ZingTruyen.Info

[HP] Hạnh phúc mong chờ

Chương 114: Tiêu chuẩn - Sở hữu vẫn thạch.

chuhe7720

Nhà cũ Black.

Chụp xong mấy tấm ảnh, Harry và Inalius lại nhắc tới một số thông tin khác. Trong lúc đó Severus vẫn im lặng, nghe Harry nói về một số kiến thức và cảm tưởng, dù có khi chỉ vài lời ít ỏi nhưng thường đánh thẳng vào trọng tâm khiến Inalius cũng không thể không tán đồng. Nhóc con sau khi trưởng thành vĩnh viễn không biết bản thân mình có sức hút lớn thế nào với bạn đời, cứ như ánh sáng chói mắt nhất hoặc bóng tối u ám nhất khiến người ta không thể dời mắt.

"Ừm, xem ra cuộc sống của cậu trong 12 năm nay đã thay đổi rất nhiều. Nhưng thật sự tôi phải đi rồi, cảm ơn cà phê của cậu. Hiển nhiên đêm nay làm việc là thích hợp nhất. Có thời gian chúng ta lại nói chuyện tiếp, nói chuyện với cậu thật sự được lợi không ít." Rồi Inalius cười cười, "Nếu Severus ra tù mà Harry lại có ý về trường công tác, vậy tôi có thể suy xét sang năm chuyển con tôi tới Hogwarts thôi, nó vẫn luôn nhắc suốt, thời tiết Durmstrang thật quá ác liệt."

Nói xong cũng không đợi câu trả lời mà lập tức đi vào lò sưởi, ngọn lửa nhanh chóng ngăn đi giọng nói phẫn nộ của Severus.

Harry cười nhìn Severus trừng lò sưởi trống rỗng, trêu chọc: "Sev à, cậu bé Inalius làm gì anh hả? Hogwarts đang cần học trò mà."

"Tên khốn kiếp đó có ý bắt bóc Al." Severus khô khốc nói.

Harry không khỏi cười khổ, hôn hôn Severus, an ủi người đàn ông của mình, rồi lôi kéo tay Severus nói: "Yên tâm, công chúa nhỏ của chúng ta cũng không phải bình thường, con bé sẽ không dễ lừa vậy đâu. Hơn nữa muốn bắt cóc Al cũng phải để Apo xem hợp mắt mới được, mà tiêu chuẩn của em cũng đâu thấp, tin chắc sẽ giống anh thôi."

"Tôi có thể biết tiêu chuẩn của em không?" Severus vòng tay qua người Harry, thân mật dịu dàng nói bên tai Harry.

Hơi thở khẽ phun lên vành tai Harry khiến Harry run nhẹ, và mùi dược Harry tưởng niệm nhiều năm khiến người ta mơ màng, anh thoả mãn vùi vào lòng Severus nói: "Anh chính là tiêu chuẩn của em, và phải đối xử tốt với Al là được."

Chưa từng nghĩ tiêu chuẩn của Harry lại là người như mình, Severus luôn tự ti về xuất thân và tính cách lập tức phản đối: "Nói bậy bạ gì đó? Al càng xứng với người..." Đương nhiên, em cũng thế.

"Anh mới đang nói bậy." Sao Harry lại không biết tính cách chồng mình chứ, anh hơi trừng Severus, "Hừ, anh có thể tìm cho em một người ngoài em và anh mà tinh thông thần chú, pháp thuật hắc ám, đồng thời còn là một bậc thầy Bế quan Bí thuật và có thành tựu trong phần nghiên cứu không? Hừ, nếu anh có thể tìm được ra thì em sẽ không làm độc dược nữa. Severus Snape, anh có thể nói mình không quý giá sao? Không đủ là tiêu chuẩn của em?"

"Nhưng Harry à, tính cách của tôi quá xấu, lại..."

"Đáng tiếc, em yêu anh. Tất cả của anh, dù là tính cách hay gì khác em đều thích." Harry không đợi Severus nói xong đã trực tiếp ngắt lời, "Đây mới là tiêu chuẩn của em, chỉ cần Al thích."

