ZingTruyen.Asia

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 185: Bệnh nghề nghiệp - Đứng sau Malfoy.

chuhe7720

Lòng kiên nhẫn là một điều khiến rất nhiều người bạn của Harry đều khâm phục anh. Trong số các nhà mạo hiểm anh là một cao thủ, cũng là một người đứng đầu trong giới học thuật, người như anh có rất ít trong lịch sử pháp thuật. Thế nhưng cũng không phải là không có ai, mọi người đều có thể nhận ra Severus cũng có trình độ ấy, nhưng so ra tính nhẫn nại của Severus vẫn kém hơn nhiều. Điều đó khiến Harry có một ưu thế trong việc dạy dỗ con trẻ, chính như Severus đã biết D.A từng lén đánh giá Harry là một người thầy trời sinh vậy.

Được Harry giúp đỡ, Jacobsen nhanh chóng đứng thẳng trên băng, anh vẫn thấy năng lực của học đồ nhà mình khá tốt. Thậm chí Harry còn nắm tay dẫn thằng bé trượt vài bước ở trên băng, tuy không dễ nhìn nhưng cậu ta rất vui.

"Được rồi Jacobsen, thầy bảo Apo cùng con chơi một lát nha, nhưng phải chú ý nghỉ ngơi đấy." Harry gọi con trai, rồi nói với hoàng tử nhỏ.

Không phải anh không muốn trò chuyện cùng thằng bé, mà do anh Zabini đã đứng bên hồ đợi một lát rồi. Tuy có thể đoán được lý do cậu ta tới đây nhưng dù từ góc độ nào Harry nghĩ mình không nên bất lịch sự.

Chỉ vậy thôi là đã biết trong 12 năm nay cách làm việc của Harry đã thay đổi bao nhiêu. Harry dặn dò Apollo một chút rồi thoải mái trượt qua bên hồ, Severus thấy thế thì nói với Artemis một câu cũng đi qua.

Với Severus, y không lo Harry sẽ chịu thiệt bởi bất cứ Slytherin nào. Nói tới việc thiệt thòi thì y càng tin chắc các quý tộc Slytherin sẽ phải đau đầu lắm, Harry có được một sức mạnh cùng một mạng lưới quan hệ ít người địch lại, kẻ muốn động vào em ấy cũng phải cân nhắc về bản thân mình trước đã. Thế nhưng Severus vẫn quen đặt mình ở vị trí bảo vệ, còn Harry vẫn luôn ngầm đồng ý, vì anh cũng quen vậy.

Harry và Severus ở bên hồ thay giày da rồng, sau đó Blaise ngượng ngùng cười đi qua.

"Ừm Harry..." Blaise nói.

"Anh có chuyện gì thưa anh Zabini? Nụ cười của anh khiến vẻ mặt anh không khác gì một con quỷ khổng lồ cả." Severus phê phán thẳng tay, thuận tiện nhắc nhở có cả mặt mình.

"Ưm, chủ nhiệm..." Zabini lập tức ngưng cười.

Nhưng hành động này hiển nhiên càng không được lòng Severus, y hừ một tiếng. Không thể không nói Severus đã có một ảnh hưởng quá sâu sắc với các Slytherin, chỉ một biểu cảm đã khiến anh Zabini có thể hô mưa gọi gió ở giới chính trị phải co rúm, câm như hến.

"Được rồi Sev, chẳng mấy khi anh Zabini tới đây thăm anh, đừng làm người ta khó xử." Harry cười nói.

Xem đi, giờ sắc mặt Severus mới tốt hơn đôi chút. Nhìn học sinh cũ cười gượng lại không dám nói gì, rốt cuộc y nhẹ nhàng lên tiếng: "Tôi nghĩ người trước mắt tôi là một Slytherin chứ?"

