ZingTruyen.Info

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 198: Mất lòng.

chuhe7720

Severus và Harry đi ra hội trường, Harry đi đến trước mặt một Thần Sáng trẻ tuổi đứng ngoài cửa, nhìn đôi mắt kích động của anh ta thì mỉm cười nói: "Đêm nay vất vả rồi, nhưng cậu có thể gọi Michael tới đây không?"

Thần Sáng kia ngạc nhiên, vui mừng lắp bắp, "Ngài... ngài Potter, đương nhiên là có thể." Sau đó anh ta bay bay rời đi.

Severus nhìn bước chân anh ta thì không khỏi trợn trắng mắt.

Harry nhận ra tâm tư của Severus, hiện giờ anh và Severus tâm linh tương thông, nhân lúc bọn trẻ đang nói chuyện mới khẽ cười: "Chắc lại là một người sùng bái thôi, đừng để ý."

Severus còn chưa nói gì đã thấy Kona tới, y tăng sức nhéo tay Harry.

"Harry, cậu tìm tôi à?" Lúc này Kona hơi câu nệ, dù sao vừa tham dự buổi đấu giá của hai người, một bình dược có thể bán với giá cao như vậy, dù có vô tâm anh cũng biết giá trị của hai con người này.

"Ừ," Harry gật gật đầu, lấy ra mấy bình độc dược nói: "Không phải chiều anh hỏi Dược hồi xuân sao? Trong này còn có vài bình dược có thể kìm nén bạo động pháp lực, dù không phải tôi làm nhưng sản phẩm của Sev có chất lượng không cần phải nghi ngờ."

Kona nhìn độc dược Harry đưa, không biết nên làm gì, trước thì không biết độc dược của Harry và Severus sang quý như vậy, giờ biết rồi lại cảm thấy mấy bình trong tay như củ khoai lang bỏng.

"Được rồi, tôi đi trước nhé." Đưa đồ cho Kona, anh không nói gì nữa, cùng Severus dẫn bọn trẻ rời đi.

Kona nhìn bóng họ khuất khỏi ngã rẽ thì cảm thấy tim đập mạnh, "Tính tình của Harry cũng không thay đổi gì."

Hiện giờ chắc toàn bộ người giới pháp thuật đều biết hai người là bậc thầy độc dược có thể chế tạo ra độc dược bán với giá trên 6 triệu. 6 triệu Galleons đó, có người cả đời cũng không nhìn thấy ngần đấy tiền, lại càng không thể kiếm được, nhưng hai vị này chỉ cần một bình là đủ rồi. Chênh lệch như thế khiến người ta phải chùn bước. Phù thuỷ bình thường không biết được độc dược Ambrosia đưa ra đặc biệt thế nào, chỉ biết được độc dược hai người làm ra sẽ có thể tham khảo giá từ cái giá đó. Vì thế Michael mới chần chờ.

Harry và Severus thì không cần phải bận tâm xem Michael nghĩ gì, với họ mấy bình độc dược chẳng đáng kể chút nào. Hai người dẫn bọn trẻ tới phòng sinh hoạt chung Slytherin thì ngồi xuống ghế trong phòng, bầu không khí gia đinh rất ấm áp.

"Chiều mai ba sẽ cùng Jacobsen rời đi, hai đứa cần phải nghe lời. Dù các con có ưu thế so với các bạn học ở phần thực hành nhưng đừng kiêu ngạo, năng lực là không có giới hạn." Harry nói, "Ba sẽ bảo Sev cho các con thêm một ít nhiệm vụ ngoại khoá, đừng nghĩ ba không có ở đây là các con có thể thả lỏng nhé."

"Vâng thưa ba." Đôi song sinh ngoan ngoãn nói, "Vậy khi nào ba trở về ạ?"

"Lần này theo kế hoạch thì không lâu lắm, nhưng phải tới giữa tháng hai. Sau khi trở về ba sẽ ở Hogwarts nghiên cứu cách trị liệu cho các con."

