ZingTruyen.Asia

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 178: Thăm Hang Sóc.

chuhe7720

Làng Ottery - St. Catchpole ở hạt Devon ven sông Otter ở trong mắt Muggle cũng chỉ là một ngôi làng nhỏ bé heo hút, nhưng ở giới pháp thuật lại là một nơi rất nổi tiếng. Ở đây là nơi cư trú của hai gia đình phù thuỷ danh tiếng tại nước Anh, một là nhà Weasley đông con, hai là nhà Lovegood có năng lực ngôn luận khắp giới phù thuỷ Anh.

Hang Sóc nằm bên ngoài ngôi làng nhỏ, căn nhà pháp thuật vẫn giống lần cuối cùng Harry nhìn thấy, thậm chí vì ít người hơn mà sạch sẽ hơn một chút. Mạng lưới floo đưa Harry tới lò sưởi Hang Sóc, vừa bước ra là phòng khách. Giống như hơn 10 năm trước, ánh nắng chiếu vào ngôi nhà vô cùng ấm áp này. Harry hơi ngẩn người, dường như đi qua một căn đường hầm rất rất dài lại về đến nơi mình vô cùng hâm mộ thời niên thiếu, ngôi nhà này ấm áp, tràn ngập sự yêu thương và quan tâm.

"Ôi Harry..." Molly thấy Harry thì rất vui, lập tức kéo Harry vào lòng, rồi lại kéo ra, nhìn Harry thật kỹ.

"Bác Molly..." Harry mỉm cười chân thành, trong lòng hạnh phúc lạ thường.

Với Harry, Molly vẫn luôn bảo vệ và chăm sóc anh, chỉ cần anh ở trong tầm mắt của bác. Từ nhỏ đã ăn nhờ ở đậu, Harry cảm nhận được tình mẹ và sự ấm áp của một gia đình ở nơi đây, đó là tình cảm Harry không thể nào dứt bỏ được.

Severus đứng một bên lẳng lặng nhìn, y hiểu được tình cảm ấy, hơn nữa vẫn hâm mộ Harry khi mất đi Lily vẫn có thể có được một người phụ nữ bảo vệ và chăm sóc em ấy.

"Ôi Harry, cháu không biết mấy năm cháu đi bác đã lo cho cháu biết bao nhiêu. Nhưng may mắn làm sao, giờ cháu đã về rồi." Molly vỗ vỗ lưng Harry cười nói, "Ừm, đừng để ý tới thằng nhãi Ron kia, bác thấy rất có lỗi với cháu vì những gì nó đã làm. Bác đã nghĩ cháu sẽ không tới thăm bác kìa, ôi... thôi chúng ta đừng nói về nó nữa, hơn 10 năm nay bác rất nhớ cháu, hôm nay cháu tới khiến bác rất vui mừng."

"Vâng bác Molly, cháu cũng rất nhớ bác, nhớ bánh thịt bò và bánh thịt bác làm nữa. Ừm dù thế nào thì cháu và Bill, Charles và George vẫn là bạn bè mà." Harry bình thản cười.

"Ừm đúng đó mẹ. Mẹ ơi, Harry vẫn là một cổ đông duy nhất ở tiệm giỡn đấy." George chọc cười.

"Con không nói mẹ cũng quên đấy. Ây cha George à, mẹ sẽ theo dõi con, mẹ không cho phép con không chia hoa hồng cho Harry, nghe thấy chưa?" Molly sợ Harry sẽ chịu thiệt bên phía George.

"Yên tâm đi mẹ, con lừa ai cũng không lừa Harry đâu." George cam đoan.