"Haha Sev, đừng nghiêm khắc thế mà. Anh xem đi, chỉ cần dùng 1% thái độ của anh với Artemis để đối xử với học trò của anh, tin chắc anh sẽ được họ kính yêu nhiều lắm." Harry bật cười trêu chọc bạn đời nhà mình, sau đó nhanh chóng dừng trước khi Severus biến sắc.

"Potter..." Severus khẽ lạnh lùng nói một từ.

Harry cười giơ hai tay lên nói: "Được rồi chồng à, đừng giận mà." Sau đó khi nhìn anh Zabini lại mang vẻ nghiêm túc, "Tôi và Sev đều biết vì sao anh đến đây, nhưng anh phải hiểu quyền chủ động trong chuyện này không phải ở chỗ chúng tôi. Mà tôi cũng đồng ý với ý kiến của hội trưởng Olinsu, không muốn hai lần ba lượt thay đổi thời gian nữa. Trừ cái đó, nếu các anh muốn mướn các nhà mạo hiểm để đảm bảo an ninh cho hội trường thì tôi có thể giới thiệu người. Tuy nhiên nói trước, tôi sẽ không sử dụng mối quan hệ mà các anh phải thanh toán một số tiền thuê khiến họ vừa lòng. Những đoàn đội mạo hiểm đến nơi đây đều ở ngoài cấp A, năng lực chiến đấu của họ cao hơn Thần Sáng rất nhiều, nhưng giá thuê thấp nhất thì có lẽ bộ Pháp thuật cũng khó thanh toán được. Còn vài người cấp A lẻ tẻ thì có lẽ thu thập lại cũng không đủ, tôi không đề cử. Tự anh xem rồi làm đi."

Blaise Zabini hoàn toàn sững sờ, anh phát hiện mình còn chưa kịp nói gì cậu ta đã hiểu thế khiến anh hơi sởn tóc gáy. Mãi sau mới hoàn hồn, anh lập tức hỏi: "Đợi đã, sao... cậu..."

"À xin lỗi, bệnh nghề nghiệp thôi." Harry ném ra một câu.

Đúng vậy, một nhà mạo hiểm giỏi ít nhiều cũng nắm giữ được cách quan sát biểu cảm, tránh để ngơ ngác bị người ta lừa, huống chi còn là nhà mạo hiểm cấp cao nhất - Goá Phụ chứ? Người trong giới mạo hiểm đều biết Goá Phụ biết thuật đọc tâm.

"Cậu..." Nghĩ đến thái độ bình thường của Harry trong vài lần trước, Blaise chợt hiểu ra.

"Zabini, tôi mong anh hiểu rằng có một số việc tôi và Sev không quan tâm nhưng hơn ai hết chúng tôi lại hiểu rõ." Harry nói nhẹ.

"Được rồi Harry, tôi nghĩ em ở bên ngoài đã dính đủ tro bụi, sao không đi thay bộ quần áo khác?" Severus hỏi.

"Ý hay đó." Harry cất giày trượt băng rồi cùng Severus rời đi, để lại Blaise Zabini không biết nên đuổi theo hay về bộ Pháp thuật nữa.

Nhưng rất nhanh sau đó anh Zabini đã nhận được tin tức từ Thần Hộ mệnh của vợ mình, nhìn con rắn màu đen, anh thở dài một hơi, lập tức bước về phía Hogsmeade.

...

Hogsmeade, quán Ba Cây Chổi.

Càng ngày càng nhiều người xuất hiện ở quán Ba Cây Chổi, họ đến từ khắp nơi trên thế giới, vì đơn giản họ cho rằng họ cần phải trực tiếp cảm ơn một người, người đó đã chấm dứt cái số mệnh Squib họ bị coi là ngoại tộc.

