ZingTruyen.Info

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 118: Ác mộng - Âm mưu mới của C.S.B.

chuhe7720

"Không!"

Mở mắt, ngồi dậy!

Severus đột nhiên bừng tỉnh khiến Harry đang ngủ trong lòng y cũng thức dậy. Y che mặt, dường như còn chưa bình tĩnh hẳn. Harry bật đèn đầu giường, nhìn chồng mình đang có cảm giác đau thương vô lực.

"Sev," Harry triệu tập áo ngủ phủ thêm cho chồng, "Ổn chứ?"

"Xin lỗi, doạ em rồi." Severus ngẩng đầu lên, nhìn người bên gối.

Harry lắc đầu, lấy ra một ly nước ấm đặt bên giường đã được giữ ấm trước khi ngủ, nói: "Uống chút nước đã."

Severus cầm lấy, nhấp mấy ngụm rồi đưa lại cho Harry. Harry đặt chén vào chỗ cũ, lúc này Severus mới phát hiện anh không mặc quần áo, nhẹ nhàng nhíu mày, lập tức ôm người nọ vào lòng. Harry cũng không giãy dụa, mặc y ôm, nâng tay đặt lên tay Severus, an ủi trái tim cứng cỏi mà yếu ớt. Giống như từng ở trong chiến tranh, chỉ là làm bạn và an ủi, cũng không hỏi han gì. Đó chính là chuẩn mực mà Harry và Severus từng sống với nhau.

"Không muốn biết vừa nãy tôi mơ gì sao?" Severus có thể cảm nhận được Harry đang an ủi mình.

"Anh từng nói, nếu anh có thể nói ra thì anh sẽ nói." Harry cong khoé miệng, "Không hỏi, chỉ tin tưởng."

"Nhớ rõ vậy?" Severus khẽ thở dài, "Tôi nghĩ em đã quên."

Harry nhẹ nhàng lắc người, cầm lấy tay y, nhẹ nhàng nói: "Sao có thể? Đó là do Severus Snape đã nói, đúng không?"

"Harry, giấc mơ của phù thuỷ đều có sức mạnh... tôi sợ..." Severus nói, "Tôi không muốn mất em."

"Sev, anh biết mà. Vừa rồi anh kêu 'không!', nên giấc mơ này phải ngược lại rồi. Yên tâm, em vẫn sẽ ở cạnh anh." Harry nhận ra Severus đã mơ gì, "Anh sẽ không mất em. Anh xem, không phải anh đang ôm em sao?"

"Harry, chắc chắn tôi sẽ chữa khỏi cho em. Em đừng hòng có cơ hội thoát khỏi tôi, từ khi em đeo nhẫn." Severus cố ý ra vẻ ép buộc.

"Được rồi, em đang ở đây mà." Harry cười nói, cảm thấy rất nhiều nụ hôn mềm đang rơi trên đỉnh đầu, cần cổ.

Harry mặc y, thậm chí có ý đón nhận cùng Severus điên cuồng...

...

Tháp thiên văn là nơi cao nhất Hogwarts, là địa điểm học lớp thiên văn. Nơi này cũng là nơi phù thuỷ trắng vĩ đại nhất thế kỷ, Albus Dumbledore tạ thế. Đêm nay nơi này cũng là nơi náo nhiệt nhất, ba thủ lĩnh C.S.B đang ngồi uống bia bơ.

"Tôi không nhận ra rằng hai đứa nhãi ranh kia lại đáng sợ vậy..." Keller vẫn sợ hãi nói.

"Cái này không trách cậu, năm nay giáo sư McGonagall dạy năm nhất mà, vì thế cậu không rõ cũng là bình thường." Landeni uống một hớp bia bơ lớn.

"Nhưng, Bleibniz, không phải anh nói lần trước anh đã sử dụng thần chú biến hình với thằng nhãi kia sao? Nếu nó giỏi thế thì lúc ấy anh sẽ không bị thương đúng không?" Pamir chần chờ hỏi.

"Không giống nhau, Clark này, tôi nghe nói về hai đứa kia rồi, chúng lớn lên cạnh Goá Phụ, chúng ta không tưởng tượng được chúng trải qua những gì đâu. Có lẽ nếu bình thường thì Bleibniz sẽ có cơ hội, nhưng nếu công bằng thì chỉ sợ chúng ta rất khó thắng được. Hơn nữa chắc chắn giờ Goá Phụ đã đề phòng ba chúng ta, hai đứa kia cũng không dễ dàng đụng tới." Landeni nói.

