ZingTruyen.Info

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 192: Ngân Xà - Vẫn chờ cơ hội.

chuhe7720

Đón được ba đứa trẻ, Harry và Severus bình thản chuẩn bị đến đại sảnh nghe tin về buổi đấu giá ban tối, vì hôm nay là ngày cuối cùng của Ambrosia rồi. Bọn trẻ thì tay trong tay vui vẻ kể chuyện trượt băng. Harry và Severus liếc nhau, nghe chúng thảo luận cũng không lên tiếng, nhưng chỉ vậy thôi cũng khiến hai người cảm thấy hạnh phúc.

Đang đi, Harry chợt phát hiện có cái gì đang rình coi mình, lập tức cảnh giác. Severus thấy thế cũng nhanh chóng đề phòng, hai người ăn ý giữ bọn trẻ phía sau.

"Haha, đúng là Goá Phụ có khác." Một người đàn ông đi ra từ khúc quanh, Severus nhận ra người đứng đầu đoàn mạo hiểm Tà Hồn, Tà Khí.

"Tà Khí." Harry nhíu mày, sử dụng Bế quan Bí thuật, đôi mắt xanh biếc rực rỡ nhưng nhìn kỹ lại không thấy có cảm xúc nào.

Severus nhìn Harry, Tà Khí chỉ tập trung vào Harry mà không hề chú ý tới y. Cũng khó trách, Harry là người cực mạnh trong giới mạo hiểm, kết thù oán đã nhiều năm với Tà Hồn, lúc này chỉ cần không hợp lời nói là có thể lao vào tấn công nhau ngay. Đương nhiên hiện giờ Tà Khí cũng biết mình không phải đối thủ nên tập trung vào phòng ngự. Còn Severus, Tà Khí luôn tự phụ, căn bản không biết nhà độc dược này có thể mang điều gì rắc rối tới, về mối quan hệ của hai người thì hắn cũng hiểu đó không phải uy hiếp.

"Aicha thái độ này ư? Ngạc nhiên thật đấy, hôm nay tôi không tới gây chuyện đâu. Goá Phụ, tôi muốn bàn với cậu về một mối làm ăn." Tà Khí lộ ra hàm răng vàng không đồng đều.

"Mối làm ăn? Nếu tôi không nhớ lầm thì tôi đã uỷ thác hết cho người bàn bạc rồi nhỉ?" Harry lạnh lùng nói.

"Đừng kích động, đương nhiên tôi biết cậu đã uỷ thác cho người bàn bạc, nhưng nếu tôi muốn một lượng độc dược lớn thì phải tìm cậu chứ?" Tà Khí như coi kịch vui, "Dù sao thân phận của cậu chính là ông chủ cửa hàng dược Ngân Xà mà."

Nghe vậy Severus hơi ngẩn ra, theo y biết thì không nhiều người biết được Harry có thân phận này, ít nhất số đó không có Tà Khí. Ngân Xà là cửa hàng dược thần bí nhất được mở ra 5 năm trước ở Atlantis, đặc biệt là ông chủ của nó. Ở toàn bộ Atlantis chỉ chưa tới 10 người biết được ông chủ thật sự. Cửa hàng có một chưởng quầy tên Ảnh và chỉ nhận sản phẩm của 6 nhà điều chế chỉ định - Ngân Xà, Quy Nguyệt, Hoàng Tức, Lợi Xỉ, Lâm, Mi Viêm. Ông chủ cũng không biết hết toàn bộ cả 6 người này nhưng Ảnh lại tìm được độc dược của họ từ khắp thế giới và bán trong Ngân Xà. Giá trị độc dược trong cửa hàng đều rất cao, nhất là độc dược đặc biệt của Ngân Xà.

Severus biết Ngân Xà chính là bản thân Harry, Ảnh là một người mạo hiểm cấp SSS được Harry cứu trong một lần liệp sát. Bây giờ hắn là thuộc hạ duy nhất của Harry, đương nhiên danh hiệu trước đó của hắn không phải là Ảnh. Hơn nữa vì bị thương, hiện giờ pháp lực của Ảnh giảm đi, đó là nguyên nhân tại sao hắn lại trở thành một chưởng quầy.

Harry bình tĩnh nhìn người đàn ông ra vẻ trước mặt, nghiêng đầu đánh giá, không hề tức giận vì bị lộ thân phận. Anh biết sau hội giao dịch Ambrosia thân phận Ngân Xà chắc chắn sẽ bị lộ ra, vì trong lần bán đấu giá này có một loại độc dược đã từng xuất hiện tại Ngân Xà hai tháng trước. Anh lạnh lùng nhìn Tà Khí, đơn giản nói: "Đơn hàng."

Tà Khí tưởng Goá Phụ sẽ giận dữ vì bị lộ thân phận, nhưng ngạc nhiên là đối phương không có nhiều cảm xúc lắm, thậm chí còn có vẻ bình thường. Vì thế hắn bĩu môi, không vui lắm lấy ra một tấm da dê, vứt qua.

