ZingTruyen.Com

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 131: Sắp xếp của Aeschylus - Đạo cụ quyết đấu.

chuhe7720

Sau khi tiễn Andromeda, Harry và Severus đều chìm vào im lặng. Dù thế nào, hai người từ nhỏ không có người chăm sóc từ một góc độ nào đó cũng vô cùng hâm mộ cậu bé hiện đang nằm trên giường kia.

Chỉ lát sau, gia tinh Hogwarts đã mang tới mẫu máu của Lupin. Harry biết Severus cần nghiên cứu nên biến ra hai chiếc giường nhỏ trong phòng ngủ, sau khi bảo bọn trẻ đi ngủ thì đi vào phòng điều chế của Severus.

"Bọn trẻ ngủ rồi à?" Severus đang cầm ống nghiệm lắc lắc, nghe tiếng Harry vào nên quay đầu hỏi.

"Ừm." Harry gật đầu, biến ra một chiếc sô pha mềm mại ở một góc, sau đó nói: "Em nghỉ ngơi một lát, 11g15 gọi em nhé."

"Ừ." Severus lại tập trung vào ống nghiệm trên tay.

...

Phòng nào đó ở quán Ba Cây Chổi.

Trên bàn có ba ly rượu, một trong số đó đã rỗng tuếch, hai cái còn lại thì vẫn còn một nửa. Vài phút trước, trợ giảng biến hình Hogwarts là thầy giáo Keller vừa đi khỏi căn phòng này, giờ chỉ còn có hai người, một già một trẻ. Người già thì cầm lấy ly rượu trước mặt mình, nhẹ nhàng lắc lắc rồi nhìn rượu đong đưa trong ly, nghĩ nghĩ không nói.

"Seamus..." Hồi lâu ông ta lên tiếng.

"Dạ thưa ông?" Seamus bị gọi đột xuất thì hơi giật mình, rồi lập tức ngẩng đầu lên hỏi.

"Vừa rồi Solal vừa truyền tin tới ta, nói Pamir bị thương rất nặng, bà Pomfrey ở Hogwarts không muốn nhận người nên bị chuyển tới St Mungo, cháu thấy tin này thế nào?" Đúng vậy, ông ta chính là chủ tịch hội Wizengamot hiện tại, ông Aeschylus.

"Ừm, có lẽ thật sự Pamir bị thương rất nặng, nhưng ông cũng thấy rồi đó, phần đầu đã bị huỷ hoại rất nghiêm trọng..." Seamus nói.

"Người ta đều bảo đại bậc thầy Asaprhett trong Hiệp hội Độc dược có thể 'hồi sinh người chết'..." Ông Aeschylus bình thản nói, nhìn Seamus.

"Hì, cháu lại cảm thấy hơi khoa trương. Trình độ độc dược của Harry sao cháu lại không biết chứ? Dù mười hai năm có trôi qua thì cháu vẫn không nghĩ cậu ta giỏi lên được bao nhiêu." Seamus vẩy tay không lưu tâm nói.

"Hừ, không phải trước đó cháu nói với ta rằng Potter và Snape chỉ là quan hệ thầy trò sao? Giờ thì thế nào? Chẳng những họ có hôn nhân bí mật mà còn có hai đứa con. Trước đó chẳng phải cháu cũng nói Potter rất dễ nổi giận sao? Giờ thế nào? Ta đã nói lời bất lịch sự như vậy mà cậu ta không hề có phản ứng gì. Cháu bảo ta yên tâm sao được?" Aeschylus hừ lạnh.

Nụ cười trên mặt Seamus cứng lại bởi lời châm chọc, sắc mặt cũng trở nên vặn vẹo.

"Seamus à, Emily là cháu gái duy nhất của ta, tiếc là con bé không thích tranh giành. Cháu là đàn ông, là chỗ dựa tương lai cho nó, ta chỉ hy vọng cháu có thể tiến bộ hơn nữa. Cháu hiểu không?" Aeschylus cảm thán, "Tốt nhất chúng ta nên cầu nguyện rằng Potter và Angieness không đồng thời tạo áp lực lên chúng ta, nếu không ta thật sự khó chống đỡ nổi." Aeschylus thấy trong mắt Seamus có vẻ không quan tâm, âm thầm thở dài rồi khoát tay, "Được rồi Seamus, cháu và Keller tới Hogwarts trước đi."