"Vậy sao giờ? Nếu chẳng may ngài Potter liên hợp với Goá Phụ thì chúng ta sẽ không có cơ hội nào." Pamir lo lắng tương lai huy hoàng sau này sẽ ảm đạm không ánh sáng.

"Tôi lo là họ đã liên hợp." Keller lo lắng nói.

"Không thể nào chứ?" Pamir bỏ cốc bia bơ xuống.

"Các anh có phát hiện không, mỗi lần có được tin tức từ số 12 quảng trường Grimmauld thì Goá Phụ và tên Tử thần Thực tử Snape đều biến mất, dù Snape là người của ngài Potter thì có phải anh ta đã thảo luận tốt với Goá Phụ không?" Keller nói ra phân tích của mình.

"Anh cho rằng một người mạo hiểm cấp SSS dễ hợp tác vậy sao?" Landeni cười nhạt, "Mà anh cũng không thấy hôm nay Goá Phụ vung tiền như rác à?"

"Nhưng Sedalex, anh cũng không thể phủ nhận hôm nay tên Tử thần Thực tử kia rất thân với Goá Phụ, thậm chí còn ôm cả con gái anh ta nữa." Pamir khá lo âu, hắn luôn có một cảm giác rất lạ.

"Không thể không nói Goá Phụ rất cưng con mình, nhưng anh ta có tới hai đứa, anh cảm thấy anh ta nỡ đánh thức con mình sao? Chắc chắn tên Tử thần Thực tử kia mặt dày mày dạn muốn lấy lòng anh ta, mà ký túc xá của Goá Phụ cũng gần hầm nên mới để Snape giúp rồi. Hơn nữa, hừ hừ, thằng con đỡ đầu đần độn của ngài Potter kia cũng đủ để phá tan tình bạn chả mấy sâu sắc giữa tên độc ác và Goá Phụ. Tuy Goá Phụ không tỏ thái độ gì nhưng chắc chắn sẽ ghi nhớ trong lòng, không ai có thể nghi ngờ sự chung thuỷ của Goá Phụ với bạn đời mình đâu." Landeni nói.

"Có phải anh quá mức tin vào Goá Phụ không? Hoặc là quá kính nể?" Keller nhận ra thái độ của bạn thân, nên chỉ ra.

"Các anh không biết đó thôi, Bleibniz, Clark, anh ta chính là thần, mỗi một người mạo hiểm đều nói về sự tích của anh ta, chúng tôi tự hào vì biết về anh ta, nhưng anh ta vẫn thần bí... Không biết hai người có phát hiện không, sáu người mạo hiểm cấp SSS khác đều coi anh ta là thủ lĩnh, không có ai vượt qua anh ta. As I said, he is God." Landeni nhìn bầu trời, "He is o, as the stars can only look up."

"Vậy tiếp theo chẳng phải chúng ta sẽ rất bị động sao?" Pamir khó chịu uống một ngụm bia lớn.

"Có lẽ không đâu, hãy nghe tôi nói, hai người chắc cũng thấy, hôm nay con bé kia ôm con chó ba đầu đi?" Landeni nói.

"Ừ, vậy thì sao? Anh cũng nói rồi, anh ta là thần." Keller nói.

"Tôi nghĩ, nếu chúng ta không thể ra tay với đôi song sinh thì nghĩ cách khác được không?" Landeni nói.

"Hửm?" Pamir hơi nhíu mày, "Nói nhanh lên, tôi đã biết Sedalex anh chắc chắn có ý hay, nói nhanh đi."

"Mục đích chủ yếu của chúng ta là không để ngài Potter và Goá Phụ kết liên minh, cũng phá hỏng quan hệ giữa ngài Potter và tên Tử thần Thực tử độc ác kia, đúng không?" Landeni tự tin nói.

Hai người bạn của hắn gật đầu.

"Vậy thằng đần Lupin kia hôm nay đã bị chúng ta hướng dẫn, chỉ cần nó gặp ngài Potter thì chắc chắn sẽ để lại mầm móng nghi ngờ trong lòng ngài ấy. Nhưng còn chưa đủ, chúng ta cần để ngài Potter triệt để thất vọng vì tên Tử thần Thực tử kia." Landeni lộ vẻ đắc ý.

