ZingTruyen.Info

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 195: Cuộc chiến không có máu.

chuhe7720

Draco biết hiện giờ đã là 12 năm sau chiến, đại đa số Slytherin vẫn không được nước Anh thừa nhận. Có lẽ theo như lời Harry chính là vấn đề của Slytherin chăng. Nhưng Draco cũng có ý kiến của mình - quý tộc và bình dân không thể nào tìm được một điểm cân bằng chung. Bởi có kẻ cố ý và cả hận thù hai bên khó có thể tạo ra được niềm tin, cũng là một trong những nguyên nhân chủ yếu.

Draco nghĩ, nếu thật sự như cha đỡ đầu đã nói Harry sẽ ở lại Hogwarts làm giáo sư thì không thể tốt hơn. Đương nhiên tốt nhất là có thể trở thành chủ nhiệm Slytherin, cứ thế Slytherin mới không bị Gryffindor bắt nạt. Sau khi chiến tranh kết thúc, Draco cũng có ý tới Hogwarts làm việc, lúc ấy giáo sư Slughorn cần một trợ giảng. Nhưng sau một cuộc nói chuyện với Severus, anh từ bỏ mà vào Bộ Pháp thuật với thân phận thành viên hội đồng quản trị trường.

Draco biết Severus lo lắng đúng, anh vô cùng cảm ơn cha đã tìm cho mình một người cha đỡ đầu thông minh như vậy, tuy rằng gu thẩm mỹ thì có hơi ba chấm. Nhớ tới con trai mình có lẽ phải sống bảy năm dưới ách kẻ thù, anh cảm thấy miệng mình đắng ngắt. Tuy nhiên nhìn thành tựu và cách làm hiện giờ của người nọ thì không thể không nói hắn cũng được coi là đạo sư Slytherin.

"Draco, sao cậu ngồi ngẩn người thế?" Đúng lúc này, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, Draco tỉnh táo lại.

"Blaise, cậu không ở chỗ sư tử cái nhà cậu, chạy đến chỗ tôi làm gì?" Draco quay đầu lại nhìn người bạn có làn da socola, giọng điệu cũng tăng lên.

"Để bình tĩnh ấy mà..." Blaise đáp, trời mới biết tại sao cái đám lão già cứ thích tốp năm tốp ba tới gây áp lực phải nghiêm trị kẻ hành hung nữa, "Ây, những bậc thầy độc dược cũng nổi tiếng lắm đó chứ."

"Blaise, tôi thấy chắc cậu không chăm chỉ học lớp độc dược của chủ nhiệm rồi nhỉ? Có cần tôi nói với cha đỡ đầu một tiếng để cậu về học thêm không?" Draco thấy mặt bạn mình cau có hẳn, Slytherin đồng lứa không có mấy người không sợ Severus, "Đám cáo già này tiếc mạng sống như gì, bậc thầy độc dược... còn không phải tranh nhau đi nịnh bợ à, cũng chỉ có lão Aeschylus mới dám làm ra chuyện này thôi."

"Cũng đúng, nhưng có phải tôi cũng nên đi nịnh bợ một bậc thầy độc dược không nhỉ? Draco, cậu có muốn đi cùng không?" Blaise nghĩ một lát mới lên tiếng.

Draco không để ý, bình tĩnh nói một câu khiến Blaise phát điên, "Blaise thân mến, người bạn thân thiết à, tôi nghĩ chắc cậu quên rằng cha đỡ đầu của tôi và bạn đời người là nhân vật chính của buổi đấu giá tối nay đấy."

"Cậu... cậu... đồng ý rồi?!" Blaise không tin nổi, "Trời ạ, thật sự là... tôi còn tưởng rằng cậu còn cứng đầu hơn Mione chứ!"

"À tôi là một Malfoy." Draco khẽ nâng cằm, cứ như vị hoàng tử Slytherin kiêu ngạo năm đó, "Huống hồ với tình trạng của Aeschylus thì địa vị vị kia sẽ tăng lên nhanh thôi."

"Cậu có ý gì?" Blaise kêu lên.

"Đừng kinh ngạc thế, cậu cần phải học lại 'Quy tắc Slytherin' một lần nữa rồi đó." Draco đáp.

"Ôi Merlin ơi! Chừng nào cậu trở thành thế này? Pansy biết chứ?" Blaise hoảng sợ.

"Em ấy rất hài lòng." Draco không sợ Blaise nói gì với Pansy.