"Mời ngồi, đợi một lát nữa là có các bậc thầy độc dược trong hiệp hội tới đấy. A đúng rồi, lúc này cũng không nên để mọi người cảm thấy nhàm chán quá đâu nhỉ." Khi các Squib tới khá đông đủ, Draco đứng ở trên bục dùng một Sonorus để thu hút chú ý, "Ở nước Anh, mỗi một phù thuỷ 11 tuổi đều nhận được thư thông báo trúng tuyển của một ngôi trường. Ngôi trường ấy có tên là Hogwarts, tất cả mọi người tới đó đều gọi đó là 'nhà'. Ngôi trường nổi tiếng này được thành lập bởi bốn nhà sáng lập, tạo ra nền văn minh pháp thuật của chúng tôi. Ngài Asaprhett và Hogwarts có mối quan hệ rất thân thiết, anh ấy khiến tôi tin rằng bốn nhà sáng lập nhất định sẽ hy vọng ánh sáng pháp thuật sẽ toả sáng vì mọi người. Đương nhiên Hogwarts chưa từng nhận được một nhiệm vụ giáo dục như vậy, thế nên để cam đoan trong lúc giảng dạy có thể thuận tiện nhất cho mọi người, ngài Asaprhett và hiệu trưởng Hogwarts đã thống nhất rằng mọi người sẽ được Cục Giáo dục của bộ Pháp thuật nước Anh phát một quyển khảo sát."

"Ôi thật ư?" Không ít Squib kích động.

Các Squib được chữa trị ở đây đều là thành viên của một số gia đình quý tộc ở giới phù thuỷ, họ hiểu được Hogwarts có thể chấp nhận họ có ý nghĩa gì. Thời niên thiếu rất nhiều người trong số họ đều đã từng hâm mộ hoặc ghen tỵ hoặc bất đắc dĩ nhìn các bạn trẻ trong nhà nhận được thư thông báo trúng tuyển, còn họ chỉ có thể ngóng nhìn các bạn trẻ khác được cha mẹ mua đồ dùng học tập, đưa tới trường học pháp thuật. Họ luôn mãi ghi nhớ sự khiếm khuyết của bản thân, là nỗi đau ghi tâm khắc cốt cả cuộc đời.

Mà Hogwarts ngàn năm lịch sử là thánh địa rất nhiều phù thuỷ mong muốn đi vào học tập, cũng như lúc trước Apollo và Artemis đã suy xét vậy. Ngay cả đứa trẻ 11 tuổi đã biết, nào có người trưởng thành nào có thể không biết được chứ?

"Ca ngợi ngài Asaprhett! Ca ngợi Hogwarts!" Có người hô, ngay sau đó tiếng hô trở nên đông đảo.

"Malfoy... Sao cậu lại..." Trong tiếng hô kích động, sắc mặt Hermione tái lại, mà các nhân viên bộ khác thì ngây người. khi Draco nói xong vài vị đồng nghiệp đã kinh ngạc.

"Xin lỗi, tuy đó thật sự là một cơ hội không tệ nhưng từ thời đại sáng lập Hogwarts đã tồn tại độc lập rồi." Draco nâng cằm, mọi người sửng sốt.

Sau chiến tranh, ở trước mặt mọi người Draco đều có vẻ cung kính lễ phép, dù có ai nói năng lỗ mãng, thậm chí trào phúng anh nhưng hình tượng đó lại bị anh ta phá đổ trong ngày hôm nay. Chỉ một động tác nâng cằm đã đủ để rất nhiều người nhớ tới vị cục trưởng trước mặt chính là hoàng tử Slytherin, cậu chủ nhà Malfoy, Draco Malfoy kiêu ngạo trước kia.

"Cậu..." Hermione muốn hỏi xem Draco nghĩ thế nào, không phải đã bàn bạc rồi sao? Cùng nhắc tới Bộ Pháp thuật chứ? Chỉ cần nói thế hình tượng của bộ Pháp thuật sẽ có một sự thay đổi lớn.

"Draco, cậu đúng là Malfoy." Blaise ngăn cản vợ mình.

"Blaise, tôi sẽ coi đó là lời khen." Quay đầu cười, bình thản đáp một câu, Draco liền đi về phía các cấp dưới phân phát quyển khảo sát.

