ZingTruyen.Info

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 190: Vô tâm đạt được.

chuhe7720

Sau chiến tranh cây đũa phép gỗ sồi lõi lông phượng hoàng mà Harry dùng đã được mọi người coi là thánh khí, người có được nó chính là đấng cứu thế. Nhưng, hiện tại, lời Harry nói có nghĩa người đang sử dụng nó chính là Severus?

Nếu bộ Pháp thuật muốn bẻ gãy chiếc đũa phép này hiển nhiên sẽ bị người ta nhục mạ. Hơn nữa không cần nói tới điều gì khác, chỉ cần nhìn thôi cũng biết ai dám lấy nó từ tay Snape thì hắn nhất định phải chết - hãy nhìn luồng áp lực từ Snape và đôi mắt xanh như lưu ly của Harry mà xem.

Severus Snape luôn mang danh hung dữ, cho dù đã qua hơn 10 năm, học trò y dạy vẫn cứ sợ hãi y, thậm chí còn gặp ác mộng phải cấm túc ở hầm nữa kìa. Càng không cần nói, ngay vừa nãy người hung dữ này đã giết một tên và dùng Lời nguyền Hành hạ tra tấn hai tên khác. Ai dám lấy đũa phép khỏi tay y đây? Bên kia lại còn cả Harry Potter Kẻ Được Chọn luôn chuẩn bị sẵn sàng tấn công bất cứ ai xông lên nữa.

Dù Harry rời nước Anh đã hơn 10 năm nhưng anh vẫn có sức ảnh hưởng lớn tới giới phù thuỷ trong nước. Nếu không phải anh không có hứng thú tham gia chính trị thì việc ngồi lên chức bộ trưởng không chừng cũng chẳng có vấn đề. Mà các phù thuỷ Anh còn hy vọng anh mãi mãi làm chủ nhân của bộ nữa kìa.

"Sao có thể?!..." Tuy Enlavy không tốt nghiệp từ Hogwarts nhưng cũng ở Anh vài năm, đương nhiên biết sức ảnh hưởng của Kẻ Được Chọn. Nếu bẻ gãy đũa phép của Severus Snape thì không sao, nhưng nếu là chiếc đũa phép vinh quang của ngài Potter thì cô không thể nào gánh được hậu quả. Cô ta cố gắng bình tĩnh lại, rồi nhớ tới việc Severus Snape dùng đũa phép rất thuận tay nên cảm thấy ngài Potter đang doạ người khác thôi, cô ta muốn phản bác, nhưng khi định nói thì cô Zabini bộ trưởng lại nhanh hơn.

"Được rồi Emily, cô còn sợ không đủ rối loạn phải không?" Hermione khó chịu khiển trách Emily Enlavy, sau đó gọi một Thần Sáng, "Áp tải Emily về bộ, canh giữ cẩn thận."

"Cô Zabini, cô không thể làm vậy, sao cô có thể biết ngài Potter đang nói dối không chứ? Anh ta cùng Snape..." Enlavy nói.

"Tôi có thể làm chứng, đũa phép giáo sư Snape đang sử dụng chính là cây đũa phép gỗ sồi mà Harry đã dùng tại Hogwarts, vì Harry đã nhờ tôi bảo quản nó. Tháng 7 giáo sư Snape ra tù là tự tay tôi giao cho thầy." Hermione nói xong, sắc mặt Enlavy cũng trở nên trắng bệch. Sau đó Hermione gọi một Thần Sáng khác: "Đưa cô ta về, không thể để cô ta liên lạc với ai."

"Vâng thưa cô." Thần Sáng kia lập tức dẫn người đi.

"Ưm giáo sư Snape, mau cất đũa phép đi." Hermione nhìn Severus vẫn cầm đũa phép, lập tức nói: "Harry, cậu đừng lo, không ai sẽ bẻ gãy đũa phép của cậu."

Nghe Hermione cam đoan, Severus bĩu môi mới cất đi. Hiển nhiên Harry nhìn thấy vẻ mặt ấy mà bật cười. Hermione thấy Harry nở nụ cười, vì thấy không có việc gì cũng thở phào nhẹ nhõm.

Harry thì không nhìn thấy hành động của bạn cũ, anh nhìn Severus một cái rồi Severus đi về phía Olinsu. Dù sao hôm nay cũng là một ngày trọng đại với Hiệp hội Độc dược, thế mà xảy ra sự cố này nên chắc ông cũng không thoải mái lắm. Người khác thì không xen được vào việc trong hiệp hội nhưng Severus lại khác, y là phó hội trưởng.

"Sith, ông định xử lý thế nào?" Severus vừa tới đã hỏi.

"Đương nhiên phải điều tra rõ rồi..." Olinsu vô cùng tức giận, vừa nãy ông đã quyết định, nếu cô Zabini không đưa cho ông một câu trả lời thoả đáng thì ông sẽ đi tìm bạn cũ khiếu nại, chắc lúc đó toàn bộ nước Anh sẽ chấn động mất.

"Xin phép tôi nói thẳng, ông có biết thân phận của tên đào tẩu kia không?" Severus ngắt lời, y đi thẳng vào vấn đề, và đó cũng là một trong những nguyên nhân Olinsu coi trọng y.

Việc này Olinsu lại không rõ lắm, ông không phải người nước Anh, tuy có nghe tới gia tộc Aeschylus nhưng cũng không biết nhiều. Ông cũng không tìm hiểu bối cảnh của Seamus Finnigan, chỉ gặp mặt trong vài sự kiện, bởi Olinsu là một bậc thầy độc dược, không cần phải tạo quan hệ với những gia tộc mới nổi. Ông nghe xong lập tức hiểu ra: "Severus, chắc anh hiểu hắn hơn tôi, nói chút đi."

"Hắn là một máu lai, bản thân cũng không có gì đặc biệt nên tôi không cho rằng hắn tập trung những kẻ này lại. Vấn đề là ở chỗ nhà vợ hắn..." Severus chậm rãi nói, cũng nhìn về phía Harry đang an ủi các Squib mới khôi phục, ánh mắt dịu dàng hơn nhiều, "Vợ của hắn là cháu gái lão Aeschylus đang nắm quyền Wizengamot nước Anh."

"Nên ý anh là?" Olinsu bình tĩnh, "Cuộc tấn công lần này do Aeschylus chỉ huy? Nhưng vì sao... Ừm tôi hiểu rồi. Cám ơn anh Severus, tôi sẽ không bỏ qua cho tên kia."

Olinsu được Severus nhắc nhở, vốn ông còn định hỏi xem vì sao Aeschylus lại tấn công nhưng ông cũng nhanh chóng hiểu ra. Mấy tháng trước vì chuyện của Severus mà Olinsu và Hiệp hội Độc dược đã đắc tội lão, cộng thêm Ambrosia đưa cả Harry Potter trở về. Dù Olinsu không tiếp xúc với giới chính trị Anh nhưng gần đây ở Hogsmeade ông cũng nghe một vài lời đồn về chuyện Aeschylus đã ăn cắp thành quả thắng lợi cuộc chiến kia thế nào. Nghe đồn lão vô sỉ và tham lam, lo nhất là Harry Potter trở về, hơn nữa thế lực và thực lực của Kẻ Được Chọn hiện giờ cũng không phải tên học trò mới tốt nghiệp từ Hogwarts năm ấy. Tuy Olinsu đã tiếp xúc với Jerromy nhiều năm, biết cậu là một người rất hiền nhưng ông cũng biết với cái đám chính khách ở nước Anh thì Kẻ Được Chọn tồn tại là một "cái tội". Mà hiện giờ Kẻ Được Chọn mạnh tới mức họ đều không ngờ.

Olinsu cũng nhìn thấy vừa nãy mấy tên bịt mặt tấn công Jerromy và Severus không chần chờ, có thể nói là muốn giết người. Nếu không phải Jerromy mạo hiểm nhiều năm thì chỉ sợ sẽ chết oan chết uổng. Vì thế Olinsu đã ra một kết luận hợp lý: đây là một âm mưu nhằm vào Jerromy, nhằm vào Hiệp hội Độc dược, lại nhằm vào cả những chính khách trẻ tuổi đứng bên Kẻ Được Chọn. Một hòn đá trúng ba con chim.

Cũng may Jerromy có năng lực ngoài dự đoán, nếu không thì chỉ sợ mọi người trong phòng sẽ phải chết vào hôm nay. Nghĩ thế, Olinsu nói với Severus: "Severus, anh xem bên Jerromy có chuyện gì cần Hiệp hội giúp đỡ không? Anh chỉ cần nói thôi."

"Cậu ấy? Sith, đừng bảo tôi là ông không biết cậu ấy cần gì?" Severus khinh thường.

Severus hiểu Sith Olinsu, nên y đương nhiên cũng hiểu ý của ông, chứng minh rằng nhờ y mà ông sẽ để ý Harry hơn một chút. Còn Severus thì Olinsu luôn coi là người kế nhiệm mình rồi.

"Được rồi, anh đi qua xem Jerromy đi, cậu ấy rất được chú ý đó nhỉ?" Olinsu cười nói, ông đã sớm nhận ra Severus luôn nhìn về phía Harry.

Mà xung quanh Harry thì đã có rất nhiều phù thuỷ được khôi phục nhờ Dược hồi xuân. Họ đang kể lại cảm giác của mình sau khi uống dược. Harry kiên nhẫn giải đáp từng người, cũng đề nghị họ có thể uống một chút dược để thoải mái hơn.

"Thưa ngài Asaprhett, cám ơn ngài đã cho chúng tôi hy vọng trở lại là phù thuỷ. Ừm, theo như ý của cục trưởng Malfoy thì có phải chúng tôi có cơ hội vào Hogwarts học tập đúng không ạ? Có thủ tục gì cần làm không?" Một người đàn ông có vẻ bằng tuổi Harry đã hỏi, anh ta có vẻ rất chờ mong.

"Ừm hiện nay chuyện này còn đang nằm trong kế hoạch, dù sao trong đó có rất nhiều vấn đề các anh cần phải lo, ví dụ như chương trình học và tiêu chuẩn thi thố nên mới cần mọi người phối hợp khảo sát điều tra." Harry kiên nhẫn giải thích, "Chẳng hạn như thời gian học tập, dù sao các anh không còn là trẻ nhỏ, chúng có bảy năm để tập trung học nhưng các anh thì phần lớn đã thành gia lập nghiệp, bắt mọi người phải từ bỏ gia đình và việc làm chỉ để dành bảy năm học hành thì không được thực thi lắm, đúng không?"

"Vâng, ngài nói đúng ạ." Một quý cô khá lớn tuổi nói, "Nói thật tôi vừa nghe cục trưởng Malfoy nói đã lo lắng vấn đề này. Giờ thì tốt rồi, ngài thật sự là tốt bụng."

Mọi người ồn ào biểu đạt lòng biết ơn của mình, Harry vẫn cứ bình thản cười, anh nhẹ nhàng giải thích và liệt kê những việc cần chú ý, và bày cả cách xử lý các xao động pháp lực. Mọi người rất cảm động.

"Xin lỗi mọi người, đáng lẽ ra tôi phải báo cho mọi người ngay từ đầu, nhưng vì ngày đó hơi gấp rút mà tôi cũng không cho rằng có nhiều người dùng dược thực nghiệm thế này nên quên không liệt kê, khiến mọi người phải chịu đau thật là áy náy quá." Harry có lỗi nói.

"Không sao ạ, ngài Asaprhett, thời gian của ngài rất quý giá, chúng tôi không hề cho rằng ngài có lỗi. Pháp lực có dao động chứng tỏ chúng tôi không còn là Squib nữa, chúng tôi rất vui khi có được cơ hội cảm nhận như vậy." Một ông lão nói.

Vì thế mọi người đều nhất trí đồng ý, cho rằng Harry không cần phải áy náy.

"Thưa ngài Asaprhett, tôi nghe cháu gái nói sang năm ngài sẽ nhận chức ở Hogwarts đúng không ạ?" Một người đàn ông trung niên tóc vàng hỏi.

"Tin tức của ông thật là nhanh, đúng là như thế." Harry cười nói, "Nhưng người có quyền quyết định lại là hiệu trưởng Snape."

"Thầy ấy sẽ đồng ý thôi đúng không ạ?" Một cô gái mắt lam còn trẻ tuổi trêu ghẹo.

"Tôi rất mong chờ được trở thành đồng nghiệp với hiệu trưởng Snape." Harry cười nói, nháy mắt với Severus cách đó không xa.

"Tôi là Eden Landell. Tôi đã nghe chuyện về ngài và hiệu trưởng Snape và cả thân phận của ngài trong chiến tranh. Ừm ngài có nghĩ chúng tôi nên gọi ngài là 'ngài Potter' không ạ?" Anh chàng tóc vàng Landell nói.

"Đối với tôi thì hai cách gọi này không có gì khác biệt, thậm chí tôi còn có một biệt danh nữa là Goá Phụ. Đương nhiên không thể nào phủ nhận rằng tôi cũng là gia chủ Potter đương nhiệm." Harry cười nói, "Anh Landell, tiệc nhậm chức gia chủ của anh đừng quên mời tôi và Sev nhé."

"Haha đương nhiên rồi. người khác không nói tôi nhất định phải mời ngài và hiệu trưởng Snape. Tuy nhiên gần đây tôi nghe nói có một chi thứ Prince nước Pháp đang tìm cách kế thừa Prince đấy... Nghe nói ngài có mối quan hệ với nhà Prince, nên ngài phải chú ý nhé." Landell tốt bụng nhắc nhở.

"Cám ơn, nhưng không biết chi thứ này có điều gì mơ ước nhà Prince vậy?" Harry và Severus không ngờ nhà Prince còn có chi thứ, mà chi thứ này có vẻ dã tâm rất lớn.

"Chi thứ này chính là con riêng của cha ông Edward Prince. Coi như là chi thứ cận đại, nhưng đáng tiếc là chi thứ này vẫn chưa có thiên phú độc dược nổi bật." Landell lo lắng nói, "Nhà Prince từ xưa đã là một thành viên hội đồng quản trị trường Hogwarts, nếu thật sự do chi thứ đó kế thừa thì sẽ bất lợi với tương lai của Hogwarts sau này."

"Haha, không biết anh Landell đã nghe tin nhà Prince có gia chủ chưa nhỉ?" Draco cười khẽ ngắt lời.

Landell sửng sốt rồi mới cười nói: "Gia chủ Malfoy luôn nắm bắt tin tức nhanh mà, tôi có hơi lạc hậu rồi, nhưng vẫn cần phải cẩn thận, nếu có lời đồn nào không hay thì buồn lắm đúng không?"

"Đương nhiên rồi." Harry cười cười, rồi thấy đại bậc thầy Migao bên cạnh Severus ngoắc mình, nên xin lỗi mọi người và cùng Draco đi tới. Khi sắp tới bên Severus, Harry khẽ nói với Draco, "Draco, mai là sinh nhật Sev, buổi trưa cùng ăn một bữa cơm đơn giản, dẫn vợ cậu, chị Narcissa và cả Scorpio tới nhé." Harry mời.

"Được nhưng chúng tôi cũng không rảnh rỗi như Kẻ Được Chọn cậu đâu, tôi không chắc chắn rằng mai mình sẽ đi được, nhưng mẹ và Pan sẽ đi. Hôm nay xảy ra sự cố nghiêm trọng thế này, nếu bắt được Finnigan thì đêm nay chúng tôi sẽ phải tăng ca." Draco thở dài.

"Vậy cũng được." Harry nói.

Harry vừa tới bên Severus y đã vươn tay nắm lấy tay anh, Draco liếc mắt xem thường - cha đỡ đầu à, hành động của người làm sao Slytherin chịu nổi đây?

"Jerromy, tôi thấy cũng đến giờ rồi, tối nay chúng ta còn một buổi đấu giá cuối cùng, cậu và Severus còn phải chuẩn bị chút ít đó." Đại bậc thầy Migao đề nghị.

"Cũng được." Harry không có ý kiến gì, mà điều cần nói cũng nói rồi.

Nhờ cuộc tấn công bất ngờ, Harry không cần phải báo cáo chính thức trong buổi gặp mặt ngày hôm nay, nếu không chỉ sợ còn lâu hơn nữa. Trong túi áo Harry còn một tấm da dê ghi bài phát biểu dài dòng Hiệp hội Độc dược đã chuẩn bị, một khi đã thế Harry cũng lựa chọn quên nó đi. Đại bậc thầy Migao hiểu tính Harry, nể mặt Harry và Severus cứu mọi người một lần nên cũng không làm khó.

Vì thế sự kiện này kết thúc một cách đơn giản. Các Squib vô cùng biết ơn mà tiễn Harry, anh lại cảm thấy chút xấu hổ. Ngay từ đầu Dược hồi xuân được anh nghiên cứu cũng chỉ vì bọn trẻ, căn bản không ngờ lại là độc dược cứu được nhiều người, bản thân Harry cũng được nhiều người kính trọng và tôn sùng như thế.

- Hết chương 190 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info