ZingTruyen.Com

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 53: Bí thuật và phân tích.

chuhe7720

"Không thể nào! Chú Ron mới là bạn chiến đấu thân thiết nhất của ngài Potter, tất cả mọi người đều nói vậy!" Victoria lớn tiếng phản đối.

Trên mặt Severus nở nụ cười nghiền ngẫm, y nhìn Shacklebolt và McGonagall cũng không nói lời nào.

"Xin lỗi Severus. Được rồi, trò Weasley, trò có thể về phòng sinh hoạt chung trước." Shacklebolt lập tức đuổi cô bé có dòng máu Veela, "Còn chú Ron của trò, thầy nghĩ có phải cậu ta là người bạn chiến đấu thân thiết nhất của cậu Potter hay không thì chúng ta có thể biết được nhanh thôi."

Flitwick cũng nhanh chóng dẫn Laura và Seattle rời khỏi bệnh thất.

"Thưa bà, họ sẽ khoẻ hơn đúng không ạ?" Trước khi đi Seattle đột nhiên hỏi Pomfrey, mà Laura cũng lo lắng nhìn hai Slytherin nhỏ trên giường.

"Ừ, hai trò ấy sẽ khoẻ lại." Pomfrey nói.

"Kính nhờ bà." Laura cũng chân thành đáp lại.

"Đi thôi bọn trẻ. Bạn các trò sẽ nhanh chóng khoẻ lại." Pomfrey an ủi hai Ravenclaw.

Ba đứa trẻ đi khỏi, các giáo sư còn lại nói chuyện.

"Thế nào? Khi nào có thể tỉnh?" Giáo sư McGonagall hỏi Pomfrey.

"Minerva, Kingsley, hai người tốt nhất quản lý Gryffindor đi, bằng không từ nay bệnh thất của tôi sẽ từ chối học trò Gryffindor. Cái gì gọi là 'Slytherin thấp hèn'?" Pomfrey cũng là một Slytherin, đương nhiên đã bị chọc giận.

"Xin lỗi Poppy, tôi sẽ trao đổi lại với Gryffindor." Giáo sư Shacklebolt nói.

"Mặt khác, Severus, tôi nghĩ thầy có thể bình tĩnh suy nghĩ rồi chứ?" Pomfrey chuyển sang chủ nhiệm Slytherin.

Severus gật gật đầu nói: "Tôi không cho rằng trò Weasley có năng lực ếm thần chú lẫn lộn cho chổi, tôi nghĩ các vị ở đây đều cho là vậy."

"Vậy thì, Krammer, Rolanda, hai người đi tìm hai cây chổi kia được không?" Giáo sư McGonagall hỏi.

"Được." Bác Locker và bà Hooch lập tức đi tìm chổi.

"Mặt khác, Pomona bà tốt nhất mang theo Neville đi xử lý chút bụi gai hút máu, tôi không ngờ thứ này cũng có thể trà trộn vào Hogwarts." Giáo sư McGonagall lo lắng nói.

"Được, tôi đi ngay." Sprout gật đầu nói.

Sau khi vài người đi khỏi, Pomfrey lấy ra quần áo thay cho Apollo và Artemis, hơn nữa vung đũa phép thiết trí rất nhiều thần chú bảo vệ và nghe trộm.

"Severus, Minerva, Kingsley," Pomfrey nói, "Đây là quần áo tôi thay cho Apollo và Artemis, vật liệu may này khá hiếm, còn thêm ba trận pháp phòng ngự, nếu không phải vậy chỉ sợ hai đứa không phải mất máu quá nhiều mà ngã từ độ cao kia thì xương đã dập nát. Mặt khác, nếu không phải đặc tính của bụi gai hút máu thì giày phi hành của hai đứa cũng sẽ khiến chúng không có việc gì. Quan trọng hơn là, cái này..." Pomfrey cầm lên một mảnh vải, "Mọi người xem có phải nó quá bằng không?"

"Thần chú cắt..." Severus chỉ cần liếc một cái đã nhận ra.

Mà giáo sư McGonagall và Shacklebolt cũng hít một hơi thật sâu, ai lại ác độc như vậy?

Pomfrey đi tới cạnh giường Apollo, thương tiếc nhìn sắc mặt cậu bé, thở dài nói: "Severus, Apollo rất ngoan, trò ấy dùng cơ thể mình bảo vệ Artemis, nếu không chỉ sợ Artemis đã bị hút thành thịt khô rồi."

"Đúng vậy Severus, đứa trẻ này rất ngoan. Vừa rồi tôi thấy vết thương bụi gai để lại trên mặt và tay cậu bé nhiều hơn so với trò Evans, hơn nữa theo lời Rolanda thì trò ấy đã giữ được trò Evans." Shacklebolt cũng không thể không nói, không có mấy đứa trẻ có thể đủ bình tĩnh trong trường hợp như vậy, "Hơn nữa Krammer nói cho tôi biết, lúc mở bụi gai ra anh ta thấy trò Prince ôm em gái. Thật sự làm người ta cảm động."

"Hai trò ấy thế nào rồi?" Giáo sư McGonagall cảm thấy lo lắng.

"May mắn cũng chỉ là thương vật lý, nếu là về mặt pháp thuật thì sẽ khiến chúng bạo động pháp lực, thật sự rất khó chữa. Nhưng hiện tại mất máu quá nhiều, chỉ có thể điều dưỡng thôi." Pomfrey nói.

"Dược bổ máu thì sao?" Shacklebolt nói.

"Không được, tôi đã thử, không có hiệu quả." Pomfrey nhíu mày.

"Sao lại..." Giáo sư McGonagall rất bất ngờ.

"Chỉ sợ dược chúng thường uống xung đột với Dược bổ máu." Pomfrey giải thích.

Lúc này Severus nhíu mày, im lặng một lúc lâu, đi tới bên giường Apollo, kéo tay cậu bé, đũa phép chỉ vào liên kết hai tay, môi nhẹ nhàng khép mở. Sắc mặt cậu bé nhanh chóng tốt hơn, mà khi Severus buông tay cậu bé thì người loạng choạng, sắc mặt cũng nhợt nhạt, nhưng y không để ý đến mình, lập tức xoay người kéo tay Artemis, cũng làm tương tự. Lúc này trên mặt Severus đã trắng bệch không còn chút máu.

"Ôi Severus, thầy..." Pomfrey lập tức đứng dậy, đi đến tủ đựng dược, vừa tìm vừa không đồng ý lắc đầu, nhưng không trách cứ, hít một hơi, "Ừm, có ổn không?"

"Không sao, còn có thể chịu đựng được." Severus suy yếu đến mức không còn giữ được khí thế thường ngày, lập tức ngồi phịch ở ghế cạnh giường, dưới ánh mặt trời sắc mặt trong suốt.

"Haizzz, lại phải điều dưỡng..." Pomfrey cảm thán nói, cầm lấy một bình Dược bổ máu cho Severus.

"Poppy, đừng nói chuyện này cho hai đứa." Severus nhắm mắt lại chờ Dược bổ máu có hiệu lực, là một người điều chế, y hiểu rõ Dược bổ máu chỉ có thể chống đỡ nhất thời. Cơ thể y đã tích luỹ độc tố khi liên tiếp thí nghiệm trên cơ thể từ lúc mới thành danh, trong chiến tranh lại chịu Crucio của Voldemort, sự tra tấn tinh thần mấy tháng của Wizengamot và mười năm trong Azkaban khiến sức khoẻ y đã bị tàn phá rất nhiều, điều dưỡng không thể dễ dàng như vậy, trừ khi dùng nước sống lại trong truyền thuyết, nếu không phải điều dưỡng hơn 10 năm. Tuy nhiên độc dược này chỉ là một từ hình dung 'trong truyền thuyết', chỉ biết không dễ lấy được. Theo Severus biết, cách điều chế cũng chỉ có ở Tộc Tinh Linh và Hải Tộc mỗi bên một nửa.

"Haizzz, Severus, tội gì?" Pomfrey thở dài nói.

"Đồng ý với tôi." Severus kiên trì.

"Haizzz, được rồi, tôi không nói là được chứ gì." Pomfrey gật đầu.

"Thầy vừa làm gì?" Giáo sư McGonagall nhíu mày thật sâu.

"Không có gì, hai bí thuật mà thôi, không chết được." Severus mở to mắt nhìn sắc mặt hồng lên của bọn trẻ, đang ngủ say, khoé môi gợi lên một độ cung hiền hoà - đáng giá, không phải sao?

"'Không chết được'? Severus, đây là thái độ của thầy?!" Giáo sư McGonagall tức giận, "Severus nếu thầy xảy ra chuyện gì thì Harry phải làm sao?"

