ZingTruyen.Com

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 187: Rối loạn.

chuhe7720

Quán Ba Cây Chổi.

Tình huống cực kỳ hỗn loạn, đại đa số người ở đây mới vừa từ Squib trở lại thành phù thuỷ, họ không được huấn luyện cần thiết nhưng lại biết pháp thuật sẽ gây tổn thương thế nào. Họ căn bản không ngờ lại xảy ra chuyện này, vì trước đó đã được sự cam đoan bảo đảm an toàn. Huống chi lúc đến họ cũng nhìn thấy các Thần Sáng đang đứng bảo vệ, thậm chí có cả vài vị anh hùng trong chiến tranh, nên trước đó họ không hề lo lắng.

Nhưng giờ... ai có thể nói với họ bây giờ là gì không? Các Thần Sáng là mũi gươm của mỗi một quốc gia, nhưng lại dễ dàng bị một vài phù thuỷ che mặt đến khống chế, đánh bị thương và có tử vong.

"Các Thần Sáng Bộ Pháp thuật à, chúng tôi không coi mọi người là địch, nhưng nếu mấy người cứ tiếp tục xông lên thì chúng tôi sẽ không nương tay dâu." Một vị nam che mặt đứng giữa nói.

Các nhân viên trẻ tuổi đều nao núng, họ không biết mấy người này là thế lực phe nào, hơn nữa vừa xuất hiện mấy kẻ đó đã ra tay với các Thần Sáng, đúng là coi trời bằng vung! Nhưng đồng thời họ lại tận mắt nhìn thấy các đồng nghiệp Thần Sáng được huấn luyện bị đám phù thuỷ che mặt giết chết, vẫn run như cầy sấy.

Phù thuỷ nam vừa lên tiếng vung đũa phép, một nhân viên đứng cạnh vợ chồng Zabini bị đánh bay ra phía sau.

"A!" Vài nhân viên trẻ tuổi chung quanh hét ầm lên.

"Cô Zabini, nếu cô không muốn thanh danh nước Anh bị quét rác thì tốt nhất thu đũa phép của cô lại đi, nếu không tôi không dám cam đoan đám Squib này có về được nhà không đâu. Mặt khác, chúng tôi tới đây chỉ là vì một ít 'mâu thuẫn cá nhân', tôi không muốn tất cả đều khó xử, đúng không nào?" Tên phù thuỷ che mặt có khẩu âm cực kỳ nặng, vài Gryffindor đều cảm thấy quen thuộc nhưng họ không có thời gian suy nghĩ, vì một tên bên cạnh kẻ đang nói vung đũa phép lên, tia sáng xanh lục bắn về phía học đồ của bậc thầy Moline.

"Merlin ơi!"

"Lewadorlf!" Bên cạnh là đạo sư, nhưng học đồ đã là một cái xác.

Bậc thầy Moline rút đũa phép của mình ra, vẻ mặt hận thù, hung tợn nhìn chằm chằm những kẻ bịt mặt. Chưa chờ ông ra tay, một kẻ bịt mặt khác cũng đã dùng một thần chú cắt cắt bỏ một tay của bậc thầy Moline.

Trong nhất thời sự sợ hãi lan tràn, nhiều năm các bậc thầy độc dược đều ở trong phòng thí nghiệm, một đám đều là tinh anh giới học thuật, trước chỉ có người khác tới cửa cầu độc dược, đã bao giờ tận mắt nhìn hoàn cảnh tanh máu như trước mắt? Dù có đi nữa cũng là có người ra tay giúp họ giải quyết. Tuy trong số họ cũng có không ít người giỏi, nhưng vẫn không thể nào tàn nhẫn như những phù thuỷ luôn chiến đấu tại tuyến đầu. Hơn nữa trong số họ còn vài người nao núng, ví dụ như hội trưởng Olinsu và đại bậc thầy Migao, dù sao nơi này còn rất nhiều "phù thuỷ" cần được bảo vệ. Buổi gặp mặt do Hiệp hội Độc dược tổ chức, chẳng may chọc giận cái đám chợt nhảy ra này cũng không biết tại sao lại giết người, thì sự kiện trọng đại hôm nay thật sự sẽ trở thành sự kiện tồi tệ máu chảy thành sông, hai người luôn coi trọng thanh danh hiệp hội nên không thể đứng nhìn, trừ khi có thể thắng tuyệt đối nếu không đến giờ vẫn nên nhẹ nhàng thì hơn.

Bây giờ cần phải tìm hiểu xem tại sao chúng lại tới đây, chúng không hề do dự giết cả Thần Sáng chứng minh chúng không coi cơ quan quốc gia ra gì, thật sự là đáng sợ. Nhưng đến giờ người mất thể diện lớn nhất vẫn là Bộ Pháp thuật nước Anh, vì trước mặt đám kia Thần Sáng không có đường phản kháng, chỉ sợ rất nhiều người sẽ lên án.

"Có lỗi quá..." Kẻ đứng đầu nói một cách ngang nhiên, "Tôi và các bạn của mình không thích bị đũa phép chỉ vào đâu." Sau đó hắn nhìn qua toàn trường, "Cô Zabini, cô Davis, tôi biết cả hai đều là những nhân vật có tiếng của trận chiến trước, nhưng hy vọng hai người cầm đũa phép cho chắc, vì nơi này có rất là nhiều kẻ phế vật pháp thuật đấy. Dù các cô có năng lực nhưng làm sao có thể bảo vệ được nhiều người thế này? Tôi nghĩ đám họ cũng khá quan trọng nhỉ?"

"Rốt cuộc mày là ai? Có gan thì cởi khăn bịt mặt ra? Giọng mày nghe khá quen đấy?" Tuy Ginny có việc lo lắng nhưng cũng cực kỳ tức giận với cái đám làm hại không ít nhân viên của mình.

"Cô Davis, có lỗi ghê cơ, chúng tôi còn muốn làm việc tại bộ Pháp thuật, không muốn bị truy nã đâu nha. Chỉ là tôi vẫn phải coi xem Thần Sáng có bắt được chúng tôi không đã." Kẻ này rất kiêu căng.

"Mày cứ thử xem?" Ginny nóng nảy, đũa phép đã chỉ thẳng vào hắn.

Một giây sau, khi mọi người còn chưa phản ứng, thần chú va chạm gây ra một tiếng động rất lớn. Không ít người trẻ tuổi và những Squib mới khôi phục đều hét chói tai, không phải họ không muốn rời đi ngay lập tức nhưng lối ra duy nhất đã bị đám bịt mặt canh giữ, họ đều có chút hối hận vì tới đây rồi. Đương nhiên họ không có oán hận gì với ân nhân mà cực kỳ thất vọng với công tác bảo an của bộ, lại còn cả các nhân viên bộ đưa họ vào hoàn cảnh nguy hiểm này nữa, họ cảm thấy đáng sợ vô cùng. Trong mắt họ, chính nghĩa không màng hậu quả là đang trêu đùa với chính mạng sống của họ.

Chúng ta có thể đoán được rằng, nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì cô Davis dũng cảm và chính nghĩa rất có thể sẽ dừng bước sự nghiệp tại đây.

Ngay khi Ginny một mình chống lại ba tên bịt mặt thì đã có vài bậc thầy độc dược bất hạnh bị thần chú bay loạn xạ đả thương. Mà những Squib mới khôi phục được Draco gợi ý đã ngồi ngay xuống lấy hai tay ôm đầu, đây là tư thế tự bảo vệ mình tốt nhất, chỉ cần không quá xui xẻo thì sẽ không bị thần chú tổn thương.

Ngay lúc đó, tên cầm đầu cũng rút đũa phép ra.

"Diffindo." Thần chú chuẩn xác bắn thẳng vào đũa phép trong tay cô Davis.

Đũa phép vỡ tan, Ginny phun ra một ngụm máu, tất cả mọi người bị doạ bởi dù có là kẻ thù truyền kiếp đi chăng nữa thì cũng rất ít người tấn công vào đũa phép đối phương - đó gần như là điều được mặc định trong các trận chiến.

Đũa phép gần như là một nửa cơ thể, một khi bị bẻ gãy hoặc tổn hại sẽ khiến người sử dụng bị thương. Hơn nữa nếu mất đi chiếc đũa phép ban đầu thì rất khó để làm quen với một chiếc đũa mới. Kể cả là đũa phép mới được sản xuất, thần phục chủ nhân cũng không thể giống như chiếc cũ, đó cũng là lý do mà chiếc đũa phép định mệnh lại là một trong các Bảo bối Tử thần.

Đương nhiên cũng có ngoại lệ, là đũa phép của Severus và Harry. Chính như Ollivander đã nói đũa phép lựa chọn phù thuỷ nên chúng nó có tính thông thái nhất định, và bởi thế chúng có cảm ứng riêng với tình cảm giữa hai chủ nhân, chỉ cần hai bên giao phó cho nhau sinh mệnh và tình cảm thì đũa phép sẽ thích ứng đối phương rất nhanh. Còn một tình huống nữa, là kế thừa huyết mạch, giống như trường hợp nhà Weasley hơn 10 năm trước. Nhưng dù thế nào đi nữa, đũa phép bị đối thủ đập nát không chỉ khiến người sử dụng mất mặt mà còn có tác dụng xấu với thực lực hiện có. Ở bất cứ một tình thế xã hội nào mạnh thắng yếu là chuẩn tắc đầu tiên, mất đi thực lực cũng coi như mất đi sự cạnh tranh.

Ginny không ngờ đũa phép mình bị vỡ như thế, kinh ngạc không biết nên làm gì nữa. Đúng lúc này, ba tên bịt mặt đánh cùng cô không ngừng tấn công, ba thần chú tiến gần tới vị nữ phó cục trưởng Cục Thần Sáng trẻ tuổi, nhìn ra được ba thần chú cũng không thiện lương gì.

"Impedimenta!" Một giọng nam nhẹ nhàng vang lên.

"Snape..." Mọi người nhìn phía phát ra thần chú bảo vệ Ginny, không khỏi kêu lên.

Tuy Harry cũng đứng cạnh Severus nhưng mọi người đều có thể nhìn ra thần chú vừa xuất hiện là từ Severus, vì tiếng đọc thần chú kia không biết đã doạ khóc bao nhiêu học trò Hogwarts, ký ức của họ hãy còn mới mẻ lắm.

"Chết tiệt thật, ai cho các ngươi vào?" Kẻ cầm đầu hơi hoảng sợ nhìn hai người đột nhiên xuất hiện.

Lúc đi vào Harry và Severus đã dùng thần chú ảo ảnh, dễ dàng giấu diếm những kẻ giấu tên. Dù sao không thể phủ nhận được sự thật Harry hiện nay là người mạnh nhất giới phù thuỷ, mà Severus cũng đã trải qua hai cuộc chiến, dùng thần chú ảo ảnh không để ai phát hiện cũng không nói chơi.

Nghe đến tiếng nói quen thuộc, Harry khẽ nhíu mày, anh cảm thấy giọng kẻ đó cực kỳ quen tai, nhưng nhất thời không nghĩ ra ai.

Sev, anh có ấn tượng gì không? - Harry hỏi chồng mình.

Nếu em có chút ấn tượng thì không phải là Slytherin, nhà tôi có một kẻ còn ngu hơn cả quỷ khổng lồ thế này chắc Slytherin sẽ khóc mất. Mà em nghĩ một học trò như thế sẽ để lại ấn tượng gì đặc biệt với tôi ư? - Severus châm chọc truyền lời.

Sau cuộc nói chuyện ngắn ngủi, Harry nhẹ nhàng phất tay, pháp thuật xua tan đi mùi máu tanh tưởi trong không khí.

"Hình như có gì đó hiểu lầm thì phải? Mấy người tới đây tấn công người khác là vì nguyên do gì, có thể nói tôi nghe không?" Harry lên tiếng.

Kẻ cầm đầu như hơi sợ Harry, cũng không nói gì mà có vẻ đang cân nhắc.

"Harry, cha đỡ đầu, hai người tới đúng lúc quá, họ đã nói đến đây là vì 'một ít', ừm, 'mâu thuẫn cá nhân'. Nhưng con cảm thấy họ đang nói dối, cố ý đập phá." Draco nói.

"Đúng đó Jerromy, họ quá quá đáng rồi." Thấy hai vị phù thuỷ giỏi giang đã tới, hội trưởng Olinsu và đại bậc thầy Migao như tìm thấy tâm phúc, họ tin là thẩm phán tiếp theo của nghiệp đoàn mạo hiểm, Harry chắc chắn đứng đầu các nhà mạo hiểm, đồng thời còn có năng lực bảo vệ các người vô tội.

"Cậu nhìn tay Moline là biết." Đại bậc thầy Migao chỉ chỉ Moline đang băng tay, "Không chỉ thế đâu..."

"Harry, cẩn thận!" Hermione kêu lên kèm theo là tia sáng kẻ bịt mặt đánh tới, hiển nhiên hắn muốn nhân cơ hội đánh lén Harry.

Nói thì chậm mà xảy ra lại nhanh, khi mà tia sáng ấy chuẩn bị nhắm thẳng vào Harry thì một cái chắn pháp thuật xuất hiện triệt tiêu nó.

"Cám ơn Sev." Harry mỉm cười với chồng mà Severus thì hơi hơi nhíu mày, Harry cầm đũa phép trên tay, đôi mắt xanh nhìn kẻ bịt mặt một cách vô cảm, "Tôi đang nghĩ xem có nên tha cho các người không, nhưng đáng tiếc tôi sai."

- Hết chương 187 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com