ZingTruyen.Com

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 143: Nước hồi sinh - Cục diện chính trị hỗn loạn.

chuhe7720

Harry hơi giật mình vì bạn đời lớn tuổi lại nói ra lời trẻ con tới vậy, nhưng anh cũng biết mình vừa cho Severus ăn bánh mì bơ. Với người đàn ông này, từ khi theo đuổi được Harry chưa bao giờ bỏ qua y như vậy cả. Thực tế cũng là do Harry không có cơ hội và điều kiện mà.

Nghĩ mà xem, những tháng ngày hắc ám họ yêu nhau, đối phương là tấm gỗ duy nhất của mình, lúc ấy Severus làm việc và gánh vác trọng trách nhiều hơn Harry còn là học sinh nhiều. Không chỉ dạy học, Severus còn phải thường xuyên đi đối mặt với kẻ điên mặt rắn kia, còn cả đơn đặt hàng của Hội Phượng Hoàng nữa. Y bận tối mày tối mặt, thậm chí chưa từng có thời gian nghĩ mình cần phải ở bên người yêu nhỏ bé của mình thêm một chút. Tuy nhiên, Severus biết trong cuộc sống bận rộn đó những lúc thời gian rảnh rỗi quý báu có Harry làm bạn là một niềm hạnh phúc. Cho tới nay, họ đều chung sống như vậy.

Nhưng sau khi Harry rời đi mười hai năm, rồi xuất hiện với thân phận một người mạo hiểm giỏi giang thì Severus vẫn có vẻ không thích ứng lắm. Harry vẫn biết giờ người yêu cần làm quen với tình huống của mình còn nhiều hơn việc mình cần làm quen với người yêu. Vì nói chung khi mình rời khỏi anh ấy mình còn là một chàng trai mới mười bảy tuổi, một Gryffindor đơn thuần chỉ có một giấc mơ duy nhất là chấm dứt sự thống trị hắc ám của Voldemort.

Harry biết, nếu mình không thể khiến Severus nhìn nhận được bản thân mình hiện tại thì tình cảm của họ sẽ không thể lâu dài. Tuy nói hôn nhân là nấm mồ của tình yêu nhưng Harry không cảm thấy hôn nhân mất tình cảm sẽ kéo dài mãi mãi. Anh muốn chung sống với Severus, nhưng cũng không muốn từ bỏ mọi cố gắng của mình trong suốt mười hai năm qua. Mấy ngày nay anh vẫn thử mức chấp nhận của Severus, chỉ duy nhất đêm nay Severus có phản ứng nghiêm trọng thế này.

Ừm, cùng đọc sách, không vấn đề; cùng thảo luận pháp thuật hắc ám, độc dược học, không vấn đề; sử dụng pháp thuật cao cấp trước mặt y, cũng không sao. Vậy được rồi, để anh ấy lại mình đi nghiên cứu độc dược lại có vấn đề? Hay là vào lúc mình nên lên giường ngủ lại đi nghiên cứu khiến anh ấy không vui? Hoặc mình không nói chuyện cùng anh về vấn đề khế ước bạn đời linh hồn làm anh ấy mất hứng? Ba điều, điều nào khiến anh ấy như vậy nhỉ? Có lẽ cả ba chăng.

Harry tò mò nhìn Severus, sau đó ngồi cạnh y, cầm một lọ dược mở ra, sau đó đưa cho Severus: "Sev, đây là dược cho chúng ta."

Severus hơi sững sờ, nhìn Harry không hề tức giận thì có chút không biết nên nói gì. Vốn vừa châm chọc y đã hối hận, y biết mình không hề có tư cách để châm chọc Harry, vì quá khứ mình cũng thường để Harry ngồi một mình còn bản thân đi "hẹn hò" với nàng vạc.

Harry mỉm cười đặt dược lên tay Severus, thúc giục: "Uống nhanh đi, không thì ba tiếng làm việc của em sẽ uổng công đấy."

Severus nhìn lọ dược, dù hơi nghi hoặc nhưng vẫn uống không do dự. Độc dược không có mùi vị tệ, mà có cảm giác lành lạnh và tỉnh táo như bạc hà, còn cả mùi cỏ xanh thoang thoảng. Harry cũng mở một bình rồi uống.

"Đây là cái gì?" Severus đột nhiên phát hiện cơ thể mình có một sức mạnh sinh sôi hoá giải đi độc tố tích tụ đã lâu. Y vô cùng bất ngờ nhìn Harry bên cạnh.

"Đây chính là bất ngờ cuối cùng em đưa anh." Harry giải thích, nhẹ nhàng cầm tay bạn đời, giao nhau mười ngón, "Em biết anh băn khoăn điều gì về khế ước, tuy anh không nói."

"Harry, tôi..." Severus có phần không biết làm sao vì bị vạch trần, y muốn nói với Harry rằng y đã nghĩ thông, dù sức khoẻ không tốt nhưng y sẽ không từ chối.

"Đương nhiên em cũng biết anh đã nghĩ kỹ rồi. Nhưng Sev à, sức khoẻ của em cũng không tốt hơn anh là bao, tuy Lance không nói." Harry cười khổ, "Em đã từng nhờ những người bạn dị tộc và trong giới mạo hiểm, để họ đừng tiết lộ tình trạng sức khoẻ của em với Apo, Al, cũng chính là người nhà của em. Mà họ cũng coi anh là người thân của em, không nói cho anh cũng là bình thường."

"Em..." Severus muốn nói gì đó nhưng chỉ nói được một từ, không nói nữa mà kéo Harry vào lòng, lẳng lặng nghe cậu ấy nói tiếp. Y quá thương cậu ấy.

"Sev, mấy năm nay, thực tế sức khoẻ của em vẫn được cố gắng chống đỡ. Các bạn của em đều biết, ngoài thương thế về linh hồn thì mỗi lần đi mạo hiểm em cũng chịu một vài vết thương nhỏ. Hì hì, đương nhiên lúc em mang thai Apo và Al thì điều kiện cũng rất tệ, em lại sinh non một tháng, chắc anh tính ngày cũng biết được. Đó là một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng, anh biết lúc ở Hogwarts em chỉ học đối kháng Voldemort thôi... Simbo thường nói sức khoẻ của em là một thùng thuốc nổ..."

"Đừng nói nữa, Harry, đừng nói nữa..." Severus gần như muốn hoà tan cậu ấy vào xương máu mình, "Tôi biết..."

"Dù sao những chuyện này anh đều sẽ biết, em thẳng thắn nói ra thì đến lúc đó anh sẽ không cảm thấy em cố ý gạt anh." Harry vươn tay, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt như điêu khắc của Severus, y có hơi ngẩn người, "Sev, em đã cho rằng mình sẽ không còn gặp lại anh, dù muốn gặp anh cũng phải gặp Thần Chết trước. Dumbledore đã nói với em, cái chết cũng là một chuyến đi vĩ đại, nếu không phải Apo và Al cần em thì có thể em đã thực sự tới bên kia tìm anh. Vì thế dù em tìm được một số phương thuốc cổ điều trị thì cũng không nghiêm túc đi nghiên cứu, trừ khi đến nước không thể không dùng. Theo lời Ngân Hồ thì em vừa chờ cái chết nhưng lại không thể chết. Hì hì, trạng thái này cứ như đang hẹn hò cùng tử vong vậy."

Severus không biết mình có thể nói gì nữa, y ôm Harry nhẹ nhàng run rẩy, may mà... mình còn có cơ hội ôm cậu ấy, còn có cơ hội chăm sóc cậu ấy... còn có cơ hội quý trọng cậu ấy - đây thật là ân điển của Merlin.

"Sev, em biết anh quan tâm em, sợ tình hình sức khoẻ của anh ảnh hưởng tới em. Nhưng em càng sợ tình trạng của em sẽ khiến anh càng tệ hơn, đến lúc đó Apo và Al nên làm gì đây? Vì thế em tìm phương thuốc này, vốn em nghĩ sau này mới điều chế nhưng linh hồn của em lại xảy ra chuyện, em biết anh sẽ lo lắng." Harry hôn má Severus, "Được rồi Sev, chúng ta ngủ trước đi, sáng mai sẽ có hiệu quả."

"Đây rốt cuộc là độc dược gì?" Severus hỏi.

"Em cũng không biết cụ thể lắm, chắc tên là 'nước hồi sinh', là Lance và Mermaid mỗi người cho em một nửa hợp lại tạo nên. Họ nói chỉ cần uống một bình, rồi ngủ một giấc, ngày mai sẽ cực kỳ khoẻ mạnh. Tuy nhiên em sợ dược tính quá mạnh, cơ thể con người chúng ta không chịu đựng nổi nên em pha loãng thành 30%, chúng ta chia làm ba bốn lần uống xem hiệu quả thế nào." Harry nói, "Nhưng dược liệu quá hiếm, nếu không phải em thì chỉ sợ rất khó điều chế ra được một phần."

"'Nước hồi sinh'? Chẳng lẽ chính là 'hồi sinh chi thuỷ'?" Severus vừa ôm Harry đi vào phòng ngủ vừa hỏi.

"Sev, anh biết à?" Harry tò mò.

"Tôi đã từng thấy tên này trong sách cổ nhà Malfoy, nhưng đó là độc dược trong truyền thuyết, tôi không ngờ tôi có thể sử dụng nó, nhờ em. Đây đúng là một 'bất ngờ' lớn, tuy nhiên về sau nghiên cứu không được đặt tôi ở bên ngoài." Severus vẫn để ý.

"Anh còn để ý cô vạc sao?" Harryt hay áo ngủ, hơi cười khổ.

"Harry, tôi có thể giúp em." Severus cũng thay một bộ áo ngủ, "Một khi ký kết khế ước bạn đời linh hồn, chúng ta như là một thể. Em ở đâu thì tôi ở đó."

"Nghe có vẻ đáng sợ..." Harry le lưỡi.

"Harry!" Severus ngạc nhiên.

"Nghĩ đi, em lại là một thể với lão dơi già nổi tiếng Hogwarts..." Harry vừa trêu chọc vừa chui vào chăn, chen vào lòng bạn đời, tìm vị trí tốt nhất, nhìn Severus hơi bối rối thì chạm lên môi y một chút, dùng chóp mũi cọ cọ cái mũi to của chồng, dịu dàng nói tiếp, "Nhưng, em thích."

Vẻ mặt đang bối rối của Severus lại bị lời thổ lộ của Harry biến thành dịu dàng thắm thiết, y thở dài một hơi, bị nhóc con này bám chặt, không lật được người nữa.

...

Biệt thự Zabini.

"Gia chủ, phu nhân." Một trưởng lão nhà Zabini đi vào phòng làm việc.

"Trưởng lão Hughes, đêm khuya tới thăm, ông có việc gì sao?" Gia chủ Zabini da đen ngồi trên sô pha nhìn trưởng lão trước mắt, mà phu nhân của anh thì đang ngồi sau bàn làm việc phê duyệt công văn.

"Là thế này, tôi nghe nói một vị trí phó cục trưởng ở Bộ Pháp thuật bị trống?" Hughes Zabini nói.

"Ừm, phó cục trưởng Cục SInh vật Huyền bí, anh Pamir, hôm qua bất hạnh bị nhện khổng lồ tấn công, tin tức này vừa mới đưa ra được một ngày, tin tức của trưởng lão thật nhanh nhạy đấy." Blaise nhìn trưởng lão nhà mình lộ ra nụ cười rõ ngụ ý.

"Ha ha, tôi có người bạn làm đúng ở cục đó, vậy thật sự là đáng tiếc." Trưởng lão Hughes nói.

"Cũng đúng mà? Mione đang buồn rầu phải để ai lên vị trí đó mới phù hợp đây. Ông nhắc tới vị trí này, chẳng lẽ đã có lựa chọn nào tốt?" Blaise không chút để ý hỏi.

"Vậy còn phải xem ý kiến của gia chủ và phu nhân." Hughes nói, "Có ba lựa chọn không tồi, vừa lúc nhà Zabini chúng ta cũng có người muốn cạnh tranh vị trí này."

"À? Là ai vậy?" Zabini nghi hoặc hỏi.

"Chính là Weijiluo, vừa lúc cậu ta làm điều tra viên ở Cục Sinh vật Huyền bí." Hughes nói.

"Tôi hiểu rồi."

Sau đó trưởng lão Hughes còn nói hai câu, rồi cáo từ. Khi ông ta đi khuất, Hermione mới ngẩng đầu nói với chồng: "Bale, anh nói xem, trưởng lão Ravi nhận bao nhiêu tiền từ ông già Aeschylus khốn kiếp kia mới quên mất con trai mình cũng đang làm trong Cục Sinh vật Huyền bí nhỉ? Ôi Weijiluo đáng thương lại phải để Hughes ra mặt..."

Blaise cười cười hỏi: "Mione, em sẽ lựa chọn thế nào?"

"À, hình như anh Pamir còn sống mà, anh nói xem?" Hermione hỏi.

Blaise từ chối cho ý kiến, anh không quá hiểu được vợ mình có tính toán gì, nhưng anh biết lúc này tốt nhất đừng ảnh hưởng tới phán đoán của vợ, vì có một người cũng là nhà Zabini. Hơn nữa, cục diện chính trị hiện tại quá hỗn loạn... sai một bước là vạn kiếp bất phục.

- Hết chương 143 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com