Seamus không nói gì nữa mà đi ra khỏi phòng, hắn vừa ra thì có một ông lão khác tới, vị này mặc trang phục chấp hành.

"Solal... ông sắp xếp thế nào rồi?" Aeschylus hỏi người này.

"Xin lỗi thưa ông, người kính rượu chúng ta sắp xếp tới muộn quá, ngài Potter và ngài Snape đã rời đi trước rồi." Solal chắp tay nói, "Đành phải để người giả mạo fan tới kính rượu trước khi quyết đấu thôi."

"Cũng được, độc dược chắc không có vấn đề gì chứ?" Aeschylus hỏi.

"Không sao, chúng ta pha với rượu nho mùi rất thơm, không có vấn đề." Solal mỉm cười nói, "Trừ khi ngài Potter có khứu giác nhạy bén hơn cả phù thuỷ chuyên môn."

"Ừ, vậy là tốt rồi. Còn tên Keller kia thì ông hãy để người xử lý sạch trong lúc hỗn loạn, quân cờ này không còn mấy tác dụng nữa." Trong mắt Aeschylus đều nhuốm sát ý.

"Vâng, tôi sẽ sắp xếp." Solal chắp tay gật đầu.

"Vậy ông đi trước đi, giúp tôi coi chừng Seamus... À, chúng ta đưa ra một chút ích lợi để người nhà Zabini nói với phu nhân nhà họ rằng, chức vị Pamir để Seamus lên thì tốt hơn." Aeschylus nói.

"Vâng." Solal cung kính nói.

"Ừ, ông đi đi. Gần tới giờ thì gọi ta." Aeschylus vẫy lui nhân viên trung thành của mình.

...

Hogwarts, hầm, văn phòng chủ nhiệm Slytherin.

"Harry, Harry, tỉnh nào." Vào lúc 11g15 Severus đã cầm các dược liệu chuẩn bị cho thuốc giải độc, rồi lập tức đánh thức Harry.

Harry mở to mắt, nhìn Severus, lười biếng duỗi người rồi hỏi: "Anh nghiên cứu mẫu máu sao rồi? Thuận lợi chứ?"

"Đừng có nghi ngờ thiên phú độc dược của chồng em thế." Severus thản nhiên trừng Harry.

"Không, em chỉ mong đêm nay em có thể ôm hoàng tử em yêu ngủ ngon thôi." Harry nhún vai nói.

"Potter không biết xấu hổ." Severus lại trừng Harry nói, "Được rồi, tôi cam đoan khi em về thì dược đã được đưa tới chỗ Pomfrey."

"Hy vọng mọi chuyện thuận lợi." Harry đứng lên, vừa làm sô pha mềm mại biến mất vừa lấy đũa phép ra.

"Em muốn làm gì?" Severus thấy Harry rút đũa phép, hơi bất ngờ nhìn anh. Từ lúc Harry về còn chưa thực sự cầm đũa phép, lúc này cậu ấy lại chủ động lấy nó ra.

"Làm một đạo cụ nho nhỏ thôi." Harry cười nói, "Sợ anh không yên lòng nên mới làm trước mặt anh."

Severus lập tức gật đầu rồi nói: "Em đã đồng ý với tôi rằng không dùng pháp thuật cao cấp."

"Yên tâm, em sẽ không nuốt lời với anh đâu. Sev à, lần trước Minerva nói rằng bà mong em kế chức phó hiệu trưởng của bà, anh thấy thế nào?" Harry chợt hỏi.

"Harry, em nghĩ sao?" Severus cũng dừng lại, y cảm thấy Harry chuẩn bị làm một số chuyện rất thú vị.

"Em muốn giúp anh, chồng à. Nhưng cứ thế này chắc vài Gryffindor sẽ khó chịu. vì sau khi một Slytherin trở thành hiệu trưởng, một chủ nhiệm Slytherin đã là phó hiệu trưởng, dù vị chủ nhiệm Slytherin mới này là một Gryffindor cũng khiến họ khó chịu." Harry cười vung đũa phép, "Nên em muốn làm Minerva bất ngờ."

"Bất ngờ thế nào?" Severus nghĩ đến vẻ mặt đám Gryffindor ở một số thời điểm thì không khỏi có ý kiến tương tự với những gì Harry nói, có lẽ đây là ý kiến tốt nhất của Minerva, đáng để có một bất ngờ.

"Ví dụ như một học trò ưu tú trên lĩnh vực biến hình của bà chẳng hạn? Anh thấy sao?" Harry cười.

Lúc này đầu đũa phép Harry xuất hiện một quả cầu bằng nước.

Severus kinh ngạc nhìn Harry thao tác, một thuật biến hình tổng hợp gần như hoàn hảo, biến một quả cầu nước thành một người hoàn toàn giống cậu ấy, người này biết cười, biết cả bản năng con người. Severus không biết Harry làm thế nào nhưng Harry sử dụng thuật biến hình, dù Severus đọc không nhiều về lĩnh vực đó nhưng y cũng nhận ra đây là phép biến hình vô cùng cao cấp.

Thuật biến hình luôn không được coi là một pháp thuật cao cấp, nhưng là một pháp thuật rất mạnh. Tác phẩm này của Harry khiến Severus cực kỳ giật mình, y tận mắt nhìn thấy một thuật biến hình như thế được thực hiện.

Một biến hình bắt chước hoàn hảo thêm một biến hình từ vật chết sang vật sống hoàn hảo, và vật sống được biến ra lại có bản năng của vật thể. Thuật biến hình thế này nếu không được thực hiện trước mặt y thì chắc y cũng chỉ cảm thấy là chuyện nghìn lẻ một đêm. Quá rung động!

Nhìn hai Harry giống hệt nhau trước mặt, Severus chỉ biết cười - quỷ nhỏ của y, mấy năm nay làm thế nào để có được? Thật sự là làm khổ cậu ấy...

Sau đó Harry nghịch ngợm cười: "Giống chứ? Đây là lần đầu tiên em làm hình nộm nước của bản thân mình đấy. Trước kia em đã từng làm một hình nộm lửa cho Al, em dùng con rối đó đối phó với đám có ý xấu về Al."

"Em..." Severus nghe cậu ấy nói đùa nhẹ nhàng như vậy thì rất buồn bã, y đi lên ôm chặt lấy Harry, "Đáng chết, tôi muốn em cho tôi xem hết ký ức của em, không được từ chối."

"Được, nhưng em phải xác định đó là hành động anh muốn tốt cho em, em không cần anh đồng tình." Harry nghiêm túc.

"Ai đồng tình em chứ? Làm trao đổi, tôi cũng sẽ cho em xem ký ức của tôi." Severus nói rồi hôn Harry, "Nếu không phải không có thời gian thì tôi sẽ trừng phạt em vì ý tưởng này, Potter."

"Được rồi, chờ em về thì anh có thể trừng phạt tận tình, giáo sư của em à. Chuyện tiếp theo em muốn làm là để nó càng giống em hơn." Harry cười lấy ra một lọ độc dược màu xanh lá. Anh cắn ngón tay của mình, nhỏ một giọt vào trong. "Máu phù thuỷ có chứa ký ức khiến hình nộm của anh càng thêm giống thật." Giống như có thần chú nào đó, độc dược toả ra một mùi hương.

Cho "Harry" uống độc dược, giây tiếp theo, đôi mắt xanh của hình nộm nước trở nên sáng trong, lập tức cúi đầu trước Harry, dùng giọng nói giống hệt anh: "Sáng Thần của tôi..."

Harry vui vẻ nhìn tác phẩm của mình, thật sự là hoàn hảo một cách bất ngờ.

"Được rồi, cậu biết nên làm gì rồi đấy." Harry nói với "Harry".

"Vâng." "Harry" nói.

"Thiên tài! Thật sự là một đạo cụ hoàn hảo, em gọi nó là gì?" Severus hỏi.

"Kỹ thuật hình nộm nguyên tố trí năng kết hợp với thuật cầu khẩn, biến hình học và độc dược học, rất thú vị." Harry cười nói, "Nhưng vẫn chưa hoàn mỹ lắm, chỉ có thể tồn tại được nửa tiếng, hơn nữa không thể cách em quá xa, cùng lắm là mười thước, không thì sẽ tan vỡ. Nên Severus à, em cần anh giúp." Harry cọ cọ Severus, làm nũng nói.

"Muốn gì?" Severus cười hỏi, bạn đời đã là một truyền kỳ có thực lực, sao lại làm nũng với y chứ.

"Sev thân ái, thưởng cho em một sợi tóc của anh đi." Harry cười như một con hồ ly.

- Hết chương 131 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Com