ZingTruyen.Info

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 119: Cãi nhau và làm hoà - Hành động "chém đứt".

chuhe7720

Có lẽ ngay cả người mạnh nhất thì sau một đêm hoạt động mạnh cũng sẽ không rời được giường. Giống như Harry vậy, trải qua một đêm tiêu hồn, hôm nay toàn thân đều đau nhức. Nhưng cho dù thế Harry cũng thoả mãn, có thể một lần nữa cảm nhận ngọn lửa nóng bỏng của Severus thì anh thấy tất cả đều đáng giá. Kể cả khi tỉnh lại không nhìn thấy người đàn ông của mình đầu tiên cũng không khiến Harry mất vui, anh có thể đoán được chồng mình đi đâu rồi.

Quả nhiên, còn chưa đợi Harry xốc chăn đã thấy Severus bưng một khay đi tới, trên đó có ba bình dược.

"Chào buổi sáng, Sev." Harry cười.

Severus đặt khay ở tủ đầu giường, sau đó ngồi cạnh, cho người của mình một nụ hôn rồi nói: "Chào, Harry."

Harry cười cười, nhanh chóng liếc cái khay trên tủ: "Em nghĩ chỉ có hai bình."

"Đây là Dược chữa trị linh hồn, em thử trước xem, nếu không hiệu quả thì chúng ta lại nghĩ cách khác." Người nọ lấy một bình độc dược màu tím, giới thiệu cho Harry, "Còn Dược thuần tây thì tôi đã cho dược liệu cuối cùng rồi, buổi chiều là bọn nhỏ có thể có dược mới."

"Ừm, giờ là mấy giờ rồi?" Harry hỏi, cầm lấy bình dược, nuốt hết vào.

"Còn không quá muộn, vừa mới 8h15." Severus nói, lấy một bình dược khác đưa qua.

"Dược khôi phục thể lực? Chừng nào anh tỉnh?" Harry nhíu mày nhìn bạn đời, "Hay thức cả đêm?"

Severus không nói gì, chỉ mở ra bình dược thứ ba.

Harry thấy y không nói cũng mím môi, thở dài một hơi, uống nốt bình cuối rồi im lặng đứng dậy đi vào phòng vệ sinh. Severus biết Harry tức giận, nhưng y chỉ là dọn bình độc dược và giường, rồi liếc về phòng vệ sinh một lát, đi ra ngoài chờ đợi.

Ngồi trong văn phòng, thỉnh thoảng Severus lại nhìn về cửa phòng ngủ, trong lòng hơi bất an. Y biết Harry đang giận y không biết yêu sức khoẻ của mình, nhưng nếu không có Harry thì dù y có khoẻ mạnh sống sót có ý nghĩa gì chứ? Chỉ một đêm thôi mà, y vẫn có thể chịu được. Còn linh hồn Harry, nếu có thể sử dụng biện pháp khác chữa trị thì tốt rồi...

Đúng lúc này, Severus nghe thấy một tiếng động, nghiêng đầu qua thì thấy đôi song sinh mở cửa đi vào.

"Cha, cha, chào buổi sáng." Artemis lập tức nhào vào lòng cha, Severus vững vàng đón được.

"Chào buổi sáng, cha." Apollo lại nhìn quanh phòng, không thấy ba, nhạy cảm thấy không thích hợp lắm, "Ba đâu ạ?"

"Ừm... Ba con dậy muộn một chút..." Severus mất tự nhiên nói.

Lúc này, Harry đi ra phòng ngủ, cũng không thèm nhìn Severus mà ngồi vào một đầu sô pha khác, cách Severus xa nhất. Thấy vậy, Apollo và Artemis lo lắng nhìn nhau, sau đó Apollo lại chủ động trèo lên lòng Harry.

"Sao vậy, con trai?" Tuy tâm trạng không vui nhưng Harry sẽ không trút giận lên bọn trẻ.

"Ba, ba làm găng tay da rồng cho con và Al được không?" Apollo nói.

"Đương nhiên rồi bọn nhóc, các con đã mua xong nguyên liệu rồi đúng không?" Harry sờ sờ mặt con trai, nhìn thấy đôi mắt màu xanh biếc mở thật to, trái tim cũng không cứng rắn nổi.

"Vậy cũng làm cho cha một đôi nha?" Artemis lập tức xen vào, "Cha, cha, chắc chắn người không biết găng tay ba làm đẹp thế nào đâu..." Cô bé khen tay nghề của Harry, làm nũng để Severus đồng ý.

Harry nhìn con trai và con gái cẩn thận khiến họ vui, trong lòng cũng mềm lại. Anh hiểu Severus lo lắng cho anh, vì anh bị thương ở linh hồn; anh cũng hiểu nỗi đau tê tâm liệt phế khi mất đi bạn đời thân thiết, nhờ Ron weasley và đám người kia nên anh đã thể nghiệm rồi. Vì thế anh không muốn trải qua lần nữa, cũng không muốn Severus phải đón nhận.