Trong lòng Severus dâng lên cảm giác hạnh phúc, ôm chặt cậu bé của mình. Dù bao nhiêu năm trôi qua, với Severus thì Harry vẫn chỉ là một cậu bé ngốc nghếch trong trí nhớ kia mà thôi.

"Harry, chúng ta có cần về Hogwarts nhanh không? Em không lo cho Apo và Al sao?" Severus không muốn để Harry nhận ra tâm tình của mình, lập tức tìm đề tài mới.

"Yên tâm đi, đây cũng không phải lần đầu tiên chúng tham gia đấu giá. Với thiên phú pháp thuật của chúng thì người mạo hiểm cấp S cũng không phải đối thủ, em tin anh đã phát hiện em chưa bao giờ ngăn chúng luyện tập pháp thuật nào. Hơn nữa em có cho chúng một ít độc dược trắng phòng thân. Chỉ cần không phải thực lực khá cấp SS hay bảy người cấp SSS kia thì chúng sẽ có thể thắng. Mà với họ, em tin sẽ không ai tuỳ tiện xé da mặt mà đi vào đài quyết đấu đâu. Huống chi mối quan hệ của em mấy năm nay cũng đủ cho chúng rồi." Harry cười an ủi bạn đời, "Nếu danh tiếng của em không đủ thì còn có anh mà? Đúng không?"

"Còn cười nữa hả? Tôi không cho rằng một bậc thầy độc dược ở Azkaban 12 năm, 'đã lỗi thời' có thể có danh tiếng to lớn nào trong đám người ưu tú nhất đó đâu?" Severus cho rằng Harry lại đang an ủi mình.

"Sev, hãy nghe em, vài tác phẩm ở buổi đấu giá của anh, em tin đã được Sith tuyên truyền rồi, hơn nữa tin tức anh là bậc thầy độc dược linh hồn cũng được thả ra. Ừm, em tin chỉ cần không ngu thì sẽ không ai đắc tội anh đâu, vì thế Apo và Al cũng là cục cưng không thể động vào." Harry nói, "Cho nên, trên thực tế anh đừng quá coi thường năng lực của mình."

"Em cảm thấy khi mà đa số họ còn chưa biết quan hệ thật sự giữa tôi và Apo, Al thì..." Severus còn chưa chắc chắn.

"Sev, anh không rõ, những người đó đều biết hết. Huống chi anh cũng không thân thiết lắm với người khác, họ muốn lấy lòng anh cũng phải cần vài con đường. Đó đều là chuyên môn của họ, dù không biết quan hệ giữa anh và em, cũng không biết anh chính là một người cha khác của Apo và Al nhưng họ nhận ra, người thân thiết nhất với anh trước mắt cũng chỉ có Apo và Al thôi, vì trong nhà anh chỉ có hai đứa chúng." Harry cười nói, "Nếu anh thật sự không yên lòng thì chúng ta về thôi, có lẽ còn có thể kịp nửa buổi đấu giá cuối, cũng có thể kịp bổ sung sự tiếc nuối nếu chúng rời khỏi quá nhanh."

Harry biết, trong buổi đấu giá, nửa đầu tiên chỉ là hoạt động nóng người, những đồ thật sự tốt là ở nửa buổi cuối, sự đọ giá lúc đó mới thực sự gay gắt. Trước đó anh có bảo bọn trẻ phải rời đi ở nửa buổi đầu, dù thế nào anh cũng phải cam đoan an toàn, không thể đùa giỡn với con mình được.

"Cũng được, tôi cũng muốn xem buổi đấu giá trong công hội mạo hiểm bên em xa hoa thế nào." Severus nói.

Harry cười kéo Severus, búng tay, vài ly cà phê và bình cà phê đều tự động biến mất, sau đó được sửa sang sạch sẽ, hai người đi vào lò sưởi, ánh lửa chợt loé, ngôi nhà lại yên bình như trước.

...

Hogwarts, phòng học nào đó.

Người tập trung trong phòng đều lặng ngắt như tờ. Trước đó, ai cũng không ngờ hai đứa trẻ chỉ mới 11 tuổi khi thực sự bộc lộ thực lực chân chính lại khiến một người mạo hiểm cấp S ứng phó chật vật. Nhất là giáo sư và học sinh Hogwarts, mọi người nhìn Artemis trên đài rốt cuộc đánh bay đũa phép của người lúc đầu còn rất cuồng vọng, mà Apollo thì đón được đũa phép bay ra từ tay Chó Chín Tai. Phần lớn người đều trợn tròn mắt.