"Vậy nên làm thế nào?" Keller hỏi.

"Chúng ta đều biết tên Tử thần Thực tử kia rất thiên vị Slytherin, vậy giữa học trò Slytherin và con đỡ đầu Gryffindor của ngài Potter thì chắc hắn sẽ thiên vị học trò Slytherin đi?" Landeni nói, Keller nghĩ nghĩ tình hình trước đó thì gật đầu, đúng là Snape không hề có ý chăm sóc đặc biệt gì với Teddy Lupin, hơn nữa nghe nói đại anh hùng Remus Lupin và Snape có hận thù, "Vậy sau khi con đỡ đầu của ngài Potter bị học trò Slytherin tấn công ở Rừng Cấm, Snape lại tuyệt đối che chở cho Slytherin, hơn nữa thằng đần Lupin mật báo quan hệ mập mờ giữa Snape và Goá Phụ, anh thấy ngài Potter sẽ có thái độ thế nào? Tôi nghe nói, vì lúc còn nhỏ ngài Potter mất cha mẹ nên rất coi trọng người nhà. Dù thế nào đi nữa, giữa bạn đời có thể đã phản bội mình và con đỡ đầu vẫn yêu và sùng bái mình thì nếu là người bình thường, chắc chắn sẽ tin con."

"Vậy tên Tử thần Thực tử đáng chết kia sẽ mất tình yêu của ngài Potter, sau hội giao dịch hắn sẽ tới Azkaban mà sống không bằng chết." Trong mắt Keller loé ra ánh lửa trả thù.

"Nhưng làm sao để Lupin và hai đứa Slytherin đi Rừng Cấm? Và làm thế nào để chúng đánh nhau?" Pamir hơi đau đầu về kế hoạch hành động.

"Ôi trời, chán vì anh vẫn là phó cục trưởng cục Quản lý Sinh vật Huyền bí. Nhớ không? Chó ba đầu con rất thích rừng rậm, mà Hogwarts lại chỉ có Rừng Cấm. Với thực lực của mình thì hai đứa kia đi vào Rừng Cấm không có vấn đề, nên tôi nghĩ chắc một hai ngày nữa chúng sẽ đi thôi. Goá Phụ rất yên tâm về chúng đúng không?" Landeni nói, "Thằng đần Lupin lại rất dễ bị chọc, chỉ cần chúng ta nói Slytherin đi Rừng Cấm thì nó sẽ đi theo, anh tin không?" Landeni làm mặt cười.

Keller và Pamir đều nở nụ cười, Pamir đồng ý nói: "Đúng vậy."

"Vậy tiếp theo, chúng ta cũng không cần để bọn chúng thực sự đánh nhau hay chạm mặt, chỉ cần chúng cùng xuất hiện ở Rừng Cấm, hơn nữa Lupin bị tấn công là được. Mà khi Lupin tỉnh táo, chỉ cần nó khai rằng Slytherin làm là tốt rồi." Keller tiếp lời.

"Haha, tôi đã rất mong nhìn thằng đần Lupin đau khổ khi thấy đàn anh mà mình sùng bái tấn công rồi, nhưng sau khi nó tỉnh lại chỉ nhớ kẻ tấn công nó là Slytherin vô tội, ôi chao, pháp thuật thật là thú vị..." Pamir vô cùng hưng phấn.

"Đúng thế, pháp thuật, khiến người ta muốn ngừng mà không được... Mà cũng phải nói, ai bảo thằng đần kia dễ lừa vậy chứ." Landeni vui vẻ giơ cốc bia, "Vậy mai tôi đi chờ cơ hội, một khi tới thì tôi sẽ thông báo thằng đần kia, Clark anh đi tấn công, đừng quên sửa chữa ký ức của nó. Bleibniz thì ở trong lâu đài xem xét tình huống, sau khi Clark làm xong thì anh đi nói cho giáo sư McGonagall rằng thằng đần đi Rừng Cấm. Nào, chúng ta cụng ly chúc kế hoạch thành công thôi!"

Ba cốc bia chạm vào nhau, phát ra một tiếng vang trong ban đêm yên tĩnh.

Đêm thanh vắng lặng, luôn chứa đựng âm mưu...

- Hết chương 118 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info