ZingTruyen.Info

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 134: Trầm trọng.

chuhe7720

Biết mình bị đùa giỡn, sắc mặt Keller trở nên vô cùng sinh động, Harry cởi bỏ chiếc áo choàng rộng rãi mà hơi vướng víu, búng ngón tay một cái, chiếc áo nhẹ nhàng như múa ba lê bay về chỗ ghế dựa đằng sau, tự phủ lên.

Harry mặc một chiếc áo cổ cao màu đen dễ dàng hành động, hình thức của nó khiến rất nhiều Slytherin đã được Severus dạy dỗ đều cho rằng mình đang thấy được một chủ nhiệm Snape mắt xanh. Đúng vậy, giờ đi tìm tủ quần áo của Harry thì bạn sẽ phát hiện trong đó hoàn toàn chỉ có chưa tới năm bộ quần áo biến hình, dù cho Harry có thể biến ra bất cứ kiểu dáng nào nhưng anh vẫn ưu tiên chọn lựa vài kiểu mà Severus thường mặc. Đây đã là thói quen mà anh không sửa được, dù Severus còn sống, thói quen được hình thành trong mười hai năm cũng không dễ bỏ trong một sớm một chiều, lại càng không nói tuy Harry mặc chúng không có cảm giác cấm dục như Severus nhưng vẫn rất phong cách.

Đôi mắt màu xanh cực kỳ bình tĩnh, tay chậm rãi lướt qua chỗ khán đài, pháp lực hình thành một tấm màn bảo vệ mở rộng. Sau khi anh hoàn thành pháp thuật nào, không ít người biết pháp thuật này trong Phòng Yêu Cầu đều hoảng sợ, pháp thuật hoàn hảo đó lại chỉ hoàn thành trong một cái nhấc tay, đó là pháp thuật có phạm vi lớn đó. Dù là Simbo được coi là người mạo hiểm xuất sắc nhất thời đại trước, ở thời kỳ đỉnh cao khi sử dụng pháp thuật này ông cũng phải dùng đũa phép và thần chú. Nhưng vị này lại có thể thi triển bằng hình thức không đũa phép không tiếng động, mà anh còn chưa tới ba mươi tuổi, độ tuổi này vẫn còn trong thời gian trưởng thành pháp lực, sự thật khiến người ta cực kỳ khó chấp nhận.

"Anh Keller," Harry chậm rãi nói, lời nói vẫn bình tĩnh nhẹ nhàng, không có cảm xúc, "Theo tôi được biết, trong thành tích N.E.W.Ts của anh thì điểm thuật biến hình và Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám là O, mà Bùa chú, thảo dược học, Lịch sử Pháp thuật, Chăm sóc Sinh vật Huyền bí, thiên văn học, bói toán, nghiên cứu Muggle đều có thành tích là E? Không có môn nào đạt A, làm cho tôi cực kỳ khâm phục, vì tiếc là tôi không thể tham gia N.E.W.Ts. Tuy nhiên tôi còn nhớ thành tích O.W.Ls của mình, ngoài Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám được O thì tất cả đều không tốt lắm. Giáo sư McGonagall có thể làm chứng." Harry hơi ảo não, "Tôi biết điều này là không đúng, tôi cực kỳ hâm mộ những bạn học giỏi, nhưng sau khi tôi rời trường, hình như đã đào ra được thiên phú tự học của mình. Giờ tôi rất muốn biết, những thứ mà tôi tự học được so sánh thế nào với học sinh ưu tú như anh đây?" Harry thẳng thắn về thành tích học tập khiến rất nhiều người mỉm cười.

Đương nhiên cũng có nhiều người hoàn toàn ngây ngẩn, họ vô cùng hiểu độ khó khi muốn tự học thành tài, nhất là trình độ như Harry hiện tại, đã khó càng thêm khó.

"Anh... Anh... Anh điều tra tôi?" Keller ý thức được, hắn hoàn toàn không ngờ Harry sẽ điều tra mình.

"Đương nhiên rồi." Harry nói, "Tôi có quyền, mà đó cũng không phải bí mật."