Harry mở ra nhìn, ngẩng đầu nói: "Tôi sẽ bảo Ảnh chuẩn bị hàng, anh nhận được thông báo thì đưa người qua lấy là được."

"Cứ vậy đi." Tà Khí không hỏi giá cả rời đi ngay.

Nhìn bóng người, Severus lặng lẽ vẫy Apollo, cậu bé hiểu chuyện dẫn hoàng tử tinh linh và em gái mình rời đi. Bọn trẻ đi có nghĩa là cuộc nói chuyện tiếp theo chỉ thuộc về người lớn.

"Cứ thế cho hắn? Đó rõ ràng là độc dược gây rối." Severus cũng nhận được tin tức Harry nhìn thấy.

"Hừ, có lẽ anh ta cảm thấy đặt hàng của Ngân Xà sẽ có lợi hơn chăng." Harry lạnh băng hừ.

"Có lẽ trong não hắn chỉ có thứ bài tiết của quỷ?" Severus cũng khinh bỉ châm chọc.

Harry cảm thấy có một người hiểu mình đứng bên mình để ý quan tâm che chở mình như vậy là Merlin đã ban ơn nhiều lắm. Cảm nhận Severus an ủi, Harry không khỏi vùi mình vào lòng Severus, ngẩng đầu cười với y.

"Không sao đâu Sev. À còn Al ở Hogwarts anh phải chú ý hơn chút, chuyện năm đó đã để lại ảnh hưởng cho con bé. Mà em còn chưa báo thù cho con bé nữa." Harry bình tĩnh, thậm chí còn cười, nhưng Severus biết chỉ sợ không lâu sau ở Atlantis sẽ chào đón một bầu không khí tanh tưởi.

"Trong tủ tôi có một bình 'ngũ sắc ngọt ngào', nếu em cần thì lấy mà dùng, để đó cũng lãng phí." Severus ủng hộ kế hoạch của Harry, y biết em ấy vẫn cứ kiên nhẫn là chỉ sợ xảy ra sự cố không thể chăm sóc cho đôi song sinh sao? Hiện giờ em ấy không còn bất cứ buồn phiền gì về gia đình, thực lực tăng mạnh, đương nhiên phải chăm sóc cho kẻ thù thật tốt rồi.

Sự phẫn nộ của "vua Atlantis" không thể chấm dứt chỉ bằng cái chết của một người.

"Vâng nhưng anh có muốn cùng đi không? Nếu muốn thì em sẽ giữ mạng chúng đến nghỉ hè?" Harry biết Severus là một phù thuỷ hắc ám chân chính.

Severus nghĩ nghĩ, không yên tâm lắm khi để Harry một mình, mà y đã là một người cha vô trách nhiệm nhiều năm như vậy, luôn hy vọng có thể làm chút gì đó cho con gái.

"Vậy thì tốt quá." Severus cong khoé miệng, "Không thể không nói đơn hàng của Tà Khí có không ít đồ cho em làm đâu."

"Vì thế mới đắt đỏ." Harry nháy mắt một cái, "Ừm anh nói xem, nếu em có một bậc thầy độc dược là trợ thủ thì có khi nào giá cả sẽ tăng không?"

Haha... Một tiếng cười như ác ma vang lên trong linh hồn cả hai, không biết là của Harry hay Severus nữa. Nói chung bây giờ Tà Khí đã đụng phải hai vị địch thủ hẹp hòi, dễ mang thù lại có cả thực lực mạnh.

"Harry..." Severus vươn tay nhẹ nhàng vuốt tóc Harry ra sau tai, trên đời này chắc chỉ có thằng nhóc mắt xanh ấy mới có thể khiến hiệu trưởng Hogwarts dịu dàng như thế.

"Sev, mai là ngày cuối cùng, nhiều nhất em chỉ có thể cùng anh ăn bữa tối. Để không ảnh hưởng tới chương trình học, lễ tình nhân em trở về cũng không chọn Hogwarts làm điểm dừng chân đâu." Harry quyến luyến cọ cọ vai Severus, "Em còn chưa đi đã nhớ anh rồi, làm sao đây?"

"Tôi biết." Vì tôi cũng như em. "Nhưng em không thể dừng bay được, người nhà Potter đều thích bay lượn. Tôi có thể ở đây chờ em, khi nào em mệt mỏi sẽ quay về, chỉ có tôi mới có tư cách là 'nhà' chờ em về."

"Vâng." Người khác nghe sẽ thấy Severus vô tình, lạnh lùng biết bao nhưng Harry hiểu ý của y nên rất vui gật gật đầu.

Khi hai người bước vào đại sảnh đã nhìn thấy cái xác một con quỷ lửa rất lớn, máu chảy đầm đìa. Không khí có mùi tanh tưởi khiến Severus nhíu mày, y nhìn Harry mắt đang toả sáng. Các giáo sư trong đại sảnh như thấy cứu tinh, Harry hơi ngạc nhiên, còn giáo sư McGonagall thì lập tức khẩn trương đi tới.

"Severus, cái thứ này không nên để quá lâu trong đại sảnh, có mấy học trò đã bị doạ ngất rồi." GIáo sư McGonagall nói.