Vừa rồi đa số họ đều lo lắng nhìn ánh sáng thần chú bay tới bay lui trong trận phòng hộ. Lần đầu tiên các học trò thấy được mặt khác của Apollo và Artemis, họ dùng rất nhiều các thần chú khác nhau, có những cái đã học trên lớp nhưng phần lớn đều chưa nghe bao giờ; mà các giáo sư, vợ chồng Zabini và Draco thì than thở thiên phú và sức mạnh đôi song sinh biểu hiện trong trận đấu, thầm khen đúng là con của Severus và Harry, ở giới phù thuỷ, pháp lực của đời con đều kế thừa từ đời cha mẹ; mà các bậc thầy độc dược thì đều ngơ ngác, người có con đều âm thầm nghĩ nhất định phải học hỏi Jerromy, xem làm sao anh có được đứa con hoàn hảo thế. Còn những người khác, đa số họ đều cảm thấy bình thường, hai đứa có hai người cha mạnh như vậy, cái gọi là hổ phụ sinh hổ tử chính là thế rồi.

"Tôi... Tôi nhận thua!" Tuy không cam lòng nhưng đũa phép của mình đã bị người ta cầm rồi, cổ mình cũng đang bị đũa phép chỉ vào, nhìn hai đôi mắt cực tương tự với Goá Phụ, Chó Chín Tai hoảng sợ nuốt một ngụm nước bọt. Hắn không tin Artemis chưa từng giết người, kỹ xảo chiến đấu linh hoạt như vậy không thể nào luyện chỉ trong ngày một ngày hai. Hắn có chút hối hận, vì sao mình không thành thật ở cấp A chứ? Vì sao không nghĩ tại sao mà nhiệm vụ lên cấp S khó khăn như thế? Vì sao không nghĩ từ lúc hai đứa trẻ bắt đầu ra giá với vẫn thạch hi hữu này lại không có ai cùng đọ giá? Nhưng hiện tại muộn rồi, mình lại thua hai đứa trẻ vắt mũi chưa sạch, danh tiếng cả đời thôi thì hết... Tuy vậy hắn cũng không phải người không chịu nổi thắng thua.

"Chấp nhận." Đôi song sinh đồng thanh, giọng rất bình thản. Artemis thu lại đũa phép, mà Apollo cũng trả về đũa phép mình đoạt được.

Lúc này Harry và Severus đã đi vào trường. Severus và Harry đều nhìn thấy sự lo lắng trong mắt nhau, Harry càng nhanh chóng đi tới cạnh đài quyết đấu, nhẹ nhàng gọi: "Apo, Al."

"Ba..." Đôi song sinh vui vẻ đi xuống.

"Các con không sao chứ? Xem kìa - mặt mũi trắng bệch, có chỗ nào không thoải mái sao?" Harry lập tức ngồi xổm xuống, lo lắng sờ con mình.

"Ba, không sao ạ, con và anh không sao cả." Artemis ngoan ngoãn nói.

"Thật chứ? Ôi mấy đứa thật là, hai đứa phải báo cho ba chứ." Harry vẫn lo lắng.

"Ba, không sao ạ, con và Al có đánh giá năng lực của anh ấy." Apollo nhìn cha đang đen mặt ngồi ở chỗ giáo sư Hogwarts cách đó không xa, không khỏi giật mình.

"Được rồi, không được gạt ba." Harry nói.

Hai đứa ngoan ngoãn gật đầu. sau đó Harry dẫn chúng trở lại chỗ cạnh Simbo.

"Vậy người lấy được vẫn thạch cuối cùng là Goá Phụ." Beirut giải quyết dứt khoát.

Rốt cuộc, chiến tranh về vẫn thạch đã kết thúc. Harry nhìn Artemis ngoan ngoãn ở trong lòng mình và Apollo đang ngồi cạnh, thấy bất đắc dĩ, có được hai đứa con có chủ kiến thật sự khiến người ta vừa yêu vừa hận.

- Hết chương 114 -

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Info