Điều này không quá đáng. Không nói tới thân phận hiệu trưởng của Severus, chỉ nói tới ban giám đốc trường có một ghế nhà Potter, chọn đọc tài liệu tốt nghiệp cũng không quá đáng, huống chi đó lại là trợ giảng duy nhất Hogwarts thuê.

"Được rồi, anh cũng khá xuất sắc trong lĩnh vực biến hình, vậy chúng ta quyết đấu bằng hình thức đó đi." Harry nói, trên tay đã xuất hiện vài mũi tên, một tay khác vung lên, đám tên đó phi nhanh sang Keller. Keller vừa vung đũa phép cố gắng biến ra một tấm chắn, nhưng lúc đó vài mũi tên kia biến thành một cái gậy lớn, trực tiếp đánh nát tấm chắn của hắn, sau đó khi cây gậy sắp đánh thẳng vào Keller thì hắn biến ra một ngọn lửa nóng chảy chiếc gậy, ngọn lửa đột nhiên biến thành một con sư tử, đánh về phía Harry.

Harry bình tĩnh, biến chất lỏng màu đỏ nhạt dưới đất thành một con sư tử to hơn vật con sư tử kia ra đất.

...

Mười lăm phút trôi qua, Harry đối phó cực thoải mái, anh thoải mái đến mức Keller chậm rãi nảy sinh nỗi niềm sợ hãi tận trong đáy lòng. Đây là một loại cảm giác bạn đứng trước mặt người kia, ban đầu cho rằng anh ta chỉ là một cái bình hoa nhưng lâu dần lại thấy bóng dáng anh ta càng ngày càng cao lớn. Sự tự tôn và vĩ đại của mình lại nhỏ bé, nhỏ bé đến mức khiến anh ta còn rảnh rỗi so sánh thuật biến hình với mình, thậm chí mình dùng không ít phép thuật không phải thuật biến hình anh ta cũng không có cảm xúc. Keller nhận ra, dù có ba, bốn mình cũng không khó chống lại người trước mắt, nhìn qua anh ta giống như một động vật họ mèo ham chơi, đang đùa bỡn tranh mồi.

Harry cũng không tính toán ra tay giết hắn, với loại người này, hai bàn tay trắng mới là hình phạt thực sự. Anh xem qua tư liệu về Keller, phân tích xong thì cảm giác, Gryffindor trẻ tuổi này quá kiêu ngạo, mà nguyên nhân có tính cách này là vì hắn sinh ra trong một gia đình Muggle cảm giác mình không phải một đứa trẻ bình thường, cha mẹ nuông chiều làm hắn quá tự tin, cộng thêm bản thân hắn cũng có thành tựu, khiến lòng tự trọng quá lớn. Nhưng không thể phủ nhận tính cách hắn vặn vẹo quá mức, lại khiến hắn có cảm giác mình có thể dùng cách làm tổn thương người khác để thoả mãn bản thân.

Tuy Harry rất hận tên trẻ tuổi luôn muốn hắt bát nước bẩn vào Severus và bọn trẻ nhà mình, nhưng anh cũng hy vọng thanh niên này có thể hiểu ra vài chuyện. Ví dụ như thiện lương, lợi dụng, chính nghĩa... Điều hôm nay Harry muốn làm, chưa bao giờ là giết ai, mà chỉ muốn bẻ gãy lòng kiêu ngạo của hắn, để hắn thật sự có thể nghiêm túc suy nghĩ về sai lầm và con đường tương lai của mình. Đương nhiên nếu hắn vẫn đổ lỗi cho người khác, thậm chí đổ cho Harry thì anh có một vạn con đường khiến hắn chết, mà không thể tra ra được là do anh làm. Quan trọng hơn là làm một nhân vật quảng cáo tinh thần Slytherin rùm beng suốt mười hai năm, nếu Harry công khai giết người thì sẽ rất xin lỗi Slytherin.

Harry cũng rất rõ ràng, dù hôm nay mình không giết hắn thì hắn cũng khó tránh khỏi vận mệnh bị đào thải. Không nói tới Aeschylus đã có ý bỏ qua quân cờ không còn mấy trọng dụng, mà ngay việc hắn dám ra tay với bậc thầy độc dược và phù thuỷ nhỏ vừa nãy, hành vi không khôn ngoan đó đủ khiến các bậc thầy độc dược tố giác hắn uy hiếp tính mạng họ, thậm chí có khả năng một bậc thầy nào đó ám toán hắn.

Các bậc thầy độc dược không phải thân thiện như vẻ bề ngoài, có thể nói họ là cao thủ hạ độc, ngay cả Harry cũng vậy. Thử hỏi xem, sau khi có người uy hiếp đến tính mạng thì họ sẽ không ra tay sao? Chỉ mong hội trưởng Olinsu có thể để các bậc thầy bình tĩnh một chút.

Thậm chí Harry không sử dụng đũa phép đã làm cho hắn gần như bị thất bại, nhìn hắn ta đang cố hết sức, Harry tiếp tục dùng thuật biến hình, cuối cùng biến ra mấy con rắn bình thường quấn chặt Keller lại.

Harry đi từng bước tới gần, tuy gương mặt không có cảm xúc nhưng mọi người đều có thể nhận thấy anh không hề vui sướng hay có những cảm xúc liên quan khác.

Nhìn người trẻ tuổi đã không còn giãy dụa, Harry đi lên tát hắn hai cái thật mạnh, làm hắn phải chảy máu khoé miệng, thậm chí còn rơi vài chiếc răng.

"Đây là cái tát cho Apo và Al, anh dám điều khiển chổi bay trong giờ học để chúng ngã vào bụi gai hút máu, đây là chính nghĩa mà Gryffindor dạy anh sao?" Harry có giọng nói như tu la đến từ địa ngục, nhìn vẻ hoảng sợ của hắn, "Làm sao tôi biết được ư? Nếu không muốn ai biết thì đừng có làm. Huống chi các người lại dám so với Severus? Anh ấy là gián điệp xuất sắc nhất, Dumbledore cũng phải tin vào năng lực của anh ấy. Anh ấy có thể ở bên cạnh Voldemort lâu như vậy thì các anh lấy cái gì để mà so đo đây? Ngay cả tôi cũng khó có được chiến công như anh ấy."

Harry lại lạnh lùng tát cái nữa, nói: "Lợi dụng thanh danh của tôi vì lòng tham của mấy người? Được lắm. Tôi có thể nói cho mấy người biết, với tôi cái danh hiệu Kẻ Được Chọn chẳng là gì cả, nhưng tôi sẽ không vấy bẩn hy sinh của những người cha người chú anh hùng đã đánh đổi tất cả, chuyện các anh làm ra sẽ khiến họ phải đau lòng. Tôi không biết các anh có nhớ được các vị anh hùng đã chết bởi vì hoà bình không nữa?"

Harry trịnh trọng lại thương cảm: "Người đầu tiên ngã xuống trước mặt tôi chính là cha mẹ tôi. Họ đối đầu với Voldemort chỉ để cho tôi có cơ hội sống sót, hai người đều chết rồi." Harry lại tát hai cái nữa.

"Diggory..." Harry lại tát.

...

Tất cả mọi người nhìn Harry nhớ tới vị anh hùng nào là đánh Keller một cái, ngất thì bị cho uống dược để tỉnh táo rồi tiếp tục đánh.

Nói một, đánh một. Harry mặt lạnh tanh, nhưng tất cả mọi người đều cảm thấy sự đau thương lan toả từ người anh, mỗi một người trải qua ngày đó đều đang khóc.

"Hoà bình giờ chúng ta đang có là do họ đánh đổi bằng cả tính mạng, trong số họ có rất nhiều quý tộc, kể cả tôi. Các anh không có tư cách nói rằng quý tộc đáng chết. Tử vong trong thời bình càng không thể nào tha thứ bằng tử vong thời chiến. Những người đã chết đều đang theo dõi chúng ta, giấc mơ của họ là không có phân tranh, dù là quý tộc hay bình dân đều nên đoàn kết, đều nên quý trọng nền hoà bình của chúng ta."

- Hết chương 134 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info