ZingTruyen.Com

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 155: Tình huống lạ của Lupin - Harry trò chuyện với con.

chuhe7720

Hogwarts, bệnh thất.

Severus cầm ghi chép bắt đầu kiểm tra trạng thái của Lupin. Tất cả đều bình thường, không có vấn đề gì. Y nghĩ nghĩ, thi triển một thần chú kiểm tra khá phức tạp, là một thần chú từ trong ký ức của Harry.

Sau đó y hơi ngạc nhiên, nhíu mày lại. Y không rõ phản ứng này có nghĩa gì, và vì sao lại có. Nhưng nhìn Severus vậy, bà Tonks và bà Pomfrey đều nghĩ có chuyện gì xấu đã xảy ra.

"Severus, sao rồi?" Bà Pomfrey lo lắng hỏi.

"Ngoài dự đoán của tôi." Severus nói, rồi nhìn hai quý bà nhíu mày lo lắng mím môi, khoé miệng y cong lên, rồi cướp lời họ: "Tất cả đều phát triển tốt, tốt một cách bất ngờ. Chỉ là với tôi cũng không hẳn là tin tức tốt."

Severus luôn không hề che giấu thái độ không tốt với nhóm Đạo Tặc, bây giờ cũng vẫn thế. Hiện tại y có thể ghét họ Lupin một cách thoải mái, vì khi mà có một Potter, thậm chí có thể còn hơn nữa trở thành người nhà của y, "Lupin" thành công trở thành một vật thay thế. Aicha, đúng vậy đấy, y không hề giấu diếm điều này đâu. Một Slytherin luôn có thuộc tính bất công và hẹp hòi mà.

Được rồi, Severus cảm nhận được ít tức giận từ linh hồn Harry, vì cả cậu ấy cũng là người bị hại, nhưng ai biết họ sẽ yêu nhau đâu, mà còn yêu sâu đậm ấy chứ?

Ừm, em biết anh yêu em, em cũng vậy. Em nghĩ anh nhanh nhanh nói kết quả đi, rồi về. - Severus nghe giọng Harry vang lên.

"Không thể không nói là 'tai hoạ ngàn năm'. Trò Lupin thật sự quá là may mắn, ngoài việc không thể trở thành người sói thì không còn vấn đề nào khác. Dù tôi không thể vui nổi nhưng tôi phải nói rằng Lupin là phù thuỷ, rất, ờ, có, tiềm, năng." Severus bĩu môi, cái họ Lupin dù đọc thế nào cũng không thể nhấn nhá được như họ Potter.

Ừm, nên Sev à, "Potter" vẫn có ưu điểm đấy? - Harry lại lên tiếng.

"Sao chứ? Sao có thể?" Andromeda không thể tin được, bà đã chuẩn bị sẵn sàng đón nhận tin cháu ngoại mình là Squib, nhưng giờ một kết quả hoàn toàn ngược lại khiến bà không chấp nhận ngay được.

"Andromeda, đừng nghi ngờ thần chú kiểm tra của tôi, tôi cũng không thể giải thích tại sao lại như vậy, nhưng đừng hy vọng quá nhiều, có lẽ chờ nó tỉnh lại sẽ khác cũng không biết chừng." Severus khá là nguyên tắc, sau khi trao đổi với Harry về Lupin thì đã rõ ràng tình huống của nó đã ổn định, hơn nữa chậm nhất là chiều mai tỉnh rồi.

Tuy nhiên y và Harry đều không hiểu vì sao mà độc nhện khổng lồ lại không thể huỷ diệt được trung tâm pháp lực của thằng nhãi đó. Không phải Severus và Harry muốn nó trở thành Squib hay gì, mà họ là nhà nghiên cứu chuyên sâu của giới phù thuỷ, chỉ là tò mò vì hiện tượng hi hữu này mà thôi. Severus hiếu kỳ hơn Harry nhiều, vì y cũng từng nghiên cứu thay đổi Dược Bả Sói, y cực kỳ am hiểu cách một người sói hoang dại được tạo ra. Y biết, nếu Lupin thật sự khoẻ mạnh thì y sẽ phải mất một thời gian nghiên cứu thôi, có lẽ sẽ tạo ra một thành tích lớn khác cũng nên.

Hai quý bà nghe lời Severus nói, bà Pomfrey với chức trách y tá hỏi: "Chúc mừng Andromeda, không thể không nói hiệu suất của hiệu trưởng chúng ta còn cao hơn cả Dumbledore. Vậy Severus, thầy có thể xác định lúc nào trò Lupin có thể tỉnh lại không?"

"Được rồi Poppy, cảm ơn lời khen của bà. Nếu không có gì thay đổi thì giữa trưa mai tôi không thể không tiếp tục chịu đựng ánh nhìn hoài nghi từ thằng nhãi Gryffindor này mất." Tuy Severus không thích nó lắm, nhưng so với Harry năm đó thì cũng không phải không chịu đựng nổi.

"Vậy quá tốt rồi." Bà Pomfrey và Andromeda rất vui.

"Sau khi nó tỉnh, tôi mong hai người có thể chăm sóc ổn thoả, không thể cho nó uống dược, nhất định phải chờ nó bảo đói mới cho nó ăn ít đồ. Và trước bữa ăn đầu tiên thì đưa cho tôi một mẫu máu và mẫu nước tiểu của nó, bao gồm cả ghi chép kiểm tra, tình hình pháp lực." Severus giao phó.

"Được, Severus, tôi biết rồi." Bà Pomfrey ghi nhớ.

Severus đi tới chậu rửa tay, khi định đi thì bà Pomfrey gọi y lại.

"Severus, Minerva bảo tôi nói với thầy là bà ấy chờ thầy ở văn phòng tầng tám. Bộ trưởng Bộ Pháp thuật cô Zabini cùng chồng cô ấy và cả anh Malfoy cục trưởng Cục Giáo dục cùng vài vị khác cũng đang ở đó, vợ chồng Zabini và anh Malfoy đều muốn trực tiếp gặp thầy một lần."

Severus không thể không từ bỏ ý định về nhà, gật gật đầu nói: "Được rồi Poppy, tôi đi đây. Vậy chúc ngủ ngon."

...

Biệt thự Potter, phòng làm việc.

"Ngồi đi con." Harry ngồi ghế phía sau bàn, rồi bảo Apollo ngồi đối diện.

Tuy Apollo không biết ba định nói chuyện gì với mình, nhưng thấy ba nghiêm túc như vậy cũng biết lúc này không phải cuộc nói chuyện tầm phào.

Harry chống tay trái lên bàn, đỡ cằm, tay phải thì đặt lên tay vịn, ngón tay nhẹ nhàng gõ. Tư thế ngồi đó khiến cơ thể có vẻ nghiêng về phía trước, mắt thì hứng thú nhìn con trai, cũng không sốt ruột. Thằng bé do tự tay anh nuôi lớn, anh tin chỉ cần anh lên tiếng chỉ chưa lâu sau nó sẽ biết mình muốn nói gì. Nhưng Severus tạm thời chưa về, đành phải ngồi nói chuyện với thằng bé giống cha nó một mình rồi.

Apollo cũng không sốt ruột, chắc ba đang sắp xếp ngôn từ nhỉ? Vì đã lâu rồi ba không trò chuyện chính thức như thế này, lần cuối cỡ cũng phải ba năm trước.

"Apo, nói cho ba tên đầy đủ của con." Ha rim lặng hồi lâu mới lên tiếng.

"Apollo Harry Prince ạ." Apollo nghe lời đáp.

"Ba tin con biết rõ hồi còn là học trò cha con có một biệt danh khác, hoặc phải nói là danh hiệu cha con tự đặt cho mình. Cha con khá tự phụ với độc dược, ngay cả ba cũng phải thua anh ấy, dù giờ ba có tư cách nói mình là người đi đầu trên lĩnh vực đó, nhưng tương lai, người có thể đi xa hơn ba trong giới phù thuỷ này chỉ có thể đếm trên lòng bàn tay, mà cha con là một trong số đó. Con trai à, dù anh ấy có vì bị giam mà đình trệ mất mười hai năm nghiên cứu đi nữa thì ba vẫn tin rằng anh ấy có thể. Đó là do thiên phú. Mà thiên phú này không chỉ là do sự cố gắng cũng như cẩn thận của anh ấy mang lại, nó còn đến từ huyết thống. Dù anh ấy chưa từng nói nhưng ba biết nhân tố quan trọng nhất của 'The Half-blood Prince' không phải là 'half-blood' mà là 'Prince'." Harry nói chậm rãi, "Con hiểu không? Ba biết sau khi về Anh, chúng ta phải đối mặt với rất nhiều vấn đề tồn tại, ví dụ như thân phận quý tộc, hay huyết thống, như cả Gryffindor và Slytherin, còn cả bạn thân trong quá khứ của ba, người thân, giáo sư... Ở đây, không phải là nhìn ai ngứa mắt là có thể ra tay ngay, mối quan hệ giữa người với người không đơn giản vậy đâu. Con và Al là con của ba và Sev, sẽ có rất nhiều người chú ý tới các con sau này nữa. Những kẻ đó sẽ càng nhìn con bằng ánh mắt khủng hoảng hơn, thậm chí cầm kính lúp soi từng hành động của các con. Dù cho các con chỉ có một lỗi sai nho nhỏ thì họ cũng sẽ không buông tha, mà còn từ đó tấn công cuộc hôn nhân giữa ba và Sev. Ba tin con đã hiểu, tình cảm giữa ba và cha tụi con rất tốt, nên cuộc hôn nhân này với cả hai người chúng ta đều rất hạnh phúc. Ba vẫn cảm giác được cha các con yêu thương, cùng tạo nên một gia đình, có được con và Al là chuyện hạnh phúc nhất trần đời. Thế nhưng thân phận của chúng ta rất nhạy cảm. Vì thế là con trai trưởng của ba và Sev, con cần phải vĩ đại tới mức không có sai lầm, ít nhất trong mắt người ngoài là như thế. Al là con gái, ba có thể cho con bé làm nũng vài năm. Nhưng con là anh, ba hy vọng con có thể là một tấm gương tốt, trước đó trừ một vài sai lầm nho nhỏ thì con đã rất giỏi giang rồi. Ba xin lỗi con, ba tin con biết sai lầm nho nhỏ ba chỉ là gì, đúng không?"

"Trước đó con và Al đã trốn vài tiết độc dược trước thềm Halloween, ba hy vọng con hiểu được rằng, trong tình hình chung đó là chuyện ba không thể tha thứ dễ dàng. Vì có nguyên nhân nên ba không nói thêm gì cả. Nhưng hành vi đối xử của các con với các ông lại quá đáng rồi, dù đó chỉ là các bức ảnh, dù họ có đáng ghét, ba và Sev không thích họ đi nữa thì để họ phải chờ đợi lâu như vậy là không đúng. Mà các con lại còn cãi nhau với họ? Vậy càng không đúng. Thậm chí các con còn định giấu diếm, không chủ động nói với ba, lại càng sai. Apo, từ khi còn nhỏ ba đã nói với hai đứa rằng, so với việc nghe người ta nói các con sai thì ba càng muốn các con tự thừa nhận trước khi họ nói, con nhớ chứ? Vì như vậy thì ba sẽ có thể chuẩn bị, sẽ không bị bất ngờ, trở tay không kịp. Trước kia các con đều làm rất tốt, nhưng Apo, vì sao lúc này con và Al lại quên? Các con trưởng thành rồi, nhưng chưa tới mức có thể thoát ly được chúng ta. Con trai à, ba cũng đoán rằng vài bức ảnh Prince kia sẽ nói gì. Các con cũng chỉ muốn tốt cho ba và cha, ba tin, và ba cũng biết. Nhưng vì sao các con lại không thể tin ba nữa? Hay tin cả cha tụi con?" Harry nhẹ nhàng dẫn đường con trai.

"Ba, con xin lỗi, con không biết chuyện này lại nghiêm trọng như vậy, con biết sai rồi ạ, từ nay con không dám nữa. Về sau con sẽ trông chừng Al thật tốt. Con thừa nhận hôm nay con có chút không bình tĩnh." Apollo cúi đầu nhận sai.

"Được, biết là tốt rồi. Nói đi, các Prince đã nói gì?" Harry không tính toán chỉ trích con mình.

"Con không kể lại cụ thể nữa, nhưng chắc cũng như ý ba nói: một là, cha là máu lai, không xứng làm thành viên nhà Prince, cũng không thể trở thành gia chủ; hai là hy vọng Al cũng sửa thành họ Prince, còn cho rằng Al cũng có thiên phú trở thành một Prince, sao có thể dùng một dòng họ máu... à, dòng họ phù thuỷ huyết thống Muggle chứ? Ba là, hy vọng sau này con có thể tìm được một cô gái ở gia đình thuần chủng môn đăng hộ đối làm vợ, nếu không được thì kết hôn với Al... Ưm, ba..." Apollo thấy vẻ mặt ba thay đổi liên hồi, vẫn đang chống đầu đến lúc nghe câu cuối cùng thì trượt một cái, suýt nữa đập đầu lên bàn.

Thật sự là điên rồi! - Harry nghe giọng nghiến răng của Severus trong linh hồn.

Prince thật sự là muốn chết... - Harry cũng tức giận.

"Được rồi Apo à, xem ra các con cũng không có lỗi. Về sau nếu các bức ảnh Prince có tới thì các con vẫn phải đi gặp, nhưng không cần tiếp xúc quá lâu. Con hiểu chưa?" Tiếp xúc lâu với đám bức ảnh có bệnh kia, không biết bọn trẻ sẽ bị giáo dục vặn vẹo đến thế nào nữa?

"Dạ thưa ba." Rắn nhỏ ngoan ngoãn nói.

"Được rồi, hôm nay vậy thôi. Ba còn phải tới Hogwarts, cha con đang bảo ba qua." Harry nói xong, nghĩ nghĩ, lấy ra ba hộp nhạc từ trong túi, "Cho các con rửa tai."

"Dạ ba, chúc ba ngủ ngon." Rắn nhỏ cầm hộp nhạc vui vẻ đi.

Harry cầm một chìa khoá phòng làm việc chủ nhiệm Slytherin ở Hogwarts rời khỏi biệt thự Potter.

- Hết chương 155 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com