"Tôi sẽ không chết đâu. Chẳng lẽ các người lại muốn tôi trơ mắt nhìn con tôi bình thường hoạt bát thông minh nằm trên giường mê man ít nhất hai tháng lại không làm gì ư? Rõ ràng có cách mà lại không làm?... Minerva, tôi thật sự không làm được! Mười hai năm tôi không bảo vệ chúng, tôi không biết chúng thích gì, không biết chúng muốn gì, hơn một tháng nay, tôi nhìn chúng, dạy chúng, lại phát hiện chúng đã vĩ đại đủ để tôi phải kiêu ngạo, mà tôi lại không hề biết những gì chúng đã trải qua để có được; tôi là một người cha, nhưng không phải một người cha tốt phải hiểu rõ con mình nhất sao? Bà lại không biết chúng, thậm chí mười hai năm cũng không biết chúng có tồn tại! Điều này làm tôi khủng hoảng, khiến tôi coi mình như người cha ma men mình chán ghét kia... Minerva, Harry sẽ thông cảm cho tôi, em ấy có thể từ bỏ nguyên tắc của mình trở thành một người điều chế hắc ám chỉ vì bọn trẻ, chứng minh em ấy rất quý trọng con chúng tôi. Những gì tôi làm chỉ sợ không bằng một phần vạn điều em ấy làm những năm gần đây, tôi sẽ điều dưỡng cơ thể, chỉ cần chúng còn sống. Cả đời này tôi có rất ít những gì có thể quý trọng, có rất ít điều quý trọng phải trả giá, tình yêu với tôi là một thứ xa xỉ... Tôi quý trọng tình yêu của Harry, quý trọng con mà Harry liều chết sinh cho tôi, quý trọng những trả giá và cố gắng Harry dành cho con chúng tôi suốt mười hai năm, nên tôi hy vọng mình có thể làm được gì đó cho chúng thật tốt. Tôi đã không có trách nhiệm 12 năm trời, không thể nào tiếp tục nữa." Severus thở dài nói.

Nghe xong, giáo sư McGonagall có thể nói gì? Chỉ biết nhẹ thở dài, bà biết, đây là lần thẳng hắn hiếm có của Severus. Đối với một người cha, điều Severus phải làm là bày tỏ tình yêu của mình thông qua hành động. Bà và những người khác đều không có tư cách chỉ trích không phải sao? Severus là một người cha tốt, dù sao không phải mỗi một người cha đều có thể lựa chọn con mình thay vì sức khoẻ.

"Được rồi, vấn đề này bỏ qua thôi. Hiện tại chúng ta nên suy nghĩ xem ai có động cơ và năng lực làm chuyện này nhất. Dù sao có thể làm một cây Tia Chớp và Tia Chớp II bị lẫn lộn, còn có thể ếm thần chú cắt trên không, tuyệt đối không phải là một học trò." Severus nói.

"Đúng vậy." Giáo sư McGonagall đồng ý.

"Chẳng lẽ là Keller?" Shacklebolt suy nghĩ một lát mới lên tiếng.

"Không phải chứ? Dù anh ta đối phó với Severus cũng không thể nào ra tay với hai đứa trẻ?" Giáo sư McGonagall nhíu mày.

"Không, rất có thể." Shacklebolt gật đầu nói.

"Nhưng nếu là anh ta thì tôi không nghĩ ra vì lý do gì anh ta lại phải tạo nên một Victoria Weasley cả." Giáo sư McGonagall khó hiểu.

"Cái này không phải dễ hiểu sao, chúng muốn mượn đao giết người đúng chứ?" Severus thản nhiên nói.

"Cái gì?" Giáo sư McGonagall không theo kịp lối suy nghĩ này.

"Nói thế nào?" Dù sao Shacklebolt đã lăn lộn ở đàn chính trị không ít ngày, còn chút tiến bộ, nhưng chú muốn xem cái nhìn của Severus.

"Trong mắt những người sau chiến, Severus là một Tử thần Thực tử được Wizengamot tuyên truyền sinh động, người chấp hành giết Dumbledore cũng là người bị hoài nghi giết Harry. C.S.B của họ không phải sinh ra vì 'kế thừa di chúc của Kẻ Được Chọn' sao? Huống chi sau Severus còn có nhiều Slytherin ủng hộ như vậy, Slytherin đều là quý tộc, không phải khẩu hiệu của họ đều muốn tiêu diệt tất cả quý tộc hay sao? Cho nên Severus chính là kẻ thù lớn nhất của họ. Nhưng giờ lại khác, vì hội giao dịch Ambrosia và Dược hồi xuân, thầy ấy khôi phục tự do hoàn toàn. C.S.B thấy thầy ấy ra tù thoải mái như vậy nên chắc không vui nổi. Mà C.S.B không có lập trường ngăn cản nên nảy ra kế hoạch tới Apollo và Artemis, vì trợ giảng kia hiển nhiên phát hiện Severus rất ưu ái hai trò ấy." Pomfrey bày ra sự khôn khéo của một Slytherin.

"Đúng, Poppy nói không sai. Hơn nữa hiện tại thanh danh của 'đại bậc thầy Asaprhett' ở giới pháp thuật rất hiển hách, rõ ràng cái đám không có não lại tự đại này cũng không muốn quan hệ giữa tôi và 'đại bậc thầy Asaprhett' quá thân thiết, vì tôi sẽ có thêm một ô dù khác. Vì thế họ thiết kế Apollo và Artemis là chuyện bình thường, hy vọng thông qua hành vi Apollo và Artemis bị thương mà tạo khoảng cách giữa tôi và 'đại bậc thầy Asaprhett'. Còn lý do vì sao lại lôi Weasley không có đầu óc kia vào thì chỉ có hai khả năng." Severus cười lạnh.

"Hai sao?" Giáo sư McGonagall không thể không nói mình không có thiên phú ở phương diện này.

"Một là trùng hợp; hai là cố ý. Tôi đoán khả năng đầu tiên rất ít xảy ra, thậm chí tôi còn nghĩ hành vi của trò Weasley có một phần rất lớn do Keller kích động, nói tới điều này tôi nghe nói hôm qua Keller đã mời mấy học trò uống trà đó." Shacklebolt nói, khi chú thấy cái nhìn chỉ trích của Severus thì không khỏi cười mỉa, "Severus, tôi xin lỗi nhưng tôi không có lập trường ngăn họ. Tuy nhiên tiếp theo thì tôi sẽ làm, Severus thầy hãy gửi Thần Hộ mệnh cho tôi và Minerva, tôi biết thầy có quyền giám thị toà lâu đài, thầy chỉ cần nói cho tôi hoặc là Minerva thời điểm và danh sách Keller mời, chúng tôi có thể cấm túc để ngăn cản họ gặp gỡ."

"Một ý không tồi." Giáo sư McGonagall nói, "Nhưng tôi không rõ vì sao tạo nên trò Weasley là 'cố ý'?"

"Cái này cũng dễ hiểu, C.S.B không rõ nên cho rằng, gia tộc Weasley cống hiến rất lớn trong chiến tranh, đương nhiên chúng ta cũng không thể phủ nhận, dù sao trong chiến tranh nhà Weasley hy sinh một đứa con trai. Hơn nữa tiếng nói của Ron những năm gần đây và tình yêu cũ của Ginny và Harry đều khiến họ nghĩ nhà Weasley là nhà có lực ảnh hưởng với Harry. Cộng thêm ngôn luận của Wizengamot luôn phong toả, cũng tạo ra một tình huống giả, tình bạn giữa Harry và Ron chưa vỡ tan. Vì thế họ cá nhà Weasley chống lại Severus, hơn nữa lợi dụng lực ảnh hưởng của nhà Weasley tạo áp lực cho Severus. Đáng tiếc, họ đã quên mất Bill Weasley là một người sói, bản thân Bill đã không thể chống lại Severus... Đương nhiên không ngoại trừ có người nói gì với Arthur, ông ấy sẽ đến chất vấn hai câu còn những Weasley khác thì chắc chỉ cần một cái nhìn của Severus đã đủ đuổi rồi. Hơn nữa nếu họ vì vậy tiếp tục làm hại trò Prince và trò Evans thì Harry trở về sẽ không dễ dàng tha thứ như thế nữa. Dù sao ai cũng nhận ra Harry rất quan tâm tới con mình, không phải sao?" Shacklebolt nói.

Severus nhìn Shacklebolt phân tích rõ ràng, nhíu mày nói: "Tôi có nên chúc mừng Gryffindor không? Tiến hoá ra một con hồ ly ấy?"

Shacklebolt đắc ý: "Tôi sẽ coi đó là lời khen, Severus."

- Hết chương 53 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com