ZingTruyen.Info

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 44: Người điều chế hắc ám.

chuhe7720

"Lại đây, Apollo, Artemis để ông xem hai đứa thế nào nào." Một ông phù thuỷ mắt xanh lục có bộ râu dài nói với hai đứa trẻ.

"Ông Olinsu, chào mừng ông tới Hogwarts." Hai đứa đi tới cạnh ông.

"Đã nói bao nhiêu lần rồi, hai đứa phải gọi ông là ông Francis." Ông sửa lại xưng hô hai đứa, "Lặp lại lần nữa."

"Ông Francis, chào mừng ông tới Hogwarts." Hai đứa nhìn nhau một chút, rồi chào lớn tiếng, cũng chìa bó hoa trên tay ra.

"Không phải chứ, cả hai bó đều tặng Francis sao." Một ông phù thuỷ mắt nâu đứng cạnh Olinsu đùa với hai nhóc.

"Ầy ông Edraph, hoa tặng ông Francis đương nhiên ông ấy sẽ tặng một bó cho ông mà, không phải ông vẫn muốn nhận một bó hoa to từ ông Francis sao ạ?" Artemis làm mặt quỷ với ông.

"Al, nói gì vậy." Apollo lo lắng nhìn hai ông, trên thực tế chỉ có người nhà của hai ông mới biết được hai người luôn hô mưa gọi gió lại còn đối nghịch công khai trên giới độc dược này là bạn đời thôi.

"Không sao, Apollo đây không phải là bí mật gì." Ông phù thuỷ mắt xanh là hội trưởng Hiệp hội Độc dược Francis Olinsu, "Nào, hai bó này tặng ông nhá." Olinsu nhận hoa, sau đó đưa cả cho bạn đời mình, "Cả hai bó đều cho ông, không phải thèm nữa."

"Ông già, đừng tưởng rằng làm vậy là có thể bắt tôi chia một nửa dịch sa tảo cho ông nhá." Ông mắt nâu là đại bậc thầy đứng đầu bảy người Edraph Migao.

Chỉ thấy Olinsu cười cười nói: "Qua hai tuần nữa dịch mới lại ra, ừm lần này hội giao dịch tôi nhất định phải gặp Goá Phụ một lần, mười một năm qua dịch sa tảo chúng ta có đã tăng lên gấp ba chỉ vì anh ta đó."

Nghe xong, ở chỗ hai người không nhìn thấy hai đưa thè lưỡi, khiến Severus mẫn cảm thấy được, y nhớ danh hiệu Goá Phụ, trực giác nói cho y biết người này quen bọn trẻ, thậm chí cực kỳ thân thiết.

"Ừm, đây là hai cục cưng của nhà Jerromy đúng không?" Một người phụ nữ trung niên tóc vàng bên cạnh tiến lên.

"Ầy quên mất, có mấy người các cháu chưa gặp đâu." Olinsu nói, "Đến đây, hai đứa vị này chính là đại bậc thầy Christine Meldstow, nghiên cứu rất nhiều về Dược mê hoặc."

"Chào dì, đại bậc thầy Meldstow." Tay trái Apollo đặt lên ngực phải, người hơi cúi đồng thời gật đầu, Artemis thì nhún hai chân, hai tay thì hơi kéo hai bên áo choàng, gật đầu chào hỏi.

Lễ nghi quý tộc tiêu chuẩn này khiến mọi người ấn tượng sâu sắc, hành động của chúng không hề cứng ngắc, có nghĩa không phải là tập luyện chỉ trong nhất thời. Draco bên cạnh, đôi mắt lam xám gần như lọt tròng, ít nhất khi mình mười một tuổi thì cũng không thể làm ra động tác trơn tuột như vậy.

"Bọn trẻ đáng yêu quá, thảo nào Jerromy lại thương hai đứa. Về sau gọi dì là dì Christine là được rồi, nào, nghe Jerromy nói thì hai đứa đã biết làm rất nhiều độc dược? Đây là quà cho hai đứa, hy vọng hai đứa có thể trở thành bậc thầy độc dược trẻ tuổi nhất." Đại bậc thầy Meldstow cười đưa một phần quà gặp mặt.

"Vielen - Dank, und - wir - werden - hart - für - die -zu - arbeiten." (Tiếng Đức: cảm ơn ạ, chúng con sẽ cố gắng.) Tiếng Đức tiêu chuẩn lại khiến đại bậc thầy Meldstow lập tức ôm hai đứa vào lòng - có rất ít người còn nhớ chị là người nước Đức, hai đứa này thật đáng yêu.

Điều này cũng khiến Severus hết sức ngạc nhiên, y chưa bao giờ biết Apollo và Artemis lại nói một câu tiếng Đức lưu loát như vậy, nhưng nghĩ lại cũng thấy bình thường, Harry từng định cho chúng học Durmstrang mà.

Kế tiếp hội trưởng Olinsu tự mình giới thiệu cho hai đứa gặp đại bậc thầy người Bỉ, sau một câu nói tiếng Flemish rành rọt thì vị đại bậc thầy Tani Leopold đã sống nhiều năm ở nước Pháp kia gần như coi hai đứa trở thành con mình, luôn nói lần tới phải để Jerrmy dẫn con tới chơi nhà ông, đương nhiên vị đại bậc thầy này cũng đưa một phần lễ gặp mặt xa xỉ - hai bản thảo độc dược rất hiếm có. Mà vài vị khác đều đã gặp hai nhóc kia, nhưng lúc này hai đứa cũng rất dễ thương, rất nhiều quà tặng khiến người khác hiểu được hai đứa được chào đón thế nào.

Sau màn giới thiệu, Olinsu nhìn thoáng qua Severus, nói với một ông trong đám đông: "Owen, tôi nghĩ tôi cần một lời giải thích, vì sao phó hội trưởng của tôi không chết mà tôi lại không hay biết gì?"

"Ừm, hội trưởng Olinsu, vấn đề này chúng ta có thể nói sau không?" Người được điểm danh lấy khăn tay lau mồ hôi, tinh mắt nhìn thấy Edward Lupin trong đám kia, vẫy vẫy tay với cậu, "Đúng rồi, tôi giới thiệu với ông một học trò, cậu bé này chính là Edward Lupin, con đỡ đầu của ngài Harry Poter, hiện tại đang..."

Còn chưa nói xong thì đã bị Olinsu ngắt lời: "Owen, tôi không thấy tương lai nào trên người cậu học trò này cả."

"Ưm, này..." Owen hoàn toàn sững sờ.

"Cô Zabini, không giới thiệu cho tôi vài vị giáo sư ở đây sao?" Hermione giới thiệu với Olinsu về những người bên giáo sư McGonagall.

Cuối cùng hội trưởng Olinsu tới trước mặt Severus, vỗ vỗ vai y nói: "Mười hai năm rồi, anh đó, chẳng gửi cái tin nào, tôi nói gì mới được đây? Mà này, không biết Horace làm ăn kiểu gì, cũng không biết chủ động nói tí nào cả, lúc về tôi mà gặp nhất định phải nói cho ông ta, ít ra anh cũng do ông ấy dạy dỗ."

"Ông già, cũng không phải ông không biết tính cách của Horace, ừm, từ trước tới nay đều là kẻ nhát gan." Đại bậc thầy Migao khó chịu cười lạnh nói.

"Severus, hai đứa này tôi giao cho anh á, Jerromy rất tôn sùng anh, nếu biết anh không có việc gì thì cậu ấy sẽ rất vui. À đúng rồi, chắc cậu chưa gặp Jerromy đâu nhỉ? Cậu ta rất mạnh, giống với anh, vào lễ Giang sinh tôi sẽ giới thiệu cậu ấy cho anh, chắc chắn hai người sẽ có nhiều đề tài chung lắm. Cậu ấy rất giỏi, thiên phú về trận pháp và bùa chú cũng làm người ta phải giật mình." Hội trưởng Olinsu khen ngợi Jerromy trước mặt Severus.

"Cậu ta vĩ đại bao nhiêu thì tự tôi sẽ bình luận, không cần ông lo lắng." Chết tiệt, em ấy là của tôi, không cần ông xen vào việc của người khác.

Hội trưởng Olinsu cười cười, lơ đễnh rồi nói tiếp: "Yên tâm, tôi tin chắc chắn anh sẽ thích cậu ấy, người trẻ tuổi đó không giống những người khác, cậu ấy vẫn rất cố gắng, chịu được gian khổ, cũng am hiểu nhiều. Nhìn cậu ấy điều chế cũng là một sự hưởng thụ, rất giống anh đó. Severus, tin tôi đi, anh và cậu ấy sẽ trở thành những người bạn rất thân. À đúng rồi, tôi tin anh đã hiểu từ hai đứa này rồi chứ."