Hogwarts có tài nguyên tốt nhất về mặt dược liệu và cả phòng thí nghiệm, chắc không có chỗ nào thích hợp để nghiên cứu hơn ở đây. Vì thế sau khi bàn bạc với Severus, lúc mạo hiểm trở về Harry quyết định sẽ trở thành người nhà của giáo sư tại Hogwarts. Tuy vài chục năm trở lại đây có rất ít giáo sư mang cả người nhà sinh hoạt ở trường nhưng cũng không phải không có tiền lệ nên Severus không thấy có vấn đề gì. Huống hồ y nghĩ y và Harry đã chia cách mười mấy năm, có thể ở cùng nhau nhiều hơn cũng tốt.

Nói chuyện với bọn trẻ xong Harry hôn chúng chúc ngủ ngon, mới bảo chúng đi ngủ. Xong xuôi đâu đấy Harry và Severus rời khỏi phòng sinh hoạt chung Slytherin.

Đi chưa được mấy bước hai người vào văn phòng chủ nhiệm của Severus, cởi áo choàng rồi dính vào nhau. Severus lấy hai ly rượu nho từ trong tủ, hai người ở ghế sô pha chạm ly.

"Lúc về em sẽ qua nước Pháp mang chút rượu ngon cho anh." Harry biết khi Severus vui sẽ có thói quen uống rượu.

"Không cần, có Draco rồi nên em không cần lo cho tôi." Severus cười nói, cầm ly rượu nâng lên chiếu ngọn đèn, nhìn rượu như viên ruby không tạp chất, hơi tiếc nuối vì sao rượu lại không có màu xanh lá chứ? Chắc chắn sẽ giống mắt Harry lắm.

"Vậy về sẽ mang cho anh ít rượu của Atlantis, anh sẽ thích đấy. Khi còn bé Apo và Al cũng nói màu rượu đó rất là đẹp, giống đôi mắt của em." Bọn trẻ còn nói vậy chắc Severus cũng đồng ý thôi. Cảm nhận tâm tư như trẻ con của người nọ, anh lập tức nói, "Rượu rất độc đáo và đặc sắc."

Severus tưởng tượng, Harry lại nói ra. Y ấm áp trong lòng, nhìn đôi môi xinh đẹp của Harry đỏ mọng vì rượu, không khỏi nghĩ nếu lúc này y hôn cánh hoa ấy chắc chắn sẽ hoàn hảo lắm.

Severus vừa định thực hành đã cảm nhận được trên môi mình có một xúc cảm mềm nhẹ mang theo mùi rượu, không biết khi nào cậu nhóc đã dâng lên đôi môi mình. Vào lúc này Severus không thể không ca ngợi tính hành động của Gryffindor, có lẽ đây là thời khắc duy nhất anh thực sự khen Gryffindor ấy nhỉ.

Severus nhanh chóng chiếm thế chủ động, xâm nhập khoang miệng ấm nóng, cướp lấy mùi rượu trong đó, sau đó lôi kéo chiếc lưỡi đinh hương tiến vào lãnh địa của mình. Hai người chơi đùa với nhau.

Từ khi trở về cậu bé rất rộng mở, dù kỹ xảo có vẻ ngây ngô nhưng tổng thể Severus hài lòng. Hai người tâm ý tương thông, rất biết cách để đối phương thoả mãn.

Một nụ hôn thật dài, mang theo hơi thở nóng bỏng run rẩy. Harry hơi choáng váng, phát hiện từng tế bào của mình đều khao khát Severus.

"Harry..." Giọng Severus hơi khàn, màu đỏ trên gương mặt bạn đời cùng đôi mắt ẩm ướt khiến chỗ nào đó của y có phản ứng, nhưng y tôn trọng cậu ấy, muốn cậu ấy đồng ý làm tình với mình.

Harry cười tiến lên, nhẹ nhàng chạm đôi môi mỏng của Severus, y hiểu người yêu đã cho phép rồi nên lập tức muốn ôm cậu bé vào phòng ngủ. Đúng lúc này lò sưởi lại bùng lên ngọn lửa.

"Cha đỡ đầu, Harry có đó không ạ? Bộ Pháp thuật cần một cố vấn khẩn cấp." Mặt Draco xuất hiện trong ngọn lửa.

Ôi Merlin, Dra đáng thương - Harry vui vẻ nhìn bạn đời mình bị Draco cắt ngang, y hơi khựng lại rồi cực kỳ tức giận. Anh đổ mồ hôi thay cho người con đỡ đầu này, nếu cậu ta tới sớm một chút, trước khi anh cho phép thì tuy Severus sẽ không vui nhưng cũng không tức giận tới thế. Ngày mai Harry đã phải đi rồi, mà nhìn đồ ăn trước mặt lại phải lùi xuống mấy phút hoặc mấy tiếng nữa thì bất cứ một người đàn ông nào cũng sẽ nổi nóng, huống chi Severus đã có tính cách không tốt rồi?

"Cha đỡ đầu, tình huống thực sự nghiêm trọng, liên quan đến tương lai nước Anh." Draco lại bổ sung một câu.

Harry vừa nghe đã biết chuyện có liên quan tới sự kiện tấn công ban chiều, nhìn người nọ đen mặt anh hôn má y, cọ cọ mũi lên mũi y. Harry dùng hành động an ủi, anh biết tâm trạng y không tốt nhưng lúc trước người muốn anh cứu chuộc chính là y, đúng không?

Severus cũng biết mình có tức giận cũng chẳng làm được gì, sổ nợ của Draco có thể tính toán sau. Còn đêm nay, hay đi xem là có chuyện gì thôi, nếu không chắc cũng chẳng tận hứng nổi?

"Ba phút sau thì anh qua." Severus kìm nén, cố gắng bình tĩnh nói. Sau đó y buông bạn đời ra, nhanh chóng sửa sang quần áo cho cậu ấy, che dấu đôi môi sưng. Harry nhanh chóng dùng thần chú là một số nếp uốn không bình thường trên áo Severus, ngồi lên ghế sô pha, bưng ly rượu như đang uống rượu với Severus vậy.

Vì thế ba phút sau Draco xuất hiện ở văn phòng chủ nhiệm thì nhìn thấy một tình huống như này. Severus cẩn thận tỉ mỉ bưng ly rượu ngồi sô pha, sắc mặt cực kỳ bình thường, chỉ là ánh mắt nhìn mình có vài phần uy hiếp, nhưng khi anh nhìn kỹ lại lại không thấy gì. Còn Harry thì thanh thản ngồi uống một ngụm rượu đỏ.

"Draco, có muốn uống một ly không?" Harry cười nói.

"Harry à, thật ra tôi cảm thấy sởn da gà với tư tưởng của em, lại dám để một Malfoy rêu rao khắp nơi uống rượu quý của tôi ư?" Giọng Severus du dương như tiếng đàn, nhưng lời nói lại khiến Draco rụt cổ.

"Được rồi, vậy trà hay cà phê?" Harry biết y không vui nên lùi một bước.

"Harry, tôi cho rằng thời gian không còn sớm, cứ đưa cho anh Malfoy một ly nước trắng là được." Severus ác liệt tước bỏ đãi ngộ của con đỡ đầu nhà mình, y búng tay, cốc nước trắng xuất hiện trên bàn.

Harry không đồng ý nhìn Severus nhưng không thể làm gì được, Severus khá bướng bỉnh.

Dù Draco có trì độn tới đâu cũng có thể nhìn ra vài điều. Chắc là mình đã vô tình làm mất lòng cha đỡ đầu rồi, mà có vẻ tội còn không nhẹ đâu!

- Hết chương 198 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info