"Ừm, tôi sẽ đi can thiệp, nhưng thần kinh bọn nhãi ranh vẫn cứ yếu ớt thế." Lúc này Severus mới phản ứng lại, hình ảnh này không thích hợp xuất hiện ở chỗ có nhiều trẻ nhỏ, dù là vì tạo hiệu ứng cũng không được, các nhà mạo hiểm suy nghĩ quá không chu đáo rồi. Nhưng Severus vẫn cứ độc miệng châm chọc đám học trò yếu ớt.

"Ưm xin lỗi giáo sư McGonagall, họ chắc không lo lắng đến chuyện này." Harry cũng đã quen với hoàn cảnh máu me, kể cả hai đứa con và hoàng tử tinh linh cũng thường nhìn thấy nên không phát hiện ra điều không ổn. Giáo sư McGonagall vừa nói anh đã đi về phía Prujeff.

"Ôi Goá Phụ, cậu đến rồi à. Nhìn đi, một cái xác quỷ lửa to lớn làm sao." Prujeff tán thưởng.

"Đúng là hiếm có, nhưng kỹ thuật liệp sát này cũng quá tệ, làn da có giá trị nhất lại không được lành lặn. Mà tôi không ngờ ông lại có sở thích cuồng thi đấy Prujeff." Harry lạnh tanh đáp, "Nơi này là Hogwarts, không phải phòng để xác hay phòng giải phẫu của nghiệp đoàn đâu."

"Khụ khụ," Prujeff bị nghẹn, không thể không ho nhẹ một tiếng mới nói. "Đương nhiên, nhưng không phải nơi đây không có một nhà giải phẫu giỏi ư?"

"Đúng dịp tôi cần một bộ kinh lạc đầy đủ, nếu..." Harry nở nụ cười.

"Aicha, nếu cậu muốn thì có thể tự mình làm, nhưng buổi đấu giá tối nay lại cần một bộ xương tươi mới, đầy đủ." Prujeff biết người trẻ tuổi trước mắt có năng lực giải phẫu xuất sắc, mấy năm nay cũng chỉ có người này hoàn thành 100% nhiệm vụ.

Nghiệp đoàn mạo hiểm có yêu cầu khá nghiêm khắc với dược liệu thu thập được của các nhà mạo hiểm, rất nhiều người vì không cẩn thận mà bị xét là chưa đạt tiêu chuẩn. Trong các đoàn đội thường có nhà giải phẫu chuyên nghiệp, nhưng các nhà mạo hiểm độc lập thì đều phải dựa vào bản thân, đó cũng là nguyên nhân tại sao làm một nhà mạo hiểm đơn độc thì không tốt lắm.

Lúc trước khi Harry tiến vào cấp A cũng từng có không ít đoàn đội coi trọng anh, muốn nhận anh nhưng anh lại không đồng ý. Đúng là tiến vào đoàn đội thì an toàn hơn, nhưng hàng năm đều phải làm không ít nhiệm vụ cho đoàn đội, mà còn phải giao nộp một khoản phí kếch xù. Năm đó Harry phải nuôi hai đứa trẻ, phải nghiên cứu cách kiểm soát bệnh của bọn chúng, tư liệu cần học tập đã khá quý giá lại còn cần dược liệu thí nghiệm, sao anh có thời gian đi làm những nhiệm vụ đoàn đội rắc rối chứ? Trong mắt anh thà giữ kinh phí làm thí nghiệm còn hơn giao nộp phí, vì thế bắt buộc anh phải tự thân vận động, làm nhiều cũng thành quen.

Vấn đề giải phẫu với Harry chỉ là chuyện nhỏ, thậm chí là thường như cơm bữa, nhưng lại có vẻ khó khăn với các nhà mạo hiểm khác. Nhất là Harry đề nghị cần một bộ kinh lạc đầy đủ. Kinh lạc rất mảnh, muốn lấy ra đã phải hiểu biết thi thể và phải cẩn thận tỉ mẩn, đó không phải việc đơn giản gì.

"Chuyện này cứ giao tôi đi." Harry cười nói, "Tầng ba có một phòng học trống, bảo người đưa qua, tôi sẽ tới ngay."

"Nhất trí." Tuy Prujeff có hiềm nghi lấy việc công làm việc tư, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng bây giờ không thể tìm ra một người có năng lực như Harry. Trưởng lão nghiệp đoàn như ông cực kỳ hiểu những nhà giải phẫu nghiệp đoàn sở hữu cũng không giỏi bằng Harry. Vì thế vài nhân viên lập tức dời thi thể đi, giáo sư McGonagall dẫn họ tới căn phòng bỏ hoang kia.

Harry thì lập tức uống vài hớp canh, cầm vài miếng bánh mì vừa ăn vừa đi theo. Severus không nói nhiều, y biết Harry, có y ở đây trông bọn trẻ cậu ấy yên tâm. Huống hồ các Gryffindor luôn đang chờ một cơ hội Harry ở một mình đúng không? Chỉ mong chúng có thể nắm được cơ hội này.

- Hết chương 192 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info