ đột nhiên có cảm giác bị lừa...

- Hết chương 56 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info