Rất nhiều người đều nói học trò Slytherin đều kiêu ngạo lạnh lùng, thật ra người thực sự hiểu họ mới thấu được sự dịu dảng ẩn giấu bên dưới khiến người ta say mê, vui vẻ chấp nhận.

"Không đùa nữa, nghiêm túc đi, cậu biết gì từ chỗ chủ nhiệm?" Blaise hỏi, "'Vị kia' mà cậu nói là chủ nhiệm hay Kẻ Được Chọn?"

"Cậu cứ nói đi? Trong mắt tôi hai người họ không kém bao nhiêu." Draco đi đến tủ rượu rót một ly, "Cậu uống chứ?"

"Được rồi Merlin ơi, cậu thật sự chấp nhận họ?" Blaise khó tin.

"Không chấp nhận thì có tác dụng sao? Cha đỡ đầu sẽ quan tâm cảm nhận của tôi? Hay là nếu tôi không chấp nhận thì hai đứa trẻ kia sẽ biến mất? Hoặc tôi không chấp nhận thì cha đỡ đầu sẽ bớt yêu Potter hơn? Đừng đùa Blaise à, cha đỡ đầu và Potter, ai có thể bị chúng ta thuyết phục chứ?" Draco đưa một ly cho Blaise, "Mẹ tôi nói con cái là kết tinh của tình yêu. Nhìn đạo đức và học thức của đôi song sinh kia đi, Potter rất có lòng dạy dỗ bọn trẻ đã biết cậu ta yêu cha đỡ đầu thế nào rồi. Đã đến mức đó, tôi có thể nói gì nữa? Tôi cảm thấy sư tử cái nhà cậu và những người khác suy nghĩ có hơi kỳ lạ..."

"Nghĩa là sao?" Blaise nhấp một ngụm rượu.

"Nếu hỏi họ nguyên nhân mà họ thấy cậu Potter và cha đỡ đầu sẽ không hạnh phúc thì chắc chắn sẽ là vấn đề lịch sử giữa Slytherin và Gryffindor, tính cách không hợp hay tuổi tác cách biệt quá lớn không có tiếng nói chung. Tuy nhiên Blaise à, cậu cũng thấy đấy, bỏ qua vấn đề đầu tiên thì cậu Potter hiện tại có tính cách và hành động không khác gì một quý tộc. Hơn nữa năng lực học thuật của cậu ta có mấy người có thể có chung tiếng nói trong giới pháp thuật đây? Mà cha đỡ đầu của tôi hoàn toàn là một trong số đó. Còn tuổi, được sự trợ giúp của khế ước bạn đời linh hồn, hai người họ cũng đã sớm được cân bằng về tuổi tác. Cậu không thấy hiện giờ cha đỡ đầu và Potter nhìn như bằng tuổi ư? Thêm nữa cậu cảm thấy so với cha đỡ đầu yên ổn dạy học ở trường thì chuỗi ngày mạo hiểm của Potter sẽ nguy hiểm hơn sao?" Blaise không thể không thừa nhận lời của Draco, "Luận về gia thế, sự kết hợp của họ cũng phù hợp với ích lợi Slytherin. Gia chủ Potter có quyền kế thừa Black kết hợp với gia chủ Prince, nếu không phải trong tình huống như bây giờ thì chắc chắn họ sẽ là cặp xứng đôi nhất trong giới quý tộc ấy chứ?"

Đúng thế, Blaise âm thầm tính toán, không phải là vậy ư? Haizzz, phải nói Draco thật đúng là Malfoy không nhỉ? Huống chi tình yêu thế nào chỉ có bản thân họ biết, người khác nói chưa chắn chắn đã hợp với mình, thôi mình vẫn nên khuyên Mione thêm thì hơn.

"Đúng rồi, Aeschylus..." Blaise vừa muốn nói gì đã nghe tiếng cửa bị mở ra.

"Bale, Draco, sao các anh có thể rảnh rang ở đây uống rượu chứ?" Hermione lo lắng vọt vào văn phòng cục trưởng Cục Giáo dục thì thấy chồng và Draco đang nhàn nhã chạm ly, lập tức gào.

"Chuyện gì mà khiến phu nhân Zabini phải hạ cố tới văn phòng đơn sơ của tôi thế này?" Draco đầy hứng thú nhìn bạn thân mình rụt cổ. Blaise thú vị ghê, từ khi còn bé cậu ta là con bướm đen lưu luyến vạn bụi hoa, lại không ngờ giờ bị nắm chắc trong tay con sư tử cái này. Nếu 20 năm trước để Draco nhìn thấy cảnh tượng hôm nay chắc anh có thể trực tiếp ra kết luận mình đang nằm mơ hoặc đang gặp nguy hiểm cũng nên.

"Ôi Merlin ơi, vừa nãy Ginny đưa cho tôi báo cáo cuộc thẩm vấn Seamus đầu tiên, Aeschylys đã đào tạo quân đội!" Hermione ngồi xuống, vẻ kinh ngạc vẫn chưa tan hết.

"Cái này thì có gì? Mione, em phản ứng hơi quá rồi." Blaise cười nói, "Không phải em cũng đã thấy quân đội nhà Zabini rồi sao? Không chỉ vậy, một số quý tộc xưa đều có quân đội riêng hết."

"Vấn đề không phải ở đó, anh cũng nói các quý tộc xưa mà, Aeschylus mới lên chức có mười mấy năm đã có quân đội như thế, ông ta đã tham ô bao nhiêu đây?" Hermione tức giận, "Hơn nữa Seamus còn nói Aeschylus dùng một số dược cấm để Thần Sáng đã giải ngũ bán cuộc đời mình." Đây mới là điều Hermione không thể tha thứ.

"Em cũng không phải không biết lão già đó luôn yêu tiền mà. Hiện tại vấn đề là Seamus biết bao nhiêu về lão, mà chúng ta phải tìm được vài trưởng lão Wizengamot có tác dụng quyết định để họ ra mặt." Blaise có khiếu chính trị nói.

"Đó có thể là một cuộn phim đen bình thường, tôi cảm thấy chắc chắn phải đạp đổ lão già đó, nếu không một khi lão tấn công lại chúng ta sẽ xong đời." Draco nói.

"Ừ, tôi bảo Ginny đi thẩm tra. Mặt khác Draco, tốt nhất cậu cùng tôi đi một chuyến, bên kia lục soát được vài chai dược, chúng tôi không biết là gì, cậu nên đi xem sao. Ginny nói em ấy có trực giác mấy chai dược ấy là manh mối mấu chốt trong vụ án, tôi cũng nghĩ thế." Hermione vừa nói vừa cùng Blaise đi vào lò sưởi.

"Vinh hạnh được làm việc cho cô, bộ trưởng." Draco lập tức đi theo.

...

Nottingham, biệt thự Anginess.

"Ông, ông muốn ra ngoài ạ?" Bevis đi vào phòng hơi bất ngờ thấy ông nội đang mặc đồng phục trưởng lão Wizengamot, giờ đang chỉnh trang cổ tay áo.

"Ừ, ông phải ra ngoài. Bộ trưởng Bộ Pháp thuật mời có việc cần bàn." Hopkinson nói, "Nghe nói hội gặp mặt buổi chiều xảy ra sự cố lớn. Cháu tới tìm ông có chuyện gì không?"

"Ông, cháu cũng đang định nói chuyện này." Bevis đáp, "Hội gặp mặt chiều nay có một đám bịt mặt xông vào tấn công, cuối cùng gia chủ phải ra tay đánh đuổi."

"Vậy à, cháu có tra được ai không?" Hopkinson nói.

"Không ạ, tin tức bị ngăn chặn, nếu không phải Lalit trở về từ hiện trường lén nói với cháu thì cháu cũng không biết." Bevis nói, "Ông, cháu xem là ông Aigues cố ý nói cho chúng ta."

"Lalit có nói là ai làm không?" Hopkinson biết cháu mình không đoán sai, với sự thông minh của gia tộc Aigues thì sẽ không lộ ra một nửa tin tức đâu.

"Seamus Finnigan ạ." Khoé miệng Bevis hơi cong, có vài phần bất cần đời.

Hopkinson nhìn cháu mình, ngẩn người, không biết là vì tin tức ông vừa nghe hay là vì ý nghĩa nụ cười của cháu mình nữa. Rồi ông trầm ngâm, sải bước đi vào lò sưởi, như lão nguyên soái lên chiến trường, sáng láng nói: "Đây là cơ hội mà gia chủ nói nhỉ? Thật đúng là..."

Bevis nhìn ông nội rời đi trong ánh lửa, chậm rãi thu nụ cười, nói với một bức ảnh trên tường, "Khoá biệt thự, bắt đầu hệ thống phòng vệ thời chiến."

Cảm nhận được sự thay đổi của biệt thự, Bevis nghiêm túc, cậu hiểu bất cứ thế gia Wizengamot biết chuyện này đều sẽ lựa chọn làm vậy, vì sắp diễn ra cơn lốc chính trị rồi.

Chính trị là cuộc chiến không có máu.

- Hết chương 195 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info