George nói câu ấy rất thật lòng, năm đó nếu không phải Harry đầu tư 1000 Galleons thì căn bản tiệm giỡn không thể mở cửa. Giờ George biến niềm đam mê thành công việc, mỗi ngày đều thích thú đi làm. Ai cũng hướng tới một cuộc sống như vậy, nhưng chỉ có một số ít mới đạt được. George thấy rất may mắn, mà niềm may mắn ấy anh sẽ không bao giờ quên là do Harry đem lại. Nếu không có 1000 Galleons của Harry, chắc anh cũng như rất nhiều người khác, đam mê vĩnh viễn chỉ là đam mê, anh sẽ đi làm một nhân viên bình thường, chứ không phải một nhà kinh doanh thành đạt như bây giờ, lúc vui vẻ thì nghiên cứu sản phẩm mới, lúc không vui thì đi xem những người đang tìm lại tiếng cười ở tiệm giỡn.

Sau khi hàn huyên cùng Molly, Arhur cũng mỉm cười nói chuyện với Harry, bày tỏ nỗi nhớ và lo lắng của mình trong suốt 12 năm.

Severus yên lặng đứng cách Harry không xa, nhìn Harry nói chuyện cùng hai vị phụ huynh nhà Weasley. Apollo, Artemis và Jacobsen thì ngơ ngẩn, vì họ thấy được phía sau Molly và Arthur một mảnh tóc đỏ - đây là lần đầu tiên họ thấy nhiều em trai em gái giống nhau như vậy đấy - không thể không thừa nhận thật sự... quá là đồ sộ. Severus lơ đãng quay đầu nhìn đôi song sinh và hoàng tử Tinh Linh ngơ ngác nhìn phía đối diện ba Weasley trưởng thành, vì thế cũng tò mò nhìn qua. Y hối hận ngay lập tức, quả nhiên tò mò là không đúng - một đám tóc đỏ tạo ra một mảng màu đỏ khá lớn nhắc nhở Severus rằng tương lai sẽ có bao nhiêu Weasley tiến vào Hogwarts, khiến Severus như đối diện kẻ thù mạnh.

Harry và Arthur đúng lúc nói chuyện xong đã cảm nhận được suy nghĩ của Severus, không khỏi buồn cười. anh xoay người lại, kéo tay y, thoải mái nói với Molly và Arthur: "Đây là chồng cháu, cháu nghĩ hai bác cũng biết rồi ạ."

"Xin chào Severus, đã lâu không gặp." Hai phụ huynh Weasley tuy hơi bất ngờ vì Harry quá thoải mái, nhưng họ đã sớm nghe Bill nói qua, nếu đây là lựa chọn của Harry thì họ cũng không có mấy lý do để phản đối. Vì nói cho cùng, nhà Potter nổi tiếng vì sự cố chấp với bạn đời, phản đối sẽ không có bất cứ hiệu quả nào.

"Ừm Severus, xem sắc mặt anh hồng hào hơn, sức khoẻ cũng tốt hơn rồi." Molly cẩn thận nhìn giáo sư độc dược, trước kia bác không hiểu vì sao một cậu con trai khôi ngô như Harry lại sẽ để ý tới một kẻ già khú lôi thôi lếch thếch như Severus nhỉ? Giờ gặp lại, bác có vẻ cũng nhận ra vài phần - hoá ra chỉ cần sửa sang lại chút Severus cũng có vẻ cao sang như vậy.

"Rất vui khi gặp lại hai người, Arthur, Molly." Severus chào, cũng không nhiệt tình lắm, nhưng nể mặt Harry cũng đủ tôn trọng chủ nhà rồi.

Arthur và Molly cũng là thành viên cốt lõi của Hội Phượng Hoàng, biết vị gián điệp hai mang này không thích nói chuyện lắm, cũng là một người không quen lộ cảm xúc ra bên ngoài.

"Apo, Al, Jacobsen." Harry vẫy vẫy ba đứa trẻ.

Bọn nhỏ lập tức đi lên, tò mò nhìn Molly và Arthur, còn cả một số Weasley phía sau.