"Được rồi, Al, con xuống khỏi người cha con đi. Apo, dẫn em gái con tới đại sảnh ăn sáng, thuận tiện nói với Alfonso và Sith, ba và cha con hôm nay đều bận rồi. Nào, bọn trẻ, các con biết nên làm gì chứ?" Harry nói.

"Nhưng..." Artemis lo lắng sau khi cô bé và anh rời khỏi thì ba và cha sẽ đánh nhau.

"Ba, cha..." Apollo muốn nói tốt cho cha, vì cậu bé nhận ra ba đang giận cha.

"Không nghiêm trọng như vậy, các con đi đi." Harry nghiêm khắc khiến đôi song sinh không dám nói thêm, Apollo không chắc chắn nhìn cha một cái, rồi được an ủi bởi đôi mắt bình tĩnh của Severus, lập tức kéo em gái rời đi.

Harry thấy hai đứa đi rồi, đứng dậy loay hoay trong căn bếp nhỏ được tạo ra ở trong lâu đài, khi đi ra mang theo một ly đồ uống. Đặt ly lên bàn, sau đó bất ngờ anh nhào vào lòng Severus, ôm cổ đối phương, dịu dàng hôn hai má y, và rồi anh cảm thấy tay người nọ ôm lấy eo mình, gần như là bản năng.

"Em rất vui." Harry nói, "Em rất vui khi được anh coi trọng như vậy..." Anh cọ cọ cổ đối phương, sau đó lui về một ít, giọng cũng cứng hơn, "Nhưng Sev à, em tuyệt đối không hy vọng mình trở thành lý do anh không yêu quý sức khoẻ của mình. Đồng ý với em không có lần sau nữa, một lần cũng không được. Đồng ý với em đi, được không Sev? Nếu không em sẽ sợ lắm."

Khoé miệng người nọ gợi lên một nụ cười thật lòng, khiến gương mặt cứng nhắc của y trở nên hiền hoà hơn.

"Được."

Harry hôn lên khoé miệng y, anh cảm giác chỉ cần với y thì anh sẽ không cứng rắn nổi. tinh tế vuốt ve mặt Severus, rồi lấy đồ uống trên bàn nói: "Uống đi, hôm nay chúng ta sẽ rất bận đó."

"Không phải chỉ tới hai biệt thự thôi sao?" Severus lấy cái ly lơ lửng trước mặt mình, nhíu mày ngửi thử: "Đây là?"

"Dược dinh dưỡng nâng cao tinh thần em mới cải tiến." Harry như hiến vật quý khiến Severus mỉm cười, "11% nước suối Tinh Linh và 39% Dược nâng cao tinh thần, 50% Dược dinh dưỡng có cỏ tinh thần, cần cho thức đêm, chỉ có ở nhà mình, nhưng không thể uống mỗi ngày." Harry biết Severus là bậc thầy độc dược không thể nuốt những chất lỏng không rõ thành phần vào bụng nên giải thích.

"Chỉ có ở nhà mình? Đúng vậy, chỉ em mới giàu thế." Severus nhướn mày, "Được rồi, nói đi, hành trình hôm nay ấy."

"Đây, anh xem trước đi." Harry đưa ra một tấm da dê.

Severus đọc xong thì rũ mắt, hỏi: "Cái này là của ai? Lúc nào..."

"Chữ trên đó là của giáo sư McGonagall. Vừa rồi em rửa mặt xong thì thấy một gia tinh xuất hiện, đưa tờ giấy này cho em." Harry nói, "Anh thấy thế nào?"

"Hừ, đám Wizengamot tay quá dài rồi, và đám phụ tá nhà Zabini cũng không biết tự lượng sức mình." Severus lạnh lùng nói, "Em tính thế nào?"

"Phần lớn con người đều có một tập tính tư lợi và quá có mục đích, sau khi không có nhiều nguy cơ bên ngoài thì họ chỉ có thể nghĩ tới lợi ích của mình. Nếu lợi thế không ở bên chúng ta thì chúng ta có thể tự tạo ra, em không ngại để họ nếm thử trải nghiệm chiến đấu một mình đâu." Harry cười cười.

"Tôi cho rằng em không phải Dumbledore." Severus nói.

"Đương nhiên, em đương nhiên không phải cụ ấy. Vì em có anh, mà cụ ấy thì không có Grindelwald. Hơn nữa em cũng không phải 'phù thuỷ trắng vĩ đại nhất thế kỷ'." Harry cười nhạt với tấm da dê, "Quan trọng hơn nữa, khi em quen cụ ấy thì cụ đã hơn 110 tuổi rồi."

Đúng, em không phải "phù thuỷ trắng vĩ đại nhất thế kỷ", nhưng em nổi tiếng hơn Dumbledore nhiều, em là "Cậu bé Vẫn sống, "Kẻ Được Chọn", "Người mạo hiểm mạnh nhất", "Phúc Âm của Squib"... chỉ cần em cần, lực lượng sau lưng em chắc chắn còn nhiều tín đồ hơn Dumbledore và Voldemort. Đúng vậy, quan trọng nhất, bây giờ em còn chưa tới 30 tuổi. Thảo nào chúng lại kiêng kị.

"Harry, tôi sẽ theo em." Đây là điều duy nhất tôi có thể làm, cũng là điều chỉ tôi mới làm được.

...

"Apollo, Artemis, ba các cháu đâu?" Thấy hai Slytherin nhỏ nhưng lại không thấy Harry và Severus, Simbo đợi đôi song sinh ngồi xuống rồi hỏi, khiến khách quý trên bàn dài cũng chú ý tới.

"Ba có việc ạ." Apollo bình tĩnh, nhưng khuôn mặt lại có vẻ tâm sự tầng tầng.

"Vậy Severus thì sao? Chủ nhiệm các cháu sao lại chưa tới?" Olinsu cũng hỏi, "Có phải lại cùng Jerromy nghiên cứu gì không?"

"Ông Sith, ba nói rằng ba và... chủ nhiệm hôm nay bận rồi ạ." Artemis cũng không hứng thú lắm đáp.

"À, là vậy... Thế Jerromy đang mời Severus cùng nghiên cứu cái vạc kia rồi?" Đại bậc thầy Migao nói.

"Ưm, chắc vậy ạ." Artemis nghĩ ba và cha có thể đánh nhau nên vô cùng lo lắng.

Ăn xong bữa sáng, đôi song sinh đều không nhớ rõ mình đã ăn những gì, vẻ không yên lòng khiến những người quen họ cảm thấy không ổn, nhưng họ cũng chỉ cho rằng chúng không vui bởi không được ăn sáng cùng ba mà thôi. Họ không hỏi nhiều, vì nếu hỏi thêm mà khiến chúng khóc thì thảm rồi.

Sau bữa sáng, đôi song sinh trở lại hầm, vốn định xem ba và cha đã làm hoà chưa lại được Medusa báo hai người đã rời khỏi Hogwarts. Vì thế họ mang tâm trạng lạc lõng và sợ hãi về phòng sinh hoạt chung Slytherin, bắt đầu viết bài luận biến hình.

"Anh," Artemis vừa viết vừa hỏi, "Chúng ta viết xong bài này thì đi tìm chú Baikal chơi được không?"

"Al thân mến, tốt nhất chúng ta không nên rời trường khi chưa được ba đồng ý." Apollo vừa lật tư liệu vừa nói.

Hôm qua tuy Baikal, Longman và Sharp nói rằng muốn Harry sắp xếp chỗ ở, nhưng cuối cùng ba người đều từ chối vào nhà cũ Black. Không phải họ ghét ngôi nhà lạnh lẽo, mà vừa lúc ngày hôm qua họ gặp học trò của mình, không thể từ chối nên chỉ đành huỷ ước hẹn với Harry.

"Chúng ta có thể đi tìm Lara chơi mà, mấy ngày nay quá bận, còn chưa nói chuyện với họ nữa." Artemis nói.

"Không phải là không thể tới tháp Ravenclaw, nhưng Al à, sáng nay chắc chắn các cậu ấy tới tham gia Ambrosia rồi..." Thấy em gái thất vọng, Apollo lập tức sửa lời, "Đã lâu rồi chúng ta không đi xem Unicorn và Liquemu. Em xem, ba và cha đang giận nhau, nếu chúng ta lấy được chút máu bạch kỳ mã hay dược liệu khác về thì họ sẽ vui lên, chắc sẽ không cãi nhau nữa?"

"Anh... ý kiến của anh quá tốt, sao không nói sớm chứ?" Artemis chớp mắt vài cái, vui vẻ nói, "Chúng ta nhanh làm đi."

Nửa tiếng sau, Apollo và Artemis mỗi người ôm một con chó ba đầu, dắt tay nhau vô cùng hưng phấn đi ra lâu đài Hogwarts, về phía Rừng Cấm. Nhưng chúng không phát hiện, khi bóng dáng chúng khuất sau lùm cây, người đàn ông đang ở khán đài sân Quidditch theo dõi Rừng Cấm nở nụ cười đắc ý. Hắn nhẹ nhàng ấn hai cái lên huy hiệu màu vàng trên người, nó lập tức biến đỏ.

C.S.B, hành động "chém đứt" bắt đầu!

- Hết chương 119 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info