"Ông già, nếu ông cứ tiếp tục lải nhải thì chúng ta sẽ chết đói đó." Migao không khách sáo nói.

"Được rồi vậy chúng ta đi ăn trưa đi." Hội trưởng Olinsu chỉ đành dừng câu chuyện, "Nào Apollo, Artemis, hai cháu đã đói bụng rồi đúng không." Olinsu hiền lành dắt tay hai đứa, vừa đi vừa nói chuyện với chúng, "Jerromy từng nói hai đứa không ăn nhiều, vì thế cậu ấy học nấu ăn từ Edraph đó. À, lần trước cậu ấy còn nói sợ các cháu không ăn quen đồ ăn của Hogwarts, nhưng cậu ấy cũng nói gia tinh Hogwarts sẽ cho các cháu cảm nhận được mùi vị đặc biệt. Ông nghĩ nếu không phải cậu ấy có việc gấp thì cậu ấy sẽ mượn phòng bếp nhà ông làm đồ ngon cho các cháu đó."

Lời nói thân thiết này khiến bọn trẻ Ravenclaw và Hufflepuff đều hâm mộ, không chỉ người quen vị hội trưởng này mà cả những người khác đều ngạc nhiên.

"Ông Francis à, ba luôn lo lắng chúng cháu như vậy, nhưng ba có việc gì gấp ạ?" Artemis hỏi.

"Nói là có người bạn có người phải đợi cậu ấy tới cứu, chắc là bị một chứng bệnh thú vị nào đấy." Migao nói.

"Đúng rồi Apollo, Artemis, ở đây có hai phần độc dược, hai cháu có thể nhận ra sự khác biệt không?" Olinsu hỏi.

Vừa hỏi thì các bậc thầy độc dược khác tim đập nhanh hơn, họ tới chính là vì điều này đó.

"Đương nhiên ạ." Apollo nói, "Chỉ là chúng cháu có chút việc muốn hỏi ông."

"Chuyện gì thế?" Olinsu hỏi.

"Là vậy, về sự xung đột giữa Dược cầm máu và thuốc giải độc, có biện pháp nào giải quyết không ạ?" Artemis hỏi.

"Nhóc con, sao lại hỏi cái này?" Mọi người nghe xong đều sửng sốt, đây là một đứa trẻ mười một tuổi thật ư?

"Mỗi lần ba ra ngoài đều gặp sự cố, có lần bị trúng độc còn đổ máu không ngừng, chúng cháu rất sợ." Apollo giải thích.

"Ây, Jerromy thật là, sao lại không cẩn thận như vậy chứ?" Migao nhíu mày.

"Ba phải kiếm tiền nuôi chúng cháu, còn phải chăm sóc chúng cháu, mỏi mệt nên có khi..." Artemis híp mắt.

Lời nói này khiến không ít người chua xót, mà cơ thể Severus thì run lên, y nắm chặt tay, không phát hiện móng tay đã đâm vào thịt. Severus, mày xem đi, rốt cuộc mày đã làm gì hả?

"Chỉ sợ trước mắt vẫn chưa có biện pháp giải quyết, vì Dược cầm máu cần ngả diệp mà không thể nào bỏ, còn thuốc giải độc lại cần phải có sỏi dê." Olinsu giải thích cho hai đứa.

"Nếu dùng nhuỵ hoa tinh thần thay thế ngả diệp trong Dược cầm máu thì có được không ạ?" Apollo hỏi.

"Ừm trên lý luận là có thể, nhưng chi phí sẽ cao hơn nhiều, hoa tinh thần không phải là dược liệu thông thường. Dù mười năm nay Goá Phụ xuất hiện thì hàng năm số lượng hoa tinh thần có trong tay chúng ta cũng chỉ có 10 gốc." Olinsu nói.

Hai đứa liếc nhau, trong hộp dược liệu của họ vừa lúc có không ít hoa tinh thần đầy đủ, có thể thử sửa một chút làm Dược cầm máu chuyên dụng cho ba xem sao.

Thấy bọn trẻ im lặng, tất cả mọi người đều nghĩ chúng đang thất vọng, nên Jefferson mở miệng nói: "Không phải hai cháu có phượng hoàng sao? Nước mắt của nó cũng là thuốc trị thương rất tốt, các cháu có thể thử xem."

Hai đứa gật đầu, đoàn người đã đi tới đại sảnh, vì khách tới hơi nhiều nên hiển nhiên dãy giáo sư không đủ, vì thế Severus đã sắp xếp để những vị khác tương đối quan trọng ngồi ở dãy bàn Slytherin. Mà để tỏ lòng tôn trọng, các giáo sư cũng ngồi cùng họ, còn những nhân viên khác thì ngồi vào Ravenclaw và Hufflepuff với nhân số ít. Apollo và Artemis được Olinsu và Migao kéo ngồi cạnh, hai người đã rất già, lại không có con, đương nhiên rất thích đôi song sinh hiểu chuyện lại có thiên phú về độc dược. Hơn nữa có lần Jerromy muốn đi làm nhiệm vụ khẩn cấp đã nhờ Olinsu và Migao chăm sóc chúng, sau một tháng hai người đã coi chúng là cháu mình. Tháng tám này là sinh nhật hai đứa, họ đã tặng hai bộ vạc cực kỳ cao cấp.

"Nào, trước khi dùng cơm thì hai đứa xem xem hai phần dược này khác nhau chỗ nào đi." Olinsu vừa mới ngồi vào chỗ đã lấy ra hai bình dược, "Nếu không ông nghĩ tất cả mọi người ăn sẽ không ngon miệng đâu."

Các vị khách đều nín thở tập trung, đây chính là vấn đề lớn đó. Ngay cả đại bậc thầy Migao luôn thích chọc bạn già nhà mình cũng không tỏ vẻ phản đối.

Hai đứa vươn bàn tay xinh đẹp lấy mỗi người một lọ, quơ quơ trước ánh sáng, vừa quơ vừa quan sát trạng thái độc dược, chốc lát quay thuận kim đồng hồ chốc lát lại ngược, lúc nhanh lúc chậm rồi sai đứa mở nắp ngửi ngửi rồi đóng vào.

"Chanh bay tới." Đại bậc thầy Migao lập tức đưa tới hai quả chanh, cho mỗi đứa một quả.

Apollo và Artemis vừa để chanh lên mũi ngửi vừa trao đổi dược, rồi làm y hệt vừa nãy, cho đến khi cần ngửi thì mới bỏ chanh xuống mở nắp ra, lại ngửi chanh.

"Thế nào?" Hội trưởng Olinsu quan tâm hỏi.

"Đây là cái ba làm." Apollo chỉ vào bình dược màu vàng sậm, "Bình này chắc là ông Edraph làm." Chỉ vào một bình dược màu xanh khác rồi nói.

"Hai bình này chắc đều là Dược hồi xuân phát minh mới của ba." Artemis nói tiếp, thấy những người khác đang ngạc nhiên, "Khi ba làm nghiên cứu luôn không tránh chúng cháu."

Được rồi, không cần kinh ngạc, tài năng của hai đứa trẻ này đều do vị đại bậc thầy kia tôi luyện ra.

"Vậy..." Jefferson muốn hỏi tại sao lại khác nhau.

"Trên thực tế trong phòng thí nghiệm của ba cũng có dược màu này." Apollo mỉm cười nói, "Nhưng..."

"Sau khi động vật thực nghiệm đã chết mất không ít sinh vật pháp thuật." Artemis bình tĩnh nói khiến không ít bậc thầy độc dược run lên, may mắn không ai bán ra.

"Vì thế ba đã dùng một cách khác." Apollo nói, trong mắt tràn ngập sùng bái.

"Cách nào?" Bậc thầy Moline cực kỳ tò mò hỏi, điều này cũng khiến các đại bậc thầy trừng hắn một cái.

"Nếu ba công khai thì chúng cháu sẽ không giấu diếm." Artemis cười ngọt ngào, "Nhưng dù mọi người biết bí mật này thì chỉ sợ chưa tới năm vị đang ngồi đây có thể làm được."

"Nói đi, đỡ để họ phải thử lung tung." Hội trưởng Olinsu dùng ánh mắt lạnh băng đảo qua vài tên dạo này luôn ầm ĩ vì chế tác độc dược.

"Ba là một người điều chế hắc ám!" Bọn trẻ nói ra bí mật.

Toàn trường yên lặng...

- Hết chương 44 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info