"Đây là Apollo, Apollo Prince, con trai lớn của cháu và Sev, năm nay 11 tuổi. Đây là em gái song sinh của Apollo, tên Artemis Evans, con bé và anh nó sinh cách nhau chỉ vài tiếng thôi ạ. Còn đây là học đồ của cháu, tên Jacobsen, như mọi người thấy thằng bé là Tinh Linh." Harry giới thiệu người nhà và học đồ cho nhà Weasley, anh không nói tới thân phận hoàng tử của Jacobsen, chỉ nói một câu giới thiệu chung chung, "Nào bọn trẻ, đây là bà Molly Weasley, đây là ông Arthur Weasley, là cha mẹ của chú George."

"Cháu chào bà Molly, chào ông Arthur." Ba đứa trẻ vui vẻ cúi đầu chào.

"Ôi thật sự như Bill và Fluer đã nói, chúng dễ thương quá đi mất." Molly ôm ôm ba đứa trẻ.

"Ưm Harry, giáo sư Snape, giới thiệu cho hai người con trai và con gái anh. Tới đây nào, Fred, Roxy." George thấy bọn trẻ phía sau đều tò mò nhìn Harry, nhất là hai đứa nhà mình.

"Cha." Fred kéo Roxanne đi tới. Harry phát hiện cậu bé giống hệt George, y như Fred vậy. Còn cô bé thì ngoài mái tóc dài màu đỏ thì gần như in từ khuôn Angelina, màu da cũng đậm hơn anh trai mình.

Còn những đứa trẻ khác ngoài vài đứa còn chưa hiểu chuyện đều rất hâm mộ nhìn đôi anh em nhà này. Từ cuộc nói chuyện vừa rồi, đám Weasley nhỏ đã biết người đến cùng George hôm nay chính là Kẻ Được Chọn nổi tiếng, đại anh hùng Harry Potter đã tiêu diệt Voldemort.

"Đây là Fred của tụi anh, và cả con gái Roxanne nữa." George ôm hai đứa cười nói với Harry, "Nào, đây là chú Harry, Harry Potter. Kia là giáo sư Snape, giáo sư độc dược cũng là hiệu trưởng ở Hogwarts. Cha nghĩ nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì về sau lúc đi học các con sẽ được thầy ấy dạy đó."

"Xin chào ngài Potter, giáo sư Snape." Hai đứa trẻ có bọn Apollo làm tấm gương, lập tức học theo, tuy không mất phép lịch sự nhưng động tác có vẻ gượng gạo hơn nhiều.

Severus chỉ giật giật khoé mắt, mang vẻ không thích gì hết. Đương nhiên ba Weasley trưởng thành ở đây đều biết tính y nên cũng không để ý. Harry cười nói: "Gọi chú Harry là được rồi."

Con của Moline và Everton luôn lén gọi Harry là "chú Jerromy" nên Harry cũng quen được gọi là "chú", không thấy xấu hổ gì cả.

"Chú Harry." Fred sáng sủa sửa lại ngay, "Chú có phải là chú Harry đã giết chết Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy không ạ?"

"A Fred thấy chú giống hả?" Harry cười cười, kiên nhẫn lại dịu dàng.

Cậu bé nghiêng đầu nghĩ nghĩ vẫn lắc đầu, hơi nghi hoặc: "Ừm không chắc lắm ạ, chú không hề cường tráng nha. Cháu đã nghe rất nhiều câu chuyện, cháu cảm thấy ngài Potter anh hùng chắc chắn phải cao 1m80, mặt mũi dữ tợn, cả người đều là cơ bắp, nếu không thì sao ngài ấy có thể đánh bại Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy khi mới 17 tuổi chứ ạ?"

Harry nghe thì bật cười, ngay cả Severus cũng mỉm cười, George hơi xấu hổ, mà Molly và Arthur có chút xúc động - năm đó vóc dáng Harry cũng không khác bây giờ là bao, ngay cả một đứa trẻ nhỏ như Fred cũng nghĩ người đánh bại Chúa tể Hắc ám phải có vóc dáng cường tráng, nhưng năm đó Harry lại mang tấm thân yếu ớt đi gánh toàn bộ hy vọng nước Anh - không ai nghĩ đó là không bình thường, cũng không ai nghĩ đó là chuyện một đứa trẻ nên làm ư?

Trẻ con nói thì không kiêng dè, lại thường có thể đưa ra sự thật đúng bản chất nhất.

Harry chậm rãi ngồi xuống, nhìn thẳng cậu bé, sờ sờ gương mặt nó nói: "Vậy thì chú không phải Harry kia rồi. Nào, tặng cháu cái này." Harry đưa một tinh thể ngũ sắc cho Fred, thứ này là đồ cực tốt cho sự trưởng thành của trẻ con. Ở giới quý tộc, một viên cũng như kiểu ngàn vàng khó tìm, vì vào lúc cần thiết nó có thể cứu phù thuỷ nhỏ một mạng. nhưng với người cấp bậc như Harry thì đó cũng chỉ là một viên đá bình thường không thể bình thường hơn.

Đồng thời, Harry cũng tặng Roxanne một món quà, coi như quà gặp mặt.

Sau đó Molly giới thiệu cho họ những đứa trẻ tóc đỏ khác. Harry đều tặng mỗi đứa một món quà, bao gồm ba đứa trẻ nhà Ron và hai cô bé nhà Percy.

Harry hơi bất ngờ, không phải nhà Percy đều ở Bồ Đào Nha sao? Thế nào lại có hai đứa trẻ ở đây vậy?

Molly giải thích cho anh: "Tháng năm Audrey lại mang thai, giờ sắp sinh nên đưa Molly và Lucy tới đây."

Được rồi, vậy ngoài Charles còn chưa kết hôn, ở đời thứ hai cũng chỉ có nhà George ít con nhất. Trong đó con nhà Ron Weasley nhiều nhất, trước mắt là bốn, nghe nói mấy hôm trước Lavender cũng được chẩn đoán mang thai. Bill thì ngoài Victoria thì còn một đôi song sinh mới 6 tuổi, bọn trẻ rất là ngoan.

Sau khi giới thiệu, Harry ở Hang Sóc ăn một bữa trưa ầm ĩ, thậm chí còn giúp Molly dỗ đứa út nhà Ron mới 1 tuổi và Lucy 3 tuổi nhà Percy.

Ba thành viên nam trưởng thành khác đều bất ngờ nhìn Harry, nếu bảo họ phải chăm sóc chúng thì thật quá phiền hà, nhưng cùng là đàn ông Harry lại có thể dỗ hai đứa trẻ ngoan ngoãn ăn ngon, thậm chí cả Molly cũng không làm tốt hơn. Molly cũng cho hai đứa bé ăn, kết quả một đứa khóc, một đứa chạy khắp sân, không thể không nể người ta. Severus ăn cơm thì hơi áy náy, y thấy Harry thành thạo dỗ trẻ như thế không khỏi nghĩ tới đôi song sinh lúc nhỏ, có phải chúng cũng không nghe lời khiến Harry bận rộn bối rối không, Harry phải mất bao lâu mới có thể làm được thế này?

Cơm trưa nhanh chóng kết thúc, Harry và Severus cùng cha con Arthur, George hàn huyên một lát rồi chào từ biệt. Lúc đi, Molly còn bắt Harry mang theo không ít đồ ăn vặt đặc sản nhà mình, còn dặn dò Harry phải thường xuyên đến chơi, cuối cùng còn kéo anh ra một bên nói: "Harry, bác có thể nhận ra Severus rất để ý cháu, cháu có thể có một người như vậy, tuy hơi lớn tuổi cũng là niềm may mắn. Nếu Ron có nói điều gì không hay thì cháu cứ nói với bác, để bác xử lý nó nhé."

Harry cười cười, không từ chối ý tốt của Molly. Anh cảm thấy cả ngày hôm nay rất vui, quan hệ giữa anh và Severus như được người nhà chấp nhận vậy. Anh thật sự thoả mãn, lúc rời đi Harry nắm tay Severus cùng đi, mười ngón giao nhau, lòng tràn đầy tình yêu.

- Hết chương 178 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia