ZingTruyen.Asia

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 142: Vị chua.

chuhe7720

Trong quá trình nghiên cứu, Harry hoàn toàn không có khái niệm về thời gian. Cho tới khi ba đứa trẻ chơi mệt về hầm thì Severus mới được Apollo nhắc đi gọi Harry. Tuy nhiên vừa tới cửa phòng điều chế y đã thấy Harry người đầy mùi độc dược cầm tấm da dê cùng một quyển sách cổ đang đi ra.

"Em..." Severus nhìn Harry, nhíu nhíu mày, đây không phải Harry mà y quen.

"Ngại quá Sev, em quên mất, dược liệu thiếu mất hai thứ, mong rằng tối nay có thể đổi được, sợ rằng anh không thể dùng phòng điều chế tối nay được rồi." Còn chưa đợi Severus nói gì Harry đã nói, "Mặt khác, đây là lần đầu tiên em làm dược này, không có kinh nghiệm nên vừa bẩn một vạc."

Severus nhìn bạn đời của mình, có cảm giác câm nín khó hiểu, vào lúc y không biết, Harry đã nói theo kiểu chuyên môn bậc thầy độc dược. "Bẩn" một vạc... Đúng, các bậc thầy độc dược chưa bao giờ nói "thất bại", "độc dược hỏng" đều bị họ gọi là "dược bẩn".

Nhìn Harry đang mỉm cười trước mắt, trong lòng có nỗi đau không nói ra lời. Y muốn hé môi nói, không phải y muốn từ chối khế ước bạn đời linh hồn, nếu cậu ấy muốn thì có thể làm ngay lúc này. Nhưng đúng lúc này Artemis lại đột nhiên chen vào...

"Ba, cha, bữa tối chúng ta đi đại sảnh ăn cơm cùng mọi người hay là ăn ở hầm ạ?" Câu hỏi của Artemis khiến Severus lại ngậm những lời định nói lại.

"Các con đói rồi à?" Harry nhìn bọn trẻ, đi qua, anh cũng chú ý tới bọn trẻ hơn, vì thế anh không phát hiện ra cảm xúc thất bại của Severus, "Về lúc nào đó?"

"Vừa về không lâu ạ, ba ơi, chúng con có thể giới thiệu bạn thân với ba đúng không?" Apollo hỏi.

"Đương nhiên rồi, năm học sau ba cũng sẽ quen bạn các con mà." Harry cười nói, "Nhưng nếu các con muốn thì có thể mời các bạn ngày mai tới hầm uống trà. Lúc đó ba sẽ chuẩn bị điểm tâm cho các con, anh thấy sao Sev?"

Severus còn chưa phát biểu thì đã bị Artemis cắt ngang.

"A, ba ơi, ừm, ba chắc hầm là một nơi uống trà tốt chứ?" Artemis cẩn thận quan sát sắc mặt của cha.

Harry cũng nhanh chóng chú ý tới ánh nhìn của con gái, anh chớp mắt, lập tức nhớ ra đây là địa bàn của xà vương, tuy an toàn nhưng với động vật nhỏ Hogwarts lại là bối cảnh thường thấy trong ác mộng. Nếu bọn trẻ thật sự được mời tới đây thì chỉ sợ trái tim còn nhỏ của chúng sẽ phải chịu áp lực lớn. Được rồi, anh nhanh chóng gật đầu: "Vậy nếu các con thích thì có thể tới Phòng Yêu Cầu hoặc bên bờ hồ Đen."

"Dạ vâng ba." Bọn trẻ vui vẻ.

"Đúng rồi Jacobsen, con có hoa linh lan lục chứ?" Harry hỏi.

"Xin lỗi đạo sư, hoa linh lan lục còn chưa trưởng thành." Jacobsen trả lời, "Đạo sư đang điều chế gì vậy ạ?"

"Một phần dược điều trị thôi, đêm nay con và Apo, Al ngủ tại phòng ngủ học trò Slytherin, Sev, cho thằng bé một phòng đơn chứ?" Harry quay đầu nhìn Severus một chút.

Severus gật đầu, chuyện khế ước bạn đời linh hồn có thể từ từ, y không nóng nảy. Vì thế toàn gia đi tới đại sảnh ăn tối, đương nhiên cũng thu hút chú ý. Chiều nay họ đã nhìn thấy Jacobsen và đôi song sinh đi tham quan lâu đài, họ biết người giám hộ của hoàng tử Tinh Linh chỉ có Harry và Severus, đoàn người Lance đã rời đi. Ai cũng không muốn tạo ra ấn tượng xấu trước dị tộc cao quý, nên cực kỳ thân thiết.

Harry ăn tối rất nhanh, nhưng cũng rất lịch sự. Người khác mới ăn xong món khai vị Harry cũng đã xong bữa tối, làm mọi người đều ngạc nhiên. Tuy anh ăn nhanh nhưng ăn cũng không ít. Severus ngồi bên cạnh, nhìn anh luôn ăn một ít rau, một ít đậu nành, một ít mì ống mà một ít cá hồi, tuyệt đối là đủ lượng.

Ăn xong bữa tối, Harry không đi trước mà biến mất cái đĩa mình dùng qua, thanh lý một không gian nhỏ, sau đó cầm tấm da dê và nhìn sách cổ một bên ghi chép lại.

Severus thấy tò mò nên nhìn thoáng qua, hơi bất ngờ phát hiện mình không hiểu chữ trên sách. Hơn nữa chữ Harry viết trên tấm da dê cũng không phải văn tự bình thường.

"Em đang làm gì vậy?" severus hỏi.

"Phiên dịch." Harry ngẩng đầu nhìn Severus, giải thích, "Đây là một phương thuốc, vì quá cổ nên một từ là tiếng Tinh Linh một từ là tiếng Thuỷ tộc, rất rắc rối. Em đang thử phiên dịch nó hoàn toàn sang tiếng Tinh Linh và tiếng Thuỷ tộc rồi so sánh hai bản. Vừa rồi em vì quá tự tin vào năng lực hiểu biết nên mới làm bẩn dược, thật lãng phí dược liệu..."

"Dược có hiệu quả gì?" Severus hỏi.

"Được rồi, anh ăn trước đi, chờ em làm xong chẳng phải anh biết rồi sao? Chồng à, em cam đoan anh sẽ là người đầu tiên được biết. Ăn xong tối nay chúng ta còn phải đi tham dự buổi đấu giá đó." Harry lại vùi đầu làm tiếp.

Dù Severus hơi khó chịu, thậm chí tò mò đến sôi ruột nhưng bạn đời mình đã cam đoan như vậy, y còn có thể làm gì? Y đột nhiên nghĩ tới, nếu lúc trước y đã cùng Harry hoàn thành khế ước bạn đời linh hồn thì giờ có phải bị tra tấn bởi lòng hiếu kỳ thế này không? Hơn nữa một phương thuốc thần kỳ như thế mình lại không hiểu được? Ôi, đây có tính là Harry đang trả thù không nhỉ.

Thực tế, Harry thật sự không muốn trả thù ai, chẳng qua anh chỉ muốn cho Severus một bất ngờ thật lón mà thôi. Người đàn ông của anh, anh rất thương y.

Cuộc đối thoại giữa Harry và Severus cũng khiến nhiều người khác phải ngạc nhiên. Các học trò ở lại trường cũng khó tin rằng Harry biết chữ của dị tộc, cũng khó tin rằng một Gryffindor lại lột xác trở thành một Ravenclaw bác học. Mà những bậc thầy độc dược thì đều cực kỳ hâm mộ nhìn Harry biết chữ dị tộc, có thể tiếp xúc tới các phương thuốc cổ xưa, và hâm mộ cả Severus được Harry hứa hẹn.

Harry lát thì nghiêm túc, lát lại nhíu mày, rồi mỉm cười khiến mọi người hiểu ra anh, dù quá khứ có tính cách thế nào, hoặc quá khứ anh là ai thì hiện tại anh chính là nhân vật thiên tài cấp bậc bậc thầy - ngài Jerromy Asaprhett.

Hiển nhiên Harry làm việc rất tốn công, sau khi anh đã phiên dịch được ra một trang thì không khỏi day trán nhắm mắt nghỉ ngơi.

"Đạo sư, đây là chữ Tinh Linh, để con làm thì hơn ạ." Jacobsen chủ động đưa ra giúp đỡ.

Các bậc thầy độc dược khác đều ngẩn người, lúc học đồ của họ còn nhỏ tuổi như vậy cũng không chịu khó giúp đỡ đâu, huống chi cậu bé còn là hoàng tử nữa.

"Ba à, con và Al cũng biết, cũng có thể giúp ba." Apollo ngoan ngoãn hiểu chuyện nói.

Harry nhìn ba đứa trẻ nóng lòng muốn thử thì nhẹ nói: "Phương thuốc này có tính chuyên môn cao, dù là Jacobsen có biết nhiều từ nhưng vẫn còn ít chữ Tinh Linh cổ, để mình ba xem là được."

Ba đứa trẻ hiển nhiên không được vui lắm, Harry vỗ nhẹ đầu chúng một chút, viết ba tên dược liệu lên một tấm da dê khác rồi bảo: "Được rồi, nếu mấy đứa rảnh thì giúp ba hỏi xem ai có dược liệu này đi, lấy đồ rồi bảo ba trả tiền nhé."

"Dạ ba/ đạo sư." Ba đứa trẻ nhận nhiệm vụ, ngoan ngoãn đi tới chỗ các chú, các dì làm nũng nhận dược liệu.

Severus nhìn bọn trẻ hoàn toàn không luống cuống thì không khỏi mỉm cười. Bọn trẻ được Harry dạy dỗ rất cẩn thận, đủ để y và Harry cảm thấy kiêu ngạo. Còn có cái gì tốt hơn bây giờ chứ?

Hội đấu giá thì Harry và Severus vẫn chỉ tham gia nửa buổi, Harry hoàn toàn tập trung vào việc dịch phương thuốc, cho tới khi dịch xong thì Severus mới nói chủ đạo độc dược hôm nay là do đại bậc thầy Tani Leopold cung cấp. Dược bỉ nhân là một loại dược hô hấp đặc thù, uống vào có thể hô hấp dưới nước trong một năm, hơn nữa có thể lên bờ bất cứ lúc nào, không cần phải lo lắng tới việc hít thở.

Harry hơi giật mình, loại dược này là hàng quý dành cho những người mạo hiểm tuyến Đông Hải, quả nhiên nó được đoàn mạo hiểm Violet giành lấy với một mức giá cao.

Trước khi đi Harry và Severus thì họ tới chúc mừng đại bậc thầy Tani, rồi dẫn bọn trẻ rời đi.

Sau khi đưa bọn trẻ tới phòng sinh hoạt chung Slytherin thì hai vị phụ huynh tay nắm tay về hầm. Severus vốn tưởng mình có cơ hội nói chuyện với bạn đời về khế ước bạn đời linh hồn rồi, nhưng y nhanh chóng phát hiện mình sai.

"Harry, giờ chúng ta bàn về chuyện khế ước kia, được không?" Severus vào hầm rồi kéo Harry ngồi sô pha.

"Đương nhiên Sev, chúng ta nên bàn bạc thật kỹ, nhưng muộn hơn chút được không?" Harry lại gần hôn Severus một cái.

"Không." Severus phản đối.

"Được rồi, anh muốn nói gì?" Harry không ngờ Severus sẽ phản đối, nên nhẫn nại.

"Harry, tôi không muốn từ bỏ khế ước bạn đời linh hồn, chúng ta phải sống cùng nhau cả đời, nên giờ..." Severus chung tình nhìn Harry.

"Sev, đương nhiên là em biết anh sẽ không có bất cứ do dự nào, em cũng vậy. Ừm, để em chế độc dược đã rồi nói, được chứ?" Harry ngắt lời Severus, chủ động cho Severus một nụ hôn lưỡi nồng nàn.

Sau đó nhân lúc Severus ngơ ngẩn một chút thì rời đi, vọt vào phòng điều chế.

Severus nhìn cánh cửa đóng lại, đột nhiên có chút câm nín, thế mà y lại không hấp dẫn bằng độc dược?! Được rồi, thấy độc dược đắc ý trở thành "tình địch", Severus thực sự cảm thấy thế giới này điên rồi.

Ba tiếng sau, khi Harry cầm mười hai bình dược màu xanh lục, mệt mỏi đi ra phòng điều chế thấy Severus đang ngồi đọc sách trên sô pha đợi chờ thì lộ ra nụ cười mỹ mãn. Severus nhìn gương mặt anh đang có vẻ lấy lòng thì nhướn mày, nhếch môi nói: "Ai cha, đây chính là 'kết quả' mà em quyết định bỏ qua chồng mình mà đi yêu thương hẹn hò với nàng vạc ba tiếng đây sao?"

Ôi vị chua xộc mũi nha...

- Hết chương 142 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Asia