"Bale... anh có ý gì?" Hermione khó hiểu nhìn chồng, không chỉ cô mà còn không ít các nhân viên khác.

"Hiển nhiên có người đã nhắc Draco Malfoy quan trọng nhất là người nhà. Huống chi khi thành lập Cục Giáo dục tại sao chúng ta lại đẩy cậu ta lên chức cục trưởng? Chẳng phải là do thân phận thành viên hội đồng nhà trường sao? Mà với hội đồng trường Hogwarts, chỉ cần Hogwarts có lợi ích thì sẽ là lợi ích lớn nhất. So với cha cậu ta, tuy Draco có thân phận Tử thần Thực tử nhưng năm đó Kẻ Được Chọn đã biện hộ trong sạch cho cậu ta rồi, không ai có thể phủ định được. Lúc đó rất nhiều người đều ngạc nhiên vì Kẻ Được Chọn đã biện hộ cho kẻ thù của mình, anh cũng nhớ chính vì thế mà rất nhiều phái cấp tiến đã thấy được Kẻ Được Chọn không phải một con rối dễ điều khiển." Nể mặt vợ, Zabini giải thích.

"Ý của anh là có người nhắc Draco? Nhưng thêm vào bộ Pháp thuật thì có gì không ổn sao?" Hermione hỏi.

"Hy vọng mọi người có thể nhận ra họ là những người thế nào." Anh Zabini bình thản nói.

"Nhưng thưa anh, không phải họ chỉ là Squib vừa được chữa trị thôi sao? Có gì quá lắm đâu?" Một thư ký còn trẻ không cho là đúng nói.

Anh Zabini nhìn vài người trẻ tuổi mới 20 quanh vợ, họ được Hermione đề bạt, coi như là đối tượng bồi dưỡng. Thấy họ đều mang thái độ này, Zabini bất đắc dĩ cười nói: "Vì thế mới nói mấy cậu còn chưa đủ tinh. Có thấy không? Người đứng cạnh Draco đang lấy quyển khảo sát là con của trưởng lão Agnes ở Wizengamot; người có tóc màu vàng sáng kia là người nhà Landell thần bí nhất trong số mười hai thành viên hội đồng Hogwarts... hầu như mỗi người đứng đây đều có mối quan hệ sâu xa. Nhóm đầu tiên chỉ có 499 phần dược hồi xuân, có thể nói ngoài phần bị hai đứa trẻ cho Filch thì các phần khác đều rơi vào tay những đại gia tộc có sức ảnh hưởng. Những người này tuy là Squib nhưng họ rất am hiểu về các quy tắc trong giới phù thuỷ, nếu cứ thế mà thêm cả bộ Pháp thuật thì ai cũng biết đó chỉ là giả dối, và chỉ làm tăng thêm sự bất mãn với bộ mà thôi. Và bởi vậy mới thấy trước đó chúng ta đã suy nghĩ không được cẩn thận, dù sau Malfoy là ai thì chúng ta đều nợ Malfoy một lần."

Vài người trẻ tuổi ngơ ngẩn, không còn dám cho là đúng nữa.

"Đúng thật, trước đó chúng ta không chú ý tới. Vậy Bale à, anh cảm thấy sau Malfoy sẽ là ai..." Hermione phát hiện mình vẫn thiếu năng lực.

"Mione, em cũng biết chủ nhiệm là cha đỡ đầu của Draco mà." Zabini nhắc nhở vợ.

"A, sao em không nghĩ tới chứ..." Nhận được đáp án, cô kêu lên.

Mà trong lúc đó ai cũng không biết trong lòng Blaise lại hiện ra một đôi mắt xanh lục - Kẻ Được Chọn nay là vật cưng đặc biệt che giấu sau chiếc áo choàng màu đen kia, một khi cậu ta phát hiện chỗ nào không ổn thì sẽ mạnh mẽ dùng móng vuốt cào sạch uy hiếp chỗ đó. Nghĩ thôi cũng đã khiến người ta giận sôi...

- Hết chương 185 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia